Bạn có thích nhân vật chính Romcom không?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma Pháp Sư Tại Trường Học Pháp Thuật

(Đang ra)

Ma Pháp Sư Tại Trường Học Pháp Thuật

Writing Machine

Sinh viên tốt nghiệp Lee Han được tái sinh thành con trai út trong một gia đình pháp sư danh tiếng ở một thế giới khác. Anh đã thề rằng mình sẽ không bao giờ đặt chân đến bất kỳ nơi nào có chữ "học vi

122 2703

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

2 8

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

(Đang ra)

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

柠檬不咋甜诶

“Vậy nên, ngài có thể nghe tôi nói hết lời và đừng… đừng cởi áo được không?! Tôi đến để hỗ trợ…”

33 104

Cục Cải Tạo và Giám Sát Ma Pháp thiếu nữ

(Đang ra)

Cục Cải Tạo và Giám Sát Ma Pháp thiếu nữ

Horohoro

Đó là số phận bi thảm của Ianna trong câu chuyện.

5 56

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

329 1692

Quyển 11: Lễ tốt nghiệp - Phần sau - Chuyện bên lề: Bạn có thích buổi giới thiệu của Đại học Hokushuuin không? (2)

“Buổi giới thiệu thông tin của Đại học Hokushuuin đến đây là kết thúc.”

Người phụ trách nói xong trên bục rồi bước xuống.

“Mệt ghê~”

“Vất vả rồi~”

“Dài lê thê~”

“Chả hiểu mô tê gì sất.”

Những người tham dự vừa bàn tán xôn xao, vừa dần tản ra.

Sắp sửa bước chân vào Đại học Hokushuuin, ai nấy đều mang một vẻ mặt vừa căng thẳng lại vừa háo hức.

“Hầy~”

Sendou ngây người ra, mặt nghệt cả ra.

“Cậu có hiểu cái buổi vừa rồi không thế?”

“Hiểu được một phần.”

“Không phải là hiểu được một phần.”

Sendou nhìn lại mớ chữ gà bới mình đã viết trong vở.

“Vở bẩn thế.”

“Bẩn nhưng hiểu là được rồi.”

“Viết cho nó đẹp vào.”

Nhưng ghi chú của Akaishi, người vừa nói câu đó, cũng lộn xộn chẳng kém.

“Yuuto cũng có hơn gì người ta đâu mà nói.”

“Chẳng nhìn lại mình mà cứ đi chê bai người khác. Tớ là loại người như thế đấy.”

“Tệ hết chỗ nói.”

Trong lúc Akaishi và Sendou đang chí chóe, đầu Akaishi bị ai đó vỗ nhẹ mấy cái.

Akaishi quay lại, thì thấy Kureishi đang đứng đó với vẻ mặt hờn dỗi.

“Cậu còn định làm trò con bò đến bao giờ nữa?”

Kureishi phồng má nhìn Akaishi.

“Sống với đam mê.”

“Có phải streamer đâu mà.”

Kureishi cười gượng.

“Tớ có việc bận một lát, nên hôm nay tớ về nhé?”

Kureishi nói với cả nhóm.

“Thế à. Về cẩn thận.”

“Ừm, gặp lại sau nhé Akaishi-kun.”

“Ừ.”

Kureishi vẫy tay chào Akaishi.

“Xin lỗi đã để cậu đợi~”

Mita đi tới muộn.

“Mii-chan, có nhập hội với Yanitake liền không?”

“Không, tớ muốn ghé qua một chỗ.”

“Vẫn muốn tám thêm chút nữa à?”

Mita liếc mắt nhìn Akaishi qua vai Kureishi.

“Không sao đâu, tớ cũng sắp đi rồi, đợi một tí thôi nhé?”

“Ok~. Kazu-kun với mọi người không lo cho cậu à?”

“Sao lại lôi Kazu-kun vào đây chứ~”

“Ha ha ha,” Kureishi bật cười.

Akaishi chẳng biết gì về các mối quan hệ của Kureishi, nên đành đứng im lắng nghe.

Làm người yêu, có lẽ không nên trói buộc hành động của đối phương thì phải.

