Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

(Đang ra)

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

さとう

Đây là câu chuyện về hai người bạn thuở nhỏ, từng đi chung một con đường, nay rẽ sang hai hướng khác nhau—và có lẽ, một ngày nào đó, hai con đường ấy sẽ lại giao nhau một lần nữa.

54 1632

B.A.D.

(Đang ra)

B.A.D.

Ayasato Keishi

Một câu chuyện kỳ ảo, bí ẩn, tàn khốc, đau đớn, xấu xí và đẹp đẽ chuẩn bị khai màn!

84 4008

Sử thi anh hùng không mong muốn của thiếu nữ

(Đang ra)

Sử thi anh hùng không mong muốn của thiếu nữ

Hifumi Shigoro

—Đây là câu chuyện về một thiếu nữ với tam quan có phần lệch lạc được những người tốt bụng và tràn đầy tình thương ở bên, cũng như hành trình kiếm tìm hạnh phúc dành cho mình.

25 706

Tôi đã trở thành một tên trộm với kỹ năng trộm cắp siêu cấp

(Đang ra)

Tôi đã trở thành một tên trộm với kỹ năng trộm cắp siêu cấp

muhwakkotran (무화꽃란)

Tôi cứ tưởng đó chỉ là một kỹ năng để ăn cắp. Nhưng tôi nhận ra rằng ngay cả khi cận kề cái chết, kỹ năng vẫn có thể bị đánh cắp.

1 2

Vị Tướng Quân Thường Dân Vươn Lên Bằng Cách Đạp Đổ Lũ Quý Tộc Vô Năng

(Đang ra)

Vị Tướng Quân Thường Dân Vươn Lên Bằng Cách Đạp Đổ Lũ Quý Tộc Vô Năng

Hanane Kosaka

Vốn là pháp sư mạnh nhất ở kiếp trước, câu chuyện kể về hành trình anh đập tan từng đứa thượng cấp cặn bã ở nơi đồn trú, rồi quay về trung ương tiếp tục thẳng tay dọn dẹp đám sâu dân mọt nước đó.

5 2

Asahi-san, the Light-Attribute Beauty, Somehow Started Hanging Out in My Room Every Weekend

(Đang ra)

Asahi-san, the Light-Attribute Beauty, Somehow Started Hanging Out in My Room Every Weekend

Shinjin

Đây là câu chuyện về một cô gái tươi sáng với những vết sẹo ẩn giấu, người tìm thấy sự chữa lành thông qua "lời nguyền" của một chàng trai u ám và trải nghiệm mối tình đầu của mình, tỏa sáng rực rỡ nh

5 71

Web novel - Chương 30

Dù câu nói của cậu ấy lấp lửng, nhưng tôi vẫn không thấy khó hiểu. Khó là ở chỗ phải đưa ra câu trả lời thế nào. Khi thấy tôi nhăn mặt để chịu đựng cơn đau dữ dội, Kyle nghiến răng, chạm lấy đầu tôi. Khác với lúc trước, bàn tay cậu ấy giờ đây trở nên vô cùng nhẹ nhàng.

- Chết tiệt, Ariel, cậu không cần phải gắng sức thế đâu. Mẹ kiếp □□□. 

Một phần câu nói mà cậu ấy đang nghiến qua kẽ răng chỉ vang lên như những âm thanh rì rầm, hệt như lần ở lớp Dược học. Tôi cố gắng nâng mi mắt đang nặng trĩu lên, để xua đi cơn buồn ngủ bỗng dưng ập tới. 

Thấy vậy, Kyle ra hiệu cho tôi trả lời bằng cái gật đầu thay vì lời nói. Tôi có hơi kích động, gật đầu thật mạnh. Vì tôi cảm giác—cuối cùng thì Kyle Villard cũng chịu móc ra những gì cậu ta giấu trong cái đầu đỏ rực ấy rồi. 

Dù sao thì, vô số bí mật cậu ấy đang cất giữ vẫn luôn là một bức tường ngăn cách giữa hai đứa tôi. Tôi có thể tự tin nói rằng, tôi tin cậu ấy sẽ không khiến tôi tổn thương, như lời đã hứa. Nhưng bảo rằng tôi không hề thấy chạnh lòng mỗi khi Kyle rời khỏi chỗ ngồi trong lớp Khoa học ma thuật để thì thầm to nhỏ với Rosemary Blossom—người ghét tôi ra mặt—thì là nói điêu. 

- Đầu tiên thì cậu đang bị kẹt trong vòng lặp thời gian, bắt đầu từ buổi tiệc tốt nghiệp tháng Ba, đúng không?

