Bạn có thích nhân vật chính Romcom không?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma Pháp Sư Tại Trường Học Pháp Thuật

(Đang ra)

Ma Pháp Sư Tại Trường Học Pháp Thuật

Writing Machine

Sinh viên tốt nghiệp Lee Han được tái sinh thành con trai út trong một gia đình pháp sư danh tiếng ở một thế giới khác. Anh đã thề rằng mình sẽ không bao giờ đặt chân đến bất kỳ nơi nào có chữ "học vi

122 2703

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

2 8

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

(Đang ra)

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

柠檬不咋甜诶

“Vậy nên, ngài có thể nghe tôi nói hết lời và đừng… đừng cởi áo được không?! Tôi đến để hỗ trợ…”

33 105

Cục Cải Tạo và Giám Sát Ma Pháp thiếu nữ

(Đang ra)

Cục Cải Tạo và Giám Sát Ma Pháp thiếu nữ

Horohoro

Đó là số phận bi thảm của Ianna trong câu chuyện.

5 56

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

329 1693

Quyển 11: Lễ tốt nghiệp - Phần sau - Chương 515: Bạn có thích xem công bố kết quả kỳ thi sau không? (4)

“Cưng ơi, em chuẩn bị xong rùi~”

“Tớ biết rồi.”

Kureishi chuẩn bị xong xuôi, cất tiếng gọi Akaishi. Vừa lúc đó, Akaishi cũng đã xử lý xong chồng hộp nhựa của Yatsugai và quay lại phòng khách.

“Xin lỗi đã bắt cậu đợi.” (Kureishi)

“Ừm.”

Kureishi đã dọn sạch đồ đạc của mình, chỉ cần xách túi lên là có thể về ngay.

“Vậy, mình đi chứ?”

“Ừ, đi thôi.”

Cả hai cùng rời khỏi nhà.

“Tụi tớ đi nhé~”

“Nhà có ai đâu mà chào.”

Akaishi khóa cửa lại, rồi cả hai cùng hướng về phía trường đại học.

“Hì hì hì.”

Kureishi tinh nghịch nắm lấy tay Akaishi.

“Sáng sớm tinh mơ mà…”

Akaishi nhẹ nhàng gỡ tay cô ra.

“Cậu sợ ai đó bắt gặp, rồi chuyện Akaishi-kun là hoa có chủ bị bại lộ chứ gì?”

“Cậu nghĩ nhiều quá rồi đấy.”

“Rõ ràng người phức tạp là Akaishi-kun mà ta?”

“Đồ keo kiệt,” Kureishi bĩu môi với Akaishi.

Hai người đi về hướng Đại học Hokushuuin được một đoạn.

“Thôi, tớ rẽ ở đây nhé.”

Kureishi liếc mắt về phía nhà ga.

“Ừ, tớ vào trường đây.”

“Tớ định tạt về nhà một lát rồi mới đi có việc.”

Kureishi vươn người một cái thật sảng khoái.

“Tớ đi họp mặt với hội tân binh Hokushuuin đây.”

“Hội tân binh Hokushuuin?”

Cách nói lạ tai khiến Akaishi phải nghiêng đầu.

“Chính nó. Tớ lùng sục tài khoản của mấy bạn cũng đỗ Hokushuuin rồi hẹn hò gặp mặt trước luôn.”

“Cậu cũng bày ra trò đó à.”

“Chính nó đó.”

Kureishi mở Tweek, một ứng dụng mạng xã hội, ra khoe với Akaishi.

“Đây này, đây này.”

Tweek, nền tảng mạng xã hội cho phép kết nối với toàn thế giới. Đó là một ứng dụng mà mỗi người đều có tài khoản riêng, có thể trao đổi qua tin nhắn trực tiếp hay các bài đăng công khai.

Kureishi cho Akaishi xem tài khoản chính thức của Đại học Hokushuuin.

“Ồ…”

Akaishi xoa cằm, tỏ vẻ đăm chiêu.

“Nhờ cái này nhé, tớ vào bình luận dạo ở trang của mấy bạn tân sinh viên theo dõi tài khoản trường để làm quen. Cứ gõ hashtag kiểu #muaxuannamoiHokushuuin hay #ketbanvoitsvHokushuuin là y như rằng có người theo dõi lại, hoặc đăng bài về trường là comment bay tới tấp, rồi từ đó chui vào inbox nói chuyện riêng thôi.”

Kureishi thao thao bất tuyệt về cơ chế hoạt động của Tweek.

“Ồ…”

Akaishi đáp lại bằng một giọng thờ ơ rõ rệt.

“Akaishi-kun không chơi Tweek à?”

“Tớ chẳng mấy khi dùng.”

