Tôi và Ren dùng dịch chuyển không gian để đến lãnh địa Lordost, cụ thể là dinh thự của lãnh chúa Galilea.
Vừa bước vào trong, một gã đàn ông đầu trọc to con đã quay ra, tròn mắt ngạc nhiên khi thấy chúng tôi.
"Ai dè là ngài Lloyd với cả Ren! Lâu quá không gặp rồi ha! Ê tụi bây!"
"Lâu rồi không gặp, Galilea! Bộ dạng lãnh chúa trông hợp với anh đấy"
"Hahaha, cảm ơn nha! Còn cô thì sao, mặc đồ hầu gái riết thấy hợp quá chừng."
"Bị tiền bối đáng sợ rèn cho ra trò mà. Nhưng giờ vô thẳng chuyện chính được chưa?"
Vừa mới hàn huyên được mấy câu, Ren đã nhanh chóng chuyển lời cho tôi.
"Xin lỗi vì đến đường đột thế này. Thật ra tôi đến nhờ anh tìm giúp một người."
"Tìm người à?"
"Phải. Một thanh niên tên là Ydd. Ngoại hình và tuổi tác gần như giống hệt tôi. Có khả năng từng sống trong thế giới ngầm từ nhỏ. Gần đây có mặt ở Bartram với tư cách nhà giả kim… anh có biết gì không?"
"Biết chứ! Trước từng được giao truy lùng cậu ta nữa kia. Một thiên tài nhà giả kim không rõ xuất thân, nổi danh khi còn rất trẻ. Nhưng sau khi điều tra sơ bộ thì tôi từ chối vụ đó. Hóa ra chỉ là khách hàng bị hắn từ chối mua bán gì đấy rồi ôm hận thôi."
"Anh mà làm thì phải là vụ có lý do chính đáng chứ ha."
Hội sát thủ của Galilea vốn là tổ chức hoạt động vì chính nghĩa, nên việc sát hại người vô tội là điều cấm kỵ.
…Dù sao thì tên đó cũng thật biết cách chuốc thù oán.
Đã là kẻ ngoại lai mà còn muốn vươn lên, thì tất phải làm vài chuyện liều lĩnh, nhưng cũng nên biết tiết chế mới phải.
"Thế nên quá khứ hắn tôi cũng nắm kha khá. Cả thói quen hành động nữa. Tôi đoán được vài chỗ hắn có thể lẩn tới."
"Thật không!? Là đâu vậy?"
"Chỗ trú ngụ của hắn trước đây gồm một phòng thí nghiệm gần lâu đài, một căn nhà trong khu dân cư trung tâm… và còn một căn cứ ở vùng hoang mạc phía đông thành phố."
"Hắn đã chạy về hướng đông. Vậy khả năng cao là tới hoang mạc đó. Anh có biết chính xác vị trí không?"
"Chuyện nhỏ! Giao cho tôi lo! Kiểu gì tôi cũng moi ra được chỗ ở của tên Ydd cho mà coi!"
Galilea đập tay lên ngực, hăng hái nhận lời.
Nhưng đối thủ lần này là Ydd, đâu phải hạng dễ đối phó.
Tôi không tin cậu ta sẽ bị tóm dễ dàng, và nếu điều tệ nhất xảy ra thì có thể dẫn đến giao tranh.
Nếu thế thì nhóm Galilea sẽ không trụ nổi.
Khả năng chiến đấu giữa đôi bên chênh lệch quá lớn.
Tôi cũng muốn đích thân đi cùng, nhưng không thể vắng mặt ở lâu đài lâu được.
"Phải rồi, gọi Shiro ra vậy."
Tôi vỗ tay như sực nhớ ra.
Với Shiro, tôi có thể chia sẻ cảm giác, nên nếu có chuyện gì là tôi lập tức dịch chuyển tới ngay được.
"Ý ngài là con chó trắng đó hả? Vậy thì tốt quá! Gọi nó tới liền đi!… Mà nè, ngài đang làm gì vậy?"
Thấy tôi lấy trong túi ra một cái còi, Galilea trố mắt ngạc nhiên.
Đó là một chiếc còi huýt chó, phát ra âm thanh chỉ tai chó mới nghe được.
Tôi có dùng ma thuật để tăng tầm hiệu quả của nó, nên bán kính khá rộng.
Tôi thổi mạnh.
Cả căn phòng chỉ vang lên tiếng rung khe khẽ của không khí.
Rồi chẳng bao lâu sau—
"Ơ kìa, sàn nhà rung rồi này?"
Đoành đoành đoành đoành đoành!!!
Tiếng đất rung như sấm dậy vang đến tai chúng tôi.
Có vẻ nó đến rồi.
Ngay khi tôi mở toang cửa chính của dinh thự—
"Gâu!"
Một khối lông trắng khổng lồ lao thẳng vào tôi.
Bốp một phát, tôi bị ép nằm gọn trong đám lông mềm mịn trắng toát.
Sau đó, một cái lưỡi to ướt át liếm dọc từ cằm lên trán tôi.
"C-cái… cái quái gì vậy trời!?"
"Gì đâu… là Shiro đó."
Tôi ngồi dậy, xoa đầu Shiro.
Thấy vậy, Galilea há hốc kinh ngạc.
"Trước nó nhỏ lắm mà? Cùng lắm cũng cỡ 1m thôi chứ!? Giờ… giờ nó phải hơn 5m rồi đấy!? Quái vật à!?"
"Giờ mới để ý, công nhận lớn thật đó Shiro."
"Gâu!"
Shiro vẫy đuôi rối rít, trông vui ra mặt.
Trước kia Shiro nhỏ đủ để tôi bế gọn, giờ thì to đến mức có thể chở tôi chạy phăng phăng.
Đám thú triệu hồi như Shiro vốn sẽ mạnh lên và lớn dần theo ma lực của chủ nhân.
Tôi vẫn thường đi khắp nơi cùng nó, nhưng dạo này bận nên không để ý được nó lớn nhanh đến vậy.
"Gâu!"
"Gâu gâu!"
"Gâu!"
Tiếng sủa vang lên rồi đám lông trắng bắt đầu cựa quậy.
Từ trong đó, vài chú chó con thò đầu ra.
"Rồi rồi, tụi mày cũng tới rồi hả."
Tôi xoa đầu từng con một cách âu yếm.
Đây là Shiro Nhỏ và Shiro Bé, những ma thú đi theo Shiro.
Còn nhỏ nhưng biết đâu sau này cũng to bằng Shiro thật.
"Vậy thì, cả bọn nghe đây. Hãy cùng Galilea đi tìm Ydd nhé."
"Gâu!"
Tiếng sủa vang lên đầy khí thế.
Đám này có sức chiến đấu không đùa được đâu.
Nếu phối hợp với Galilea thì dù có chạm trán Ydd cũng chưa chắc chịu thua ngay.
"Tôi cũng đi nữa. Biết đâu dùng thuốc tôi điều chế hôm nọ sẽ lần được dấu vết."
Ren nói rồi rút từ cổ áo ra một lọ thuốc nhỏ.
Nhờ quá trình rèn luyện gần đây, Ren đã điều chế được kha khá loại dược phẩm hữu ích.
Kết hợp khả năng theo dấu của Galilea và Shiro với dược thuật của Ren, biết đâu lần này thật sự có thể dồn được Ydd vào chân tường.
"Tốt. Vậy nhờ cả bọn nhé."
"Ừm!"
Tạm biệt mọi người, tôi quay trở lại lâu đài.