Chronicle Legion

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Dungeon Farm: Ie wo Oidasareta node, Dungeon no Noujou wo Tsukutte Kurasou to Omoimasu

(Đang ra)

Dungeon Farm: Ie wo Oidasareta node, Dungeon no Noujou wo Tsukutte Kurasou to Omoimasu

Suzuki Ryuuichi

Thoát khỏi xiềng xích của những kỳ vọng nghiêm khắc từ gia đình, Bale quyết định sử dụng kiến thức từ kiếp trước để sống tự do như một nông dân. Cậu tận dụng sức mạnh của Dragon Tree Sword để tạo ra m

64 25

Kẹo giả kim của Gisele

(Đang ra)

Kẹo giả kim của Gisele

Shiba

Một câu chuyện fantasy về việc chế tác tự do và vui vẻ của Giselle, một nhà giả kim thuật vô cùng tài năng mà không hề hay biết, cùng với Tinh linh mềm mại Taa-chan, xin được phép bắt đầu

47 87

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

(Đang ra)

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

掠过的乌鸦

Truyện kể về nam chính xuyên không đến một vùng thôn quê hẻo lánh cách 2 tiếng mới có một chuyến xe bus. Cậu ấy tự dựa vào sức mình trở thành nam sinh tài hoa ưu tú, đúng lúc này thì hệ thống mới được

262 544

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

447 2928

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

(Đang ra)

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

Tứ Cửu

Là kẻ độc hành trong kẻ độc hành, Hikigaya Hachiman chỉ muốn sống một cuộc đời học đường yên bình.Vì nên mấy boss các người có thể đừng lúc nào cũng nghĩ đến chuyện gây rối được không? Học hành tử tế

366 1956

Quyển 4 - Hội tụ anh hùng - Chương 3.2

– Đây là búp bê do người Anh làm ư? Khéo tay thật đấy.

Ngắm nhìn con búp bê kích thước người thật, Rindou-sensei khẽ thốt lên.

Cao 150 centimet, nó đang ngồi trên một chiếc ghế trong phòng tiếp tân. Con búp bê này mô phỏng một cô gái da trắng, được chế tác tinh xảo đến kinh ngạc, đủ sức khiến người ta lầm tưởng là người thật.

– Hình dáng càng giống người, càng dễ thu hút linh hồn. Nhưng Quân đội Anh lại đầu tư công phu đến mức này chỉ vì mục đích đó thì thật là không phải chuyện đùa đâu nhỉ?

Nét đẹp thanh tú tựa thiên thần, cùng đôi mắt xanh biếc mộng mơ.

Nó có mái tóc ngắn vàng óng, đội mũ nồi và mặc bộ đồ thủy thủ.

Nếu khẽ gõ vào đôi má trắng muốt của nó, người ta sẽ nghe thấy tiếng "cốc cốc". Đó không phải là màu trắng của sứ men mà là màu trắng của sứ thật, bởi nó được làm từ gốm sứ.

– Khi chúng ta giành lại căn cứ Thần đạo Fuji từ Liên minh Phục hồi, chúng tôi đã thu giữ được nó.

Shiori kể về nguồn gốc của con búp bê.

Ngay sau khi Nagoya thất thủ, Masatsugu đã tấn công núi Phú Sĩ── đây chính là chiến lợi phẩm của đêm hôm đó.

– Chúng tôi đã xác nhận nó từng được Ifrit 《Morgan le Fay》 sử dụng. Hiện tại, vì mục đích nghiên cứu, nó đã được giao cho cục Thần giao cách cảm tại căn cứ Thần đạo Suruga.

– Bởi vì ở Nhật Bản không có thứ u nhọt như vậy, đúng không?

Trong khi thán phục, Rindou-sensei mân mê Yorishiro của linh hồn Morrigan*.

*TN: Yorishiro là vật mà linh hồn bị thu hút hoặc được triệu hồi vào.

