– Tôi cũng đoán vậy.
Alexis Yang, vị Sĩ quan tham mưu đã không cùng cấp trên đến Hakone.
Hai ngày sau chuyến viếng thăm đó, vị tướng quân đội La Mã, đồng thời là người bảo hộ của Đế quốc Nhật Bản, cùng vị Sĩ quan tham mưu trẻ tuổi của ông, đang tản bộ trong vườn Thượng Uyển của Hoàng cung sau bữa sáng.
– Khi gặp nguy hiểm thì bám víu cha mẹ mà khóc lóc, để họ che chở. Gặp phải chuyện khó khăn thì cứ khóc lóc ỉ ôi, chờ người khác đến giúp đỡ… Những đứa trẻ vô dụng như thế sẽ không bao giờ đạt đến 『Thời khắc đoạn tuyệt』 được, phải không?
– Đó là bởi vì họ đã nhận nuôi được một đứa trẻ ngoan, giỏi cả văn lẫn võ, tràn đầy năng lượng, lại còn đẹp trai nữa, đúng không?
– Phải, đúng vậy.
Khoác trên mình chiếc áo toga đỏ của La Mã cổ đại, Julius Caesar đi trước. Sĩ quan tham mưu Yang theo sau ông một quãng. Dù là vườn, nhưng khuôn viên này khá rộng rãi, độ mười lần kích thước của mái vòm kinh đô hoàng gia. Có thể nói đây là một khu rừng nhỏ với cây cối mọc um tùm khắp nơi. Chỉ đi bộ thôi cũng đủ là một bài tập thể dục kha khá rồi.
– Các bà cô – ý tôi là, các mệnh phụ phu nhân quanh Hoàng hậu điện hạ cứ vô tư kêu gọi bổ sung thêm kỵ sĩ quân La Mã đến Hakone. Quân đội của chúng ta đang giao thương rộng rãi với toàn bộ Đông Á đấy.
– Họ chắc chắn có một động cơ là “Tôi muốn ngài tự mình giải quyết các vấn đề nội bộ Nhật Bản”.
Caesar bật cười khe khẽ trước lời nhận xét của vị Sĩ quan tham mưu.
– Dù sao đi nữa, lần này Đế quốc Anh cũng có liên quan. Không thể nào bỏ qua họ được.
– Hoàng hậu Teruhime – vị trí của Hoàng hậu điện hạ và Kanto Shouke, nếu đổi thành Shiori-sama, Tokaido và Tachibana Masatsugu như hiện tại, thì sẽ khá dễ dàng chấp thuận đấy.
Sĩ quan tham mưu Yang lẩm bẩm khẽ, nhưng giọng vẫn lạnh lùng. Đó là gương mặt của một người lính dạn dày kinh nghiệm, khác hẳn với vẻ “thanh niên trẻ trung hiền lành” thường ngày.
– Phe của Công chúa Shiori – khó đối phó hơn phe Hoàng hậu hiện tại gấp mười lần. Thay vào đó, năng lực của họ lại mạnh hơn gấp trăm lần. Giờ đây khi Đế quốc Anh đã nhúng tay vào, chúng ta không nên bỏ qua mối nguy hiểm của việc cố tình để tay bị cắn và nuôi dưỡng một con mãnh thú.
– Tuy nhiên. Lực lượng Tokaido có một khuyết điểm rõ ràng.
– Thật sao?
– Họ có phần quá hăng hái. Vì họ có đủ trí tuệ để cân bằng điều đó, họ cũng rất thông minh. Trên hết, họ có quá nhiều tham vọng. Chẳng những không bị cắn tay, e rằng chúng ta còn bị họ nuốt chửng mất nửa thân người.
– Xin Nguyên soái hãy dùng tài năng của ngài mà thuần hóa họ.
– Đó là lý do tại sao người đàn ông tên Julius Caesar lại bận rộn với một số chuyện. Thật tuyệt vời khi chuyện đó xảy ra lúc ông ấy đang ở Nhật Bản, nhưng lại đáng lo ngại khi ông ấy không có mặt ở đây. Đó là lý do tại sao tôi cũng nghĩ như vậy.
Caesar dừng bước và nháy mắt với vị Sĩ quan tham mưu đang đi phía sau ông.
– Cậu đã ví những người trong phe Hoàng hậu là trẻ con rất đúng. Nhưng nếu những đứa trẻ đó trưởng thành – chúng ta không biết chúng sẽ già đi như thế nào, phải không?