“Mà công nhận, chúng mình còn chưa trao đổi Tweek với nhau nhỉ? Cho nhau đi.”

“Để sau đi.”

“Okê la~”

Kureishi giơ ngón tay làm thành hình vòng tròn.

“Tớ kết nối với mấy bạn tân sinh viên qua hashtag các kiểu, cũng làm thân được với vài người rồi, nên mọi người mới rủ nhau offline một bữa trước khi nhập học. Hôm nay chính là ngày đó.”

“Ra là thế.”

Bí mật về “việc riêng” của Kureishi cuối cùng cũng được bật mí.

“Kiểu như một buổi offline của hội tân binh Hokushuuin, có cả trai xinh gái đẹp à?”

“Vậy à.”

“Có cả mấy nhân vật này tham gia nữa này~”

Kureishi chìa điện thoại cho Akaishi xem một loạt tài khoản Tweek. Trên các tài khoản đó, những dòng bio đầy cá tính được trưng ra.

‘#HokushuuinK2X / #GiaoLuuTanSinhVienHokushuuin / Đang tập làm producer âm nhạc cho vui :)) / Cấm follow chùa / Vươn lên từ bùn lầy / Đời là một trò tiêu khiển cho đến lúc xuống mồ / Link donate ở đây ạ ↓’

‘Gái 18. Mùa xuân này chính thức cập bến ĐH Hokushuuin! Mọi người chiếu cố! Cựu thành viên CLB Kèn hơi trường Yama khóa 63 - Thế hệ huyền thoại sống – Ước mơ lập một CLB liên trường. Đã có chủ, trai lạ miễn làm phiền.’

‘Cựu CLB Văn học trường Yama → Hokushuuin → Đời là một chuyến hải trình mù mịt → Vận mệnh do tay ta định đoạt.’

‘Một gã già nghiện rượu và game. Một tay anh chị đã lội ngược dòng thành công sau khi chịu áp lực từ phụ huynh. Fan cứng số một của Tebafumi Kiki-chan.’

‘Tân binh ĐH Hokushuuin từ tháng tư. Mang trong mình khát khao làm nên nghiệp lớn nhưng vẫn tay trắng. Sẽ khởi nghiệp khi còn trên ghế nhà trường, quyết chí thành danh! Tuyển đồng đội gấp ← này’

‘Nantou → Momoyama khóa 13 → ĐH Hokushuuin, thành viên tương lai CLB Thiên văn. Sở hữu thành tích hiếm có: được đọc bài trên radio và nhận được lời khen từ một idol đang tại vị ww. Giải khuyến khích hạng bảy mục Radio Tweek. Sẽ không ngừng phấn đấu.’

‘Tân binh ĐH Hokushuuin từ mùa xuân. Block thẳng tay những kẻ toxic, vô văn hóa. Những ai không biết luật lệ trên mạng sẽ bị cho ra đảo không báo trước. Mong các bạn học cách giao tiếp văn minh và có quy tắc. Nói không với mọi hình thức quấy rối. Mong muốn cứu rỗi những tâm hồn yếu thế về giáo dục #tuthayco_denhoctro #dungtuxbouocmo #khongdeailaiomotminh #tontrongsukhacbiet’

‘Tân binh ĐH Hokushuuin từ mùa xuân. Từng có vinh hạnh được đạo diễn kiêm biên kịch của “Sống Hay Chết Cũng Từ Nấm Mồ”, ngài Onomichi, tấm tắc khen ngợi. Hiện đang là một creator kiêm multi-influencer. Chỉ kết bạn với người quen. Mấy đứa follow để được follow lại thì biến giùm, phiền.’

Akaishi lướt qua một lượt hồ sơ của các tài khoản mà Kureishi đưa.

“Toàn một lũ trông dở hơi .”

“Này!”

Kureishi tặng cho Akaishi một cú cốc đầu.

“Chưa gặp mặt mà chỉ đọc bio đã phán xét người ta như thế!”

Kureishi phồng má, hờn dỗi.

“Bio là để giới thiệu bản thân mà, nó khác gì tuyên bố ‘tôi là con người như thế này’ đâu, đúng không?”

“Đừng có đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài hay gu ăn mặc chứ. Chuyện này cũng y hệt thôi.”

“Tớ thì nghĩ phải đánh giá người ta qua vẻ bề ngoài đấy. Thời trang chẳng phải là tấm danh thiếp đơn giản nhất sao? Mấy đứa lập dị thì gu ăn mặc cũng dị hợm. Kẻ làm chuyện khác người thì vẻ ngoài cũng chẳng giống ai.”

“Thật là hết thuốc chữa…”

Kureishi lắc đầu ngao ngán.

“Để hôm nay tớ đi gặp rồi về sẽ tường thuật lại cho cậu nghe xem họ là người thế nào.”

