Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

164 4469

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

42 253

B.A.D.

(Đang ra)

B.A.D.

Ayasato Keishi

Một câu chuyện kỳ ảo, bí ẩn, tàn khốc, đau đớn, xấu xí và đẹp đẽ chuẩn bị khai màn!

81 2794

Vị Thần Ngủ Say Trong Sóng Biển Mênh Mông

(Đang ra)

Vị Thần Ngủ Say Trong Sóng Biển Mênh Mông

安田 のら

Tuy nhiên những tháng ngày yên bình không kéo dài được lâu, và Akira, cậu bé không mang trong mình dấu hiệu của tinh linh kể từ khi sinh ra, quyết định bước chân lên đường phiêu lưu để hiểu rõ hơn về

1 4

Tập 06: Cơm Thịt Băm Và Thánh Ấn! - Chương 3-3

Theo như lời Elrand, tầng 10 chỉ có những con sâu bướm trắng và xám, và sợi tơ mà chúng rơi ra hình như rất được ưa chuộng. Như tôi mong đợi từ Elrand, một cựu nhà thám hiểm hạng S, tôi có rất nhiều điều để học hỏi từ kiến thức của ông ấy về những sự kiện khác nhau.

Chỉ là, mỗi khi Dora-chan làm gì, Elrand lại thốt lên "Tuyệt vời!" hoặc "Wow!" và gửi những ánh nhìn nóng bỏng về phía cậu ấy...

Ông ấy khen Dora-chan đến nỗi Sui bắt đầu dỗi, nói,

[Sui cũng đánh thắng rất nhiều mà...]

Tôi dỗ dành: [Sui biết không, elf kia rất yêu thích rồng. Đó là lý do ông ấy luôn cổ vũ Dora-chan. Nhưng mà, ta biết Sui tuyệt vời như thế nào rồi, nên đừng để ý nữa nhé.] Sui cảm thấy khá hơn khi tôi khen nó.

Sui nhỏ giọng hỏi lại: [Thật vậy sao?] Tôi cũng không chắc nhóc ấy hiểu được bao nhiêu nữa.

Fel lên tiếng qua thần giao cách cảm: [Ta để những kẻ yếu đuối cho các ngươi.] Ông ấy hoàn toàn đẩy hết trách nhiệm chiến đấu cho Dora-chan và Sui. Dù vậy, Fel vẫn duy trì cảnh giác với bẫy, nên tôi cũng mừng vì điều đó.

Sau tất cả, chúng tôi đã đến được phòng boss của tầng 10. Trong căn phòng đó, sâu bướm trắng và xám quằn quại khắp nơi, gần như lấp kín cả nửa phòng.

Dora-chan và Sui hăm hở xông lên và dọn sạch lũ sâu bướm chỉ trong chớp mắt. Sau khi thu thập một lượng vật phẩm rơi khá lớn, chúng tôi tiến thẳng đến tầng 11.

Quái vật đầu tiên chúng tôi gặp là một con kiến đen khổng lồ dài gần một mét.

"Đó là kiến sát thủ. Tầng này có kiến sát thủ và những dạng cao cấp của chúng."

Tiếng kêu lách cách từ hàm con kiến khiến tôi rùng mình.

[Kiến sát thủ là quái vật hạng D. Tuy nhiên, chúng không mạnh lắm khi đánh đơn lẻ, nhưng đàn của chúng thì rất lớn, nên phải cẩn thận không để bị bao vây.]

Có vẻ như nếu bị bao vây và bắt đầu bị cắn, bạn sẽ biến thành xương chỉ trong nháy mắt. Tôi nghe nói hàm của chúng rất mạnh, thậm chí có thể khiến bạn mất cả tay hoặc chân tùy tình huống.

D-Đáng sợ quá... Dù sao thì, mình cần phải cẩn thận không bị bao vây... Ối! 

Vừa rồi, hơn mười con đã tụ tập lại và đang lao về phía chúng tôi!

"Chiến lược thông thường ở đây là tiêu diệt từng con một nhanh chóng trước khi bị bao vây. Dĩ nhiên, phải tiết kiệm đủ ma pháp và sức lực để có thể bỏ chạy."

[Tôi hiểu rồi... có vẻ sẽ rất khó để tiến lên nếu chúng quá đông như vậy.]

Đại khái là làm như mọi khi thôi đúng không? Để bọn ta lo! Dora-chan nói rồi bay thẳng đến một con kiến sát thủ, tung ra ma pháp sét.

