Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

164 4469

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

42 253

B.A.D.

(Đang ra)

B.A.D.

Ayasato Keishi

Một câu chuyện kỳ ảo, bí ẩn, tàn khốc, đau đớn, xấu xí và đẹp đẽ chuẩn bị khai màn!

81 2794

Vị Thần Ngủ Say Trong Sóng Biển Mênh Mông

(Đang ra)

Vị Thần Ngủ Say Trong Sóng Biển Mênh Mông

安田 のら

Tuy nhiên những tháng ngày yên bình không kéo dài được lâu, và Akira, cậu bé không mang trong mình dấu hiệu của tinh linh kể từ khi sinh ra, quyết định bước chân lên đường phiêu lưu để hiểu rõ hơn về

1 4

Tập 06: Cơm Thịt Băm Và Thánh Ấn! - Chương 4-1: Những Elf Trong Thế Giới Này Đều Là Những Người Sành Ăn

Hóa ra nhóm hạng A mà chúng tôi gặp, Ark, đã sống ở Dolan khoảng nửa năm trước trong khi thách thức hầm ngục ở đó.

"Ta là hội trưởng, nên dĩ nhiên ta phải biết về bất kỳ nhà thám hiểm nào hạng B trở lên ở thành phố của mình," Ngài Elrand nói, giọng ông ta nghe đầy tự hào vì lý do nào đó.

Đúng vậy, các hội trưởng nên biết về những nhà thám hiểm hạng cao đang ở trong khu vực của họ. Ngài Elrand vẫn để hết mọi việc cho Ngài Ugohl xử lý, nhưng tôi đã có chút thay đổi suy nghĩ về ông ta.

"Ugohl cứ nhăn nhó giảng đạo ta về chuyện này, cậu thấy không. Ông ta lúc nào cũng kiểu, ‘Hội Trưởng, ông cần phải biết những điều này để phòng khi có chuyện xảy ra!’"

À, ra là vì ngài Ugohl. Nghe thật đúng kiểu ngài Elrand luôn.

"Vậy hội trưởng của Dolan làm gì ở đây?" người đàn ông có vẻ là thủ lĩnh của họ hỏi. Anh ta là một người đàn ông tóc vàng cắt ngắn, khoảng đầu 30 tuổi, với cơ thể vạm vỡ và một vết sẹo trên má. Nhìn anh ta giống lính đánh thuê hơn là nhà thám hiểm.

"À thì, chỉ là tình cờ thôi, có sao đi vậy mà?"

Không, điều đó hoàn toàn không đúng.

[Ngài Elrand.]

Thấy vẻ mặt đầy chán nản của tôi, ngài Elrand lập tức hốt hoảng.

"Ờm, cậu biết đấy, kiểu như... ta có việc ở thủ đô, rồi trên đường về ta nghe nói rằng một nhà thám hiểm mà ta quen biết sẽ thách thức hầm ngục Aveling. Nên khi ta tới đây xem thử, thì tin đồn đúng thật... Rồi, cậu biết đó... đi chung luôn..."

Thực ra thì ông ta chỉ đến đây vì Dora-chan, nên tôi cảm thấy lời giải thích đó cũng hơi sai. Nhưng ít ra cũng còn đỡ hơn cái lý do ban đầu.

"Vậy, đây chính là nhà thám hiểm mà hội trưởng nói đến?"

"Đúng vậy. Đây là nhà thám hiểm hạng S, Mukohda."

[Tôi là Mukohda. Rất hân hạnh được gặp các vị.]

Sau màn chào hỏi ngắn gọn, người thủ lĩnh trông như lính đánh thuê bắt đầu nhìn chằm chằm vào tôi.

Gì... Gì vậy trời?

"Mukohda nhà thuần hóa? Có phải cậu chính là người đã chinh phục hầm ngục Dolan?"

[*Thở dài* Ừ thì, kiểu như vậy...]

Thực ra hầu hết đều là công lao của đám linh thú của tôi mà.

