Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

30 228

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

277 5470

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

396 6056

Haiyore! Nyaruko-san

(Đang ra)

Haiyore! Nyaruko-san

Manta Aisora

Tự xưng là Nyarlathotep, Nyarko cho biết cô được lệnh đến để bảo vệ Mahiro, ngăn cậu bị tổ chức xấu xa tấn công… Và cứ thế, cuộc sống thường nhật kỳ lạ giữa Mahiro và Nyarko bắt đầu! Một vở hài kịch h

242 296

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

19 22

Vol 4 - Chương 115: Đã tìm thấy căn cứ nhưng...

"Gâu! Gâu gâu!"

Sáng hôm sau, Shiro lập tức quay về.

Tôi nhẹ nhàng gỡ mảnh giấy buộc trên cổ nó rồi mở ra xem.

Trên trang giấy là những dòng chữ tròn trịa, mềm mại bất ngờ không giống chút nào với ngoại hình thô kệch của Galilea.

“Đã dò xét mục tiêu, phát hiện một địa điểm khả nghi. Shiro sẽ dẫn đường tới đó.”

—Ra vậy.

Đúng là làm việc nhanh gọn thật.

"Kuun…"

"Ừ, giỏi lắm Shiro. Cảm ơn cậu nhé」

Tôi xoa đầu Shiro, vừa dứt lời thì nó đột ngột ngoạm cổ áo tôi, nhấc bổng rồi tung lên lưng nó.

"Được rồi, đi thôi nào Shiro!"

"Gâu!"

Thấy tôi đã bám chắc, Shiro liền dậm mạnh chân xuống đất.

Một cú phóng là đã ra khỏi thành, rồi cứ thế phi băng băng qua đồng cỏ.

Nhanh hơn trước rất nhiều, thậm chí gần như ngang ngửa với ma thuật Phi Tường của tôi.

Phong cảnh vun vút lùi lại phía sau, cho đến khi Shiro dừng chân ngay giữa vùng hoang mạc.

"Ồ, đến rồi hả ngài Lloyd! Tốc độ đúng là kinh người ha."

"Tôi tưởng xa, hóa ra lại gần lâu đài hơn mình nghĩ."

Nơi này nằm đúng giữa Saloum và Bartram, một vùng đất khô cằn, chẳng mấy ai lui tới.

Quả thực, nếu muốn làm điều mờ ám thì đây là địa điểm lý tưởng.

"Ừ, trong hoang mạc thế này thì có làm liều cũng chẳng sợ ai soi mói. Ydd chọn chỗ khéo thật."

"Thế giới ngầm cũng hay dùng chỗ này để trốn đấy. Có nhiều hầm ngục bỏ hoang, bị cải tạo thành nơi trú ẩn… ồ, kia kìa."

Theo hướng Galilea chỉ tay, tôi thấy một tảng đá lớn giống như cái nắp đậy lấy một khoảng trũng.

Tiến lại gần, dấu chân của Ydd hiện lên nhờ thuốc của Ren, dẫn xuống một cầu thang phía dưới.

—Ra là vậy.

Quả thật là chỗ lý tưởng để lẩn trốn.

"Tốt lắm. Vậy thì chỉ cần Shiro và Ren theo tôi, những người còn lại chờ bên ngoài."

Nếu kéo theo cả đám, lỡ có đánh nhau thì tôi không thể bảo vệ hết được.

Shiro có khứu giác và khả năng cơ động, Ren thì hỗ trợ truy dấu bằng thuốc, cả hai đều cần thiết.

"Cẩn thận vào đó."

"Ừ, còn mọi người mà thấy có biến là chạy ngay nhé."

"Hahaha, bọn tôi chạy trốn thì thuộc hàng thượng thừa luôn!"

Tôi và Ren nhìn nhau bật cười, rồi cùng Shiro tiến sâu xuống lòng đất.

"Uwaa, rộng thật đó."

Ren không giấu nổi vẻ ngạc nhiên.

Trước mặt là một hố sâu khổng lồ, đường kính chắc phải cả trăm mét, ăn thẳng xuống dưới lòng đất.

Có vẻ người ta đã phá trần hầm ngục rồi làm thành giếng trời, sau đó dùng tảng đá lớn đậy lại phía trên.

Tốn công đến vậy chỉ để tạo ra cái hố này... không biết có ý đồ gì đây?

Chúng tôi men theo cầu thang xoắn ốc đặt vòng quanh hố mà đi xuống.

"Cảm giác… kỳ lắm…"

"Có kết giới cảm ứng đấy."

Một loại kết giới sẽ cảnh báo cho chủ nhân khi có kẻ đột nhập.

Chúng tôi dùng kết giới trung hòa để luồn qua, nhờ đó không bị phát hiện, nhưng Ren vẫn cảm nhận được độ méo của dòng ma lực.

Bù lại, chúng tôi cũng không thể cảm ứng được tình hình bên dưới.

Càng xuống sâu, ánh sáng càng hiện rõ.

