Chỉ mình chồng tương lai mới khiến cô ấy trở nên đáng yêu.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

3 11

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

11 30

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

206 1958

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

114 2278

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

9 22

The Support Ate it All

(Đang ra)

The Support Ate it All

주급루팡

Tất cả những từ này đều nói về tôi. Nhưng liệu đây có thực sự là thế giới của trò chơi đó không?

5 23

[WN] Arc Nửa sau Học kì 1. Chap 51 ~ 100 (Dự đoán) - Chương 51: Có chia ly ắt có gặp gỡ (1)

Nole: .mikayy ;3.

--------------------------------------------------------------------------------------------------

"Vâng, thế này đã được chưa ạ?"

Người thợ làm tóc với bộ râu được cắt tỉa gọn gàng nói trong khi đưa chiếc gương soi phía sau cho tôi.

"Cảm ơn anh. Tuyệt vời."

"Cậu có muốn dùng sáp vuốt tóc không?"

"À... Vậy thì cho em một ít."

Tan học, tôi đến tiệm làm tóc ở Aoyama.

"Tổng cộng là 7800 yên ạ."

"Em trả bằng thẻ... à không, tiền mặt."

Tôi nhớ ra trong ví mình không có thẻ tín dụng, nên vội vàng lấy tiền ra.

Chị thu ngân mỉm cười dịu dàng, như muốn nói "Cậu bé này đang cố tỏ ra người lớn sao?".

Chà, đúng là vậy. Đó âu cũng là phản ứng bình thường.

Chẳng ai nghĩ rằng cậu học sinh trước mặt này đã gần 30 tuổi cả.

Vài tháng trước. Tôi, Suzuhara Masaomi, đã time leap về mốc thời gian này.

Từ một người đàn ông gần 30 tuổi, bỗng nhiên trở lại mùa đông 15 năm trước, về làm một cậu học sinh Sơ Trung 15 tuổi.

Và giờ đây sau nửa năm, tôi đã là học sinh Cao Trung, đang tận hưởng "tuổi thanh xuân lần hai" của mình.

Nhân tiện, tiệm này là tiệm làm tóc nổi tiếng mà tôi thường lui tới khi đã trưởng thành. Chỉ cắt và gội đầu thôi mà đã hơn 10.000 yên. Với một học sinh Cao trung thì đây là nơi quá xa xỉ.

"Cảm ơn quý khách. Hẹn gặp lại ạ."

Tôi bước ra khỏi tiệm và duỗi người một cách thoải mái.

Bíp bíp

Chiếc điện thoại nắp gập trong túi quần tôi reo lên.

Là một cuộc gọi đến. Trên màn hình hiển thị tên Arisugawa Yuki.

Cô ấy là bạn cùng lớp, là thành viên hội học sinh, là một nữ sinh xinh đẹp nhất trường, và...

... Là người vợ tương lai của tôi.

"Alo."

"Arisugawa đây. Cậu đã xem email của Hội trưởng chưa?"

"Email?"

"Chị ấy gửi cho mọi người lúc trưa hôm qua, nhưng chỉ có mỗi cậu là chưa trả lời."

Thật sao? Bình thường tôi luôn đọc email mà.

............. À!

Nhớ rồi, hôm qua có một email với tiêu đề kiểu như "《Quan trọng》Vui lòng xem《Khẩn cấp", trông giống email rác quá nên tôi đã bỏ qua.

Chẳng lẽ đó là email của Hội trưởng!?

"Nội dung email là gì vậy?"

"Niizuma-san sẽ đi học lại vào thứ Hai tuần sau."

"Niizuma... san?"

Ai vậy?

Khi tôi đang nghiêng đầu suy nghĩ thì nghe thấy tiếng thở dài ngao ngán từ đầu dây bên kia.

"Là thành viên cuối cùng của Hội học sinh đó. Vì lý do gia đình nên cậu ấy đã phải xin phép nghỉ trước khi nhập học."

"À, tôi nhớ ra rồi."

Học sinh Năm Nhất có ba người được vào Hội học sinh, nhưng lại chỉ có tôi và Yuki.

Tôi nhớ Hội trưởng có nói người còn lại sẽ xin nghỉ học đến khoảng tháng 5.

" Hội trưởng muốn chúng ta cùng nhau dẫn cô ấy đi tham quan trường vào buổi sáng ngày đầu tiên. Tập trung lúc 8 giờ 15 ở phòng Hội học sinh."

"Ừ, cảm ơn cậu nhé."

Vừa lúc đó, một chiếc xe máy phóng vụt qua, tiếng pô xe ầm ĩ.

"Cậu đang ở ngoài đường à? Tôi nghe thấy tiếng xe."

"Ừ, tôi vừa đi làm tóc về. Giờ tôi đẹp trai lắm đấy, đừng có mê tôi nhé."

"Vậy thì tôi đã chuyển lời rồi nhé. Tạm biệt."

"Bơ tôi luôn!? Phải đáp lại chứ."

"Tôi không phải người Osaka."

"Tôi cũng vậy."

"Vậy sao. Vậy thì lần sau hãy nói những câu đùa mà tôi muốn đáp lại nhé. Thật ra thì tôi định cúp máy luôn rồi đấy."

Cay đắng thật... Tôi cười khổ.

"Vậy nhé, đừng đến muộn đấy."

"Ừm, tôi biết rồi."

Người vợ tương lai luôn nũng nịu quấn quýt lấy tôi, giờ đây lại lạnh lùng như vậy đấy.