“Có đứa còn viết ‘nói không với mọi hình thức quấy rối’ kìa, nói chuyện với đứa này chắc tụt cả hứng.”

“Người ta có lý tưởng riêng của người ta chứ.”

“Thật không đây…?”

“Cái định kiến của Akaishi-kun đúng là nan y rồi.”

“Thôi thôi,” Kureishi cất điện thoại đi và tiếp tục bước.

“Vậy tớ đi đây.”

“Ừm.”

Kureishi vẫy tay với Akaishi.

“Thế nhé, tớ sẽ lại ghé nhà Akaishi-kun sau.”

“Tớ biết rồi.”

“Hôm nay xong buổi offline tớ sẽ nhắn cho cậu ngay.”

“Ừm.”

“Tạm biệt.”

“Gặp lại sau.”

Kureishi vừa vẫy tay chào Akaishi, vừa rảo bước về phía nhà ga.

“Em yêu anh nhiều lắm, cưng à.”

“Anh cũng yêu em nhiều lắm.”

Kureishi toe toét cười, bóng dáng nhỏ dần về phía nhà ga.

“Nào.”

Akaishi hướng về phía Đại học Hokushuuin.

---------

“…”

Akaishi đứng chờ Sendou trong khuôn viên trường.

“Chào buổi sáng…”

“À, chào buổi sáng.”

Chẳng bao lâu sau, Sendou xuất hiện.

“…”

“…”

Không khí giữa hai người nặng như chì. Đang thấp thỏm chờ kết quả thi, mặt Sendou tái mét. Cô chỉ biết cúi gằm xuống đất.

“Lần này… nếu mà trượt, là toi cả một năm…”

“Ừ.”

Nếu không đỗ, Sendou sẽ phải đối mặt với một năm làm sĩ tử ôn thi lại.

“…”

Sendou đưa tay ôm lấy ngực.

“N-Nếu tớ có trượt thật, cậu cứ mặc sức mà cười vào mặt tớ nhé?”

Sendou cố kéo ra một nụ cười méo xệch.

“…Ừ.”

Akaishi chỉ có thể đáp lại một tiếng cộc lốc như vậy.

“Họ mang ra rồi.”

Tấm bảng thông báo được các nhân viên khiêng ra. Tấm bảng được phủ một lớp vải trắng, che đi những con số định mệnh bên trong. Mấy người đàn ông có vẻ là nhân viên của trường cứ chốc chốc lại liếc đồng hồ.

“Cầu trời cho con đỗ, cầu trời cho con đỗ, cầu trời cho con đỗ, cầu trời cho con đỗ.”

Sendou nhắm chặt hai mắt, liều mạng cầu nguyện.

“Từ giờ, chúng tôi xin công bố danh sách trúng tuyển kỳ thi cuối kỳ của Đại học Hokushuuin.”

Sau khi xác nhận đã đến giờ G, một người đàn ông dõng dạc tuyên bố.

“Thần linh ơi, làm ơn, làm ơn, làm ơn, làm ơn, làm ơn. Con hứa sẽ là một đứa trẻ ngoan, từ nay về sau con sẽ luôn ngoan ngoãn mà…”

Tấm vải trắng trên bảng thông báo được giật phắt xuống.

“Cầu trời cho con đỗ, cầu trời cho con đỗ, cầu trời cho con đỗ…”

Sendou dán mắt vào tấm bảng, dò từng dòng một từ trên xuống.

“…”

Cả người Sendou đông cứng lại.

“…Hức!!”

Rồi cô khuỵu xuống, vỡ òa trong nước mắt.

“…”

Sendou gục mặt vào lòng bàn tay, bờ vai run lên vì những tiếng nức nở câm lặng.

“Vậy sao…”

Akaishi đưa mắt nhìn qua lại giữa tấm bảng và Sendou.

Rốt cuộc, vẫn không được rồi à.

Nếu đã trượt kỳ thi đầu, thì việc đỗ kỳ thi cuối gần như là không tưởng.

Nhưng, Sendou đã chiến đấu bằng tất cả sinh mạng.

Dù học lực của cô vốn chẳng thể nào với tới được ngôi trường này, cô đã nỗ lực đến tận giây phút cuối cùng.

Dù biết là không thể, cô vẫn liều mạng bám víu lấy tia hy vọng mong manh.

Trước hết, Akaishi muốn ghi nhận sự quật cường đó.

Dù kết quả có ra sao, những nỗ lực của Sendou chắc chắn không hề là vô nghĩa.

Chắc chắn, chúng sẽ là hành trang cho con đường phía trước.

“Vẫn còn năm sau mà…”

Akaishi vỗ nhẹ lên lưng Sendou, giọng dịu dàng an ủi.