Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

30 228

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

277 5470

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

396 6056

Haiyore! Nyaruko-san

(Đang ra)

Haiyore! Nyaruko-san

Manta Aisora

Tự xưng là Nyarlathotep, Nyarko cho biết cô được lệnh đến để bảo vệ Mahiro, ngăn cậu bị tổ chức xấu xa tấn công… Và cứ thế, cuộc sống thường nhật kỳ lạ giữa Mahiro và Nyarko bắt đầu! Một vở hài kịch h

242 295

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

19 22

Vol 4 - Chương 109: Chuẩn bị cho trận chung kết

“Chà, em biến đi đâu thế hả, Lloyd? Tự nhiên biến mất làm tụi này lo muốn chết.”

Vừa lúc tôi và Ydd lướt qua nhau, Albert cùng mọi người kéo đến.

Cả đám từ chỗ Rugol cũng đi theo.

“Bọn anh đang tán gẫu về golem thì lại muốn ra tay làm cái gì đó. Nghe bảo em đang chỉnh sửa lại cơ thể nó đúng không? Cho bọn anh tham gia với nhé?”

“Heheh, em biết kiểu gì thằng nhóc Rody cũng chui rúc ở đây thôi nên dắt mọi người đến thẳng luôn đấy.”

Phía sau Dian là các kỹ sư từ những quốc gia khác, chắc là những người đã trở nên thân thiết trong quá trình thi đấu.

“Nếu có chuyện gì cần đến chúng tôi, xin cứ lên tiếng.”

Sylpha khẽ cúi đầu bên cạnh, trông rất trang trọng.

Đúng là cứu tinh.

Dù có ma tủy dịch trong tay thì việc cải tiến cũng vẫn rất tốn thời gian.

Nếu chỉ 2 người chúng tôi thì chắc làm đến sáng mất.

“Cảm ơn mọi người! Này, anh Zerof cũng cảm ơn đi chứ.”

“Ừm… nhưng mà…”

“Anh không định tham gia trận chung kết nữa à?”

Tôi chốt lại một câu, Zerof đành thở dài như chấp nhận số phận.

“…Ờ, thật sự là… cảm ơn mọi người.”

Thấy anh ấy ngượng nghịu nói ra lời cảm ơn, ai nấy đều cười khẽ nhìn nhau.

Cuối cùng cũng kịp hoàn tất trước bình minh.

Dựa vào lượng ma tủy dịch Ydd tặng, cùng sự giúp sức của mọi người, chúng tôi đã khảm được thuật thức trung hòa lên cơ thể Deguardia.

Với lớp phủ này, chắc chắn Deguardia có thể xuyên qua kết giới kia mà không gặp trở ngại.

“Nhưng mà vẫn còn dư kha khá đấy. Tính sao đây, Lloyd? Trả lại cho Ydd à?”

“…Không, thôi cứ dùng nốt luôn đi.”

Vẫn còn vài chỗ đáng để nâng cấp.

Ydd cũng nói cậu ta muốn đấu hết mình mà.

Vậy thì bên này cũng nên dốc toàn lực đáp lại mới đúng.

Hơn nữa, kế hoạch cải tiến Deguardia của tôi vẫn chưa kết thúc.

Nếu chỗ này mà gắn thêm cái đó… rồi chỗ kia lắp lại thế này… fufufu, chỉ nghĩ thôi đã thấy phấn khích rồi.

◇◇◇

『Aaaa! Deguardia lại thắng nữa rồiーーー! Quá mạnh mẽ! Quá áp đảo!』

Trong tiếng reo hò cuồng nhiệt, Deguardia quay người rời khỏi sàn đấu.

Trận thứ hai cũng kết thúc suôn sẻ.

Không có bất ngờ nào, chiến thắng gọn gàng.

“Hình như vỗ tay to hơn cả trận đầu thì phải?”

“Lúc đầu tôi bị chê là lạnh lùng khó gần, nhưng giờ thì bắt đầu có fan rồi. Hồi tôi mới làm mạo hiểm giả cũng bị mỉa mai vì là phụ nữ. Nhưng chỉ cần chứng minh thực lực, thiên hạ tự khắc sẽ công nhận.”