Cô ấy không chỉ có thể cử động các khớp cổ, khuỷu tay, đầu gối mà còn cả cổ tay, thậm chí là ngón tay, ngón chân. Cô ấy khép đôi mắt của nó lại. Có phải dùng từ "mô hình người thật" để chỉ nó thì hơi quá đáng không?

Dù sao thì Masatsugu cũng rất ấn tượng.

– Linh hồn của người chết phục vụ Hoàng tử Edward… Ta đã nghe nói về trang bị liên quan đến linh hồn đó, nhưng rõ ràng nó không phải được chế tạo mà không có mục đích.

– Vâng, đúng vậy. Lời của Masatsugu-dono cũng có lý.

Rikka khẽ mỉm cười và gật đầu.

– Linh hồn Nhật Bản chỉ chiếu những hình ảnh vô hình.

– Không phải là lãng phí đâu. Với một con búp bê như thế này, linh hồn sẽ dễ dàng duy trì trạng thái nhập hồn hơn nhiều. Vì nó dễ dàng triệu hồi linh hồn, nên sẽ có rất ít khó khăn khi chúng nhập vào.

Rindou-sensei thẳng thừng bác bỏ những ấn tượng thiếu thận trọng của hai vị chỉ huy.

– Nhìn xem. Linh hồn bảo vệ căn cứ Thần đạo Suruga đã bị đánh bại rất nhiều, đúng không?

– Sakuya. Tôi hiểu rồi. Nó có thể ngăn chặn được không?

Sau khi gật đầu, Rikka hỏi vị thần đèn có vẻ ngoài của một cô gái trẻ.

– Nhân tiện, có thể nói rằng cơ thể của Rindou-sensei đang sống không…?

– Phải. Ta là đại diện của Ifrit tối cao 《Fukuryuu》. Đừng nhầm lẫn ta với những linh hồn tầm thường như vậy. Ta hoàn toàn sống, đó là lý do tại sao ta thích uống rượu.

Hiện tại, Masatsugu đang ở một trong những phòng tiếp tân của căn cứ Thần đạo Suruga, cùng với Rindou-sensei, Shiori và Rikka đã lâu không gặp.

Tachibana Masatsugu đã trở về Suruga hôm qua cùng với Công chúa Hoàng gia Shiori.

Thành phố Suruga được định vị là thủ phủ của vùng Tokaido Shouke mới thành lập.

Tuy nhiên, đó chỉ là một biện pháp tạm thời cho đến khi họ giành lại khu vực Shizuoka như phía tây Suruga, Kakegawa, Hamamatsu── những nơi đã bị Liên minh Phục hồi chiếm đoạt, và khu vực Aichi với "thủ phủ thực sự" là Nagoya.

Họ không có ý định giao lại ngay lập tức lãnh thổ đã bị chiếm đoạt.

Vì vậy, tân Tổng đốc đã quyết định cố ý định cư tại thành phố Suruga và biến nơi đây thành căn cứ hoạt động của mình.

Lý do là Suruga có căn cứ Thần đạo gần nhất với thành phố Kakegawa và căn cứ Thần đạo Kakegawa, những nơi vẫn còn dưới ảnh hưởng của Liên minh Phục hồi. Nói cách khác, đây chính là tiền tuyến.

Ngoại trừ Tachibana Masatsugu, tân Tổng đốc, Akigase Rikka, cũng là Đại Hiệp Sĩ vĩ đại nhất ở Tokaido.

Mặc dù giữ vị trí Tổng đốc, nhưng cô ấy lại ở một thành phố cấp tỉnh, một tiền tuyến, và trong trường hợp khẩn cấp, cô ấy có đủ dũng khí để cầm kiếm của mình và chiến đấu!

– …Và một màn trình diễn để thu hút cư dân bang. Sự nổi tiếng trở thành một chính sách quan trọng theo nhiều cách đối với Shouke của chúng ta vốn đang ở vị thế yếu kém hơn.

– Có phải là bất lợi hơn khi chúng ta thắng và chỉ là một chiêu trò quảng cáo khi chúng ta thua── đúng không?