"Thấy đáy rồi kìa, Lloyd."

"Ừ. Nhưng không có cảm giác Ydd đang ở đây."

Đến tầm này thì tôi đã có thể dùng cảm giác để dò ma lực xung quanh, nhưng không thấy gì giống Ydd cả.

Chúng tôi đặt chân xuống đáy, một không gian rộng lớn mở ra trước mắt.

Ren ngồi xuống, rắc thuốc lên mặt đất.

Từng dấu chân mờ mờ hiện ra, cho Ydd Ido từng đi lòng vòng ở đây.

"Lạ ghê. Rõ ràng có dấu chân đến đây, mà lại không thấy dấu nào đi ra…"

"Uuu…"

Shiro cũng đang đánh hơi sát đất, chạy lòng vòng nhưng không lần được mùi.

Chắc chắn Ydd từng ở đây.

Nhưng cậu ta đã đi đâu?

Căn phòng không có chỗ nào để trốn.

Vậy thì cậu ta biến mất kiểu gì chứ?

Ở phía sau là một căn phòng nhỏ chứa đầy dụng cụ thí nghiệm, chai lọ, kim loại và các thiết bị luyện kim.

Chắc chắn là một phòng nghiên cứu.

…Khoan đã.

Một vài thiết bị ở đây trông rất quen.

Rất giống với đống đồ Lamia dùng trong các thí nghiệm tạo sinh vật tổng hợp.

—Ydd đang nghiên cứu về sinh vật nhân tạo?

Nhưng số lượng thiết bị ở đây nhiều gấp mấy lần bên kia.

Cậu ta đang làm cái quái gì vậy?

"Lloyd, lại đây một chút!"

"Sao thế, Ren?"

Tôi quay lại quảng trường ban nãy thì thấy mặt đất đang phát sáng lờ mờ.

"Tôi rắc thử thuốc lên đất xem sao, ai ngờ lại thấy chuyện này…"

"Chỗ giữa kia chẳng có phản ứng gì luôn."

Ngay trung tâm, một khu vực đường kính khoảng 10m như bị cắt phăng khỏi mặt đất, không để lại bất kỳ phản ứng nào với thuốc.

Cứ như từng có một “thứ gì đó to lớn” ở đó vậy.

"Tôi đoán là Ydd cưỡi Golem để trốn đi đấy. Nếu vậy thì khứu giác của Shiro cũng bó tay thôi."

"Kuun…"

Ừm, nghe hợp lý.

Nếu định tạo Golem thật thì cũng cần một hố lớn thế này.

Mà nếu là Golem bay được thì việc bỏ đi không để lại dấu vết cũng chẳng có gì lạ.

Nhưng… có gì đó vẫn khiến tôi bận tâm.

Là cái gì nhỉ…

「Này——y! Nàyーーyy!」

Tôi còn đang suy nghĩ thì bỗng nghe thấy tiếng ai đó gọi từ phía trên.

Là Galilea, nhưng xa quá nên tôi không nghe rõ.

Trông anh ta có vẻ hối hả.

Nếu vậy thì ta cũng không còn việc gì ở đây nữa, quay lại thôi.

"Ren, Shiro, bám lấy tôi."

"Ừ, ừm!"

Tôi để 2 người họ bám chặt lấy mình rồi thi triển “Phi Tường”, loại ma thuật hệ phong.

Cơn gió nhẹ nhàng cuốn lấy cả 3, nhấc bổng lên không rồi đưa thẳng lên vị trí Galilea đang đứng chỉ trong chớp mắt.

"Có chuyện gì vậy?"

"Chuyện lớn đấy ngài Lloyd! Tôi vừa nhận được báo cáo từ mấy đứa đang điều tra ở Bartram, nghe đâu có một con Golem khổng lồ đang phá hoại tán loạn!"

"Không lẽ là...!"

Ren ngước lên nhìn tôi, đôi mắt ánh lên vẻ lo lắng.

Ra là vậy.

Chắc là con Golem từng được đặt ở căn cứ kia.

Dựa theo dấu vết thuốc để lại thì kích cỡ nó quả thật khủng khiếp.

Nghe cũng hợp lý… dù vẫn có chút gì đó khiến tôi thấy lấn cấn.

—Dù sao thì, phải tận mắt xem mới biết được.

"Cảm ơn nhé, Galilea. Tôi đi xem thử một chuyến."

"…Nhớ cẩn thận đó, Lloyd."

"Bọn tôi có theo cũng chỉ vướng chân thôi. Mà này Ren, đừng có làm mặt buồn thiu thế chứ."

"T-Tôi có buồn gì đâu!"

"Gâu!"

Tôi đặt Ren và Shiro xuống đất.

Cô bé hơi đỏ mặt, còn Shiro thì quẫy đuôi không ngớt.

Tôi vươn vai một cái thật dài.

"Rồi—đi thôi nào."

Tôi khẽ nói, rồi phóng thẳng về phía bầu trời.