Trong lúc đang trò chuyện với Sylpha, Zerof từ trong Deguardia bước xuống.

“Vất vả rồi, anh Zerof.”

“Không có gì. Công lao chủ yếu là của Deguardia thôi. Thật sự cảm giác như voi giẫm chuột vậy. Lực áp đảo hoàn toàn. Mà này Lloyd, trận sau em muốn thử cầm lái không?”

“Ơ thôi, em xin kiếu!”

Tôi vội vàng xua tay.

Chỉ việc đứng ra trả lời thay cho anh ấy thôi mà cũng đã quá nổi rồi.

Tôi vốn không định lấy tiếng tăm với vai trò nhà giả kim.

Giải đấu này, tôi chỉ muốn làm hậu phương yên lặng thôi mà.

“Em đúng là… tham vọng cũng chẳng có luôn à.”

“Ahaha… xin lỗi anh.”

Xem ra Zerof cũng chịu dừng lại rồi.

Tôi đang nhẹ nhõm thở phào thì một tràng reo hò lại vang lên từ bên kia sân đấu.

『Ooo! Leonhart cũng chiến thắng áp đảo! Quá nhanh! Đối thủ không kịp phản kháng gì luôn!』

Có vẻ Ydd cũng thắng rồi.

Cậu ta nhìn về phía tôi và nở nụ cười nhẹ.

Tôi gật đầu đáp lại.

“Gặp nhau ở trận chung kết nhé”

Tôi thấy môi cậu ta khẽ mấp máy như vậy.

Ừ, tôi cũng đang mong chờ đây.

“Lloyd-sama, nhìn chỗ chân golem của Ydd kìa. Có gì đó lạ lắm.”

“Gì vậy?”

Theo lời Grimo, tôi đưa mắt nhìn theo.

Ở đó, có một gã đàn ông khoác áo choàng đen đang lảng vảng.

“Hình như là dân bản xứ. Có lẽ là người của đội Ydd?”

“Nhưng mà trông khả nghi lắm. Tôi cảm thấy luồng khí cực kỳ tệ từ tên đó.”

Đúng là có gì đó rất là mờ ám.

Nếu là người hỗ trợ thì cũng không đến mức phải lén lút như vậy.

“Kìa, hắn đang lôi gì ra kìa.”

Hắn đang cầm một vật gì đó như than cháy trong lòng bàn tay, toát ra ma lực cực kỳ mạnh mẽ.

Đó là một chú cụ, một loại ma cụ cực đoan, được chế tạo bằng cách cố ý từ bỏ kiểm soát, chồng chất các thuật thức rối rắm lên nhau để tạo hiệu quả lớn.

Tuy rất mạnh, nhưng do không thể kiểm soát nên chẳng khác gì một thiết bị gây loạn ma lực.

Nếu tiếp xúc với Golem vốn là một cỗ máy ma thuật với cấu trúc tinh vi thì rất dễ gây rối loạn.

“Hắn đang tính gắn thứ đó lên golem kìa. Không biết là ai, nhưng chắc chắn là loại người sẽ hả hê nếu Ydd gặp trục trặc. Nếu thuận lợi, hắn có thể khiến đối phương yếu đi mà chẳng cần nhúng tay. Gehehe…”

“Đúng là kiểu tư duy hèn hạ của tụi ma nhân. Nhưng nếu như vậy thì Lloyd-sama gần như chắc chắn sẽ thắng. Vờ như không biết cũng là một lựa chọn.”

“Cái mồm mày cũng thối không kém đâu, thiên thần thối nát.”

Grimo lườm Jihriel một phát rõ gắt.

Công nhận là đúng thật… nhưng mà…

“Không được. Để mặc thế thì không xong.”

Nếu Leonhart bị lỗi kỹ thuật thì coi như màn kiểm tra vũ khí mới của tôi cũng đổ bể.

Tôi muốn được thử nghiệm hết công suất trong một trận đấu công bằng.

