Đích đến lần này của bọn tôi là một thành phố nằm ở phía tây nam xa xôi, thuộc Vương quốc Dwarf.
Thành phố này nằm sát vách với biên giới của Vương quốc Nữ vương Tộc Elf, nói thẳng ra thì nó gần như bị ép dựng ngay trên đường biên.
Sở dĩ thành phố mọc lên ở cái nơi oái oăm đó là vì một mê cung quý hiếm đã xuất hiện tại đó, kéo theo dòng người đổ về và hình thành khu định cư.
Cũng vì vị trí quá sát biên giới mà từ xưa đến nay, Vương quốc Dwarf và Vương quốc Nữ vương Tộc Elf thường xuyên xảy ra tranh chấp.
Là thành phố nổi tiếng nhờ mê cung, nên chủng tộc cư ngụ ở đây cực kỳ đa dạng, tuy Dwarf chiếm phần lớn, nhưng cũng có cả Thú Nhân, chủng tộc lai tạp, thậm chí là cả Nhân tộc tuy là bị các tộc khác áp bức nhưng vẫn có không ít người sống bằng nghề mạo hiểm giả.
Lý do tôi chọn nơi này làm căn cứ là vì thành phố này sôi động nhờ mê cung, và cũng vì nó cách khá xa khu vực mà tôi từng hoạt động ba năm trước với tư cách thành viên “Hội Quần Tộc”.
Sau khi ổn định mọi việc, chúng tôi hoàn tất thủ tục đăng ký mạo hiểm giả và thuê trọn tầng cao nhất của khách sạn sang trọng nhất trong thành phố.
“『Vòng Quay Vô Hạn』, 『R, Silent』, giải phóng.”
Tôi còn kích hoạt thêm 『R, Thám Sát』 và 『SR, Nhiễu Ma Lực』 để làm sạch căn phòng, đề phòng có ai lén nghe lén, theo dõi hay đặt pháp cụ do thám.
Sau khi chắc chắn căn phòng không có thiết bị khả nghi nào, Gold bật cười khoái chí.
“Wahahahahahahahahaha! Không ngờ mới ngoi lên mặt đất có chút xíu mà đã bị bọn trộm cướp chặn đường! Đúng là ở đây hỗn loạn thật đấy! Xem ra còn thua xa ‘Vực Thẳm’ của chúng ta về khoản trật tự rồi!”
“Lẽ ra chúng ta nên đi bằng xe ngựa thay vì cuốc bộ tới đây…”
Tôi thở dài, ngồi phịch xuống ghế sofa.
Sau khi viếng mộ xong, chúng tôi dùng thẻ 『Vòng Quay Vô Hạn』 để dịch chuyển đến gần thành phố mục tiêu.
Tôi cố tình chọn điểm hạ cánh cách xa trung tâm thành phố để tạo cảm giác di chuyển tự nhiên.
Kết quả là trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, chúng tôi bị một nhóm cướp Dwarf phục kích và phải tốn chút sức đánh dẹp chúng.
Thấy tôi có vẻ chán nản, Nemmu liền lên tiếng an ủi:
“Không, chỉ là do trị an ở đây quá tệ, và một phần cũng vì bộ giáp của Gold quá bắt mắt thôi ạ! Quyết định của ngài hoàn toàn chính xác! Chính nhờ vậy mà chúng ta mới có thể vào thành phố một cách tự nhiên như dự tính!”
“Wahahahahahahahah! Nemmu nói đúng đấy! Cuối cùng thì ta cũng đã vào được thành phố và trở thành mạo hiểm giả. Vậy là tốt rồi!”
“Ừm… cậu nói phải. Được đăng ký thành công là được rồi.”
Tôi mỉm cười trở lại, nhưng lúc đó Nemmu lại phồng má ra vẻ không hài lòng.
“Chuyện em và Gold bị đánh giá F thì không nói, chứ việc Light-sama cũng bị xếp vào hạng F thì thật sự quá vô lý! Cái tên tiếp tân đó đúng là không có con mắt nhìn người!”
“Ahahaha, chuyện đó cũng không sao đâu. Dù gì trên danh nghĩa tôi chỉ là một đứa trẻ 12 tuổi thuộc nhân tộc mà. Được xếp hạng thấp nhất là chuyện đương nhiên.”
Thế giới này có một tổ chức gọi là “Hiệp hội Mạo hiểm giả”, và họ chia mạo hiểm giả thành sáu cấp bậc:
A cấp: Hàng đầu thế giới
B cấp: Đẳng cấp cao
C cấp: Dày dạn kinh nghiệm
D cấp: Thành thục
E cấp: Mới học việc
F cấp: Tập sự
Ngoài ra còn có cấp S, nhưng cực kỳ hiếm và gần như là truyền thuyết.
