Chronicle Legion

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Dungeon Farm: Ie wo Oidasareta node, Dungeon no Noujou wo Tsukutte Kurasou to Omoimasu

(Đang ra)

Dungeon Farm: Ie wo Oidasareta node, Dungeon no Noujou wo Tsukutte Kurasou to Omoimasu

Suzuki Ryuuichi

Thoát khỏi xiềng xích của những kỳ vọng nghiêm khắc từ gia đình, Bale quyết định sử dụng kiến thức từ kiếp trước để sống tự do như một nông dân. Cậu tận dụng sức mạnh của Dragon Tree Sword để tạo ra m

64 25

Kẹo giả kim của Gisele

(Đang ra)

Kẹo giả kim của Gisele

Shiba

Một câu chuyện fantasy về việc chế tác tự do và vui vẻ của Giselle, một nhà giả kim thuật vô cùng tài năng mà không hề hay biết, cùng với Tinh linh mềm mại Taa-chan, xin được phép bắt đầu

47 87

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

(Đang ra)

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

掠过的乌鸦

Truyện kể về nam chính xuyên không đến một vùng thôn quê hẻo lánh cách 2 tiếng mới có một chuyến xe bus. Cậu ấy tự dựa vào sức mình trở thành nam sinh tài hoa ưu tú, đúng lúc này thì hệ thống mới được

262 544

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

447 2928

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

(Đang ra)

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

Tứ Cửu

Là kẻ độc hành trong kẻ độc hành, Hikigaya Hachiman chỉ muốn sống một cuộc đời học đường yên bình.Vì nên mấy boss các người có thể đừng lúc nào cũng nghĩ đến chuyện gây rối được không? Học hành tử tế

366 1956

Quyển 4 - Hội tụ anh hùng - Chương 5.2

Tình thế chiến trận lập tức chuyển động──không, không hẳn vậy.

Richard Sư Tử Tâm bắt đầu hành động với một sự hưng phấn tột độ.

– Các hiệp sĩ của ta… Xung phong chính là đóa hoa của chiến trường. Ta giao trọng trách nhuộm đỏ đóa hoa tuyệt đẹp ấy bằng máu tươi cho các ngươi.

Thời điểm xuất trận, số hiệp sĩ áo đỏ của Sư Tử Tâm là 700.

Hiện tại, còn lại 612 người. Bấy nhiêu là đủ. Việc chuyển từ đội hình phẳng sang đội hình mũi nhọn được hoàn tất nhanh chóng. Giờ đây, ông chỉ cần ra lệnh “Xung phong”.

– Khốn kiếp Tachibana, cuối cùng ngươi cũng chịu chui ra khỏi hang ổ rồi sao?

Richard liếm môi.

Nếu là một tướng quân tầm thường hay một kẻ ngu ngốc, hẳn hắn đã thấy Excalibur bắt đầu thay đổi đội hình, rồi vội vàng điều động quân đoàn ra khỏi kết giới tư duy. Để tấn công vào lúc đội hình đang hỗn loạn. Thế nhưng, mũi nhọn đỏ thắm của các hiệp sĩ Anh Quốc ắt hẳn đã hoàn tất vào thời điểm phe địch chuẩn bị thế công.

Quân đoàn Sư Tử Trung Thành và tinh nhuệ đến mức đó.

Những quân đoàn phục vụ những kẻ thường dân ngu xuẩn chỉ đáng bị nghiền nát như những vật tế phẩm đáng thương mà thôi──.

– Khà khà khà. Tachibana không nên phạm phải sự ngu xuẩn như vậy. Nếu điều đó xảy ra, ta sẽ phải vò đầu bứt tai… nhưng đó lại chính là điều ta muốn.

Không ai biết tướng địch, kẻ đang ở Suruga, đã trở về Hakone bằng cách nào.

Thế nhưng, dù hắn chưa thể hiện sự gan dạ thường thấy, cái cảm giác hiểm nguy rình rập như thể hắn sẽ giăng bẫy bất cứ lúc nào──tài năng quân sự của hắn vẫn vẹn nguyên như cũ.

