Bạn có thích nhân vật chính Romcom không?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma Pháp Sư Tại Trường Học Pháp Thuật

(Đang ra)

Ma Pháp Sư Tại Trường Học Pháp Thuật

Writing Machine

Sinh viên tốt nghiệp Lee Han được tái sinh thành con trai út trong một gia đình pháp sư danh tiếng ở một thế giới khác. Anh đã thề rằng mình sẽ không bao giờ đặt chân đến bất kỳ nơi nào có chữ "học vi

122 2703

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

2 8

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

(Đang ra)

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

柠檬不咋甜诶

“Vậy nên, ngài có thể nghe tôi nói hết lời và đừng… đừng cởi áo được không?! Tôi đến để hỗ trợ…”

33 105

Cục Cải Tạo và Giám Sát Ma Pháp thiếu nữ

(Đang ra)

Cục Cải Tạo và Giám Sát Ma Pháp thiếu nữ

Horohoro

Đó là số phận bi thảm của Ianna trong câu chuyện.

5 56

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

329 1693

Quyển 11: Lễ tốt nghiệp - Phần sau - Chương 519: Bạn có thích buổi họp mặt của tân sinh viên không? (3)

Akaishi đang một mình ở nhà, chờ tin nhắn từ Kureishi.

"...Lâu quá."

Kim giờ trên đồng hồ đã chỉ qua số mười hai.

Trời đã sang ngày mới mà vẫn bặt vô âm tín từ Kureishi.

"Có chuyện gì không nhỉ...?"

Lòng thoáng chút bất an, Akaishi vẫn nằm trên giường ngóng chờ tin nhắn của Kureishi.

"Ném đi~!"

Sau khi ăn tối vui vẻ tại một nhà hàng, Kureishi cùng hội bạn offline kéo nhau đi chơi bowling tăng hai.

Rầmm, tất cả các pin bowling đổ rạp.

[SPARE!]

Màn hình LCD của sân bowling hiện lên hình ảnh và âm thanh báo hiệu một cú spare.

"Yeah~!"

Kureishi mừng rỡ quay về chỗ.

"Mii-chan, Mii-chan, yeah~!"

Saitou giơ hai tay lên trời.

"Yeah~! Spare~!"

Kureishi đập tay với Saitou.

"Mii-chan, uii!"

"Uii~!"

Kureishi đập tay với một gã trai to con ngồi cùng làn.

Gã đó tên là Oyamada Takehiko, râu ria xồm xoàm, thân hình hộ pháp trong chiếc áo aloha. Gã hoạt động trên Tweek với biệt danh Yanikasu Yuki, và sau hai năm đèn sách, đã thi đỗ vào Đại học Hokushuuin. Tại nhà hàng, gã ngồi bàn khác Kureishi, nhưng vừa lúc Kamai về thì gã lại sáp vào nhóm của cô.

"YaniTake, đừng có hút thuốc ở đây nhé~?"

Trong túi áo aloha Oyamada đang mặc lấp ló một bao thuốc. Kureishi tinh mắt chỉ vào bao thuốc, nhắc khéo Oyamada.

"Hả, sân bowling cấm hút thuốc á!? Từ bao giờ thế!?"

"Từ trước đến nay rồi~!"

Kureishi quay về chỗ ngồi của mình.

"Mii-chan, uii."

"Ồ, Kyuu-chan, uii!"

Kureishi đập tay với Tsunoi.

"Ghê thật, con gái mà cũng ném được spare cơ à."

"Chứ sao? Hay mình làm tuyển thủ chuyên nghiệp luôn nhỉ~"

Kureishi gồng tay khoe chuột.

"Chuột bé tí."

Tsunoi nhìn bắp tay của Kureishi rồi tủm tỉm cười.

"Đừng có cười~"

Kureishi phồng má dỗi.

"Kyuu-chan, hôm nay cậu không bận gì à? Lại còn đi cả tăng hai nữa."