"Tôi nghĩ vậy. Tôi nghe nói rằng cậu có một Fenrir làm linh thú, thì ra là thật," thủ lĩnh nói, mắt nhìn Fel đang uể oải ngáp dài.

Hạng A đúng là có khác, có thể nhận ra Fel là một Fenrir chỉ trong nháy mắt.

"Vậy ra đó thực sự là một tin đồn trong giới nhà thám hiểm. Ta mừng vì nó đang giúp quảng bá cho Dolan."

Theo lời ngài Elrand, sau khi tôi rời khỏi Dolan sau khi chinh phục hầm ngục ở đó, số lượng nhà thám hiểm đến Dolan tăng lên đáng kể. Có vẻ như tất cả bọn họ đều nghĩ, "Mình cũng phải thử!" khi nghe rằng hầm ngục từng bị chinh phục.

"À, xin lỗi, tôi chưa tự giới thiệu. Tôi là thủ lĩnh của Ark. Gọi tôi là Gaudino."

Có vẻ Gaudino là một kiếm sĩ, vì anh ta mang theo một thanh kiếm bastard sword. Vẻ ngoài phong trần của anh ta thực sự rất hợp với hình tượng lính đánh thuê.

"Và đây là..." Gaudino tiếp tục giới thiệu các thành viên trong nhóm của mình.

Có Gideon, một chiến binh dùng thương, trẻ hơn Gaudino một chút, khoảng giữa 20 tuổi. Cậu ta là một người đàn ông đẹp trai kiểu Hollywood với vóc dáng săn chắc nhưng thon gọn, tóc nâu ngắn, và khuôn mặt có đường nét sắc sảo.

Kế đến là người lùn, một chiến binh dùng búa chiến tên Sigvard. Ông ta là một người lớn tuổi với khuôn mặt râu ria đặc trưng của tộc người lùn, thân hình thấp và cơ bắp cuồn cuộn.

Cuối cùng là nữ elf với cây cung, tên Fedora. Mái tóc vàng óng ánh dài ngang vai, đôi mắt xanh lục sáng rực nổi bật trên gương mặt sắc sảo. Cô ấy đẹp kiểu cổ điển, đúng chuẩn mỹ nhân elf. Mặc dù mang cung, tôi nghe nói rằng yêu tinh thường giỏi phép thuật, nên có lẽ cô ấy cũng là một pháp sư.

"Tôi muốn hỏi, xuống đến tầng này thế nào rồi?"

Câu trả lời duy nhất của tôi là [như bình thường thôi?] Ý tôi là, với mọi người ở đây, mọi thứ đều chỉ là chuyện nhỏ ấy mà.

"Có vẻ như các cá thể đặc biệt xuất hiện trong hầm ngục này, nhưng số lượng dường như khá nhiều," Ngài Elrand đáp.

"Như tôi nghĩ..."

Đây là lần thứ hai Gaudino và nhóm Ark tấn công hầm ngục này, và họ cảm thấy lần này số lượng cá thể đặc biệt nhiều hơn trước.

"Tôi nghe nói đây là điều xảy ra theo chu kỳ, có vẻ chúng ta vừa trúng đợt sóng đó."

Theo Gaudino, hầm ngục này sẽ có một đợt sóng các cá thể đặc biệt xuất hiện khoảng mỗi năm đến mười năm.

"À đúng, ta cũng nhớ ra điều đó. Ta quên mất vì mọi thứ đến đây quá dễ dàng."

Có vẻ ngài Elrand cũng biết chuyện này rồi.

"Dễ dàng, hả? Đúng là như mong đợi. Hạng S thật khác biệt," Gaudino nói, cười khẽ như đang tự trêu chính mình.

Thật đàn ông đấy, Gaudino.

"Không, không, ngay cả khi ta còn sung sức, cũng không thể nào xuống được đến đây nhanh như vậy. Tất cả là nhờ Mukohda," Elrand nói, khiến Gaudino và những người khác quay sang nhìn tôi.

