Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

30 228

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

277 5470

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

396 6056

Haiyore! Nyaruko-san

(Đang ra)

Haiyore! Nyaruko-san

Manta Aisora

Tự xưng là Nyarlathotep, Nyarko cho biết cô được lệnh đến để bảo vệ Mahiro, ngăn cậu bị tổ chức xấu xa tấn công… Và cứ thế, cuộc sống thường nhật kỳ lạ giữa Mahiro và Nyarko bắt đầu! Một vở hài kịch h

242 296

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

19 22

Vol 4 - Chương 119: Giao chiến cùng Golem khổng lồ (3)

Từng tia lửa tóe lên lách tách.

Âm thanh như không khí bị ép nén rồi phì ra dần.

Giữa làn khói trắng mịt mù, hình bóng của Magica Miriya hiện ra, vẫn giữ nguyên tư thế giương trượng, nhưng cơ thể đã bị xuyên thủng.

“Không… không thể nào… Đòn vừa rồi là toàn bộ ma lực tôi dồn vào đấy…!? Rõ ràng ban nãy còn có hiệu quả cơ mà! Tại sao giờ lại chẳng hề hấn gì…!?”

Rugol chết lặng, còn Ydd chỉ nhếch mép cười nhạt.

“Thì cũng dễ hiểu thôi. Khi nãy tôi đang dồn toàn lực ứng phó với Lloyd nên các phần khác tạm thời sơ hở một chút. Chịu chút tổn thương cũng không có gì lạ. Nhưng nhìn thấy vậy mà cậu lại tự tin thái quá… đúng là nực cười thật.”

“Khốn kiếp…!”

“Giờ thì xong rồi chứ? Nếu đã thỏa mãn rồi thì, đến lúc lui khỏi sân khấu rồi đấy.”

Những xúc tu của Tartaros bắt đầu quấn lấy tay chân Magica Miriya, một cái, rồi hai cái…

Tiếng kim loại rên rỉ phát ra từ khớp nối bị ép xoắn, các chi bị bẻ cong sang hướng không tự nhiên.

“Dừng lại! Làm ơn, dừng lại đi!”

Rugol van xin trong tuyệt vọng, nhưng Ydd chẳng buồn để tâm, sức ép từ xúc tu cứ thế tăng lên.

Lớp giáp ngoài bắt đầu bong ra, các bộ phận bên trong bắn tung tóe.

“Tạm biệt nhé.”

Xúc tu phồng to chuẩn bị kết liễu thì Magica Miriya bỗng biến mất.

Tôi đã dùng dịch chuyển không gian đưa nó ra ngoài thành phố.

“Dừng lại được rồi đấy, Ydd.”

“Lloyd… cậu vừa cứu hắn sao?”

“Ờ thì… đại loại thế.”

Hệ thống mạch thuật kia vẫn chỉ là phỏng đoán của tôi.

Nếu thân máy bị phá hủy thì sẽ không có cơ hội kiểm chứng.

Phải giữ nguyên để sau còn lấy cớ “sửa chữa” rồi xem xét kỹ càng.

Ý tưởng không tồi đâu nhỉ?

“Ôi trời, tử tế quá nhỉ. Cậu chưa từng làm thế cho tôi dù chỉ một lần.”

Ydd buông lời đầy châm chọc.

“Nghe giọng ngứa tai nhỉ. Ghét tôi đến mức ấy sao?”

“……Vì vậy tôi mới đứng ở đây. Để hạ gục cậu.”

Ydd nói bằng chất giọng điềm tĩnh, cố ra vẻ trịnh trọng.

Tôi chỉ thở dài một hơi.

“Muốn nói gì thì nói. Nhưng tôi chẳng cần thêm lý do nào nữa đâu.”

“—Tôi cũng nghĩ thế.”

Ngay lúc đó, Tartaros tung hết xúc tu ra loạn xạ.

Số lượng đã vượt quá hàng trăm cái.

“Chúng ta chẳng cần thêm lời nào nữa!”

Đôi mắt Tartaros đỏ rực, từng xúc tu rít lên như gió lốc lao về phía tôi.

Xúc tu à… thứ đó giờ chẳng còn khiến tôi bận tâm.

Tôi bấm công tắc cạnh cần điều khiển.

