Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

30 228

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

277 5470

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

396 6056

Haiyore! Nyaruko-san

(Đang ra)

Haiyore! Nyaruko-san

Manta Aisora

Tự xưng là Nyarlathotep, Nyarko cho biết cô được lệnh đến để bảo vệ Mahiro, ngăn cậu bị tổ chức xấu xa tấn công… Và cứ thế, cuộc sống thường nhật kỳ lạ giữa Mahiro và Nyarko bắt đầu! Một vở hài kịch h

242 295

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

19 22

Vol 5 - Chương 143: Chi Viện cho Tiền Tuyến (3)

“Uoraa!”

Tiếng xương bị đập vỡ vang lên chan chát, vọng khắp chiến trường khi nhóm sơn tặc do Birus dẫn đầu vung vũ khí đập nát đống xác ma vật.

Không cần nghiền vụn hoàn toàn, chỉ cần phá hủy đến một mức nhất định là bọn chúng sẽ không thể hồi sinh được nữa.

“Bên này coi như sắp xong rồi nhỉ. Phía của Sias hình như vẫn còn đôi chút.”

Dù tốc độ xử lý của Sias cũng rất nhanh, vẫn còn vài con chưa giải quyết xong.

Hắn đang cau có ra lệnh cho thuộc hạ với vẻ mặt khó chịu.

“Này, Sias không tự mình dùng ma thuật à?”

“Tuyệt kỹ của tôi đâu phải loại có thể đem ra phát tán giữa chiến trường thế này!”

Hỏi thử thì bị quát thẳng vào mặt và quay ngoắt đi.

Chậc, tôi còn mong được tận mắt chiêm ngưỡng Ma Thuật Huyết Thống của gia tộc Revenant cơ mà.

Tiếc thật đấy.

Một lúc sau, đội của Sias cuối cùng cũng xử lý xong.

“Quá nhanh chóng… Với tiến độ này thì có thể hạn chế tối đa sự phục sinh! Nào, ta mau đến điểm tiếp theo thôi!”

Dưới sự dẫn đường của binh lính thuộc đội của Kruse, chúng tôi tiến tới hiện trường tiếp theo.

Trong suốt hành trình, chúng tôi đã xử lý không biết bao nhiêu xác ma vật.

Càng đi sâu, xác chết càng mới hơn, và đến lúc nhận ra thì chúng tôi đã đuổi kịp đội tiên phong của Kruse.

Đúng lúc đó, Kruse vừa kết thúc trận chiến lên tiếng gọi.

“Ồ? Lloyd đấy à. Cả Sias cũng có mặt nữa. Chuyện gì thế này?”

“Bọn ma vật bị hồi sinh thành undead, nên chúng em, những pháp sư được điều đến để xử lý xác chết.”

“Vậy à? Giờ nhắc mới để ý, đúng là lần này bọn undead nhiều một cách lạ thường. Cơ mà phiền thật đấy, kiểu gì cũng không xử lý xuể.”

“Xin lỗi xen ngang một chút.”

Người bước vào cuộc trò chuyện là Tao.

Cô nhìn chằm chằm Kruse và binh lính của chị, như thể đang đánh giá gì đó.

“Hmm, quả không hổ danh là chị gái của Lloyd, đúng là được rèn giũa kỹ lưỡng. Nếu vậy thì có thể dùng chiêu đó rồi...”

“Ồ, cô là ai vậy?”

“Xin lỗi vì chưa tự giới thiệu. Tôi là Tao Yuifa, chỉ là một mạo hiểm giả vô danh đến từ xứ khác. Tôi tò mò về chị nên đi theo Lloyd đấy.”

Nghe xong, Kruse chớp mắt rồi phá lên cười.

“Hahaha! Tò mò về ta cơ à? Cô gái thú vị đấy! …Hừm, cô khá tinh mắt. Và xem ra tay nghề cũng không tệ chút nào.”

“Chị không biết đâu, tôi còn nắm cả kỹ thuật tiêu diệt undead nữa kìa.”

“Oh?”

Trước ánh mắt tò mò của Kruse, Tao tiến tới gần một con ma vật hình bò mộng to lớn đang nằm bất động, rồi bất ngờ đạp mạnh xuống bên cạnh nó.