Trong lúc đánh hơi được mối nguy bằng giác quan của dã thú, Sư Tử Tâm cố tình lao vào hiểm nguy!

– Tiến lên, Excalibur! Xung phong!

Kết giới tư duy là một làn hơi nóng tím đỏ mịt mờ, che khuất Cổng Bạch Hổ.

612 kỵ sĩ Excalibur chĩa mũi nhọn của đội hình chêm về phía đó. Và nửa đầu của mũi chêm khổng lồ này──cuối cùng đã bắt đầu tiến về phía trước và tăng tốc.

Phần còn lại, nửa sau, vẫn đứng yên tại chỗ, trở thành đội Cấm Vệ bảo vệ Vua Richard.

300 kỵ binh là quá đủ để phá vỡ bức tường này. Dù hung hãn, ông vẫn là một Kỵ Sĩ Vương lão luyện, tính toán bình tĩnh.

Sự sụp đổ diễn ra thực sự nhanh chóng.

Ngay khi mũi nhọn của đội hình chêm gồm 300 kỵ sĩ Excalibur đâm xuyên qua, một lỗ hổng dễ dàng được khoét vào kết giới tư duy tím đỏ.

Hơn nữa, các quân đoàn áo đỏ vẫn tiếp tục bay và di chuyển về phía trước không chút ngưng nghỉ──

Từ lỗ hổng đã mở, họ lần lượt lao vào Cổng Bạch Hổ. Các kỵ sĩ Excalibur và những người khác phá bỏ đội hình và xâm nhập vào doanh trại địch, nhắm thẳng vào Tháp Ngũ Cốc.

Đó là trung tâm của căn cứ Thần đạo địa phương, và Ifrit 《Bạch Hổ》 được hiển linh ngay phía trên.

Mặt khác, các kỵ sĩ Kanesada bám sát Bạch Hổ và đan các ngón tay vào nhau theo hình nắm đấm tay phải bao lấy ngón trỏ tay trái trước ngực.

Hatsune biến 100 kỵ binh thành những viên đạn, còn lại 300 kỵ binh. Tháo lỏng cả hai tay, cuối cùng họ lại cầm lấy súng-giáo và giao chiến với 300 kỵ sĩ Excalibur…

Bên trong Cổng Bạch Hổ, hẳn phải có một Lãnh Chúa Hiệp Sĩ của Kanto Shouke.

Nhưng ngay từ đầu cô đã không trông cậy vào họ. Hatsune lẩm bẩm trên nóc Tháp Ngũ Cốc.

– Chúng ta sẽ đi lối này, tất cả mọi người.

Cô đã giữ lại chiêu này cho thời khắc quan trọng nhất.

Đổi lại, bên trong cổng sẽ bị bỏ mặc, nhưng… cô không quan tâm điều gì sẽ xảy ra tiếp theo. Bây giờ, đây là trận chiến quyết định ở "bên ngoài", nơi cô phải dốc hết sức lực!

– Nếu ngươi biết vùng đất trống của địch và những nơi không người, ngươi nhất định phải rời đi. Đánh thẳng vào kẻ địch, áp chế đội hình chiến đấu, và mang cái chết đến cho tất cả mọi người.

Hatsune giờ đây lại cưỡi lên yên của con rồng có cánh.

Sau khi hoàn tất việc chuẩn bị bay, cô lần thứ hai trong ngày sử dụng quân công. Cô mệt mỏi và đang vô cùng rệu rã, nhưng cô đã từng mang theo cơ thể đang ngủ gật trước đây. Chắc cô sẽ ổn thôi.

– Hãy nhìn chiến công của ta 《Hổ Đầu Tất Xuất》! Mọi người, theo ta!

Mọi người──không phải 300 kỵ sĩ Kanesada đang giao chiến tay đôi với Excalibur.