Rikka và Shiori, những người tham gia vào chính trị, cùng nhau trò chuyện.

Cả hai đều có chút ranh mãnh đối với những cô gái ở tuổi thiếu niên. Nhưng ở vị trí như họ, điều đó lại trở thành một điểm mạnh.

– Nếu tôi cho thấy rằng tôi, Tổng đốc, đang gặp khó khăn trong việc chủ động, thì cư dân bang đang ngày càng căng thẳng sẽ khó mà phàn nàn… và đó là một tính toán tạm thời. Trong trường hợp không may có chuyện gì xảy ra với tôi, tất cả những gì tôi phải làm là phục chức cho cha tôi, người đã chuyển đến Kofu.

Rikka nói thẳng thắn như một nữ anh hùng.

Sau khi kế nhiệm chức Tổng đốc, cô vẫn mặc quân phục. Cô cũng giữ thanh kiếm khắc chữ Onikiri Yasutsuna bên hông. Akigase Rikka suy cho cùng vẫn là một quân nhân── điều đó cũng giống như một phần của việc thể hiện bản thân dưới ánh sáng tích cực.

– Nghĩ lại thì.

Shiori, người đã kiểm tra Suruga ngay sau khi trở về hôm qua, nói.

– Bầu không khí ở Suruga… quả nhiên có chút nặng nề.

Trước đây, chỉ có một hoặc hai Hiệp Sĩ ở căn cứ Thần đạo Suruga. Tuy nhiên, giờ đây bảy Hiệp Sĩ, bao gồm cả Rikka, đã tập hợp, và nhân lực quân sự cùng trang thiết bị của đơn vị hỗ trợ đã được cải thiện đáng kể.

Cư dân không mấy bình tĩnh, có lẽ vì ảnh hưởng của việc mở rộng quân đội như vậy. Không khí trở nên căng thẳng.

Việc nhắm mục tiêu vào bất cứ thứ gì không phải là công trình quân sự đều bị cấm bởi Hiệp định Hiệp Sĩ, nhưng dù nói thế nào đi nữa, căn cứ Thần đạo Suruga vẫn gần thành phố. Đôi khi đạn lạc cũng bay tới. Nếu Legion va chạm trong một trận không chiến, chúng sẽ gây ra thiệt hại tương ứng.

Cư dân Suruga biết rõ điều đó vì trận chiến đã tiếp diễn kể từ mùa thu.

Và khi sự bất mãn trở nên mạnh mẽ hơn, họ muốn tránh nhìn vào đó. Đó là lý do tại sao họ cố gắng giành được sự ủng hộ và tạo ra những khoảng thời gian tốt đẹp…

– Tuy nhiên, dường như ngôi trường dưới chân núi chẳng cần đến những chiêu trò vặt vãnh như vậy.

– Quả nhiên. Xem ra lễ hội trường này đông vui thật đấy.

Masatsugu gật đầu với Rikka. Cô mỉm cười, khẽ bật tiếng cười khúc khích.

Trường Trung học Rinzai mà họ đang theo học khá gần với căn cứ Thần đạo địa phương Suruga. Dù có ý kiến cho rằng không nên tổ chức lễ hội vì chiến tranh vẫn đang tiếp diễn, nhưng cuối cùng, sự kiện này cùng với tiếng nói của phe ủng hộ vẫn chiếm ưu thế trong giới học sinh, và lễ hội đã được tổ chức thành công.

Sau đó, tất cả những người có liên quan đều dự định ghé qua đây.

– Mà này, công chúa. Có gian hàng nào bán bia không?

– Thưa Sensei. Dù con sống dưới danh nghĩa công chúa từ nhỏ, nhưng việc bán đồ uống có cồn tại lễ hội trường trung học là điều không thể tưởng tượng nổi.

Điện hạ công chúa trả lời câu hỏi của thầy mình.