Chiếc đuôi của Deguardia cựa mình như một sinh vật sống, sau đó tách ra rồi cắm mạnh xuống đất.

Chiếc đuôi tách rời nhanh chóng đào sâu vào lòng đất và biến mất.

――Và rồi, rầm!

Mặt đất chấn động dữ dội.

“C-cái gì vậy trời!?”

“Đất… đang lún xuống sao!?”

Chiếc đuôi của Deguardia thực chất là một loại tên lửa truy đuổi.

Nó sẽ theo sát mục tiêu đến cùng.

Phía đầu còn gắn một mũi khoan, có thể phá vỡ mọi vật cản bằng lưỡi khoan được gia cố bằng cứng hóa.

Chừng nào chưa phát nổ theo lệnh của tôi, nó sẽ không dừng lại.

Mục tiêu là những viên ma thạch tự nhiên nằm sâu dưới lòng đất.

Và tất nhiên, tôi không cho nổ ngay.

Phải để nó đào sâu một đoạn đã.

“Nếu trong lòng đất đầy hang hốc mà xảy ra vụ nổ lớn thì… khỏi cần tôi nói tiếp chắc cũng hiểu rồi ha.”

Mặt đất bên dưới Tartaros sụp đổ.

Cả thân máy khổng lồ bị xúc tu kéo theo rơi xuống hố sâu, không thể cử động.

Nó cố gắng bò lên bằng xúc tu, nhưng chẳng thể đỡ nổi trọng lượng cơ thể, càng giãy lại càng lún sâu.

Kích thước lớn và trọng lượng nặng tuy mạnh, nhưng cũng là con dao hai lưỡi.

“Nào, đừng nói vậy là hết trò rồi chứ?”

“Dĩ nhiên… tôi đã lường trước cả.”

Ngay sau câu nói của Ydd, rắc!

Một âm thanh như thứ gì đó bị gãy vang lên.

Cùng với tiếng vỡ vụn không ngừng, cơ thể Tartaros bắt đầu sụp đổ.

“C-cái quái gì đang xảy ra vậy…?”

“Là… rồng sao? Nhưng hình dạng này thì…”

Từ đống xác khổng lồ tan rã, một con rồng lam hiện ra.

Đôi cánh khổng lồ, chiếc đuôi dài, móng vuốt sắc nhọn, hàm răng nhọn hoắt, cơ thể phát sáng xanh bạc.

Trông chẳng khác nào bản sao màu lam của Deguardia, con rồng đỏ của tôi.

“…Quả là bất ngờ. Nhìn chẳng khác gì Deguardia cả.”

“Tôi cũng vậy. Không ngờ Lloyd lại chế tạo ra thứ giống với Tartaros đến thế. Nhưng chỉ giống về hình dáng thôi. Còn về năng lực thật sự thì… sao nhỉ?”

Con rồng lam ấy vỗ cánh bay khỏi đống xúc tu vừa sụp đổ.

――Nhanh quá!

Nó lao tới như mũi tên, móng vuốt nhắm thẳng đầu Deguardia.

Tôi lập tức triển khai kết giới phòng ngự, nhưng vừa chạm đã tan chảy.

Cảm nhận được điều đó, tôi nghiêng người né thoát trong gang tấc.

“Chính là kết giới trung hòa đấy. Loại mà chính cậu cũng từng dùng.”

“Cùng một ý tưởng à… Vậy thì…”

Tôi rút đại ma kiếm từ hông, tung nhát chém.

Cùng lúc, Tartaros cũng rút ra một thanh kiếm khổng lồ từ sau lưng.

Keng!

Tia lửa tóe lên cùng âm thanh kim loại sắc lẹm.

Chúng tôi giao đấu vài chiêu, rồi cùng lùi lại, giương pháo năng lượng gắn lưng nhắm vào đối phương.

Hai luồng pháo năng lượng bắn ra, va chạm ngay giữa không trung và phát nổ dữ dội.

Lợi dụng làn khói mù, tôi lập tức lao lên, nhưng đối phương cũng nghĩ giống hệt.

Chúng tôi vừa giao kiếm vừa xông thẳng qua nhau, rượt đuổi giữa lòng thành phố.

“Ê ê, vũ trang y chang nhau luôn rồi còn gì!”