Họ có lẽ đang cố đánh giá sức mạnh của tôi, vì rõ ràng tôi không hề trông giống một người đủ mạnh để đạt hạng S.

Đúng vậy, người mạnh không phải là tôi; chính là Fel và hai linh thú kia.

[Ừmmm, không phải do tôi mạnh đâu, mà là các linh thú của tôi.]

Và như thể hiểu ngay, mọi người lập tức nhìn về phía Fel.

Nhưng Fel không phải là người duy nhất mạnh.

[Tất nhiên, Fel, một Fenrir, rất mạnh, nhưng Dora-chan, rồng tí hon, cũng vậy, và Sui, một slime cá thể đặc biệt, cũng mạnh lắm.]

"Tôi hiểu về rồng, nhưng cả slime cũng mạnh sao?" Gaudino ngạc nhiên hỏi.

Những thành viên khác dường như cũng thấy khó tin như vậy.

"Ban đầu ta cũng nghĩ giống các cậu, nhưng con slime này thực sự đặc biệt. Nếu không tận mắt thấy nó chiến đấu thì đúng là khó tin thật. Cuối cùng thì, tất cả các linh thú của cậu Mukohda đều rất mạnh. Nhờ có chúng, chúng tôi đã đến được đây ngay trong ngày đầu tiên vào hầm ngục," Elrand nói, khiến cả nhóm Ark đều há hốc kinh ngạc.

[Này, ta thực sự rất đói rồi. Mau làm đồ ăn.] Tôi nghe thấy Fel gọi từ phía sau. Có vẻ ông ấy đã chịu hết nổi rồi, lần này còn chịu mở miệng nói chứ không thèm dùng thần giao cách cảm nữa.

Các thành viên của Ark đều sững người khi nghe Fel nói. Dù trong truyện cổ có kể rằng Fenrir có thể nói tiếng người, nhưng gần như ai cũng sốc khi nghe Fel cất tiếng lần đầu. Nhìn mấy khuôn mặt đẹp trai và cô gái xinh đẹp (trừ người lùn) há hốc mồm ra, buồn cười không chịu được.

[Đúng vậy. Lấy đồ ăn ra trước khi nói chuyện.]

[Chủ nhân, Sui đói quá rồi mà~.]

Có vẻ Dora-chan và Sui cũng đồng lòng lắm rồi.

[Xin lỗi, xin lỗi. Tôi sẽ chuẩn bị đồ ăn ngay bây giờ... À, mọi người có muốn ăn cùng không?]

Chắc đây là định mệnh nào đó, nên ăn cùng nhau cũng chẳng sao. Ở đây cũng chẳng có nhóm nhà thám hiểm nào khác, và tôi thì cũng muốn học hỏi thêm từ nhóm Ark – có vẻ họ là dân thám hiểm kỳ cựu thật sự.

………

Thực đơn bữa tối là hải sản chiên. Tôi chuẩn bị một đống cá thu chiên, tôm đỏ chiên, sò vàng chiên, ngao lớn chiên, và cả aspidochelone chiên. Các linh thú của tôi được một núi thức ăn, kèm theo rất nhiều sốt tartar. Dù có vẻ không được ưa chuộng lắm, nhưng tôi cũng chuẩn bị thêm súp nghêu để phòng hờ.

Chúng tôi cũng ăn cùng loại hải sản chiên đó, kèm với súp nghêu và bánh mì đen. Tất nhiên, đồ chiên thì phải ăn kèm với sốt tartar rồi.

Ngay khi tôi dọn đồ ăn ra, Fel và hai linh thú đã bắt đầu ăn ngấu nghiến, nhưng Elrand và các thành viên của Ark thì lại có vẻ ngập ngừng.

"Ừm, chúng ta ăn cái này như thế nào đây?"