Trước khi được “Hội Quần Tộc” thu nhận, tôi cũng chỉ là mạo hiểm giả hạng F, nên lần này dù thẻ mới là F thì tôi cũng không để tâm.
“Còn nữa, Nemmu. Trên mặt đất này, tôi không dùng tên Light mà là ‘Dark’. Dù trong phòng này đã kiểm tra sạch sẽ rồi, nhưng trong thời gian ở đây, mong cô hãy cẩn thận.”
“X-xin lỗi… vâng ạ! Li――Dark-sama!”
Lúc đầu tôi cũng định dùng tên thật, nhưng sợ cái tên ấy lọt vào tai đám cũ trong "Hội Quần Tộc” thì kế hoạch báo thù sẽ gặp trục trặc.
Vì vậy, tôi đeo 『SSR, Mặt Nạ Chú Hề』 có hiệu ứng che giấu và gây nhiễu nhận thức, rồi đăng ký lại dưới cái tên giả.
Tôi ngồi trên sofa, bắt đầu xác nhận lại mục tiêu hành động:
“Tại sao bọn mình phải mò lên mặt đất và hoạt động như mạo hiểm giả?”
Mục tiêu:
Điều tra và tiếp cận các cá nhân như Garou được quốc gia phái đi tìm kiếm ‘Master’
Thu thập thông tin về các cao thủ
Thăng hạng để tiếp cận tầng lớp trên và có thêm quan hệ
Nếu có thể, giành lấy ‘Master’ trước khi quốc gia nào đó phát hiện ra
Các hoạt động tình báo khác
Sau khi nghe xong, Gold giơ tay lên hỏi:
“Chủ nhân, còn tiền bạc thì sao? Trên mặt đất này không kiếm tiền liệu có ổn không?”
“Không sao. Những người đang thu thập thông tin ở đây đang giả dạng thương nhân, họ sẽ lo phần tài chính. Nếu thiếu thì tôi lại tạo thêm tiền giả là được. Dù sao tiền rất quan trọng, nhưng không đáng để bận tâm quá mức.”
Nửa năm trước, tôi đã cử một nhóm thuộc hạ lên mặt đất giả làm thương nhân để thu thập tin tức.
Lúc đó, tôi đã dùng ‘Vòng Quay Vô Hạn’ tạo ra các thỏi vàng, bạc rồi nhờ bộ phận chuyên làm giả chế tác thành tiền xu của từng quốc gia.
Nhờ chuyên môn vượt trội, họ đã làm ra những đồng tiền giả hoàn hảo không khác gì thật.
Gold nghe xong liền trầm trồ:
“Quả không hổ danh là chủ nhân! Không ngờ lại nghĩ ra cách ấy để xoay sở vốn liếng! Đã thế lại còn trả đũa bọn dị tộc từng khinh thường ngài nữa, đúng là nhất cử lưỡng tiện! …Nhưng nếu lỡ bị phát hiện là tiền giả thì hơi rắc rối đấy. Có ổn không?”
“Ổn thôi. Hàng làm rất tinh xảo, hơn nữa tôi cũng không có ý gây rối loạn nền kinh tế nên chỉ đưa vào một lượng rất nhỏ.”
Tiếp theo là Nemmu giơ tay:
“Em hiểu vì sao mình phải lên mặt đất làm mạo hiểm giả. Nhưng em nghĩ không cần đích thân Dark-sama ra tay đâu ạ. Dù ngài mạnh mẽ đến đâu thì vẫn có rủi ro. Nếu tính đến khả năng xảy ra sự cố, em nghĩ ngài nên ở lại Vực Thẳm và để bọn em đảm nhiệm…”
Cô ấy chưa kịp nói hết câu thì…
“…Nemmu, cô định cướp lấy thù hận của tôi sao?”
“K-không phải… em không có ý đó…”
“Hay là… cô định cản đường tôi?”
“Hiih… x-xin… xin lỗi! Em quá lời rồi ạ!”
Nemmu rơi ngay xuống đất, quỳ gối sụp xuống.
Mồ hôi tuôn như tắm, nước mắt dàn dụa, tay siết chặt trong tư thế cầu khẩn thần linh và toàn thân bắt đầu run rẩy.