*Rít xèo xèo xèo...*

Sét lan ra quanh con kiến sát thủ. Nó trúng đòn, lật ngửa bụng và chết ngay tại chỗ.

[Heh! Dễ ẹc!]

"Thật tuyệt vời! Dora-chan!!"

[Ta biết ngươi hâm mộ ta, Elf.]

Dora-chan không ngại sự chú ý chút nào và vui vẻ đáp lại bằng thần giao cách cảm.

Chà... Elrand thực sự đang đưa Dora-chan lên tận mây xanh...

Tiện thể, hình như hàm răng mà lũ kiến sát thủ này rơi ra rất cứng và bền, là vật liệu lý tưởng để làm dao. Dao làm từ đó vừa sắc, vừa không gỉ, lại dễ bảo quản, nên ngày càng được ưa chuộng.

Có lẽ nên để Sui thử rèn một con dao từ mấy cái hàm này. Con dao mithril kia cũng nổi bật lắm rồi...

Sau khi diệt xong vài nhóm kiến sát thủ...

"Dừng lại. Phía trước và quanh khúc cua có một nhóm kiến sát thủ, trong đó có một con thuộc dạng cao cấp."

Đó là giọng nói thật của Fel. Có lẽ do quanh đây không có nhà thám hiểm nào, nên ông ấy không dùng thần giao cách cảm.

[Ta đi đây.] Fel nói xong là lao đi liền.

Mặc dù đã bảo sẽ để mấy con yếu lại cho chúng tôi, nhưng có vẻ ông ấy không thể kiềm chế nổi nữa. Tôi vội đuổi theo Fel, và khi đến nơi, chỉ còn lại đống vật phẩm rơi la liệt.

"À, ta thấy có một con kiến sát thủ kị sĩ." Ngài Elrand nói, nhặt lên một mảnh vỏ đen bóng.

Kiến sát thủ kị sĩ to hơn kiến thường, có lớp giáp cứng cáp. Vật liệu từ lớp vỏ đó vừa nhẹ vừa bền, nên được chuộng làm giáp.

"Hội trưởng Nadiya cũng đã than phiền đó. Gần đây vỏ côn trùng ít hơn trước, nên giá bán mấy món này sẽ cao hơn bình thường. Hội của ta cũng muốn thu mua."

Ồ, hội của ngài Elrand cũng muốn à? Có vẻ mấy thành phố gần hầm ngục luôn có nhu cầu cao về giáp và vũ khí...

Fel bắt đầu chủ động tham chiến nên việc thám hiểm suôn sẻ hẳn lên. Chúng tôi nhanh chóng đến phòng boss tầng này. Nhóm nhà thám hiểm trước đó bước ra, trông tơi tả, đầy vết thương. Họ lặng lẽ uống thuốc rồi đi ngang qua chúng tôi mà không nói lời nào.

[Chúng ta đi thôi.] Khi bước vào, bên trong là cả một bầy kiến sát thủ.

[Q-Quả thật có rất nhiều...]

"Đúng vậy. Cũng có khá nhiều kiến sát thủ kị sĩ. Có thể còn có cả kiến sát thủ nữ hoàng."

Theo lời ngài Elrand, kiến sát thủ nữ hoàng là cấp cao nhất, rất hiếm khi xuất hiện trong phòng boss này.

"Nếu có kiến sát thủ nữ hoàng, rất có thể nó sẽ xuất hiện."

[Cái gì cơ?] tôi hỏi ngày Elrand.

[Ôi trời! Nhiều quá! Sui sẽ bắn pew-pew và thu được thật nhiều!]

[Hahhhahhhh! Ta cũng sẽ không thua đâu!]

Sui và Dora-chan cùng lao về phía bầy kiến với tinh thần hào hứng. Chỉ vài phút sau, đống kiến đó đã bị dọn sạch, chỉ còn vài con kiến sát thủ kị sĩ to lớn.

"Có quá nhiều kiến nên ta không thấy rõ, nhưng... đằng kia! Con to nhất phía sau là kiến sát thủ nữ hoàng."

[B-Bự quá!] Kiến sát thủ nữ hoàng lớn gấp ba lần kiến thường. Dù không giỏi chiến đấu, nó có thể liên tục sinh ra kiến sát thủ nên bị xếp hạng B.

"Việc một con nữ hoàng hiếm hoi xuất hiện có nghĩa là nếu may mắn hơn, có thể cậu sẽ nhận được một vật phẩm tốt."

