Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

(Đang ra)

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

그림

Thật kỳ diệu, phải không?

33 83

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

28 140

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

41 175

Cô bé bán bom

(Đang ra)

Cô bé bán bom

码字G - Mã Tự G

Đương nhiên là tôi rồi!

5 13

Web novel - Chương 24

Sách lịch sử của đại lục dành cả chục trang để thuật lại bối cảnh Kaitlyn Đại đế "ngộ ra chân lý của thế giới”. Nhưng rốt cuộc đó là thứ “chân lý” khủng khiếp đến mức nào mà lại khiến bà được tôn làm đại đế, thì chẳng ai hay. Vì nội dung ấy chỉ được công bố với nguyên thủ các quốc gia và được giữ kín triệt để. (Hồi tôi còn học năm 4, giáo sư Baldwin phụ trách môn lịch sử đại lục từng đưa ra giả thuyết rằng đó chỉ là một vở kịch dàn dựng để củng cố địa vị của bà, và kết quả là bị học sinh Illestia phản đối kịch liệt đến mức phải tạm đình chỉ công tác. Tôi không nói ra, nhưng thật ra tôi cũng gần đồng tình với giả thuyết ấy.)

Dù sao thì, Kaitlyn Đại đế đúng là một người phi thường. Cũng là một người cực kỳ bận rộn. Dù là vì con trai mình đi nữa, bà cũng không phải kiểu người sẽ thân chinh đến tận Fitzsimmons chỉ để tư vấn hướng nghiệp. Cho đến giờ, trong suốt các tuần lễ phụ huynh ghé thăm trường, Kaitlyn Đại đế chưa từng một lần đặt chân đến đây.

- Kaitlyn Đại đế đang ở đây.

Tôi lên tiếng. Ngay chính tôi cũng nghe ra âm giọng như thể bị thôi miên.

- Hoàng đế của Ilestia á?

Kyle nhíu mày. Brennan, đang giơ tay chọc chọc vào mũi Lilu thì cũng ngây ra. Và Lilu thì luôn không bỏ lỡ thời cơ, lập tức lao vào con mồi vừa để lộ sơ hở.

- Ừ. Hơn nữa, còn đang tiến về phía này.

Tấm biển do Brennan trổ hết tài nghệ nghệ thuật để vẽ ra quả thật rất bắt mắt. Khi đôi mắt vàng kim rực rỡ của Kaitlyn Đại đế nhìn về phía này, tôi không đợi ai nhắc đã tự động nhảy khỏi rương gỗ, quỳ xuống một cách cung kính. Brennan và Kyle cũng làm theo, tay vẫn nắm lấy ngón tay đầy dấu răng của Lilu. 

Đối diện trực tiếp với bà, ngay cả quý tộc các nước khác cũng thấy mình phải hành lễ như thế là đương nhiên.

Tôi từng được diện kiến vua Philip VIII của Milua và vị hoàng thái tử bốn tuổi tại buổi vũ hội ra mắt. Nói thật, hồi đó tôi chẳng cảm thấy hồi hộp gì mấy. Có thể vì đức vua quá ít tóc và thái tử thì đang mút ngón tay cái đến sưng đỏ cả lên.

- Ngươi là Ariel đấy à. Ngay cả hầu tước dường như cũng có ấn tượng tốt với ngươi.

Bà nói bằng tiếng phổ thông với ngữ điệu rất độc đáo. Giọng bà không trầm, tốc độ cũng bình thường, nhưng chính vì thế mà lại càng áp đảo hơn.

Thực lòng mà nói, tim tôi suýt nữa nhảy ra khỏi lồng ngực khi bà gọi cái tên “Ariel”.

- Dạ, Ariel Dalton của Milua xin nghiêng mình dưới ánh mặt trời của Ilestia.

- Biết đến ta à. Là Keran nói với ngươi sao? 

Dù có liệt môn lịch sử đại lục thì chuyện không biết Kaitlyn Đại đế là ai gần như là không thể. Hơn nữa, ngoài bố con Walsh, chẳng có phụ huynh nào kéo theo lắm người theo hầu như vậy. Bản thân Kaitlyn Đại đế hẳn cũng rất hiểu điều đó. Cố tình hỏi ngược lại như vậy, hẳn là để nhấn mạnh rằng lý do bà tìm đến tôi có liên quan đến “Keran”.