– Có chỗ nào để mà già đi chứ? Tổng đốc Kanto và các nữ quan cấp cao đều đang ở độ tuổi sung sức nhất.
– Một số cô gái thì chưa trưởng thành hơn là trẻ tuổi. Chúng ta vẫn chưa biết… độ sâu trong vẻ ngoài của họ.
– Không lẽ, ngài đang ưu ái ám chỉ Hoàng hậu điện hạ sao?
– Ta thích đôi mắt của cô bé đó. Có lẽ vì đã sống cả đời trong một tòa lâu đài giống như hang ổ quái vật, tính cách của cô bé có vẻ khá méo mó. Một người trẻ tuổi với đôi mắt như vậy – sẽ làm những điều bất ngờ. Dù chỉ thi thoảng thôi.
– Một người bị chính người trẻ tuổi mình yêu thương đâm đã nói rằng sức mạnh của sự thuyết phục có thể tạo ra điều kỳ diệu.
Khi họ đến điểm rừng cây kết thúc trong lúc trò chuyện. Sĩ quan tham mưu Yang cảm nhận được.
Những người vẫn theo dõi họ trong khi ẩn mình sau những lùm cây – đã biến mất. Yang, vốn cũng là một người có khả năng thần giao cách cảm, đang tìm kiếm dấu hiệu của những người có sóng tư tưởng yếu ớt. Nếu là một Lord Knight hạng nhất hoặc một bậc thầy thần giao cách cảm, họ hẳn đã nhận ra ý nghĩ này. Tuy nhiên, những kẻ theo dõi họ lần này không phải như vậy. Có vẻ như họ đã được huấn luyện các hoạt động bí mật khá tốt, nhưng họ không có vẻ gì là đã nhận ra thuật thần giao cách cảm của Yang.
– Không biết là Hattori Hanzo hay Jiraiya, nhưng ninja đã biến mất rồi.
– Ta hy vọng cuộc trò chuyện này sẽ được truyền đến cô bé đó, đó là mong muốn của ta.
– Khả năng không hề thấp. Vì chưa có nữ quan nào từng làm điều như vậy cho Ngài, việc sử dụng một nhóm ở mức độ đó giống như suy nghĩ nông cạn của một đứa trẻ.
Trước Caesar đang mỉm cười đầy ẩn ý, vị Sĩ quan tham mưu trẻ tuổi lẩm bẩm với vẻ kinh ngạc.
– Ngài muốn sử dụng Tokaido, con mãnh thú hữu ích. Nhưng ngài cũng không muốn sử dụng nó. Vậy thì, liệu có ổn không nếu để chúng nghiền nát lẫn nhau hay khuyến khích chúng… ?
– Ôi chao, ôi chao. Đừng nói những lời khiến ta trông như một kẻ phản diện tàn độc chứ.
– Thực ra ngài không phải vậy sao?
– Điều ta muốn là hành động tùy theo hoàn cảnh. Ta nghĩ vậy.
Caesar nói mà không hề tỏ vẻ ngượng ngùng.
– Hơn 20 kỵ sĩ của đế quốc ta đang đóng quân ở vùng Kanto này, nhưng ngay cả khi tất cả họ được huy động… họ cũng có thể bị đánh bại bởi Lionheart đang ẩn mình ở Izu.
Một người được hồi sinh như Richard I có sức mạnh kỵ sĩ* khủng khiếp lên tới hơn 1.000. Để chống lại một anh hùng xuất chúng như vậy, hơn 10 kỵ sĩ phải tập hợp và huy động một lượng lớn quân đoàn. Đó là một nước cờ phổ biến. Tuy nhiên, khi số lượng chỉ huy tăng lên, khả năng chỉ huy của quân đoàn sẽ suy yếu bất kể thế nào. Ngay cả khi số lượng quân đoàn như nhau, họ cũng sẽ bị đánh bại trước người được hồi sinh, người có thể trực tiếp chỉ huy tất cả họ như chính cánh tay của mình –. Đây cũng là một câu chuyện quen thuộc.
Dựa trên điều đó, vị anh hùng của Đế quốc La Mã lẩm bẩm với một nụ cười mãn nguyện.