À, phải rồi. Đây có lẽ là lần đầu tiên họ thấy món này, nên không biết phải làm gì với sốt tartar.

[Đây là hải sản mà tôi mua ở Berleand, được phủ bột chiên xù và chiên trong dầu. Hãy ăn kèm với loại sốt trắng này mà tôi đã chuẩn bị, như thế này.] Tôi cầm nĩa xiên một miếng, nhúng nó vào sốt tartar, rồi cho vào miệng.

Ừm, tôm đỏ chiên giòn ngon thật. À, tôi vô thức chỉ bày ra món hải sản chiên. Có khi họ lại không ăn được hải sản thì sao...

Tôi chợt nhớ đến Alonzo của đội Shadow Warrior, một nhà thám hiểm từng nói ghét hải sản khi tôi gặp ở Nihoff. Hình như họ đã nói sẽ đến Aveling nữa. Có lẽ tôi sẽ gặp lại họ khi ra khỏi hầm ngục này.

...Ừ thì, hầm ngục này khá lớn, chắc không dễ gặp lại đâu.

[Nếu món này không hợp khẩu vị của mọi người, tôi còn có món khác nữa, cứ thoải mái nhé.] Nhưng có vẻ không cần phải lo.

Bắt đầu từ ngài Elrand và Gaudino, mọi người đều im lặng ăn rất ngon lành. May quá, có vẻ họ thích món này.

Giờ thì, đến lượt tôi ăn thôi.

Aaa, cá thu chiên giòn ngon quá đi mất. Vì tôi đã bỏ vào ItemBox ngay sau khi chiên, nên nó vẫn còn giòn tan như mới. Tôi cực kỳ thích ăn món này kèm với sốt tartar.

[Đúng là phải có sốt tartar mới hợp với cá thu chiên giòn.]

Thỉnh thoảng dùng sốt Worcestershire cũng ngon, nhưng sốt tartar vẫn là chân ái.

Và nếu có thêm chút bia lạnh nữa để hoàn thiện bữa ăn này... Ừm không, không được, đang ở trong hầm ngục mà. Nhưng thật lạ là cứ ăn hải sản chiên là lại thèm bia.

"Đây là lần đầu tôi ăn món 'chiên' gì đó mà cậu nói, nhưng nó ngon thật. Có vẻ ăn kèm với chút bia sẽ rất tuyệt," Sigvard, người lùn, vừa ăn vừa nói.

Đúng là phong cách của người lùn.

"Ông nói đúng. Không chỉ món này, tất cả các món chiên đều rất hợp với bia... À nhầm, với rượu ale."

"Hohh, hiểu rồi. Nhắc mới nhớ, gần đây ở Dolan có món gì đó rất được ưa chuộng, phải không? Khoai tây chiên? Món đó cũng là món nhắm hoàn hảo với ale."

Hóa ra ông ấy đã thử khoai tây chiên rồi.

"Khoai tây chiên ở Dolan là do cậu Mukohda đây phổ biến đấy."

"Cái gì? Thật sao? Tuyệt vời, cậu không chỉ là một nhà thám hiểm hạng nhất mà còn là đầu bếp hạng nhất nữa."

Nào nào, ông khen quá làm tôi ngại đấy. Chỉ là món ăn đơn giản thôi mà. Mọi thứ cũng nhờ siêu thị trực tuyến của tôi cả. Nếu không phải đang ở hầm ngục, tôi đã mang cả chút whiskey ra rồi.

[Này, ta muốn ăn thêm. Cho chút sốt Worcestershire lên miếng cá và miếng sò này. Còn mấy món khác thì vẫn dùng sốt trắng như thường.

Hóa ra là Fel đòi thêm đồ ăn.

Vậy là muốn sốt Worcestershire trên cá thu chiên giòn và sò cứng lớn, còn sốt tartar trên tôm đỏ, sò điệp vàng, và aspidochelone chiên? Ừ, tôi nhớ Fel từng bảo sốt Worcestershire hợp với cá thu và sò cứng lớn mà.