Tôi không trả lời, chỉ cúi đầu thấp hơn. Bởi chắc chắn bà không phải vì bỗng dưng tò mò về bạn bè của cậu con trai vừa lên năm 5 nên mới thân chinh đến học viện. Lúc này càng ít nói càng tốt.

- Thông minh đấy.

Cuối lời bà thấp thoáng một nụ cười hài lòng. Có vẻ tôi đã chọn đúng cách ứng xử.

- Ngẩng đầu lên đi. 

Lệnh được ban ra rất tự nhiên. Như thể bà quăng dây câu, còn cằm tôi thì bị móc vào đó, tôi lập tức đứng thẳng dậy.

Bà nhìn thẳng vào mắt tôi. Lâu đến mức suýt khiến người ta cảm thấy thất lễ.

- Ngươi không phải là nhân vật chính. 

Bất chợt, bà thì thầm, nhỏ đến mức chỉ mình tôi nghe được. Rồi ngay sau đó, bằng giọng vang dội như thể đang tuyên chiến, bà nói tiếp:

- Hãy tiếp tục làm bạn tốt với Keran. 

Cái “bạn tốt” ấy rõ ràng là một lời cảnh cáo thanh tao rằng tuyệt đối đừng vượt quá giới hạn. Ariel Dalton – không phải Rosemary Blossom, chỉ tình cờ trở thành bạn với Keran Illestia. Dù khả năng chúng tôi tiến xa hơn gần như bằng không, lời cảnh báo nhẹ nhàng ấy của Caitlyn Đại đế vẫn khiến tôi co rúm cả người.

Tôi gần như rạp cả người xuống đất cho đến khi tà áo thêu kim tuyến lấp lánh ấy khuất hẳn khỏi tầm mắt. Lưng tôi ướt đẫm mồ hôi.

***

Có vẻ Brennan đang rủng rỉnh tiền nhờ vào ổ khóa phép nên cậu ta hào phóng tuyên bố sẽ đãi tôi và Kyle ở nhà ăn. Cậu ta thậm chí còn định đãi luôn cả bữa tối, nên nhân cơ hội đưa Lilu về phòng, tôi tranh thủ tìm Elizabeth McCarthy.

Những đứa đầu óc rỗng tuếch không biết ý tứ (tiếc là đa phần con trai thuộc nhóm này) có thể không hiểu, nhưng một khi ăn tối hay đi chơi với bạn trai người khác, thì theo luật bất thành văn giữa con gái, nhất định phải báo cho bạn gái cậu ta. Tốt nhất là ba người cùng đi, không thì ít ra cũng nên xin phép trước, còn nếu tình huống gấp thì sau đó cũng phải có lời giải thích hợp lý.

Dù như hôm nay có Kyle, một người quen của cả hai đi cùng thì luật lệ ấy cũng không cần nghiêm ngặt quá làm gì, nhưng tôi vốn vẫn là người tuân thủ nó khá kỹ.

Trên đường cùng Liz đến căn tin, Brianna cũng nhập bọn. Với giọng bé như kiến, cô ấy trách móc tôi:

- Cậu không thế cứ bỏ lại con quái vật lắm lông đó được. 

Dường như Bri không lấy tự hào gì khi lại có nỗi sợ vô lý dành cho những sinh vật trông không mấy đáng sợ lắm.

- Quái vật lắm lông là sao chứ! 

Tôi định bật lại, nhưng Lilu đúng là vừa hung dữ vừa nhiều lông thật, nên đành im bặt.

Gần bảng thông báo ở nhà ăn, đám học sinh tụ tập cứ liên tục ngoái đầu nhìn tôi. Từ ánh mắt hờ hững kia, tôi nhận ra cái luồng không khí bất ổn y hệt như hôm khi tôi và Ramos bị bết lên trang nhất của Thời báo Fitzsimmons . Tôi liền khoác tay hai đồng minh vững chãi của mình, sải bước tới.

Vừa thấy tôi lại gần, đám đông lập tức im bặt. Điều đó chắc chắn không phải là tín hiệu tốt.

- Gì thế này… 

Liz lẩm bẩm khi nhìn thấy thứ đang dán trên bảng. Brianna thì đưa tay bịt miệng, như thể sợ phản ứng quá đà sẽ khiến tôi thấy khó chịu.

Còn tôi thì... đầu óc tôi trống rỗng.