"Thoải mái."

Lúc rủ nhau đi bowling tăng hai, một vài thành viên ban đầu đã ra về. Đặc biệt, ngoài Kureishi ra thì tất cả các bạn nữ trong buổi offline đều đã về hết.

"Cũng muộn phết rồi nhỉ~"

Kureishi liếc nhìn điện thoại. Màn hình hiển thị tám giờ ba mươi hai phút tối.

"Nói chuyện với tớ nữa chứ, Mii-chan."

Lúc cô đang trò chuyện với Tsunoi thì Oyamada sấn tới.

"Gì thế~? YaniTake đúng là chúa cô đơn mà~"

"Tớ to xác vậy thôi chứ dễ cô đơn lắm đấy~"

YaniTake cười ha hả.

"Này, cả lũ chúng mày không thèm xem cú ném bowling thần sầu của tao à!"

Saitou vừa ném được một cú strike, hiên ngang đi về.

"Xin lỗi nhé, không thấy."

"Tớ cũng vậy."

"Tớ cũng thế."

"Lũ-bạn-trời-đánh-này~"

Saitou run lên vì tức.

"Thôi, đi đi, Yanikasu!"

"Đã bảo không phải Yanikasu rồi mà!"

Saitou đá một phát vào mông Oyamada. Oyamada cười hề hề, cầm bóng bowling rồi ra ném.

"Mii-chan, tớ chơi bowling cừ lắm đúng không?"

"Cừ, cừ thật. Cậu học ở đâu thế?"

"Tất nhiên là tự học rồi."

"Giỏi ghê~!"

Kureishi vỗ tay tán thưởng.

"Lại còn mặc bộ đồ khó cử động thế kia chứ."

Saitou diện một chiếc áo khoác dài màu đen trái mùa cùng đôi bốt dày cộp. Tai thì đeo khuyên, tóc thì vuốt sáp tạo kiểu cầu kỳ.

"Gã này đúng chuẩn dân quẩy luôn ấy, Kyuu-chan nhỉ."

"Haha."

Tsunoi cũng ăn mặc theo phong cách độc đáo, đầu đội mũ phớt. Gương mặt hiền hòa của Tsunoi nở một nụ cười nhạt.

"Ai là dân quẩy hả! Tao là dân tự kỷ, tự kỷ đấy!"

Saitou, với đôi mắt sắc lẹm, chỉ cười bằng mắt.

"Ốiーーーgiờiーーーơiーーー!"

Oyamada ném xong hai lượt thì khuỵu xuống tại chỗ. Nhìn lên màn hình LCD, Oyamada đã ném trượt cả hai lần.

"Ahahahaha, YaniTake gà quá đi~!"

"Gã đó đúng là chỉ sống bằng sức mạnh thôi nhỉ?"

"Hahaha."

Ba người nhìn Oyamada lững thững lê bước về mà cười ngặt nghẽo.

"Này, đừng có cười nữa bọn mày~! Người ta đang ném bóng nghiêm túc đấy nhá~...!"

"Không, tại mày gà quá thôi!"

"Chết tiệt~! Biết thế này thì hồi trước đã chăm đi chơi bowling hơn rồi~"

Bị chê kỹ thuật kém, Oyamada bĩu môi.

"Thôi thôi, lần sau mọi người lại đi cùng nhau là được mà."

Kureishi vỗ nhẹ vào lưng Oyamada an ủi.

"Cảm ơn cậu nhé~, Mii-chan. Mấy đứa này hết thuốc chữa rồi. Chỉ có Mii-chan là đối tốt với tớ thôi."

Bọn này tệ lắm, Oyamada mè nheo với Kureishi.

"Dừng lại, mọi người đừng bắt nạt con trai tôi! Nó là con tôi đấy!"

"Con cậu to xác quá rồi đấy."

"Thôi kệ, tớ chỉ tin mỗi Mii-chan thôi, thật đấy."

Oyamada rấm rứt giả vờ khóc.