“Thiệt luôn!? Đang có đứa giăng bẫy cho đối thủ yếu đi mà cũng không chịu tận dụng! Lloyd-sama chơi nghiêm túc ghê!”

“Tôi muốn đấu một trận đàng hoàng, hết mình. Không muốn bị ai phá đám cả.”

“Quả nhiên là Lloyd-sama! Chính trực, hiên ngang, luôn hướng đến những trận chiến danh dự và rực lửa!”

Có vẻ như lời của Grimo và Jihriel đang khiến mọi chuyện bị hiểu sai theo hướng nào đó.

Nhưng dù sao đi nữa, điều quan trọng nhất lúc này là ngăn chặn gã đàn ông kia lại, vì tôi.

“Ê, cho hỏi chút được không?”

Tôi lên tiếng gọi người đàn ông đang cố trà trộn vào đám đông để tiếp cận Leonhart.

“Gì cơ!? M-Mày là… Ừm, không… Không thể nào… Nhìn kỹ lại thì là người khác à… Làm tao giật mình thật đấy…”

Hắn ta lẩm bẩm gì đó, rồi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nặn ra một nụ cười gượng gạo.

“...Có chuyện gì vậy, nhóc con?”

“À, tôi chỉ đang tự hỏi là anh định làm gì với thứ đó thôi.”

Tôi nắm lấy tay hắn khi hắn đang vội nhét món đồ kỳ lạ kia vào trong áo, rồi nói tiếp:

“Là một món chú cụ nhỉ? Anh định làm gì với nó? Đừng nói là anh định gắn nó lên người con Golem kia nhé?”

Mặt hắn tái mét, lập tức luống cuống chống chế.

“K-Không phải! Nhóc hiểu lầm rồi! Cái này… ta nhặt được gần đây thôi… Nghĩ là có thể nó rơi ra từ con Golem nên định cầm xem thử…”

“Không thể có chuyện đó. Thứ đó mà gắn vào Golem thì sẽ làm loạn hết thuật thức bên trong, chắc chắn gây lỗi hệ thống. Chẳng ai lại mang một món chú cụ kiểu này theo người cả. Hơn nữa, tôi còn nhìn thấy dấu vết rất rõ của người tạo ra nó là anh đấy.”

Tôi tập trung ma lực nhìn kỹ món chú cụ, lập tức thấy rõ phản ứng của cùng một loại thuật thức trên các đầu ngón tay của hắn.

Rõ ràng.

Dính đầy.

“Chú cụ này do chính anh làm ra, đúng không?”

“V-Vu khống! Mày nói gì vậy hả, thằng nhãi!”

Bị dồn vào thế bí, hắn bắt đầu to tiếng.

Xung quanh, người ta bắt đầu tụ tập lại khi cảm nhận thấy có chuyện bất thường.

“Này này, có chuyện gì thế?”

“Chú cụ á? Mang thứ đó đến Lễ hội Luyện kim là nguy hiểm lắm đấy!”

“Hình như là gã kia làm chuyện xấu, đứa bé này đang ngăn lại đó!”

Bị ánh mắt dò xét từ mọi phía vây quanh, hắn càng hoảng loạn, tiếp tục cãi chày cãi cối.

“T-Thật sự là ta chỉ nhặt được thôi! Với lại, chẳng có bằng chứng gì cả! Đúng chứ!? Nếu định buộc tội ta thì đưa ra bằng chứng rõ ràng đi! Không thì đừng có vu oan giá họa nữa!”

“À... Không phải thế đâu. Tôi đâu có định chất vấn gì anh.”

Tôi nhẹ nhàng lắc đầu đáp lại kẻ đang vội vàng biện minh.

“Tôi chỉ xác nhận lại sự thật thôi. Chỉ là sắp xếp các dữ kiện lại với nhau. Dù anh có nói gì đi nữa, việc tôi sẽ làm cũng không thay đổi.”

“L-Làm gì cơ…?”

Không để hắn nói hết câu, tôi giơ ngón tay lên, niệm:

『Vi Quang』

Luồng ánh sáng linh thánh bắn thẳng vào người hắn.

“AGAGAAGAAGAAGAAGAAH!?”