Một công chúa hoàng gia Nhật Bản, một tổng đốc vùng Tokaido, một người được hồi sinh với chức danh khó hiểu là phó cục trưởng Shinsengumi, và một Rindou-sensei trong trang phục Nhật Bản──.

Các thành viên "đắt giá" với những chức danh đặc biệt không chỉ nổi bật giữa đám đông mà còn đến trường từ rất sớm.

Từ căn cứ Thần đạo địa phương Suruga đến Trường Trung học Rinzai mất khoảng 30 phút đi xe ô tô. Sau khi Shiori trả lời một cách trang trọng, cô xác nhận lại như muốn chắc chắn:

– … Không phải vậy sao, Masatsugu-sama?

– Xin người cứ yên tâm. Đúng như Công chúa nói ạ.

– Điện hạ. Gần đây, tôi vô tình nghe nói rằng việc bán đồ uống có cồn cũng bị cấm tại các lễ hội trường đại học.

– Vậy sao? Cảm ơn Rikka-sama đã cho tôi biết.

– Trời ạ. Tôi đã định nhâm nhi chút bia lon với đồ ăn vặt ở một quầy yakisoba với ít nguyên liệu thôi mà. Giờ thì…

– Đương nhiên là cấm mang mấy thứ đó từ bên ngoài vào rồi, Sensei!

– Chậc.

10 giờ 30 phút sáng ngày thứ hai của lễ hội trường.

Bộ tứ này đi qua cổng trường và lững thững dạo quanh khu vực lối vào tòa nhà chính.

Có hơn một chục gian hàng bán đồ ăn theo kiểu quán nhỏ. Nơi đây đông nghịt những nam thanh nữ tú tuổi teen trong bộ đồng phục học sinh. Không chỉ học sinh Trường Trung học Rinzai, mà đồng phục của các trường khác cũng thấp thoáng đây đó. Hôm nay là thứ ba, một ngày trong tuần.

Tuy nhiên, tại Tokaido, đây lại là một ngày lễ, kỷ niệm ngày thành lập quốc gia.

Không giống như các trường đại học, số lượng công chúng tham dự lễ hội trường trung học thường không nhiều. Thế nhưng, số lượng khách đến từ các trường khác có mối liên hệ lại không hề nhỏ chút nào.

Trong không khí náo nhiệt như vậy, bộ tứ này dù sao đi nữa vẫn thu hút mọi ánh nhìn.

Gần đây, họ gần như là những nhân vật đứng đầu Tokaido, thậm chí còn xuất hiện trên TV. Cái "cảm giác không phải người bình thường" của Rindou-sensei trong trang phục Nhật Bản cũng vô cùng nổi bật.

Nếu họ là người nổi tiếng, chắc chắn sẽ bị vây kín ngay lập tức.

Tuy nhiên, các học sinh dường như đã nhận ra rằng Shiori và Rikka là quý tộc. Dù giữ một khoảng cách nhất định, họ chỉ nhìn bằng ánh mắt tò mò, trìu mến và kính trọng, rồi tự kiềm chế mình.

Chà, có lẽ cũng một phần vì áp lực từ những thanh 『katana』 mà Rikka và Masatsugu đeo bên hông.

Dù sao thì, bốn người cũng thong thả đi dạo, ngắm nhìn cảnh sắc lễ hội trường, và cuối cùng cũng nhìn thấy chiếc đồng hồ lớn treo trên tường của tòa nhà chính──

– Cũng đến lúc rồi. Đi thôi, Tachibana.

– Vâng.

Được Rindou-sensei gọi, Masatsugu gật đầu.

Đi cùng cô ấy một lát trước khi đến "cuộc thi". Đó là điều anh được dặn.

– Chẳng lẽ Sensei sẽ đến núi Kunou?

– Phải. Rindou-sensei dường như đã nghĩ ra điều gì đó.

Được Rikka hỏi, Shiori gật đầu.

Hai ngày trước, cô đã hỏi về "hoàn cảnh khi cô ấy mời Tachibana Masatsugu" ở Hakone. Sensei dường như đã đoán được rất nhiều điều, nhưng cô ấy không kể chi tiết cho cô.

