Chỉ mình chồng tương lai mới khiến cô ấy trở nên đáng yêu.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

3 11

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

11 30

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

206 1958

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

114 2278

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

9 22

The Support Ate it All

(Đang ra)

The Support Ate it All

주급루팡

Tất cả những từ này đều nói về tôi. Nhưng liệu đây có thực sự là thế giới của trò chơi đó không?

5 23

[WN] Arc Nhập học - nửa đầu Học kì 1. Chap 1~50 [ĐÃ HOÀN THÀNH] - Chương 47: Phán quyết

Nole: .mikayy ;3.

--------------------------------------------------------------------------------------------

"Tuyệt vời! Ngon quá trời luôn!"

"Đúng là hàng quán chuyên nghiệp có khác. Không biết có phải do các cựu học sinh bán không?"

"Tôi vừa hỏi rồi, họ là người của hội đồng tự quản khu phố. Họ nói từ năm nay, họ sẽ tham gia bán hàng ở lễ hội Wakaba hàng năm."

Năm phút sau thông báo bất ngờ, hàng dài người xếp hàng trước các gian hàng.

Các gian hàng buổi sáng chỉ là những món ăn do học sinh làm, không thể so sánh với những món ăn được chế biến bởi những người bán hàng chuyên nghiệp với đầy đủ thiết bị.

Nước giải khát mát lạnh, takoyaki nóng hổi, yakisoba thơm phức,... Món nào cũng bán chạy như tôm tươi. Lúc này cũng là lúc mọi người bắt đầu thấy đói nữa. Đối với những học sinh đang tuổi ăn tuổi lớn, không gì tuyệt vời hơn là được thưởng thức những món ăn hấp dẫn ở lễ hội.

Vì là đột xuất nên số lượng thành viên Hội đồng tự quản tập trung được chỉ khoảng hai mươi người, nhưng tất cả đều vui vẻ nhận lời.

"Đây, yakisoba sốt mayonnaise đầy ụ đây! Ăn cho đã nhé!"

Ông chú Igarashi, người đã từng rất cau có lúc nào, giờ đang vui vẻ bán yakisoba. Có lẽ ông ta chỉ là một người có tính cách bướng bỉnh, còn bình thường thì là một người chú tốt bụng, yêu quý trẻ con.

"Ồ... Tôi nhớ là mấy năm gần đây, Học viện mình với Hội đồng tự quản khu phố không ưa nhau mà."

Shigetomi vuốt râu, vừa xoa cằm vừa nhìn xung quanh với vẻ mặt đầy hứng thú.

"Là do tài xoay xở của cháu sao? Hội trưởng Hội học sinh? "

"Dạ không phải ạ."

Hội trưởng Shizuka-senpai lắc đầu lia lịa, vỗ nhẹ vào lưng Yuki và đẩy cô ấy về phía Shigetomi.

"Tất cả là nhờ cô bé này ạ. Một hậu bối cực kì dễ thương và tài giỏi."

"Ồ, cháu..."

Shigetomi nhìn chằm chằm vào Yuki.

"Cháu đã làm cách nào để hòa giải với Hội đồng tự quản khu phố vậy?"

"Cháu đã đến gặp họ với tất cả sự chân thành. Cháu nghĩ đó là cách tốt nhất."

"Ra vậy. Một cô bé rất thẳng thắn."

Tôi thấy ánh mắt Shigetomi thay đổi.

Mới mấy phút trước, ông ta xem Yuki là em gái của Yuuma, nhưng giờ đây, ông ta đang nhìn cô ấy với tư cách là Arisugawa Yuki.

"Mà ta quên mất chưa hỏi tên cháu. Cháu là…"

"Cháu là... Arisugawa Yuki ạ."

"Arisugawa Yuki-san."

Shigetomi bỏ mũ xuống và bắt tay với Yuki.

"Arisugawa Yuki-san, với tư cách là cựu học sinh của Học viện, ta muốn gửi lời cảm ơn đến cháu. Cảm ơn cháu."

"Vâng... vâng ạ."

Shigetomi đội mũ lại và quay người.

"Nhân tiện, ta cũng muốn chào hỏi những người bên Hội đồng tự quản với tư cách là đại diện cựu học sinh... "

"Igarashi-san, Chủ tịch Hội đồng đang nướng yakisoba ở đằng kia. Còn Fujimiya-san, người đã giúp hòa giải, chắc là đang chỉ đạo ở phía sau gian hàng kia ạ."

"Vậy à. Vậy ta xin phép đi chào họ nhé."

"Để cháu đi cùng ạ."

Shizuka-senpai định cùng Shigetomi ra khỏi sân thượng, nhưng giữa chừng thì dừng lại và quay sang Yuuma.

"Yuuma-senpai, anh cũng đi cùng không ạ? Em rất muốn anh được tận hưởng lễ hội Wakaba cuối cùng của mình."

"À, ừ..."

Hội trưởng đẩy lưng Yuuma đang ngớ người ra và cùng ông Shigetomi ra khỏi sân thượng.

Hội trưởng liếc nhìn tôi và nháy mắt một cái, chắc là chị ấy muốn giúp chúng tôi.

Trên sân thượng chỉ còn lại tôi và Yuki cùng sự tĩnh lặng bao trùm.

Rồi Yuki khẽ hỏi.

"Này, tôi thắng rồi đúng không...?"

"Cậu thấy phản ứng của Shigetomi-san rồi đấy. Cậu đã xóa bỏ được mối hiềm khích giữa Học viện và Hội đồng tự quản khu phố, điều mà anh ta không thể làm được."

Tôi vỗ nhẹ vào vai Yuki.

Chắc chắn em đã chờ đợi người nói câu này với em từ rất lâu rồi…

"Đúng vậy, cậu đã thắng anh trai mình rồi."

"T-Thật sự sao..."

Yuki ngớ người ra một lúc rồi…

"Hức..."

Những giọt nước mắt lớn lăn dài trên má cô.

Yuki cứ thế khóc mãi.

Tôi biết đây không phải là nước mắt buồn bã, mà là nước mắt của hạnh phúc.

Để không ai nhìn thấy dáng vẻ này của em ấy, tôi vòng tay ôm lấy em, cho em ấy mượn bờ vai của mình. Những giọt nước mắt của Yuki thấm vào chiếc áo sơ mi tôi.

"Không ai nhìn thấy đâu, cứ khóc thoải mái đi."

Anh vui vì em đã chiến thắng, nhưng điều khiến anh hạnh phúc là...

Cô gái kiêu hãnh không bao giờ để lộ sự yếu đuối, giờ đây đang khóc nức nở trong vòng tay này, vòng tay của chính anh.

Qua bằng đó khó khăn, anh đã lại có thể ôm em vào lòng rồi…