*TN: Sau khi cân nhắc, tôi quyết định đổi từ “sức mạnh chiến đấu” thành “sức mạnh kỵ sĩ” để thể hiện thuật ngữ tốt hơn vì từ Hán tự gốc chỉ “kỵ binh” nhưng “kỵ sĩ” phù hợp hơn trong kịch bản này, vì họ triệu hồi các kỵ sĩ. Xin lỗi nếu có sự nhầm lẫn.
– Vì có khả năng phải giao chiến với Thân vương Edward… và cả gã Tachibana Masatsugu bí ẩn kia nữa, quả thật, ta cần thêm ít nhất một con át chủ bài, phải không?
– Át chủ bài?
– Ừ. Dù không phải là một kẻ được hồi sinh có đẳng cấp như Vệ Thanh tướng quân hay một chỉ huy người Nhật Bản có thể điều khiển kỵ sĩ của vùng đông Nhật Bản… thì cũng phải là một nữ anh hùng có thể truyền cảm hứng cho binh lính bằng uy quyền của nữ hoàng.
Nếu hắn có thể tìm được một người thuận tiện như vậy thì tốt.
Ngoài ra, cũng có thể giao việc phòng thủ vùng Kanto cho người đó, còn Vệ Thanh tướng quân hoặc chính Caesar sẽ trấn áp vùng tây Nhật Bản. Như vậy cũng là một cách phô trương thanh thế với vùng Tokaido, nơi có Tachibana Masatsugu.
Nhận thấy được lợi ích, Tham mưu trưởng Dương nhún vai.
Không cố tranh cãi, ông chuyển chủ đề một cách đột ngột.
– Nhân tiện, trước đó ngài nói "ta bận". Nếu ngài giảm số lượng người yêu trên toàn thế giới xuống con số không, sẽ có một sự thay đổi lớn đấy. Ngài xem, ngay cả ở Nhật Bản, ngài đã có hai người yêu ở Tokyo và một người ở Yokohama rồi…
– Thực ra, ông nhầm rồi. Sau ngày hôm qua, giờ ta có ba người yêu ở Tokyo.
– Đó là có lý do cả đấy. Nếu ngài có vài người như vậy, ngài sẽ có nhiều thời gian rảnh hơn.
– Ông đang nói cái gì vậy?
Đáp lại lời nhận xét đó, vị vua tối cao của đế chế La Mã đáp với vẻ mặt nghiêm túc.
– Nếu ta kiềm chế chuyện đó, Caesar sẽ không còn là Caesar nữa. Chẳng phải đó là một lý do đơn giản và rõ ràng sao!?
Và sâu dưới lòng đất của hoàng cung──.
Tương tự như các căn cứ Thần đạo địa phương và tầng hầm của các lâu đài cổ trên khắp Nhật Bản, ở đây có một Thủy Thần Điện.
Một chất lỏng linh hồn tổng hợp màu xanh lam lấp đầy không gian rộng lớn dưới lòng đất như một hồ chứa… nói cách khác, nó là một ví dụ hoàn hảo cho loại cơ sở này. Tuy nhiên, Thủy Thần Điện của hoàng cung lại khác biệt.
Về kích thước, một dinh thự tương đối đồ sộ có thể vừa vặn hoàn toàn bên trong.
Đây là một khu thánh địa trong triều đình, nơi chỉ có các công chúa của hoàng tộc mới được phép vào.
Không giống như những nơi khác, đây không phải là nơi mà các kỵ sĩ ồn ào có thể đặt chân đến. Các công chúa chỉ cần sự thanh khiết. Họ không cần quá nhiều không gian.
Tuy nhiên, điều đó không thay đổi sự thật rằng Thủy Thần Điện của hoàng cung cũng là một nơi chứa đầy nước thần kỳ màu xanh lam.
Và có một cổng torii màu đỏ ở trung tâm bể chứa chất lỏng linh hồn, và ngay bên cạnh nó──một cô gái gần như khỏa thân đứng im lặng, ngạc nhiên tột độ.
Nữ hoàng của Nhật Bản, Teruhime. Cô 13 tuổi và là hậu duệ của Long Thần.
Cô chỉ khoác một chiếc uchikake trắng trên vai. Cô đứng trong chất lỏng linh hồn cao đến thắt lưng, khiến cơ thể nhỏ bé của cô run rẩy liên tục vì sợ hãi.
– Dù con có cầu nguyện thế nào, cụ tổ cũng không đáp lời…!
Cô không lạnh. Cô run rẩy vì tức giận.