[Vật phẩm tốt? Vậy là nữ hoàng có một vật phẩm hiếm à? Dù sao, chắc mình sẽ không biết cho tới khi đánh bại nó.]

[Sui sẽ lấy con to đó!]

[Điều đó không công bằng. Ta sẽ làm!]

[Sui sẽ làm!]

[Không, ta sẽ làm!]

Cả Sui và Dora-chan đều không chịu nhường nhịn. Trời ơi, hai nhóc này lúc nào cũng hăng máu quá mức...

[Chờ đã. Các ngươi đã chiến đấu với tất cả những con kiến đen trước kia, đúng không? Con cuối này là của ta. Ta không cho phép có ý kiến gì khác.] Fel nói qua thần giao cách cảm

Fel tuyên bố chắc nịch rồi lập tức vào tư thế chiến đấu, vung móng vuốt trước phải hai lần.

*Zzsshh* *Zzsshhh*

Cú Móng Vuốt Xé Rách ấy ngay lập tức chém con kiến sát thủ nữ hoàng cùng đám kị sĩ hộ vệ thành từng mảnh.

…Lúc nào cũng vậy. Quá nhanh, quá gọn, đến mức chẳng còn tý kịch tính nào nữa.

"À, đây rồi. Cậu may mắn đấy~. Ta đang nói về cái này," ngài Elrand lên tiếng, đưa tôi một vật phẩm ông vừa nhặt được.

Ông ấy cầm trong tay một viên ngọc giống ngọc trai, lớn hơn nắm tay tôi một chút, phát sáng lấp lánh với sắc màu cầu vồng. "Đây là mắt của kiến sát thủ nữ hoàng. Dù tên là 'mắt', nhưng thực chất nó được xem như một loại đá quý. Cũng lâu lắm rồi ta mới thấy viên nào to như thế này."

Được biết, mắt của kiến sát thủ nữ hoàng rất được giới trang sức quý trọng vì vẻ đẹp óng ánh nhiều màu. Nó thường được chế tác thành nhẫn, dây chuyền, trâm cài... Với ánh sáng cầu vồng đặc trưng, các quý tộc vô cùng ưa chuộng loại đá này. Và tôi nghe nói, với kích thước thế này, sẽ có người sẵn sàng mua ngay với giá cao.

Có vẻ như món này chỉ rơi ra cực kỳ hiếm, nên quả thực tôi đã quá may mắn.

Sau khi thu nhặt hết vật phẩm rơi, chúng tôi tiếp tục lên tầng 12.

………

Tầng 12 có những con bọ ngựa khổng lồ cao hơn hai mét, giống như trong hầm ngục ở Dolan — bọ ngựa sát thủ khổng lồ và cả họ hàng nhỏ hơn của nó là bọ ngựa sát thủ thường. Nhưng mà, dù là loại nào đi nữa, chúng cũng bị Dora-chan và Sui xử lý nhanh gọn.

Tôi đã xin họ chừa lại vài con để tự tay hạ, nhằm tăng kinh nghiệm. Cây giáo mithril mà Sui rèn cho mạnh mẽ đến mức tôi có thể dễ dàng hạ bọn chúng mà chẳng gặp khó khăn gì.

Ngoài ra, tôi cùng ngài Elrand tích cực thu thập các vật phẩm rơi, còn Fel thì tiếp tục dẫn đường. Nhờ vậy, hành trình khám phá tầng này diễn ra rất suôn sẻ.

Phòng boss cũng đầy bọ ngựa, nhưng trận chiến lại kết thúc nhanh chóng khi Dora-chan và Sui ra tay.

Nhờ thế, chúng tôi đến được tầng 13. Tầng 13 thì đầy rẫy lũ ong sát thủ — đúng loại từng gặp ở hầm ngục Dolan.

Fel nhăn mặt đầy khinh bỉ, còn Dora-chan thì thẳng thừng nói: [Hứ, ong sát thủ à?!]

Tôi cũng nghĩ chắc không sao vì chúng tôi từng xử lý được ở Dolan rồi, nhưng Elrand cảnh báo: "Những con ong sát thủ ở đây có loại độc rất nguy hiểm, mạnh hơn nhiều so với hầm ngục Dolan."

Ra vậy, đó là lý do từ nãy tới giờ chẳng thấy nhóm thám hiểm nào quanh đây...