Trong khi cô mang họ theo từ Bộ Tư Lệnh Trung Tâm──cô đã để họ chờ trên mặt đất ở khu vực Cổng Bạch Hổ. Quân đoàn loại Kamuy, quân đội của Kurou Hougan.

– Thưa Điện Hạ. Quân đoàn địch đã xuất hiện… 60 độ phía trên chúng ta!

– Phía trên? Chúng lại định dùng sấm sét sao? Tốt, rốt cuộc cũng chỉ là trò bịp bợm tạm bợ.

– Khô──ng. Có 82 kỵ binh loại Kamuy, đó là… một quân đoàn!

– Thú vị!

Cuối cùng ngươi cũng đến rồi sao. Thay vào đó, ông nghe báo cáo của tinh linh Morrigan với cảm giác được thuyết phục.

Trên yên con rồng trắng có cánh, Richard I rút thanh trường kiếm bên hông.

– Ta không biết hắn đã dùng kỹ thuật gì để bay đến đây, nhưng──ngoài việc hắn đến đây, ta chính là mục tiêu của hắn.

Nhìn từ quân đoàn của Richard, họ ở chếch lên phía trên.

Khoảng cách giữa họ là khoảng bốn hoặc năm kilomet. Có những lực lượng địch mới ở vị trí đó.

Ông kiểm tra cửa sổ thông tin được phản chiếu bởi tinh linh Morrigan. 82 kỵ binh tụ tập thành hình thoi. Loại Kamuy có cái đầu dài kinh khủng. Màu sắc của chúng là màu trắng. Chúng mặc áo choàng đỏ…

– Chẳng phải đó là Kanesada sao?

Khoảnh khắc Richard còn đang ngớ người, một cuộc tấn công đã được phát động.

Quân đoàn địch trong đội hình thoi nhắm thẳng và lao về phía quân đoàn của Richard ở chếch xuống phía dưới. Một chuyến bay tốc độ tối đa với sự khởi đầu đột ngột và tăng tốc bất ngờ. Có lẽ vì chúng nhanh nhẹn hơn loại Kamuy bình thường, quân đội địch gồm 82 kỵ binh đã đạt tốc độ tối đa chỉ trong chốc lát và lao tới──với toàn bộ sức mạnh bay.

Dù chúng là ai, chúng đang đối đầu với quân đoàn của Sư Tử Tâm, kẻ đáng lẽ phải là người dẫn đầu trong các cuộc xung phong của kỵ binh.

Không thể nào, chẳng lẽ hắn là Tachibana Masatsugu!?

Bỏ qua những nghi ngờ của mình, cuộc tấn công của lực lượng Tokaido đã được thực hiện một cách xuất sắc.

312 kỵ sĩ Excalibur, những người đáng lẽ phải bảo vệ Richard, vừa mới tách ra khỏi đội hình chêm──họ vẫn chưa kịp vào đội hình.

Và 82 kỵ binh loại Kamuy bí ẩn đã ập đến cùng lúc.

Họ lao thẳng vào mũi nhọn đội hình thoi, tiến sâu cho đến khi đối mặt với Richard, người đang đứng gần như chính giữa 312 quân đoàn Anh.

Những lính Excalibur đang chặn đường quân Tokaido gần như chết tức thì. Họ bị mũi súng giáo của những chiến binh Kamuy đầu dài đâm xuyên, bị những đợt xung phong và húc thẳng vào người giáng đòn nặng nề, rồi cứ thế ngã xuống liên tiếp.

Tuy nhiên, quả không hổ danh là đội quân tinh nhuệ của Sư Tử Tâm. Vẫn có những lính Excalibur, dù bỏ mạng, vẫn kịp đâm mũi súng giáo Anh vào những yếu huyệt như mặt nạ, khí quản và tim của quân đoàn Nhật đang ào đến. Cả hai bên cứ thế cùng nhau gục ngã.