Akaishi cố gắng đè nén sự xáo động đang dâng lên trong lòng.

“À, thế tớ đi đây. Hẹn gặp lại.”

“Ừ.”

“À, gặp lại nha~”

Kureishi chào qua loa nhóm Akaishi rồi kéo Mita đi thẳng.

“...”

Rốt cuộc là cô ấy định đi đâu, với ai?

Akaishi chỉ còn biết hoài nghi về hành động của Kureishi.

“Yuuto.”

“Hửm.”

Nhìn lại thì thấy Sendou và Suda đã đứng dậy ở phía sau.

“Cậu định ngồi ỳ ra đấy đến bao giờ. Đứng dậy mau.”

Vì mải để tâm đến Kureishi, Akaishi vẫn ngồi lì một chỗ.

“Mặt ướt rồi, hết sức rồi.”

“Chắc lại cái trò ‘đẹp trai ướt át’ chứ gì.”

“Nghe cũng có lý.”

Akaishi lười biếng đứng dậy.

“Này, cả cậu nữa, dậy mau đi Kurono.”

Bên cạnh Akaishi, Kurono vẫn gục mặt xuống bàn, bất động.

“Đang giả chết.”

“Giả chết hay tắm nắng gì tớ không cần biết, dậy mau.”

“Khônggg! Tớ sẽ chết ở đâyyyy!”

Kurono nhất quyết không chịu đứng dậy.

“Cứ bỏ cậu ta ở đây đi.”

Akaishi bỏ mặc Kurono, đi trước.

“Bỏ cậu ấy thật á!?”

“Hết thuốc chữa rồi. Không thể vác theo cục tạ này được nữa. Bỏ cậu ta lại đây là thượng sách...”

“Dậy đi! Bị bỏ lại bây giờ!”

Sendou ra sức lay Kurono.

“Im đi con gyaru kia. Tao ghét nhất là cái loại con gái chưng diện như mày.”

“...!”

Sendou làm bộ mặt như vừa dính sát thương.

“Yuuto~”

Sendou chạy tới ăn vạ Akaishi.

“Con gái không được khóc!”

“Làm con gái đúng là game chế độ khó mà.”

“Con gái chỉ được khóc khi không ghi được chương trình TV yêu thích, và khi món đồ vừa mua tuần sau đã sale sập sàn thôi!”

“Mấy lý do đó cũng đau lòng phết đấy chứ.”

Sendou nhìn Kurono với vẻ mặt tủi thân.

“Thì, Kurono cậu ta là đứa như vậy mà.”

Akaishi đứng về phía Kurono.

“Sao Yuuto cứ có vẻ thiên vị mỗi Kurono-chan thế nhỉ?”

“Không thể thay đổi người khác được, nên chỉ có cách tự mình thích nghi thôi. Thế giới này vận hành như vậy đấy.”

“Yuuto đúng là lật mặt nhanh hơn lật bánh tráng tùy người nhỉ?”

“Làm gì có.”

“Với Kurono-chan đã đành, với Mugi-chan cũng thế.”

“Ấy thế mà lại khó tính với tớ,” Sendou làu bàu.

“Chắc tại con người có tập tính vô thức ưu ái những sinh vật giống mình chăng.”

“Nói cái giọng xa cách như phim tài liệu thì cũng thế thôi.”

Sendou lườm Akaishi.

“Hầy...”

Kurono thở dài thườn thượt.

“Biết rồi. Dậy là được chứ gì. Tớ dậy là xong chuyện hết chứ gì.”

Kurono lù lù đứng dậy.

“Kurono đứng dậy rồi...!”

“Nghe cũng hơi giống đấy.”

Kurono xua tay trước mặt.

“Đi đâu à?”

Suda, người nãy giờ chỉ đứng xem, lên tiếng.

“Đi ăn...”

“Vẫn còn sớm mà.”

Bây giờ là năm giờ chiều, hơi sớm để ăn tối.

“A!”

Sendou vỗ đùi đánh đét một cái.

“Hay là! Bây giờ! Chúng ta họp tác chiến đi!”