“Wahahahahaha! Có những việc, dù biết rõ là nguy hiểm, đàn ông vẫn phải tự mình làm! Chủ nhân đã chọn tự mình báo thù thay vì để người khác làm thay, đúng là đáng mặt nam nhi! Thật không hổ danh là chủ nhân của Kỵ sĩ Hoàng Kim Gold này! Wahahahahahahahahahahahahah!”
Tiếng cười vang dội của Gold khiến tôi dần bình tâm lại.
Cứ mỗi lần nhắc tới chuyện phục thù, tôi lại để cơn giận lấn át lý trí.
Dù đã gần ba năm trôi qua, ngọn lửa hận thù trong tim tôi vẫn chưa nguôi, không biết nên thấy vui vì điều đó, hay lo ngại vì bản thân vẫn chưa thể quên.
Tôi đứng dậy khỏi ghế, bước tới bên Nemmu, cô vẫn quỳ gối cầu nguyện như thể đang dâng lên thần cả sinh mệnh của mình và nhẹ nhàng đặt tay xoa lên mái tóc bạc của cô.
“Xin lỗi. Vừa rồi tôi có hơi mất kiểm soát… Nghi ngờ lòng trung thành của cô là lỗi của tôi.”
“Không! Em mới là người lỡ lời quá phận! Xin hãy để em được một lần nữa dâng trọn lòng trung thành lên Light-sama!”
“…Ừm, thôi được rồi.”
Cô lại gọi tôi là “Light”, dù bây giờ đang dùng tên giả là “Dark”.
Nhưng tôi không muốn phá hỏng bầu không khí này nên cũng không bắt bẻ làm gì.
Tôi ngồi xuống ghế, tháo chiếc giày bên phải rồi đưa chân về phía Nemmu.
“Xin được phép.”
Khuôn mặt đỏ bừng vì xúc động, Nemmu nâng bàn chân tôi lên với đôi tay run rẩy như đang nâng một báu vật mong manh.
Rồi cô đặt lên mu bàn chân tôi một nụ hôn khẽ như gió thoảng, đầy tôn kính.
Qua lớp vớ, tôi vẫn cảm nhận được hơi ấm dịu dàng từ môi cô.
Nụ hôn lên mu bàn chân trong văn hóa của họ, là nghi lễ thể hiện sự quy phục tuyệt đối.
Vì thế, tôi thường xuyên bị các thuộc hạ xin “được ban thưởng” theo cách này.
Mà thú thật… với tôi thì, hành động ấy vẫn khiến tôi ngượng chín mặt.
Lúc ấy, Gold buông một câu lầm bầm:
“…Cảnh này… trông giống mấy trò chơi nhập vai tình thú thật nhỉ?”
“Anh…! Sao anh dám gọi lòng trung thành thiêng liêng của tôi với Light-sana là ‘tình thú’ chứ!?”
“Nhưng nhìn kiểu gì thì cũng giống một cô nàng mê trai lớn tuổi đang say đắm hôn chân một cậu bé 12, 13 tuổi thôi. Tôi nói thật, đừng phô trương lòng trung thành của mình quá lộ liễu như vậy. Không khéo lại khiến người ta hiểu lầm.”
“Không phải tôi phô trương! Chỉ là… là lòng trung thành với Light-sama… nó trào ra không kiềm được thôi! Với lại, tôi… tôi không hề… phát tình hay gì hết đâu nha! Chỉ là đang thể hiện sự trung thành… thuần khiết thôi mà!”
“Đừng lo, Nemmu. Tôi chưa từng nghi ngờ sự trung thành của cô.”
“Light-sama…!”
Nghe tôi nói thế, khuôn mặt Nemmu đỏ bừng, ánh mắt rưng rưng xúc động, cả người run lên vì cảm động.
Gold chỉ nhún vai, ngửa tay tỏ vẻ "bó tay với cặp này rồi".
Tôi khẽ bật cười, rồi chuyển sang chuyện chính.
“Trước mắt, từ ngày mai, chúng ta sẽ bắt đầu tiến vào mê cung để nâng hạng mạo hiểm giả. Nhưng nếu kế hoạch phục thù của Ellie với Sasha, tộc Elf, hoàn tất sớm thì chúng ta sẽ ưu tiên việc đó. Cả hai nhớ rõ giúp tôi.”
“Rõ rồi ạ, Light-sama!”
“Ngày mai, thần sẽ cho chủ nhân thấy thế nào là tinh hoa chân chính của một Kỵ sĩ Hoàng Kim!”
Nghe hai người đồng thanh đáp lại, tôi chỉ mỉm cười gật đầu hài lòng.