Cả người hắn co giật dữ dội, trợn trắng mắt.

Từ cái miệng đang há hốc của hắn phụt ra làn khói trắng, rồi hắn bỗng trợn tròn mắt tỉnh lại.

“...Hả!? Mình đang… làm gì thế này!?”

Ánh mắt hắn đã khác hẳn lúc trước, không còn vẩn đục như mắt cá chết nữa, mà là ánh sáng trong trẻo, lấp lánh.

“Chú cụ này sao!? Chẳng lẽ… mình định gắn nó lên Golem!? Không thể tin được… Mình đã làm chuyện điên rồ gì thế này chứ…”

Hắn đổ sụp xuống, khuôn mặt vặn vẹo trong tuyệt vọng.

Nhưng rồi nhanh chóng đứng dậy, hướng về phía tôi mà thú nhận.

“Tôi là một nhà nghiên cứu Golem từng làm việc tại Bartram. Nhưng rồi thằng nhóc ấy đến và chỉ trong chớp mắt đã cướp mất vị trí của tôi. Vì ganh tỵ nên tôi đã… đã làm ra chuyện như vậy… Cảm ơn cậu vì đã ngăn lại. Tôi sẽ chịu trách nhiệm về tội lỗi của mình.”

Ra vậy, là tiền nhiệm của Ydd à.

Bị một đứa trẻ vượt mặt thì cũng dễ sinh lòng đố kỵ thôi.

Dù sao thì, có vẻ quá trình tịnh hoá đã thành công rồi.

Tốt.

“Thánh thần thật đấy… Ma thuật của ngài Lloyd đúng là bá đạo ghê.”

“Ừm. Ma Thuật Thần Thánh vốn dĩ có tác dụng tẩy trừ tà tâm. Nhưng hiệu quả như vậy thì chắc chỉ có ngài Lloyd mới làm được thôi.”

Người đàn ông nọ đang cúi đầu nhận tội với đội an ninh.

Mà nghĩ lại…

Hắn có vẻ nhận ra tôi từ đầu thì phải?

Tôi quên hỏi mất rồi.

Thôi kệ.

Dù gì thì mục tiêu cũng đã đạt được, không cần nán lại nữa.

Tốt nhất là rút lui trước khi mọi chuyện ầm ĩ thêm.

“Khoan đã! Lloyd!”

Tôi quay lại khi nghe tiếng gọi từ sau lưng, là Ydd.

“Tại sao lại ngăn cản hắn? Nếu chú cụ đó được gắn lên Leonhart, nó chắc chắn sẽ không thể vận hành bình thường. Khi đó, lợi thế sẽ nghiêng hoàn toàn về phía cậu. Cậu đâu được lợi gì khi làm vậy?”

“Tại sao à… Cậu hỏi lạ nhỉ. Nếu không làm thế thì Ydd đâu thể chiến đấu hết mình được. Chính cậu cũng từng nói muốn đánh bằng toàn lực mà, đúng không? Vậy thì tôi cũng giống cậu thôi.”

Ydd ngây người ra, như thể không tin được vào tai mình.

“Cậu muốn… đấu với tôi bằng toàn lực à?”

“Tôi nói bao nhiêu lần rồi còn gì.”

Khuôn mặt bàng hoàng của Ydd dần dãn ra, rồi cậu run bần bật.

Là một cơn run của chiến ý trào dâng.

Miệng cậu ấy nở nụ cười không kìm được.

“…Vinh hạnh quá. Tôi thực sự rất vui, Lloyd. Cậu thật sự sẽ đấu hết mình với tôi.”

“Ừ. Nhớ khiến tôi vui đấy.”

“Nhất định! Tôi sẽ biến trận này thành trận chiến tuyệt vời nhất!”

Tôi nắm lấy bàn tay mà Ydd đưa ra.

“Cuối cùng thì…”

Cậu ấy nói vậy.

Nhưng "cuối cùng" là sao nhỉ?

Thôi, chuyện đó chắc cũng sớm rõ thôi.

Dù gì thì, trận chung kết cũng sắp diễn ra vào ngày mai rồi.