[Này, thôi không nói mấy chuyện đó nữa. Cơ bản là chúng ta chỉ cần giết hết, đúng không? Chúng khá phiền phức, mà tiếng vo ve thì chán ngấy.]

Trong lúc tôi đang nói chuyện với Elrand, Dora-chan, đầy khí thế, chen ngang.

[Đúng đó, chỉ cần tiêu diệt hết thôi!] Tôi nói.

[Tiêu diệttttt!] Sui cũng lên tiếng hưởng ứng.

[Được, đi thôi.

*Boooooooommm!*

Ngay khi Dora-chan vừa cất lời, lửa phun ra từ miệng cậu ấy.

[D-Dora-chan?!]

"Phun lửa ư?!" Tôi sửng sốt. Nhưng ngài Elrand thì còn sốc hơn, đến mức mắt ông gần như muốn rơi ra ngoài.

"Chưa từng có ghi chép nào về rồng pixie có thể phun lửa! Đây là một phát hiện mới!" Ông ấy hét lớn vì quá phấn khích.

Trong khi Dora-chan chẳng buồn để tâm, vẫn tiếp tục phun lửa như một khẩu hỏa tiễn sống, thiêu sạch lũ ong sát thủ chỉ trong chớp mắt.

3ff300b5-22c3-46af-96be-a95c2a277da2.jpg

[Vậy là Dora-chan có thể phun ra lửa à...]

Tôi buột miệng nói vậy, nhưng Dora-chan lập tức phủ nhận qua thần giao cách cảm.

[Biết gì không, chỉ có mấy loài rồng to xác mới dùng được chiêu phun lửa ấy. Ta chỉ dùng ma pháp lửa thôi. Nhưng ta cố ý làm cho nó trông giống như phun lửa, cho ngầu hơn thôi.]

Giải thích xong, Dora-chan lại tiếp tục thiêu đốt đám ong sát thủ.

Ngài Elrand thì vẫn nhìn Dora-chan phun lửa với ánh mắt sáng rực. Nhìn cảnh đó, tôi cảm thấy hơi khó chịu.

[Ổn chứ? Với ngần ấy ma pháp lửa bay tứ tung như vậy...]

[Ngươi đang lo rằng sẽ khó thở vì có quá nhiều ma pháp lửa, đúng không?]

[Ừ, Fel. Có vẻ như ông biết chuyện này.]

[Đúng vậy. Ngày xưa, khi ta còn chiến đấu trong một hầm ngục...]

Có lẽ Fel đã từng trải qua tình huống tương tự trước đây.

[Từ kinh nghiệm của ta, chừng này sẽ không sao.]

[Hả? Thật sao?]

[Ta nói vậy với tất cả kinh nghiệm của mình sau khi vượt qua vô số hầm ngục. Đừng lo. Ngay từ đầu, ngươi có thấy khó thở không?]

Đúng là tôi chẳng cảm thấy gì bất thường, dù đang bị bao quanh bởi lửa ma pháp.

[Đó chính là câu trả lời.]

Hừm... tôi vẫn chưa hiểu rõ lắm, nhưng có lẽ các quy luật vật lý của Trái Đất không áp dụng hoàn toàn ở thế giới này. Nếu Fel đã bảo là ổn thì chắc không cần lo lắng thêm.

Nhờ có Dora-chan, chúng tôi tiếp tục tiến lên mà không gặp trở ngại nào, và cuối cùng đã đến phòng boss của tầng 13.

………

[À thì, có vẻ như chúng ta gặp phải thời điểm không mấy thuận lợi rồi.]

Phòng boss vang lên tiếng vo ve của cánh từ vô số ong sát thủ đang lấp đầy không gian trống.

"Lần trước ta đến đây, phòng boss chỉ có chưa đến một nửa số lượng này... Và trong khi tổ ong sát thủ ở phía sau, lần này tổ ong còn lớn hơn bất cứ thứ gì ta từng thấy."

Vậy là có một cái tổ...

[Với ong sát thủ, tốt nhất là xử lý tổ trước, đúng không?]

"Đúng vậy. Tuy nhiên, với số lượng thế này, việc tấn công tổ là điều bất khả thi. Chúng ta phải giảm bớt số lượng của chúng trước khi nghĩ đến chuyện đó," Fel nói to vì không có nhà thám hiểm nào ở quanh đây.

[Với số lượng này, đúng là không còn cách nào khác.]

"Phải rồi. Nếu không giải quyết đám ong sát thủ trước, chúng ta chẳng thể làm được gì," Ngài Elrand nói thêm.