[Ta cũng muốn. Cho sốt nâu lên cá này và sò kia đi.]

Dora-chan muốn sốt Worcestershire cho cá thu, sò điệp vàng và sò cứng lớn.

[Sui muốn thêm nữa! Sui thích loại sốt trắng đó!]

Và Sui thì vẫn trung thành với sốt tartar, đòi một phần ăn siêu to khổng lồ như mọi khi.

Khi tôi hoàn thành xong mọi yêu cầu, họ lại tiếp tục ăn uống đầy hứng thú.

"Loại sốt nâu đó là gì vậy?" Ngài Elrand hỏi, có vẻ rất tò mò.

"À, đây là sốt Worcestershire. Ông muốn thử không?" Tôi đáp, thấy đĩa của Ngài Elrand đã sạch trơn.

"Tất nhiên rồi."

Chắc ông ấy sẽ không đủ bụng để thử với tất cả món đâu nhỉ? Vậy tôi nghĩ cá thu sẽ hợp với sốt Worcestershire nhất.

Tạm thời, tôi lấy một miếng cá thu chiên giòn, rưới sốt Worcestershire và đưa cho ông. [Tôi nghĩ sốt Worcestershire hợp nhất với món này. Ông dùng thử nhé.]

"Ồ, cảm ơn."

Ngài Elrand ngay lập tức cắn thử miếng cá. "Ồ! Không chỉ có vị mặn, mà sốt này còn có hương vị phức tạp, rất hợp với loại cá có vị nhạt này. Loại sốt kia với vị chua nhẹ và vị béo dịu cũng rất ngon, nhưng sốt này cũng tuyệt đấy," Ngài Elrand vừa nhận xét vừa tiếp tục nhai ngấu nghiến.

"*Ực...*"

Các thành viên của đội Ark đều nhìn Elrand chằm chằm. Tôi đoán rằng chẳng ai trong số họ sẽ hài lòng chỉ với bấy nhiêu thức ăn, nhất là với thân hình vạm vỡ của họ. Ngay cả Fedora mảnh mai cũng có vẻ vẫn còn đói.

[À, mọi người có muốn ăn thêm không?]

"Xin lỗi, chúng tôi có thể chứ?"

[Cứ tự nhiên nhé.]

"Tôi cũng muốn thêm một phần nữa."

*Gật gật gật*

Có vẻ như tất cả đều muốn thêm đầy đủ mọi món chiên.

Và có vẻ ngài Elrand cũng chưa no. [Ông có muốn thêm nữa không, ngài Elrand?] tôi hỏi.

Ông vui vẻ gật đầu và đưa lại đĩa trống. Tôi phục vụ một phần đầy đủ tất cả các món chiên cho Elrand và các thành viên của Ark, kèm theo chút sốt Worcestershire.

"Sốt nâu này cũng ngon quá."

"Om, nom... mmm... ngon thật."

"Thật sự rất ngon. Nếu có chút rượu ale nữa thì tối nay sẽ hoàn hảo."

*Nhồm nhòm nhồm nhòm*

"Thật như mơ vậy, được ăn món ngon thế này trong hầm ngục. Nếu hỏi ai xem điều tệ nhất khi vào hầm ngục là gì, thì chắc chắn họ sẽ nói là lương khô dở tệ. Vì ngay cả ItemBox cũng có giới hạn, mà lại phải mang đủ thứ, nên thường chỉ có chỗ cho lương thực khô bảo quản được lâu thôi, hiểu chứ? Đó là trường hợp bình thường."

Các thành viên của đội Ark đều gật đầu đồng tình với lời ngài Elrand.

[Ra vậy. May mắn là tôi có ItemBox khá lớn.] Tôi nói, cố gắng che giấu sự thật; của tôi không phải lớn mà là gần như vô hạn.

