Chỉ mình chồng tương lai mới khiến cô ấy trở nên đáng yêu.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

3 11

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

11 30

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

206 1958

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

114 2278

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

9 22

The Support Ate it All

(Đang ra)

The Support Ate it All

주급루팡

Tất cả những từ này đều nói về tôi. Nhưng liệu đây có thực sự là thế giới của trò chơi đó không?

5 23

[WN] Arc Nhập học - nửa đầu Học kì 1. Chap 1~50 [ĐÃ HOÀN THÀNH] - Chương 48: Phía sau hậu trường

Nole: .mikayy ;3.

-------------------------------------------------------------------------------------------------

Khi mọi người bắt đầu dọn dẹp lễ hội, tôi bị Yuuma gọi ra phía sau nhà thi đấu.

"Rốt cuộc là cậu đã dùng thủ đoạn gì!?"

Vừa thấy tôi, anh ta đã lao vào túm lấy cổ áo tôi.

"Sao đám người trong Hội đồng tự quản khu phố lại dễ bảo đến vậy? Chẳng phải Chủ tịch hội đồng là cái lão già khó ưa tên Igarashi sao? Tôi cứ đinh ninh là không thể nào hàn lành được quan hệ với lão ta rồi chứ."

"Xem ra tiền bối cũng có ý định làm điều tương tự bọn tôi nhỉ? "

"Gừ..."

Có vẻ như tôi đã nói trúng tim đen, Yuuma nghiến răng ken két.

Nối lại quan hệ với Hội đồng tự quản khu phố. Nếu làm được điều đó, chắc chắc sẽ được các cựu học sinh chú ý và đánh giá cao.

Nhưng Yuuma đã không làm được.

"Chính Yuki đã thuyết phục họ đấy. Không hơn không kém.."

"Yuki...? Không phải là cậu mà là Yuki...? Đừng có mà nói xạo! "

Yuuma bây giờ đã không còn cái vẻ ngoài hào hoa, thu hút như trước nữa. Anh ta trông chẳng khác gì một đứa trẻ đang giận dỗi vì mọi việc không diễn ra theo ý mình.

Tôi kể lại những gì đã xảy ra giữa Yuki và Hội đồng tự quản khu phố. Yuuma nghe xong thì…

"Cái quái gì thế này... "

Rồi anh ta buông thõng tay đang nắm lấy cổ áo tôi.

"Giúp một đứa trẻ bị lạc? Bà của đứa bé đó lại là cựu Chủ tịch Hội đồng tự quản? Đùa nhau à? Đúng là ăn may thôi!"

"Ừ, đúng là may mắn."

Đúng vậy, là may mắn. Nhưng không chỉ có vậy.

"Nhưng nếu anh là cậu ấy thì sao? Anh có làm vậy không?"

"Hừ..."

Yuuma im lặng, cắn chặt môi.

"Nếu biết đó là cháu gái của Chủ tịch hội đồng, có lẽ anh đã giúp đỡ. Nhưng lúc đó cô bé chỉ là một đứa trẻ đi lạc, chắc chắn là anh đã bỏ mặc cô bé."

Vừa chỉnh lại chiếc cà vạt bị lệch, tôi vừa thản nhiên nói ra sự thật.

"Tóm lại, sự ngây thơ, sự tốt bụng mà anh cho là khác biệt giữa anh và Yuki, chính là thứ duy nhất giúp cậu ấy chiến thắng anh."

"G-rừ... Hừ..."

Yuuma đấm mạnh vào bức tường ngoài. Chắc là anh ta muốn trút giận để lấy lại bình tĩnh. Sau khi hít sâu một hơi anh ta nói.

"Chuyện hòa giải với Hội đồng tự quản, khá khen cho cậu đấy. Nhưng cuộc thi lần này là 'Lễ hội Wakaba của ai hoành tráng hơn'."

"À, vấn đề đấy nhỉ..."

Đúng là Yuki đã làm được một việc lớn, nhưng không chắc là nhờ vậy mà lễ hội Wakaba năm nay đã vượt qua năm ngoái.

"... Nhưng dù sao thì, tôi cũng không đủ mặt dày để nhận là mình đã thắng nhờ chuyện đó. "

"Vậy anh muốn làm gì?"

"Hòa nhau đi."

"Thôi được rồi. Tôi chấp nhận hòa với anh."

"Sao lại nói chuyện kiểu ban ơn thế?"

Yuuma cười khổ rồi hỏi.

"Mà nếu cậu thắng, cậu định ra lệnh cho tôi làm gì?"

"Tôi á? Nghe anh kể về kế hoạch cuộc đời hoành tráng như vậy, tôi chỉ muốn ngăn cản nó thôi. "

Tôi nhếch mép cười đểu khi đút tay vào túi quần.

"Ví dụ như, bắt anh từ bỏ ý định sang Mỹ, ở lại Nhật Bản để tiếp quản công ty Ariscore..."

"Đúng là đồ xấu xa."

Thật ra, tôi muốn thắng lễ hội Wakaba để ép Yuuma chấp nhận điều kiện về thừa kế Ariscore. Nhưng xem ra kế hoạch này không thành công rồi.

Không sao. Tôi sẽ nghĩ cách khác để ngăn chặn việc Ariscore phá sản.

"Vậy nhé, tôi phải đi dọn dẹp đây."

"Khoan đã."

Yuuma giữ tôi lại khi tôi định rời đi.

"Này, sao cậu không đi theo tôi? Chỉ còn nửa năm nữa là tốt nghiệp, có cậu phò tá, tôi sẽ yên tâm hơn."

"Anh nghĩ tôi sẽ đồng ý sao?"

"Cậu thích Yuki, đúng không?"

"..."

Yuuma coi sự im lặng của tôi là đồng ý, vỗ vai tôi một cái rồi nói.

"Nếu cậu thích gái xinh thì tôi sẽ lo cho. Đảm bảo đứa nào cũng xinh hơn Yuki, mà còn dễ dãi nữa."

Anh ta thì thầm với vẻ mặt nham nhở.

Đúng là... Cái tính cách xấu xa này chắc là di truyền từ lão già khốn nạn đấy rồi.

Tôi cười trừ rồi nói.

"Đó là một lời đề nghị hấp dẫn đấy."

"Đúng không?"

"Nhưng e là không thể thành hiện thực được. Vì không có người phụ nữ nào xinh hơn Yuki cả."

"Sao cậu dám chắc như vậy? Ngoài kia đầy người xinh đẹp mà. Cậu chỉ là thằng nhóc vừa bước chân vào trung học, còn chưa biết sự rộng lớn của thế giới..."

"Tôi biết chứ."

Tôi gạt tay Yuuma ra rồi ngẩng lên nhìn bầu trời đang tối dần.

"Không có người phụ nữ nào xinh đẹp hơn Yuki của tôi đâu…"