[Ta sẽ lo liệu. Việc của ta chỉ là thiêu rụi bọn này như mọi khi thôi.]

Dora-chan nói rồi định lao vào phòng boss, nhưng tôi vội ngăn lại.

[Chờ đã. Fel, làm ơn dựng lá chắn quanh chúng ta.]

[Hiểu rồi... Xong.]

[Tốt, giờ ta đi đây!] Dora-chan nói rồi lao vào phòng boss, ngay lập tức phóng hỏa, thiêu rụi đám ong sát thủ.

"K-K-K-Khoan đã! Lá chắn? Đó có phải là ma pháp Lá Chắn huyền thoại không?!" Ngài Elrand la lớn.

[Hả? Huyền thoại á? Fel, ổng đang nói cái gì vậy?]

[Ngày xưa, từng có con người biết dùng loại ma pháp này, nhưng giờ chắc ta là kẻ duy nhất.]

C-Cái gì?! Mình chưa từng nghe thấy chuyện này bao giờ! Cơ mà Fel đã dùng nó như chuyện bình thường kể từ lúc chúng tôi gặp nhau, đúng không?

[Tất nhiên. Tại sao ta lại không dùng thứ mà ta có?] Fel trả lời dứt khoát, như thể đó là điều rõ ràng khỏi cần bàn cãi.

Ờ thì... cũng đúng, nhưng mà...

[Hey, ta gần xong rồi đây. Ta có thể đốt cái tổ khổng lồ này luôn không?]

[Không! Sui sẽ làm chuyện đó!]

[Hả? Nhưng làm vậy sẽ dễ dàng hơn nhiều mà.]

[Không công bằng khi Dora-chan làm hết mọi thứ! Sui cũng muốn làm nữa!]

[Sui không có cơ hội làm gì nhiều ở đây. Xin lỗi nhé, nhưng cậu nhường cho Sui lần này được không?]

[Tch! Thôi được.] Dora-chan lùi lại, dù có vẻ hơi bất mãn.

[Tốt rồi, Sui. Nhớ cảm ơn Dora-chan nhé.]

[Ừ! Cảm ơn, Dora-chan!] Sui nói, khiến Dora-chan quay mặt đi, trông như đang ngượng.

[Vậy, Sui định tấn công thế nào? Nhóc sẽ nhấn chìm nó như ở hầm ngục Dolan chứ?]

[Đúng vậy! Sui sẽ nhốt nó trong một quả cầu nước to ơi là to!] Sui nói, vừa nhảy cẫng lên vui vẻ.

[Được rồi, Sui bắt đầu đây.]

Sui tạo ra một quả cầu nước khổng lồ, nhốt cái tổ lớn gấp đôi tổ ở hầm ngục Dolan, vốn đã to cỡ một chiếc xe ngựa, vào trong.

Giờ thì chỉ cần đợi tổ biến mất thôi, chắc sẽ mất chút thời gian. Trong khi đó, Dora-chan đã dọn sạch những con ong sát thủ còn lại, để lại một lượng lớn vật phẩm rơi đầy trong phòng boss.

[Thôi nào, giờ hãy bắt đầu thu thập đống vật phẩm này.] Tôi gọi Ngài Elrand, người vẫn còn sững sờ vì ma pháp Lá Chắn.

Quay trở lại chủ đề, vật phẩm rơi từ đám ong sát thủ bao gồm: ngòi độc của ong sát thủ, ngòi độc của ong sát thủ (cá thể đặc biệt), cánh của ong sát thủ, và cánh của ong sát thủ (cá thể đặc biệt). Với số lượng ong sát thủ bị tiêu diệt, chúng tôi thu được khá nhiều. Có vẻ như cánh ong sát thủ, thứ không xuất hiện ở hầm ngục Dolan, là nguyên liệu để làm thuốc.

Khi chúng tôi gần nhặt xong tất cả vật phẩm, Sui gọi tôi qua thần giao cách cảm.

[Chủ nhân ơi, nó chết rồi.]

Có vẻ cái tổ cũng đã bị tiêu diệt. Tôi nhờ Sui xóa bỏ quả cầu nước rồi kiểm tra vật phẩm rơi từ tổ.

[À, có một ít sữa ong chúa này.]

"Ohh, tuyệt thật. Sữa ong chúa rất hiếm và cực kỳ được ưa chuộng. Ta cũng muốn mua nó ở Dolan, nhưng lúc đó da quái vật được ưu tiên hơn nên đành bỏ qua."

