"Rồi, giờ làm sao đây ta."
Otaku-kun vừa về đến nhà là quẳng ngay cặp lên giường, rồi xếp mấy cái móng giả ra bàn.
Việc hoàn thiện bộ móng giả này y như tấm hình Yua cho xem là hoàn toàn có thể. Nhưng mà, liệu có ổn không nếu dùng chung loại sơn với sơn mô hình (plamo)? Đó mới là vấn đề.
"Trước mắt, cứ lột lớp sơn cũ trên móng giả ra đã."
Otaku-kun gõ lạch cạch lên bàn phím, tra trên máy tính cách tẩy sơn móng tay. Mấy cách tẩy sơn móng tay hiện ra trên máy tính đa phần đều là dùng dung dịch tẩy sơn móng.
"Nước tẩy sơn, những năm trăm yên cơ á..."
Năm trăm yên, đối với một học sinh cao trung thì chẳng phải là số tiền nhỏ nhặt gì. Thêm chút tiền nữa là đủ mua một cuốn light novel hay manga rồi. Với một Otaku-kun không hề đi làm thêm, năm trăm yên quý giá lắm. Giờ lại phải chi chỉ để tẩy sơn móng tay thì càng khiến cậu đắn đo hơn.
"Dùng dung môi pha sơn cũng được à, cái đó thì mình có!"
Sau khi vò đầu bứt tai, nhìn chằm chằm vào máy tính khoảng nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng cậu cũng tìm ra được giải pháp thay thế.
Cậu nhanh chóng thấm dung môi pha sơn dùng cho mô hình vào khăn giấy, rồi cẩn thận lau từng chiếc móng giả một. Do lớp sơn cũ được quệt đi quệt lại thành nhiều lớp dày cộp nên tốn nhiều thời gian hơn dự tính, nhưng cuối cùng cũng lau sạch bong được.
"Rồi, giờ làm sao đây ta."
Cậu cho mớ móng giả vào cái máy sấy bát đĩa trong phòng – thứ chuyên dùng để hong khô mấy mô hình đã sơn xong, rồi quay lại bàn, khoanh tay suy nghĩ.
Nếu dùng sơn mô hình, một khi đã sơn lên thì sẽ rất khó mà tẩy đi được.
(Nếu Narumi-san mà biết chuyện này, cậu ấy sẽ nghĩ sao đây...)
"Hay là hỏi thẳng cậu ấy xem sao."
『Về bộ móng giả, một khi đã sơn thì sẽ không tẩy đi được nữa, như vậy có được không?』
"Nghe cứng nhắc quá. Bạn cùng lớp mà, nên thân thiện hơn chút chắc ổn?"
『Móng giả đó, sơn vô là hết tẩy được luôn á. Oke không?』
"Kiểu này thì lại suồng sã quá. Coi chừng bị mắng 'Đừng có làm như thân lắm vậy!'"
Loay hoay định gửi tin nhắn cho Yua mà thấm thoắt đã một tiếng đồng hồ trôi qua.
Otaku-kun vẫn chưa gửi nổi một tin nhắn, đầu óc rối bời. Bởi vì Otaku-kun có rất ít bạn. Nói trắng ra là, cậu chẳng có lấy một người bạn là con gái.
Chứ nếu là đám bạn otaku với nhau, cậu có thể chém gió thả phanh, thoải mái cỡ nào cũng được. Nhưng đối mặt với con gái, cậu lại chẳng biết phải mở lời thế nào.
Thế nên, cậu vẫn cứ bứt rứt không yên, hết viết rồi lại xóa tin nhắn trên màn hình điện thoại.
Đúng lúc Otaku-kun đang cặm cụi soạn đi soạn lại tin nhắn lần thứ bao nhiêu không biết.
『Otaku-kun còn thức hông đóoo~?』
"Uwoaaa!"
Otaku-kun bất giác kêu lên một tiếng kỳ cục. Đùng một cái, Yua nhắn tin tới.