"Tới lượt mình rồi à."

Tsunoi vươn vai một cái rồi cầm bóng bowling lên.

"Chà, vui thật đấy."

"Công nhận."

"Mii-chan vui tính thật đấy~"

Cả nhóm Kureishi đã chơi bowling hết mình cho đến khi hết giờ.

-----------

Mười giờ tối.

Nhóm Kureishi kéo nhau đi karaoke tăng ba, giờ chỉ còn lại bốn người. Kureishi, Saitou, Tsunoi, và Oyamada cùng nhau hát hò trong phòng karaoke.

"Chà, lâu lắm rồi mới hát hò đấy."

Oyamada bẻ cổ kêu rôm rốp.

"Chắc hát cũng dở tệ chứ gì?"

"Hát thì tớ hát được nhé!"

Saitou trêu Oyamada.

"Mii-chan, phụ trách maracas nhé."

"Okê!"

"Thừa thãi."

"Cứ giao cho đội trưởng khuấy động không khí này đi!"

"Mii-chan chiều gã này quá rồi đấy. Sao, thích nó à?"

Saitou cười khổ.

"Nuông chiều con cái cũng là bổn phận của cha mẹ mà!"

"Mẹ ơi~!"

Kureishi bông đùa cho qua chuyện.

"Rồi, hát đây."

Đúng như đã tuyên bố, Oyamada cất lên một giọng hát tuyệt vời.

"Ồ, ồ~!"

Khi Oyamada hát xong, Kureishi vỗ tay lốp đốp.

"YaniTake, hát hay thật đấy! Phải xem lại cậu mới được!"

"Chuẩn chưa?"

"Tưởng nói điêu."

"Đây là một trong vô số tài lẻ của tớ đấy."

Oyamada cười ha hả.

"Làm gì có."

"Từ giờ tớ sẽ cho các cậu xem lần lượt từng tài lẻ của tớ~"

Oyamada xoay xoay cánh tay.

"Hết bài rồi chứ gì."

"Còn nhiều lắm!"

Saitou giật lấy micro từ tay Oyamada.

"Thế thì tớ cũng hát đây."

Bài hát Saitou chọn, "Tinh Thể Lam Diệp", hiện lên trên màn hình.

"Uầy."

Saitou cũng bẻ cổ kêu rôm rốp.

"Nào, Mii-chan trợ âm nhé."

"Hả, hả!?"

Kureishi bị Saitou dúi micro vào tay.

"Gì đột ngột thế!? Đột ngột thế!?"

"Nhanh lên, nhạc lên rồi kìa."

"Á á á á!?"

Saitou bắt đầu hát, và Kureishi cũng hát theo.

"Oh yeah~, người vẫn luôn ở ngay~ bên~ ta và cất tiếng cười~"

Giọng ca của Saitou vang lên đầy cuốn hút.

"“Oh yeah~, mối dây liên kết này ta sẽ chẳng~ thể~ nào quên đến tận mai sau~~”"

Kureishi và Saitou cùng hòa giọng.

"Oh yeah~, oh yeahーーーー!"

Hai người cùng nhau hát hết bài hát.

"Yeah~."

Hát xong, Saitou giơ tay đòi đập tay với Kureishi.

"Hà~, đừng có đột ngột đưa micro cho em nữa nhé~"

Kureishi vừa đập tay với Saitou vừa thở phào nhẹ nhõm.

"Chà, ai cũng hát hay ghê."

Kureishi đang vui vẻ tận hưởng buổi karaoke cùng nhóm Saitou.

--------------

"Rõ ràng là cô ấy bảo sẽ nhắn tin mà...?"

Akaishi vẫn một mình trong phòng, mỏi mòn chờ tin nhắn từ Kureishi.

-----------

"Này, Mii-chan, hay là giờ qua nhà anh đi?"

"Hả...?"

Kureishi và Saitou đang đứng cùng nhau dưới bầu trời đêm.