Ngài Elrand giải thích rằng sữa ong chúa rất được giới quý tộc săn lùng để bồi bổ sức khỏe, vì chỉ cần liếm một ít cũng đủ khiến người ta tràn đầy năng lượng.

"Oh! Đây là ngòi độc của ong sát thủ chúa." Ngài Elrand nói, giơ ra một chiếc ngòi dài, mỏng và nhọn, có hình dạng như một mũi kim hình nón dài hơn một mét.

"Những người dùng thương sẽ phát cuồng vì thứ này."

Với độ bền vượt trội, thương được chế tạo từ ngòi này được xem là hàng cao cấp. Đặc biệt, chúng còn có khả năng đầu độc kẻ thù, khiến chúng càng được săn đón hơn.

Sau đó, chúng tôi tiếp tục chăm chỉ thu thập các vật phẩm rơi trước khi tiến xuống tầng 14.

………

Tầng 14 là nơi trú ngụ của loài nhện độc cùng với nhện tarantula độc, những quái vật cũng từng xuất hiện trong hầm ngục Dolan.

Có vẻ có khá nhiều cá thể đặc biệt xuất hiện, nên tôi hỏi ngài Elrand về chuyện này, nhưng—

[Trời đất, con người các ngươi thật thích tán gẫu nhỉ? Trước khi nói mấy chuyện đó thì hãy mau đánh bại bọn chúng đi, biết không? Đánh cho ra bã ấy.] Dora-chan cắt ngang, rồi ngay lập tức phun lửa ra từ miệng, giống như ở tầng 13, thiêu rụi bọn tarantula độc và nhện độc.

Một vài con quái vật may mắn thoát khỏi ngọn lửa của Dora-chan đã bị Sui xử lý. Tôi cũng tự tay hạ được một con tarantula độc.

"Dù sao thì, chúng ta đã thu được khá nhiều vật phẩm rơi ở tầng này, đúng không? Item Box của tôi gần đầy rồi," ngài Elrand nói.

Có vẻ Dora-chan và Sui đang cạnh tranh với nhau, và cả hai đều đuổi theo tất cả quái vật chúng tôi gặp, dẫn đến việc thu được rất nhiều vật phẩm rơi. Với đà này, có lẽ chúng tôi sẽ phải tiếp tục nhặt một lượng lớn vật phẩm nữa…

À đúng rồi.

[Vậy thì tôi đưa ông cái này, ông bỏ chúng vào đó nhé.] Tôi đưa chiếc túi ma pháp cho ngài Elrand.

"Một túi ma pháp? Được rồi, ta sẽ mượn nó."

[Hey, ta đói rồi.]

[Sui cũng đói quá đi.]

[Giống như Dora và Sui nói, ta cũng cảm thấy đói rồi đây.]

Trong khi tôi đang nói chuyện với ngài Elrand, cả ba bắt đầu kêu ca về việc đói bụng. Đã đến giờ ăn tối rồi à?

[Có vẻ họ đều đói cả rồi, ngài Elrand, vậy nên chúng ta tạm dừng ở đây thôi.]

"Đã đến giờ rồi sao? Mọi thứ diễn ra suôn sẻ quá nên ta không để ý thời gian luôn. Hahaha!"

Trong lúc chúng tôi đang nói chuyện, Fel dẫn cả nhóm đến một khu vực an toàn. Sau khi dừng lại ở lối vào, tôi nhận thấy đã có người bên trong. Đây là lần đầu tôi gặp những nhà thám hiểm khác ở tầng này.

Có bốn người: hai người đàn ông loài người, một người lùn râu rậm, và một nữ elf tạo thành một nhóm. Có vẻ như họ rất tò mò vì nhóm chúng tôi có Fel, thỉnh thoảng lại liếc nhìn chúng tôi.

"Chẳng lẽ... hội trưởng của Hội Thám Hiểm Dolan?" Câu nói thì thầm nghe cực kỳ rõ ràng trong không gian yên tĩnh và rộng lớn của khu vực an toàn.

"Ồ? Ta nhận ra các cậu. Để ta nhớ xem… Nhóm nhà thám hiểm hạng A, Ark?"

"Ngài thực sự là hội trưởng của Dolan. Thật vui khi ngài còn nhớ đến chúng tôi."

Có vẻ nhóm nhà thám hiểm “Ark” mà chúng tôi gặp ở đây là người quen của ngài Elrand.