Dù sao đi nữa, cục diện chiến trường đang thay đổi chóng mặt. Sâu bên trong đội hình dày đặc bảo vệ Sư Tử Tâm, những chiến binh Kamuy của Nhật Bản đã liều mình xông thẳng vào.

– Hừm. Có vẻ chuyện này đang trở nên thú vị đây.

Cuộn giấy trong túi áo ngực của Hatsune, nơi Minamoto no Kurou Yoshitsune đang ngự, cất tiếng.

– Nếu có cơ hội, ta cũng sẽ giúp ngươi một tay. Ta bắt đầu thấy hứng thú với chuyện này rồi.

– Th-thật sao!? Đúng lúc ta đang bận tối mắt tối mũi… C-cảm ơn ngài vô cùng!

Nghe giọng một cậu nhóc lém lỉnh nói vậy, Hatsune dù đang thở hổn hển vẫn thấy mừng rỡ. Nàng tự hỏi không biết nên gọi hắn là Ushiwakamaru hay Yoshitsune đây.

Đó là ngay sau khi đội quân mà Hatsune tập hợp dưới danh hiệu của mình──hoàn tất đợt xung phong.

Trước hết, bằng chiến kỹ 《Hổ Đầu Hất Xuất》, nàng đã dịch chuyển đến bên ngoài Cổng Bạch Hổ.

Đây là một năng lực khá "gian lận", nhưng nó có giới hạn: thực tế không thể di chuyển đến những nơi mà tư tưởng của Quân đoàn đang chen chúc. Vì vậy, nàng đã định vị họ cách quân đội của Richard vài kilômét về phía trên.

Người dẫn đầu đội quân là Kurou Hougan, gồm 82 người (nhờ kết quả của các trận chiến trước đó, sức mạnh của kỵ sĩ của nàng đã tăng thêm 10!).

Một đợt xung phong tổng lực đã giáng xuống tất cả bọn họ.

Đó chính xác là màn đổ dốc ngược lại của trận Ichinotani. Họ lao vào như thể đang chạy xuống một vách đá dựng đứng.

Một lời thách đấu gửi đến Vua Richard, người vô cùng yêu thích chiến thuật xung phong… không, không phải vậy. Chiến thuật được chọn đơn giản là "Vì có thể xông pha một cách mãnh liệt, nên đây là cách tốt nhất!".

85 trong số 312 lính Excalibur đã bỏ mạng.

24 trong số 82 lính Kurou Hougan đã bỏ mạng.

Việc lao thẳng vào một đội quân địch có số lượng vượt trội như vậy, đây chính là kết quả. Chỉ là vì họ đã chuẩn bị sẵn sàng cho điều đó từ trước.

– Công sức bám trụ và giả vờ yếu thế bấy lâu nay thật đáng giá…

Nàng đã nhắm đến đợt xung phong này suốt thời gian qua khi ở Cổng Bạch Hổ.

Tuy nhiên, dù nàng có sắp đặt một cách ngoan ngoãn, nó cũng sẽ không thành công. Vì vậy, bằng cách dồn sức phòng thủ, nàng đã dụ kẻ địch tấn công. Kết quả, nàng đã thành công kéo quân đội của Richard (chỉ một nửa trong số đó) vào cổng và phá vỡ đội hình dày đặc của hắn.

Hơn nữa, kẻ địch đã bị kiệt sức đáng kể do di chuyển tốc độ cao từ Izu đến Hakone và trong trận chiến.

Việc có thể xé nát đội hình chiến đấu của 312 lính Excalibur chỉ với đội hình thoi gồm 82 kỵ sĩ là kết quả của việc tích lũy những yếu tố đó──.

Tiến sâu vào tuyến địch, Hatsune cuối cùng cũng tận mắt nhìn thấy bóng dáng của tướng địch.

– Kia là Richard-san!

Hắn là một gã khổng lồ tóc vàng. Hắn mặc bộ quân phục sĩ quan màu đen và một chiếc áo choàng đỏ.