『Ta vẫn chưa… đến lúc có thể nói ra. Khi mọi chuyện rõ ràng hơn một chút, ta sẽ kể chi tiết cho công chúa. Trước hết, ta sẽ đưa Tachibana đến núi Kunou──đến Đền Toshogu』

Đó là những gì cô ấy được kể.

Đền Toshogu trên núi Kunou. Đó là một ngôi đền thờ Tokugawa Ieyasu nằm trên đỉnh ngọn núi đó.

– Tiện thể, Rikka-sama.

Shiori đổi chủ đề.

– Người có điều gì phàn nàn về việc tôi rời Hakone cùng Masatsugu-sama không…?

– Tôi sẽ không làm điều vô lý như vậy. Thứ nhất, phe của Hoàng hậu bệ hạ đã phàn nàn suốt tuần qua rằng Hoàng hậu Shiori──đã điều khiển Tứ Thần Hakone mà không được phép, hoặc rằng người vô lễ và có lý do kỳ lạ.

Rikka nở một nụ cười gian xảo trên môi.

– Tôi đột nhiên bị đẩy vào một tình huống khó khăn mang tên Hakone, ngược lại, tôi cứ như thể đã bỏ cuộc rồi vậy. Mọi chuyện quá đột ngột đến nỗi tôi còn không thể chọn được một Hiệp sĩ cận vệ để trở thành thị vệ.

– Chà, nghe có vẻ lạ thật đấy.

*Khúc khích*.

Nếu Shiori cười, Rikka đáp lại bằng một nụ cười gian xảo đầy ẩn ý.

Đây là lần đầu tiên Akigase Rikka, một người bạn cùng giới lại hứng thú với những chủ đề "đen tối" như vậy, và điều đó khá mới mẻ và dễ chịu.

Tuy nhiên, Shiori──cuối cùng vẫn hỏi:

– Xin lỗi. Tại sao Rikka-sama lại đột nhiên quyết định tham gia cuộc thi?

– À, ừm, cô thấy đấy. Masatsugu-dono đã tha thiết yêu cầu tôi làm vậy!

– Ồ, Masatsugu-sama sao?

– Phải. Tôi không thích những sự kiện "lả lơi" như các cuộc thi sắc đẹp.

– Tôi hiểu cảm giác của người. Nó thực sự không hợp với bản chất của Rikka-sama──những sự kiện đặc biệt như thế này quá ư là nữ tính và nông cạn, phải không ạ…?

– Đúng vậy. Tất cả học sinh sẽ bỏ phiếu cho Điện hạ Shiori.

– Không. Tôi có cảm giác khán giả sẽ bỏ phiếu cho Rikka-sama hơn là tôi. Dù sao thì, người là Tổng đốc của vùng Tokaido này mà.

– Nếu người nói vậy, thì Điện hạ Shiori là công chúa của Đế quốc Nhật Bản cơ mà.

– Không, một người như tôi thì không bao giờ…

– Không, không. Như người thấy đấy, tôi là một người thuộc quân đội, nên…

Nghe đồn, kết quả cuộc thi sắc đẹp sẽ được công bố ngay tại sự kiện bế mạc lễ hội, sau khi phiếu bầu sơ khảo và phiếu của khán giả được kiểm đếm gấp rút. Giữa lúc đang dung hòa những suy nghĩ ấy, Shiori chợt nảy ra một ý.

Nếu cô gái kia thực sự giành được nhiều phiếu hơn mình trong cuộc thi sắc đẹp…

Cô cảm thấy mình sẽ rơi vào một tình thế khó xử.

Một vết gợn nhỏ, tinh tế trong mối quan hệ giữa công chúa và thiếu nữ nhà Shouke có thể sẽ hằn sâu. Nỗi lo lắng ấy bất chợt trỗi dậy.

Và Rikka thậm chí còn nhận thức rõ hơn về khả năng này.

Cả hai khẽ chùng nét mặt.