Trong hơn hai tiếng đồng hồ, cô đã ngâm mình trong chất lỏng linh hồn, mài giũa sức mạnh thần bí của mình với tư cách là người thân của Thánh Thú. Có thể nói rằng khả năng tâm linh của Teruhime hiện đang ở trạng thái nguy kịch.
Trên hết, cô kết nối trái tim mình với cụ tổ đang ở trong khu thánh địa của vùng bắc Kanto──.
Một vị thần rồng vàng với tổng chiều dài 100 mét. Linh hồn của Long Thần còn lớn hơn cả cơ thể khổng lồ của nó và chỉ có thể được nắm bắt một cách mơ hồ.
Nó nghĩ gì về sự liên lạc từ chắt gái của mình?
Linh hồn của người kia quá lớn đến nỗi cô không thể nắm bắt được toàn bộ bức tranh. Ngay cả khi cô nhìn lên núi Phú Sĩ linh thiêng từ chân núi, dường như cô không thể thấy được vẻ đẹp của nó.
– Giá mà con có thể dễ dàng nhìn thấy cụ tổ hơn──!
Dựa vào sự tức giận, cô đập tay xuống mặt chất lỏng linh hồn.
Nhưng cô biết. Khả năng tâm linh của Teruhime không đủ cao để thậm chí cảm nhận được ý chí của Long Thần.
– Nếu con là điện hạ Shiori, con thậm chí không cần phải tắm lâu như vậy….
Cô ấy sẽ có thể kết nối trái tim mình với Long Thần, truyền đạt mong muốn của mình và dễ dàng được đáp ứng.
Cô ấy khác biệt đến thế so với con. Thật là bực bội!
… Chà, nói đi thì cũng phải nói lại. Teruhime là nữ hoàng. Cô là vu nữ của con rồng chính thống và một người nhất định có địa vị này, và cụ tổ của cô chưa bao giờ bỏ qua lời cầu nguyện của cô.
Chưa bao giờ──tuy nhiên.
– Con phải giảm bao nhiêu tuổi thọ… để cụ ban cho con điều ước?
Teruhime thì thầm.
Có lẽ cô nên giảm tuổi thọ của mình nhiều hơn gấp 10 lần so với Shiori đã giảm.
Cô sẽ đốt một lượng lớn tuổi thọ của mình để bù đắp cho sự thiếu hụt sức mạnh tâm linh, đánh thức sự lo lắng của cụ tổ, khiến cụ thực hiện một phép màu với sức mạnh ngang với thần thánh.
Ví dụ, nếu cô cố gắng kiểm soát bốn vị thần của Hakone.
Cô sẽ mất bao nhiêu thập kỷ tuổi thọ? 60 năm, 70 năm, hoặc hơn….
– Á──!
Lần này cơ thể cô bắt đầu run rẩy vì sợ chết.
Tuy nhiên, cô vẫn có cảm giác rằng──cô không muốn thua và không thể thua. Nếu vậy, không còn cách nào khác ngoài việc sử dụng phương pháp đó.
Người được hồi sinh từng được mời sẽ thuộc về cô, và anh ta sẽ cố gắng hết sức với tư cách là người bảo vệ Tokyo.
Có một nghi lễ cho việc đó, và cô biết điều đó….
– Hỡi vị thần vĩ đại của chiến tranh, con cầu xin sự giúp đỡ của ngài chống lại kẻ thù của con…! Giờ đây, nhân danh người sáng lập đế chế, Nữ hoàng của Đế quốc Nhật Bản rao giảng những câu thần chú và mong muốn sức mạnh siêu nhiên thần kỳ, vô song để bảo vệ đất nước của con──
Có một số trí tuệ chỉ được truyền lại giữa các nữ hoàng kế vị.
Đây là một trong số đó. Sử dụng cẩn thận khi quốc gia gặp khủng hoảng. Nhớ lại ghi chép đó, Teruhime thì thầm bí mật cấm kỵ được truyền miệng.
– Donrou, Komon, Rokuzen, Mongyoku, Rentei, Bugyoku, Hagun──Bắc Đẩu Thất Tinh và anh trai của Long Thần. Xin hãy chỉ cho con con đường bảo vệ Đế quốc Nhật Bản.
Teruhime cầu nguyện với sự tập trung cao độ.
– Giờ là lúc cầu nguyện để con có thể giao phó cho ngài 《Minh văn》 của Tướng quân Shoumon….