"Làm sao giờ. Chắc là hiện 'seen' rồi quá."
『Seen nhanh thế!』
"A... a..."
Otaku-kun quýnh cả lên, nhưng người ở đầu dây bên kia làm sao mà biết được bộ dạng của cậu lúc này. Yua vẫn cứ liến thoắng như hồi chiều. Cứ mỗi lần tin nhắn hiện lên, cậu lại "A... a..." mãi như con Vô Diện trong bộ phim bị thần linh giấu đi (ám chỉ Spirited Away) nào đó.
『Vâng. Tớ vẫn còn thức.』
Mãi cậu mới nặn ra được một câu trả lời thế này.
『Thức hả! Đang làm gì đó? Tớ mới tắm xong nè!』
Giữa một tràng tin nhắn dồn dập như súng máy, có một tấm hình được đính kèm.
"Ể?"
Đó là tấm hình Yua mặc đồ ngủ, cổ áo hơi trễ nải một chút, đang nháy mắt. Cô nàng chẳng có ý khoe thân gì đâu, chỉ đơn giản là thấy mình chụp hình dễ thương thôi. Nhưng đối với Otaku-kun thì hình như hơi bị kích thích quá độ rồi.
『Về bộ móng giả, một khi đã sơn thì sẽ không tẩy đi được nữa, như vậy có được không?』
Nếu giờ mà trả lời chậm, có khi lại bị nghĩ là đang mân mê tấm hình của Yua rồi tưởng tượng bậy bạ mất. Mà nếu đả động gì đến tấm hình, có khi lại bị coi là đứa dê xồm. Trong chưa đầy một giây, não Otaku-kun đã xoay chuyển hết tốc lực và đưa ra kết luận: phải lái sang chủ đề mà Yua hứng thú.
『Không tẩy được nữa lại càng đỉnh chứ sao!』
"À, vậy là được hả."
Otaku-kun không biết đó thôi, chứ mấy loại sơn móng tay rẻ tiền rất dễ bị bong tróc, sứt mẻ. Yua thì không dùng đồ rẻ tiền, nói đúng hơn là cô nàng cũng xài loại kha khá tốt, nhưng xét cho cùng thì vẫn chỉ ở mức tiền tiêu vặt của học sinh cao trung mà thôi. So với mấy loại hàng hiệu đắt đỏ thì chất lượng vẫn kém hơn hẳn.
『Vậy để tớ làm nhé.』
『Cảm ơn cậu nha, cỡ khoảng bao lâu thì xong vậy?』
"Thời gian à, để xem nào."
Có máy sấy bát đĩa rồi nên thời gian hong khô cũng không tốn mấy. Nếu bắt đầu sơn từ bây giờ thì sẽ mất khoảng bao lâu nhỉ, cậu thầm tính toán.
『Mai là có liền.』
『Thiệt á! Otaku-kun, yabai quá đi mất!』
Yua vui quá, vì quá phấn khích nên bắt đầu spam một loạt sticker. Phiền không chịu nổi.
『Tớ bắt đầu làm đây nên sẽ rep chậm nhé.』
Nhận thấy cứ thế này thì không làm ăn gì được, Otaku-kun quyết định gửi tin nhắn rồi tắt nguồn điện thoại.
"Tập trung làm thì chắc cũng xong trước khi qua ngày mới."
Đồng hồ chỉ mười giờ tối. Nếu là Otaku-kun của ngày thường, tập trung cao độ thì có lẽ chưa đầy hai tiếng là xong.
Nhưng thực tế, mãi đến gần ba giờ sáng cậu mới hoàn thành.
Tại sao lại tốn gần gấp đôi thời gian ư? Tắt nguồn điện thoại thì cũng tắt rồi đó, nhưng cậu cứ thấp thỏm không yên, sợ Yua lại nhắn tin tới, nên chẳng tài nào tập trung nổi.
Dù là otaku, nhưng cậu vẫn là một thằng con trai tuổi dậy thì, cũng khao khát được nói chuyện với người khác giới như ai.