Sau một lúc lưỡng lự, Kyle hỏi. Tôi gật đầu đầy phấn khích. Như tôi đoán—cậu ấy cũng bị mắc kẹt trong vòng lặp năm học thứ năm như tôi!

Câu hỏi tiếp theo: buổi tiệc đầu tiên tôi nhớ lại là lúc nào. Kyle còn nói thêm: "Vậy việc cậu bỏ học đột ngột là vì chuyện đó sao?" Tôi lại gật đầu. Nhưng vì thời gian không bắt đầu đảo ngược lúc tôi bỏ học, nên tôi tiếp tục lắc đầu qua lại để phủ nhận.

- Là đúng hay không đúng chứ?

Tôi bực bội há miệng thở hổn hển. Ngay lập tức, có tiếng chói tai vang lên trong đầu tôi. Cậu ấy vội xua tay.

- Thôi được rồi. Tôi hiểu đại khái rồi. 

Trước khi hỏi câu cuối cùng, Kyle chần chừ thật lâu. Tôi cảm thấy cậu ấy đang đấu tranh dữ dội—rõ ràng có điều muốn hỏi, nhưng lại sợ phải nghe câu trả lời. Cậu ấy không nhìn tôi, ánh mắt lăn trên mặt đất như hòn sỏi dưới chân. Khi cuối cùng cất lời, cậu ấy nhắm chặt mắt lại, như một đứa trẻ năm tuổi đang sợ hãi con quái vật dưới gầm giường.

- ...Cậu có nhớ gì về Keran Illestia không?

Đột nhiên, có giọng nói du dương như tiếng chim hót cất lên từ đâu đó. 

- Keran sao cơ? 

Chúng tôi giật mình quay về phía phát ra âm thanh. Rosemary Blossom đang đứng ở bậc thềm của toà phụ. Mái tóc vàng óng ả, từng rạng rỡ như ánh dương, giờ rối bù, xơ xác. Đôi mắt tím mở to dưới hàng mi dày, sâu đến độ tưởng như không đáy. Con ngươi đen kịt khiến tôi lập tức liên tưởng đến Cánh cổng Phù thủy.

Cô ta đã đứng đó từ bao giờ? Tôi rùng mình, lạnh toát sống lưng.

- Lại... lại định cản trở nữa sao? 

Blossom thì thào, mắt nhìn thẳng tôi. Giọng nói như mảnh thủy tinh sắc nhọn cào thẳng vào tai.

- Chuyện này không liên quan gì đến cô cả. 

Kyle vội ngắt lời cô ta.

Theo tôi thấy, tôi chẳng có lý do gì để chịu đựng mối hận thù vô lý, không đầu không đuôi của Blossom. Huống hồ, người giật bạn nhảy của tôi chính là cô ta, chứ tôi cản trở ai cơ chứ? 

Tôi định phản bác, nhưng môi không thể mở ra. Lại là sự trói buộc quen thuộc.

- Tôi đã nghĩ. Tôi đã nghĩ kỹ rồi. Rốt cuộc là sai từ đâu chứ? Hả?

Chậm một cách kỳ lạ, Blossom bước xuống cầu thang. Gương mặt trắng bệch, lời nói cứ ngập ngừng. Trông cô ta như đang trong trạng thái vô cùng bất ổn.

- Nhưng tôi không biết. Cũng chẳng muốn biết nữa. Tôi chỉ sử dụng □□ với □□□ thôi mà, sao lại thành ra thế này?

- Đủ rồi, Blossom! 

- Đã bảo gọi là Rose mà! 

Cô ta hét lên đầy ám ảnh. Ngay lúc đó, một tiếng nổ khủng khiếp cuốn theo cơn gió gào rít. Như tiếng thét của hàng trăm Mandrake phóng đại lên hàng trăm lần.

Tôi cố bịt tai, nhưng không sao điều khiển cơ thể được. Âm thanh kinh hoàng ấy giáng thẳng vào màng nhĩ tôi.

Mana lơ lửng trong không khí đập mạnh xuống mặt đất, xoáy thành vòng tròn, rồi cứ thế nhô lên hạ xuống. Cứ như cả thế giới cũng đang cùng cô ta gào thét giận dữ. Chỉ vì cô ta là "nhân vật chính" sao?

- Tôi đã thử cả rồi. Nhưng không được, vì một □□□ đã biến mất. 

- Rosemary Blossom! 

A, lại là động tác đó. Mana hội tụ ở đầu ngón tay cô ta rồi tan biến trong không trung. Kyle giật mình như bị đánh thức bởi một khải thị, lảo đảo lao về phía tôi. Như một con rối bị kéo bằng sợi chỉ, cử động của cậu ấy thật bất thường.