Cưỡi trên một con rồng trắng có cánh như một hiệp sĩ, hắn cầm một thanh trường kiếm dùng một tay ở tay phải. Một vẻ uy nghi như của một vị tướng quân. Chà, cái phong thái đặt một cô búp bê lên vai vạm vỡ của hắn thì hơi đáng ngờ một chút.

Vị Vua Anh huyền thoại đang nhìn chằm chằm vào Tachibana Hatsune đang cưỡi──.

– Một cô gái trẻ… ư?

Richard vô cùng ngạc nhiên.

Người tái sinh của Anh Quốc dường như đã bị sốc. Cô gái Nhật Bản đã khiến hắn phải miễn cưỡng hiểu rằng sự dễ thương của Hatsune gần như chắc chắn là đáng kinh ngạc đến khó tin.

012

Số lính Excalibur còn sống sót là 227. Và 58 lính Kurou Hougan.

Trong khi chênh lệch sức mạnh gần như gấp bốn lần, Hatsune vẫn reo lên vui vẻ.

– Mục tiêu của chúng ta chỉ có Tướng quân Richard-san! Nếu ngăn được người đó, tất cả quân đoàn áo đỏ sẽ trở thành búp bê gỗ!

Oooooooooooooooooooooooooooooooooo!

Đáp lại mệnh lệnh của Hatsune, 58 lính Kurou Hougan đồng loạt gầm lên.

Khắp nơi, những trận chiến hỗn loạn giữa quân Nhật và quân Anh đã bắt đầu. Đó là khởi đầu của một cuộc cận chiến mà lưỡi súng giáo được vung như giáo và những tia nhiệt bắn ra từ cự ly gần.

Trong số đó, Hatsune, người đang dẫn đầu đội Kurou Hougan, đang thở hổn hển.

Nàng đã sử dụng chiến kỹ, thứ tiêu tốn rất nhiều thể lực, hai lần liên tiếp; nàng khá mệt mỏi. Và khi nàng chuẩn bị lấy lại hơi──hắn đã đến.

– Vậy là Tachibana Masatsugu không đến, mà là cấp dưới của hắn ư.

Richard I nhắm vào Hatsune và khiến con rồng trắng có cánh của mình húc thẳng vào nàng.

– Một quân đoàn trưởng mà lại không mạo hiểm tính mạng của mình, hắn quá lười biếng!

– Ngài đang nói gì vậy? Vị tướng quân bảo vệ cổng Bạch Hổ này không phải là Onii-sama!

Một con rồng trắng có cánh và một con rồng xanh có cánh, những con thú cưỡi và quân đoàn trưởng của Nhật Bản và Anh Quốc.

Cuối cùng, họ đã tạo ra một thế trận thu hẹp khoảng cách để có thể trực tiếp giao chiến. Nếu họ cho rồng tiến thêm vài mét, họ sẽ nằm trong tầm giao kiếm.

– Đó là vì Tachibana Hatsune đang ở đây. Chắc chắn là vậy!

– Cái gì!?

Mặc dù bất ngờ, Vua Richard vẫn vung trường kiếm ở tay phải chém xuống.

Tốc độ và sự sắc bén tựa như một con sư tử vồ mồi. Một nhát chém xứng đáng với danh hiệu Kỵ Sĩ Vương. Tuy nhiên, dĩ nhiên, Tachibana Hatsune cũng rất giỏi chiến đấu, nàng tự hào về kỹ năng của mình. Thông thường, nàng sẽ tự mình cố gắng né tránh.

Thế nhưng, việc liên tục sử dụng chiến kỹ đã khiến nàng kiệt sức hoàn toàn.

Chỉ việc giữ dây cương rồng thôi cũng là tất cả những gì nàng có thể làm──vì vậy nàng hét lên.

– Xin ngài, Yoshitsune-san!

– Ưc!?

Thứ đã đẩy lùi nhát chém của Richard là chiếc quạt xếp xuất hiện trong tay phải của Hatsune.