“Không chỉ vũ khí, mà hiệu năng cũng ngang cơ… không, hình như bên kia hơi nhỉnh hơn thì phải…”

Từng nhát chém đều khiến đại ma kiếm của tôi mẻ đi chút ít.

Cả pháo năng lượng cũng lép vế, mỗi lần va chạm là tôi phải hứng ít nhiều sát thương còn sót lại.

“Fufufu… có vẻ như Tartaros của tôi vượt trội hơn Deguardia của cậu rồi, Lloyd. Nhưng đừng thấy vậy mà buồn. Việc cậu bám đuổi tôi tới mức này sau bao năm tôi nghiên cứu đã là kỳ tích rồi. Tuy nhiên… đến đây thôi!”

Tartaros xông tới, kiếm giơ sẵn.

Tôi cũng định giương kiếm đáp trả thì nhận ra một điều.

—Không thấy đuôi của Tartaros đâu.

“Ngài Lloyd! Dưới chân kìa!”

Vừa nghe tiếng Grimo phát cảnh báo, quả cầu truy đuổi hiện ra từ dưới đất.

…Giống đến mức này luôn à?

Tôi khẽ cười khổ, vung đại ma kiếm chắn phía trước.

Ánh sáng lóe lên, chấn động dữ dội.

Ngay cả từ trong buồng lái, tôi cũng cảm nhận rõ cơ thể bị hất văng.

Trên màn hình hiển thị, hình ảnh thanh đại ma kiếm bị chém đôi hiện rõ mồn một.

“Chính diện kìa, ngài Lloyd!”

Giọng Jihriel vang lên cùng lúc với đòn chém từ Tartaros lao tới.

Một nhát chém được bao phủ bằng thuật trung hòa không thể ngăn chặn bằng kết giới ma lực.

Khoảng cách quá gần, tôi cũng chẳng thể né.

Đại ma kiếm thì đã bị phá hủy, tôi chẳng còn gì để phòng thủ nữa.

“Kuh…!”

Tôi cố lùi lại sau để tránh đòn, nhưng phía sau là đống đổ nát của một tòa tháp khổng lồ.

Chẳng còn đường thoát.

“Có vẻ như đến đây là kết thúc rồi, Lloyd!”

Dù tôi có tài năng trong nhiều lĩnh vực, nhưng về giả kim, nhất là nghiên cứu Golem thì tôi vẫn còn kém xa.

So với Ydd, kẻ đã theo đuổi nghiên cứu suốt bao năm, đúng là còn non tay.

Tôi khẽ thở dài trong bất lực.

“…Đành dùng cách khác vậy.”

“Cậu lảm nhảm cái gì đấy—”

Ydd đang định nói thì khựng lại giữa chừng.

Chẳng trách, bởi tay chân cậu ta đang bị dây leo quấn chặt, thân dưới thì đang bị kéo xuống mặt đất, giờ đã biến thành một vùng cát lún.

“Cái… gì vậy chứ…!?”

“Còn gì nữa, là ma thuật thôi mà.”

Tôi đáp lời trước sự kinh ngạc tột độ của cậu ta.

Thế nhưng, dường như Ydd vẫn không thể chấp nhận nổi sự thật đó, cậu ta hét lên đầy hoài nghi.

“Vô lý! Cho dù Lloyd có sở hữu lượng ma lực khủng khiếp cỡ nào đi nữa, thì cũng không thể nào bắt giữ được Tartaros mà tôi đã mất bao năm trời khắc trận pháp, dồn ma lực và xây dựng lên!”

“Ờ, đúng là bình thường thì không thể.”

Vừa đáp, tôi vừa hướng cả 2 bàn tay của Deguardia về phía Tartaros.

Trên lòng bàn tay… là 2 cái miệng.

Từ đó, vô số cụm chú ngữ tuôn ra như thác lũ.

"■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■"

"■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■"

Ydd nhìn thấy vậy, lập tức nhận ra điều gì đó.

“Ma thuật quy mô lớn được phát động qua nghi thức…! Ra là vậy…!”

“Phải rồi.”

Tôi gật đầu, rồi chậm rãi nói tiếp.

“Deguardia đúng là một Golem. Nhưng hình dạng thật sự của nó… chính là một tế đàn.”