Sendou nói với cả nhóm với vẻ mặt như vừa nghĩ ra một diệu kế.

“Tác chiến cái gì?”

Kurono hỏi với vẻ mặt khó ở.

“Họp tác chiến đại học chứ gì! Nãy người ta nói toàn mấy thứ khó hiểu như tín chỉ với đăng ký môn học, nên giờ chúng ta họp tác chiến để chinh phục đại học đi! Tiện thể đang đông đủ thế này còn gì!”

Sendou kéo Suda, Akaishi, Kurono lại thành một vòng tròn.

“Hừ, vớ vẩn. Hết chuyện để nói rồi hay sao mà lại bày đặt họp tác chiến? Mấy trò đó cứ để cho lũ tép riu hạ đẳng tụ tập lại mà làm. Tôi xin kiếu. Phải hợp tác với mấy đứa gà mờ tam lưu đến con Heo Năng Lượng cũng không tự mình hạ nổi để đi săn boss, nghĩ thôi đã thấy tởm rồi. Ta đây sẽ đi solo.”

Akaishi ngồi phịch xuống ghế, vắt chân, tuyên bố.

“Đây có phải là cảnh những người chơi bị kẹt trong game đang họp bàn kế hoạch diệt boss đâu...”

Kurono lẩm bẩm.

“Đừng nói thế chứ, này, chúng ta đều đỗ đại học cả rồi, phải hợp tác với nhau chứ~”

Sendou xun xoe, nài nỉ Akaishi.

“Hợp tác thì hợp tác, nhưng tụ tập ở đâu?”

Suda ngơ ngác hỏi.

“Chuyện đó thì dĩ nhiên là...”

Sendou nhìn Akaishi.

Suda, Kurono cũng đổ dồn ánh mắt về phía Akaishi.

“...”

Akaishi quay đầu nhìn ra sau.

“Chúng ta sẽ tập trung ở nhà Yuuto và họp tác chiến!”

Sendou giơ ngón trỏ lên, dõng dạc tuyên bố.

“Không được, công ty quản lý cấm quay phim ở nhà riêng rồi...”

Akaishi cố tìm cách chuồn lẹ.

“Rồi, chốt đơn~. Quyết định họp tác chiến đại học ở nhà Yuuto từ bây giờ~”

Sendou tóm lấy cặp của Akaishi, giữ lại.

“Quái lạ, rõ ràng đang đi mà sao không nhúc nhích...”

“Thôi cái trò đùa xàm xí cổ lỗ sĩ ấy đi.”

Akaishi vừa bị Sendou túm cặp, vừa đi bộ tại chỗ.

“Tớ đã đồng ý đâu mà tự tiện quyết định thế.”

“Tớ biết thừa, người như Yuuto không bao giờ tự mình chủ động, nên phải có người như bọn tớ lôi đi ép buộc thì cậu mới vui.”

“Thật á...”

Sendou tự tin ưỡn ngực.

“Vậy thì giờ đến nhà Yuuto, vừa nấu cơm vừa họp tác chiến luôn nhé!”

“Tuyệt!”

Suda giơ ngón cái.

“Kurono-chan cũng đi chứ!?”

“T-Tớ...”

Kurono bối rối đảo mắt lia lịa.

Có Suda ở đây, mình đi theo có ổn không nhỉ?

Kurono liếc nhìn Suda.

“Quyết định Kurono-chan cũng đi luôn~! Nào, giờ cả đám đi siêu thị! Vừa đi xem đồ vừa nghĩ xem nấu món gì cũng vui lắm đấy~!”

Hô~, Sendou giơ tay, dẫn đầu cả nhóm thẳng tiến.

“Biết đâu mấy tổ đội dũng sĩ diệt ma vương cũng được thành lập kiểu tào lao thế này nhỉ?”

“Nhưng có khi, với những đứa bị động như chúng ta, bị ép buộc một chút thế này lại hay...”

“Lạ đời, nay lại tích cực gớm.”

Cả nhóm cứ thế để Sendou dẫn dắt, đi về phía siêu thị gần đó.