Chủ Nhật Vắng Bóng Chúa

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

184 780

Tôi sẽ đỡ tất cả đòn tấn công bằng "Parry", Kẻ mạnh nhất thế giới vì hiểu lầm mà chỉ muốn trở thành một mạo hiểm giả

(Đang ra)

Tôi sẽ đỡ tất cả đòn tấn công bằng "Parry", Kẻ mạnh nhất thế giới vì hiểu lầm mà chỉ muốn trở thành một mạo hiểm giả

Nabeshiki

Cuối cùng, người đàn ông ấy, giờ đây đã có thể đỡ được cả ngàn nhát kiếm gỗ mà không cần phải vung kiếm, chợt nghĩ.Dù có nỗ lực đến mức nào đi chăng nữa, mình cũng không thể đạt được kết quả mà mình m

10 29

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

541 4915

Đến Dị Giới Mới Biết Không Có Phép Phản Chứng

(Đang ra)

Đến Dị Giới Mới Biết Không Có Phép Phản Chứng

Ki kuro massugu

Bị ném vào một thế giới nơi lý lẽ của mình trở nên vô nghĩa, liệu Juntarou có thể dùng chính kiến thức toán học độc nhất của bản thân để đánh bại Ma vương và tìm đường trở về?

20 41

Xuyên Vào Trò Chơi Hẹn Hò Rùng Rợn Nơi Mọi Nữ Chính Đều Là Yandere

(Đang ra)

Xuyên Vào Trò Chơi Hẹn Hò Rùng Rợn Nơi Mọi Nữ Chính Đều Là Yandere

辣椒爱吃猫

Tóm lại, đây là câu chuyện về cuộc đấu trí và mối quan hệ yêu-ghét với những yandere

34 92

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

287 6092

Quyển 5 - Chương 2: Cái Chết Đi Xa (5)

Thật lòng mà nói, Alice chẳng giúp ích được gì cho Ai. Thậm chí, anh ta còn gây vướng víu. Anh ta chẳng mách nước được điều gì, mà ngược lại, cứ cản trở công việc của Ai. Cứ hễ có giờ giải lao, anh ta lại rủ cô đi chơi bóng; vào những ngày nghỉ lễ, thì kéo cô đi trượt tuyết, trượt ván, khắp nơi.

Nói Ai không thích thì là nói dối. Cô còn nhớ rõ đêm cả hai đã trượt tuyết sang đến tận bên kia sân băng Ostia Coral rồi ngủ lại trong một căn lều tuyết.

Nhưng nếu nói cô thực sự thích thú tận hưởng thì có lẽ hơi quá.

“Cô căng thẳng quá rồi. Cứ thế thì làm sao nhìn ra được những thứ bình thường vẫn thấy, phải không?”

Alice bật cười, vừa xoa đầu Ai. Ai gạt tay anh ra rồi đi về bàn làm việc với bộ mặt lạnh tanh.

Cuộc điều tra cứ giậm chân tại chỗ, và dù cô có chờ đợi thế nào, cảm hứng cũng chẳng thấy đâu.

Thế là, mùa đã chuyển sang xuân.

Ai tròn mười ba tuổi.