- Blossom… không, Rose, làm ơn… cô định làm gì?

- Cậu đã hứa sẽ giúp tôi. Cậu không được quên… bổn phận của mình. 

Cậu ấy đưa tay ra phía tôi. Tôi chỉ ngơ ngác chớp mắt khi cảm thấy hơi ấm ở cổ.

- Không… không được… Làm ơn, dừng lại. Tôi sẽ làm bất cứ điều gì, bất cứ điều gì mà cô muốn…

Tay Kyle chỉ còn cách cổ tôi đúng một sợi tóc. Cả người cậu ấy run lên bần bật, máu rỉ ra từ kẽ răng nghiến chặt. Tôi muốn nói: "Kyle, tôi không mang theo khăn tay. Edgar Ramos giữ rồi chưa trả. Vậy nên, đừng để bị thương." Nhưng lưỡi tôi tê dại, không thốt ra được lời nào.

Ngay sau đó, cơn đau khủng khiếp tràn tới, khiến tôi bắt đầu nghẹt thở. Kyle vừa siết cổ tôi vừa bật khóc. Ngay cả nước mắt cậu ấy cũng mang mùi máu, không thấm vào mũi mà ngấm thẳng vào tim tôi.

Ngay cả khi vùng vẫy, tôi vẫn giữ được sự tỉnh táo kỳ lạ. Giờ thì tôi chắc chắn rồi—Blossom chính là “nhân vật chính” mà Kaitlyn Đại đế đã nói đến, là người mang quyền năng tuyệt đối. Kyle là người đứng về phía cô ta, phải phục tùng cô ta. Và cậu ấy cũng sống trong một dòng thời gian lặp lại như tôi. Và rồi…

Tầm nhìn vụt tắt. Tôi không thể nghĩ thêm gì nữa. Từ rìa mắt tôi, những cái bóng đỏ từ từ lan ra. Kyle gào lên trong tuyệt vọng:

- Tôi biết cách sửa Keran Illestia!

Ngay trước khi ý thức tôi hoàn toàn bị nhấn chìm, dường như tôi nghe thấy tiếng cậu ấy hét lên như vậy.

XXXX-XX-XX 13:45:22 [ERROR] com/attis/core/loader/CharDataLoader : cannot find charadata – /app/data/chara/template/female/13/girl_07.dat(Access Denied)

XXXX-XX-XX 13:45:22 [ERROR] com/attis/core/loader/CharDataLoader : cannot find charadata – /app/data/chara/template/female/13/girl_07.dat(Access Denied)

XXXX-XX-XX 13:45:23 [ERROR] com/attis/core/loader/CharDataLoader : cannot find charadata – /app/data/chara/template/female/13/girl_07.dat(Access Denied)

XXXX-XX-XX 13:45:24 [INFO] com/attis/core/loader/SaveFileLoader : validate savefile – /app/savefiles/autosave.sav

XXXX-XX-XX 13:45:24 [ERROR] com/attis/core/loader/SaveFileLoader : validation failed!

XXXX-XX-XX 13:45:24 [INFO] com/attis/core/loader/SaveFileLoader : validate savefile – /app/savefiles/save001.sav

XXXX-XX-XX 13:45:24 [ERROR] com/attis/core/loader/SaveFileLoader : validation failed!

XXXX-XX-XX 13:45:24 [INFO] com/attis/core/loader/SaveFileLoader : validate savefile – /app/savefiles/save002.sav

XXXX-XX-XX 13:45:24 [ERROR] com/attis/core/loader/SaveFileLoader : validation failed!

XXXX-XX-XX 13:45:25 [INFO] com/attis/core/loader/SaveFileLoader : validate savefile – /app/savefiles/save003.sav

XXXX-XX-XX 13:45:25 [ERROR] com/attis/core/loader/SaveFileLoader : validation failed!

XXXX-XX-XX 13:45:25 [INFO] com/attis/core/loader/SaveFileLoader : validate savefile – /app/savefiles/save004.sav

XXXX-XX-XX 13:45:25 [INFO] com/attis/core/loader/SaveFileLoader : validation has been completed. initialize savefile…

_______________________________________

Nó ở trong truyện luôn không phải lỗi gì đâu nhé =)))

Khải thị là thuật ngữ của thần học Cơ Đốc giáo, nghĩa gốc là "mở mạng che mặt", "kéo mở bức màn", chỉ việc Thiên Chúa minh thị cho mọi người về tất cả những gì thuộc về lĩnh vực thần thánh, con người chưa biết, chủ yếu là minh thị về bản thân Thiên Chúa và sự thần bí về ơn cứu rỗi của Ngài cho mọi người.