Chiếc quạt ấy chẳng phải sắt thép gì, chỉ là một cây quạt giấy bình thường, làm bằng gỗ và giấy mà thôi. Ấy vậy mà cô lại dùng thứ như vậy để đối chọi với lưỡi kiếm thép sắc bén──đây chính là tuyệt kỹ mà Kurou Yoshitsune dáng vẻ thiếu niên đã thể hiện trong nghi lễ kế thừa.

Khi ấy, nàng đã thấy “Ushiwakamaru” vận pháp phục.

Giờ đây, ảo ảnh với dung mạo y hệt lại hòa vào thân thể Hatsune, nở nụ cười ngạo nghễ!

– Sư Tử Tâm nước Anh. Ngươi đã nắm rõ chiến lược của 《Kurou no Hougan Yoshitsune》 chưa?

Hơn nữa, còn thêm vào đó là lời lẽ khiêu khích bằng giọng nói non nớt của một thiếu niên.

Hư ảnh Ushiwakamaru trong suốt, nhưng lại mang theo sức uy hiếp ghê gớm. Về phần Richard, hắn hừ một tiếng, lại vung kiếm lên.

Nhát chém thứ hai và thứ ba là những đợt sóng kiếm bay ra gần như cùng lúc.

Chiếc quạt giấy khẽ khàng múa lượn, gạt phăng chúng đi, nhẹ nhàng tựa cơn gió tháng Năm hiu hiu.

Rồi, ánh mắt Richard sắc lạnh nhìn thẳng vào Hatsune, nhìn cả cuộn giấy kẹp giữa vạt kimono của nàng, và cất lời.

– … Ta phải thừa nhận. Danh tiếng của Viễn Đông và tài năng của những người nơi đó.

Một giọng nói trầm hùng, sâu lắng và đẹp đẽ. Đó là giọng nói xứng tầm bậc đế vương.

– Đối với Tachibana Masatsugu, quả thực binh đoàn của hắn di chuyển quá chậm chạp. Ngươi đã mượn binh lính của hắn, biến họ thành những con tốt thí để kích thích chiến ý của ta mà không cần hắn can thiệp sao? Đây quả là một mệnh lệnh tài tình.

Rốt cuộc, hắn không chỉ là một kẻ nhiệt huyết đơn thuần.

Hắn là người biết rằng, chỉ cần kìm nén một chút chiến ý và nhiệt huyết, sự bùng cháy sau đó sẽ càng thêm mãnh liệt.

– Kỵ sĩ trẻ tuổi. Ngươi quả là gan dạ khi dám nhảy vào tầm với của ta. Tuy nhiên, ngươi đã chiến đấu rất tốt cho đến giờ. Với cuộn giấy kia, có lẽ ngươi có thể kéo dài trận đấu một chọi một với ta──

Với một nụ cười nhếch mép, Sư Tử Tâm lại chĩa mũi kiếm về phía Hatsune.

Hắn không hề có ý định thua cuộc, dù cho nàng có thể tự mình cầm cự. Hắn ngầm khoe khoang và khiêu khích nàng.

– Trong số binh lực đôi bên, phe ta áp đảo hơn hẳn, và Ifrit ở Cổng Bạch Hổ cũng sắp cạn kiệt sức mạnh rồi. Ngươi không còn cơ hội chiến thắng nữa đâu.

– Không phải vậy.

Hatsune không thể thua. Nàng đáp trả lời khiêu khích của hắn một cách đanh thép.

– Bởi vì phe ta có một vũ khí bí mật dự phòng, đáng tin cậy!

– Ồ!

Ngay khoảnh khắc Richard mở to mắt vì tò mò.

Từ phía sau Hatsune và đồng đội, một luồng sáng khổng lồ đột nhiên bùng lên từ hướng Cổng Bạch Hổ──và ánh sáng vàng kim bắt đầu bao trùm, chiếu rọi khắp những ngọn núi và Hồ Ashinoko xung quanh.