Bùm!

Một đợt sóng chấn động dội lên khiến con bò bay thẳng lên trời.

Đôi mắt của nó, đáng lẽ đã tắt, giờ đây lại lóe lên ánh đỏ rực rỡ và đầy tà khí.

“Kia kìa! Con ma vật ấy đã bị undead hóa rồi!”

“BUOOOOOOH!!”

Con bò mộng gầm rống đầy giận dữ, lao thẳng về phía Tao.

Và rồi Ầm!

Tiếng va chạm nặng nề vang lên, bụi đất mịt mù.

Khi bụi tan đi, thứ còn lại chỉ là thân thể khổng lồ của con bò cắm thẳng xuống đất, hoàn toàn bất động.

Không nhúc nhích, không còn chút sinh khí nào.

“Ồồ! Chỉ một đòn mà hạ gục con undead trâu bò ấy luôn á! Tuyệt kỹ gì mà khủng khiếp vậy!”

“—Bách Hoa Quyền, Hồn Kích. Nếu đánh thẳng luồng khí vào phần linh hồn trú ngụ trong thân thể, thì undead cũng chẳng thể sống lại lần hai được đâu.”

Ma thuật điều khiển xác chết, Ma Thuật Tử Linh vốn là loại ma thuật truyền ma lực vào xác để điều khiển chúng như con rối.

Trên lý thuyết thì chỉ cần có xác là dùng được, nhưng vẫn có những trường hợp không thể phát động.

Người dùng thường cho rằng đó là do tổn thương nặng ở phần linh hồn.

“Hừm, nếu tập trung vào cảm giác thì quả thực có gì đó như vậy... Như thế này, CHĂNG?!”

Kruse vừa nói vừa bất ngờ đâm kiếm vào xác ma vật gần đó.

Khi dồn khí vào đòn tấn công, chị cảm nhận được rõ ràng thứ gì đó trong xác ma vật vừa tan biến.

“Ồ, đúng là có cảm giác như vừa phá hủy một thứ gì đó.”

“……Không ngờ thật đấy. Hồn Kích vốn khó nếu nắm được căn bản. Ấy thế mà chị chỉ nhìn thôi mà đã thành công…”

Tao tròn mắt kinh ngạc.

Kruse thì cười vang đầy đắc ý.

“Hahaha! Ta vốn là thiên tài mà! Được rồi, mấy đứa kia, xem ta làm rồi chứ gì? Giờ thì xử lý đám xác này bằng Hồn Kích hết đi! Không làm được thì đừng gọi là quân của ta!”

“UOOOOH!!”

Binh lính của Kruse lập tức làm theo, nhao nhao lao vào đập xác.

Ban đầu thì ai cũng thất bại, nhưng dần dần, sau vài lần thử, cũng có người thành công.

“Ôôh! Vừa nãy chắc chắn tôi cảm nhận được gì đó rồi!”

“Bên này cũng làm được rồi!”

“Tôi nữa, tôi nữa!”

Chỉ trong vòng chưa đầy một canh giờ, toàn bộ binh lính có mặt đều đã học được Hồn Kích.

Quả nhiên là đội của Kruse, toàn những tay lão luyện.

Dù chưa ai có thể đánh trúng ngay trong một đòn như Kruse hay Tao, nhưng Kruse chỉ mỉm cười hài lòng gật đầu.

“Ừm ừm, đúng là tinh anh của ta có khác. Tốt lắm! Vậy là phía sau đã an tâm rồi. Cử vài người quay lại truyền dạy kỹ thuật này cho những đội khác. Còn lại, ai chưa vững thì cứ theo sau mà luyện thêm. Nào, giờ thì đến lúc hành động rồi! Toàn quân xung phong! Hãy nghiền nát lũ quái vật cho ta!!”

“UOOOH!!”

Tiếng hò reo vang dội như sấm dậy.

Với khí thế áp đảo, đội quân của Kruse như cuồng phong lao thẳng về phía trước, giẫm đạp lên xác ma vật.

“Tao, đúng là nhờ cô giúp đỡ. Khi trận chiến kết thúc, cô muốn phần thưởng gì cứ nói.”