"Súp này cũng tuyệt vời lắm. Món nào cậu nấu cũng ngon cả, Mukohda. Thậm chí còn ngon hơn cả nhà hàng hạng nhất ở thủ đô nữa." Ngài Elrand vừa húp súp ngao vừa nhiệt tình khen ngợi.

Được khen nhiều thế này khiến tôi hơi ngại.

"Tôi cũng thấy rất ngon, nhưng nếu một người kén chọn như Feodora cũng khen thì không còn gì nghi ngờ nữa. Nhìn cô ấy, đầu óc như đang lơ lửng trên mây kìa."

Ngài Elrand nói thêm: "Hương vị này đủ sức làm say đắm cả người kén ăn như elf," và Feodora lặng lẽ gật đầu đồng tình.

Hửm? Hương vị này? Nó thì liên quan gì đến elf? Tôi tự hỏi và ngài Elrand tốt bụng giải thích.

"Bọn ta, elf, sống rất lâu, đúng chứ? Vì thế, bọn ta được ăn rất nhiều món khác nhau, và những người thực sự yêu thích ăn uống rất phổ biến. Đó là lý do vì sao nhiều elf trở nên cực kỳ kén chọn về hương vị. Còn có cả câu nói nổi tiếng rằng, *Nếu muốn ăn ngon, hãy hỏi elf.* Và trong số đó, các elf làm nhà thám hiểm thường đi khắp thế giới để thưởng thức những món ngon nhất ở từng vùng, nên họ là những người hiểu biết nhất về ẩm thực."

Ồ, ra là thế à? Thật bất ngờ, thì ra elf ở thế giới này đều là những kẻ sành ăn. Ấn tượng của tôi trước đây về elf là những người ăn chay và không ăn nhiều, nhưng elf ở đây hoàn toàn ổn với thịt, và cả Elrand lẫn Feodora đều đang ăn hải sản ngon lành, chẳng khác gì tôi cả.

[Cho ta thêm đi.]

[Sui muốn thêm nữa.]

Trong lúc tôi đang nói chuyện với Elrand và các thành viên của Ark, Fel và Sui lại đòi thêm, nên tôi bày ra cho họ thêm một núi đồ chiên nữa. Dora-chan thì có vẻ đã no căng, nằm dài trên sàn vuốt bụng.

Tôi hỏi ngài Elrand và những người khác xem họ có muốn ăn thêm không, nhưng có vẻ họ thật sự không thể ăn thêm được nữa... ngoại trừ một người.

Feodora đang nhìn buồn bã xuống chiếc bát gỗ đã sạch trơn của mình, nơi trước đó đựng đầy súp ngao.

Dù vẻ ngoài thoạt nhìn cô có vẻ là một mỹ nhân lạnh lùng...

Trong khi cố nén cười, tôi hỏi cô ấy:

[Cô muốn thêm súp ngao chứ? Ý tôi là, món súp ấy?]

Feodora lập tức đưa cái bát về phía tôi, gật đầu.

Tôi múc thêm súp ngao cho cô ấy, và cô ấy mỉm cười rạng rỡ khi ăn.

"Cảm ơn vì đã mời chúng tôi bữa ăn ngon như vậy. Và... xin lỗi. Feodora không nói nhiều, nhưng cô ấy là một nhà thám hiểm rất tài giỏi. Ngay cả chúng tôi cũng không thể so sánh với cô ấy, nhưng khi nói đến đồ ăn thì..."

Gaudino liếc nhìn Feodora lần nữa rồi cúi đầu trước tôi.

[Không, không, tôi rất vui khi cô ấy thích món ăn như vậy.]

Ngoài ra, tôi thấy khá thú vị khi một người trông như một mỹ nhân thanh cao và xa cách như Feodora lại hóa ra là một người mê ăn đến thế.

Sau một phần súp ngao nữa, Feodora trông có vẻ mãn nguyện.

Fel và Sui thì ăn thêm hai phần nữa trước khi cuối cùng cũng no, kết thúc bữa tối hôm đó.

………