Danh sách đề cử nữ hoàng của dạ hội Đêm trăng tình yêu in hình ba người: Anais O’Brien – một ứng viên khỏi cần bàn cãi; Rosemary Blossom – học sinh đặc cách gây xôn xao dư luận; và… tôi – chỉ là Ariel Dalton.

Bên cạnh mỗi chân dung là những lời nhận xét của các “người đề cử ẩn danh”. Hai người kia thì được ca ngợi bằng những mỹ từ hoa mỹ; còn phần của tôi thì sơ sài đến mức gần như là mỉa mai, trong đó thậm chí còn cố gắng tâng bốc màu tóc và màu mắt bình thường của tôi đến mức nghe như giễu cợt.

- Thằng chó nào giở trò đùa thế hả? 

Elizabeth nghiến răng. Brianna thì giả vờ nhìn đi chỗ khác – rõ ràng đang nghĩ giống hệt tôi.

Để được đề cử, cần tối thiểu 20 người giới thiệu. Adam Walsh có chỗ dựa vững chắc là “tình nhân của Kaitlyn Đại đế”, do đó dù nhân cách tệ hại thì vẫn có vô số bè lũ.

Dĩ nhiên, bạn của rác rưởi thì cũng là rác rưởi cả thôi. Mà tụi rác rưởi ấy thì nhiệt tình với mấy trò khốn nạn không cần tốn một đồng này lắm. Tôi dám cược cả gia tài của mình luôn, rằng nếu cái việc đề cử này mà phải trả ít nhất một đồng vàng, thì cái thảm họa khốn kiếp này đã chẳng xảy ra.

Dù lý do là gì, tôi vẫn sẽ phải đứng cùng sân khấu với Anais và Blossom, hai người xinh đẹp và nổi bần bật nhất với tư cách ba ứng viên nữ hoàng. Tôi có thể tưởng tượng rõ mồn một hình ảnh bản thân đứng giữa hai người họ, vừa thảm hại vừa lạc lõng.

Dù có lần từng đùa gvới Kyle về tình huống đáng sợ nhất trong đời học sinh, tôi cũng chưa từng tưởng tượng nổi cơn ác mộng này. Nó còn tệ hơn cả việc bị bung đường may của váy dạ hội nữa. 

Brennan mua cho tôi, Kyle, Liz, và miễn cưỡng cả Brianna mỗi người một phần slime pudding. Bri lén đưa phần của mình cho tôi khi thấy tôi đang vùi mặt vào bát súp như thể muốn chết ngạt.

Tôi thì xác nhận chắc chắn rằng việc này không thể nào là lỗi của Bri như vụ với Ramos, rồi cướp luôn phần pudding của Kyle. Thằng nhóc đó dường như đang khoái chí lắm trước cảnh bạn thân của mình bị rơi vào bẫy, không hề có một cái gì gọi là buồn bã luôn. 

***

Không biết Lilu giống ai mà lại rắc rối đến thế. Sở trường của con mèo ngạo mạn này là quyến rũ người khác bằng vẻ đáng yêu, rồi bất ngờ trở mặt hung hăng.

Nạn nhân mới nhất dưới móng vuốt mềm nhưng độc ác của Lilu là giáo sư Humphreys. Dường như bà không giấu nổi tình cảm thầm kín dành cho những sinh vật dễ thương, liền quẳng hết vẻ đạo mạo thường ngày để phì phò mũi định ôm Lilu. (Giáo sư Monagan đi ngang qua lúc ấy thì không thèm liếc lấy một cái. Có vẻ trái tim ông chỉ rung động trước quái vật thật sự.)

Lilu thụi cho giáo sư Humphreys một cú vào mũi rồi chuồn mất. Có lẽ nó biết bà giáo này đang nắm quyền quyết định việc tôi có được tốt nghiệp hay không nên cũng biết điều, không giương móng ra.

Tôi vừa ngạc nhiên trước sự khôn ngoan của Lilu, vừa cố ghìm nụ cười nhếch mép. Rồi tôi lẩm bẩm vài câu xin lỗi với giáo sư Humphreys cùng với chào giáo sư Monagan, nhanh chóng chuồn khỏi hành lang.

Là người Milua, nếu thú cưng mà không gắn pháp cụ định vị thì quá là mất mặt. Tôi lẩm nhẩm một câu thần chú đơn giản hai lần là đã xác định được vị trí của Lilu.

- Lilu!

- Lilu ư?

Ngạc nhiên là không chỉ có mỗi Lilu ở nơi đó.