“Tôi sẽ trông đợi đó.”

“Hahaha! Vậy hãy cứ trông đợi đi!”

Nói xong, Kruse phóng thẳng vào giữa đội hình, tiếp tục chỉ huy binh lính.

Tao đứng nhìn theo bóng chị, thở dài một cái đầy cảm thán.

“Quả là một con người gan dạ và mạnh mẽ…”

“Chị Kruse nổi tiếng hào phóng lắm đó. Nếu thích thì chị ấy sẵn sàng tặng cả trăm đồng kim tệ luôn cũng được mà.”

Một trong những lý do khiến tinh thần chiến đấu của quân Kruse luôn cao ngất ngưởng là bởi phần thưởng hậu chiến cực kỳ hậu hĩnh.

Là đội phải lao vào hiểm nguy nhiều nhất, đội của chị thường được thưởng lớn theo công trạng.

Mặc cho đám văn quan than phiền, Kruse cứ thế dùng quyền công chúa mà phớt lờ mọi thứ.

Tao trầm ngâm giây lát, rồi khẽ lẩm bẩm.

“…Nếu tôi nói muốn tỉ thí một trận với chị ấy, liệu có được chấp nhận không nhỉ?”

“Ểểh!?”

Tôi không giấu nổi vẻ mặt sửng sốt khiến Tao phá lên cười khúc khích.

“Ahaha, gì thế kia? Cậu nghĩ tôi là người thế nào vậy hả?”

Tôi suýt nữa thì thốt ra “đúng là hiện thân của lòng tham”, nhưng may mà kịp nuốt lại.

Bình thường cô nàng kiểu gì chẳng đòi mời mấy anh đẹp trai trong đội đi uống trà rồi tám chuyện linh tinh ấy chứ.

“Ờ, ừm… chị ấy chắc chắn sẽ đồng ý thôi, nhưng… sao lại đột nhiên muốn thế?”

“Sau khi đến đại lục này, tôi mới nhận ra mình đúng là ‘ếch ngồi đáy giếng’. Nghĩ lại mà phát chán luôn. Thế nên mới lên núi đóng cửa tu hành. Nhưng càng mạnh lên, tôi càng thấy mình vẫn còn non kém. Cảm giác đó… không dễ chịu chút nào.”

“Kruse-sama có lẽ là cao thủ lợi hại nhất mà tôi từng gặp. Nếu được người như chị ấy chỉ dạy, tôi sẽ còn mạnh hơn nữa. Nhiều hơn nữa luôn.”

Tao nhìn thẳng về phía trước, nói bằng giọng kiên định.

Tôi nghe mà xúc động quá chừng, liền nắm lấy tay cô nàng lắc lấy lắc để.

“Tao mà cũng có lúc nghiêm túc thế này à… cảm động thật đấy! Nếu có gì cần giúp thì cứ nói, tôi sẵn lòng luôn! Như thử chiêu mới tôi vừa học chẳng hạn!”

“Thật không đấy?”

Tao trông vui lắm, mà tôi thì cũng chẳng kém gì.

Khí đạo quả nhiên là một con đường đầy chiều sâu.

Nếu được đấu tập với Tao sau khi cô ấy đã học thêm từ Kruse, tôi chắc chắn sẽ lĩnh hội được nhiều kỹ thuật mới một cách hiệu quả hơn.

Ừ, ý tưởng không tồi.

“…Mà khoan, sao hoàng tộc lại mò ra tận tiền tuyến thế này? Mà lại là công chúa luôn ấy?”

Birus rốt cuộc cũng hỏi ra một điều ai cũng nghĩ nhưng chẳng ai tiện nói.

Mà công nhận, cũng phải thôi.

Vương quốc Saloum nhà tôi theo đường lối giáo dục tôn trọng cá tính, miễn là hoàn thành trách nhiệm thì muốn làm gì cũng được phần nào.

Cả anh Schneizel lẫn chị Kruse đều là người nắm quyền kế vị ngai vàng trong tương lai, nhưng vẫn làm tròn vai trò của mình.

Chỉ có điều… vừa làm vừa phá như thế mà vẫn gọi là “tròn vai” được thì… đúng là những con người đáng sợ.