Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

164 4469

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

42 253

B.A.D.

(Đang ra)

B.A.D.

Ayasato Keishi

Một câu chuyện kỳ ảo, bí ẩn, tàn khốc, đau đớn, xấu xí và đẹp đẽ chuẩn bị khai màn!

81 2794

Vị Thần Ngủ Say Trong Sóng Biển Mênh Mông

(Đang ra)

Vị Thần Ngủ Say Trong Sóng Biển Mênh Mông

安田 のら

Tuy nhiên những tháng ngày yên bình không kéo dài được lâu, và Akira, cậu bé không mang trong mình dấu hiệu của tinh linh kể từ khi sinh ra, quyết định bước chân lên đường phiêu lưu để hiểu rõ hơn về

1 4

Tập 05: Hải Sản Chiên Thập Cẩm Và Quái Vật Biển! - Chương 4-4

Hôm nay, vào buổi sáng, chúng tôi đã đến Hội Thám Hiểm. Không cần phải gặp nhân viên tiếp tân, chúng tôi được dẫn thẳng lên phòng hội trưởng ở tầng hai. Khi bước vào, Marcus đã chờ sẵn ở đó.

"Ồ, các cậu đến rồi. Mời ngồi."

Tôi ngồi xuống chiếc ghế đối diện Marcus.

"Phải nói thật là ta đã rất vất vả để chọn lựa. Không chỉ có quá nhiều thứ lấy được từ hầm ngục, mà các cậu còn mang cả các bộ phận của rồng đất đến nữa."

[Vậy ông đã quyết định mua những gì chưa?]

"Rồi."

Những món Marcus quyết định mua từ hầm ngục là:

- Tinh hoàn Orc x31

- Rìu sắt của Minotaur x15

- Tinh hoàn Orc King x1

- Đá ma thuật của Red Ogre 'cỡ trung' x1

- Lưỡi liềm của bọ ngựa khổng lồ x38

- Da gấu Murder Grizzly x21

- Vỏ rết khổng lồ x3

- Nọc độc của ong bắp cày sát thủ x286

- Rương kho báu micmic 'loại nhỏ' x1 

Về nguyên liệu từ rồng đất, ông ta chọn mua hai bình máu.

"Các nguyên liệu từ hầm ngục hay rồng đất thế này không thường xuất hiện ở đây, nên ta thực sự muốn mua nhiều hơn, nhưng đây là giới hạn rồi..." Marcus nói, có vẻ hơi tiếc nuối.

Nhưng ông ấy đã mua một ít máu rồng đất, nên tôi vui vì họ đã lấy nhiều hơn dự kiến. Tất nhiên, tôi không thể giao hàng ngay tại đây, nên chúng tôi quyết định chuyển đến kho chứa.

"Với số lượng này thì cậu chắc cũng đoán được, sẽ mất một lúc để kiểm tra tất cả các món. Có thể đợi đến chiều mai không?" Marcus hỏi khi chúng tôi đang di chuyển đến kho chứa.

[Được, không vấn đề gì.]

Ông ấy mua khá nhiều. Hiện tại, tôi cũng không có gì khác để làm ngoài việc tích trữ thêm hải sản, nên việc chờ đợi không thành vấn đề.

Khi đến kho chứa, tôi lấy ra các món mà Marcus muốn mua. Sau khi xong xuôi, Marcus lại lên tiếng.

"Xin lỗi nhé, có một tin nhắn gửi cho cậu. Người đưa tin đến từ sáng sớm – có vẻ họ có chuyện cần nói với cậu, nên họ muốn cậu ghé qua Hội Thương Nhân."

Hội Thương Nhân à? Tôi cũng có đăng ký ở đó, ít nhất là trên danh nghĩa... Họ muốn gì nhỉ? Chắc tôi cứ qua đó xem sao.

Tôi tiến về phía Hội Thương Nhân.

……….

Được rồi, giờ thì mình đã đến tận đây, không biết họ muốn gì? Bước vào toà nhà, tôi đi tới quầy tiếp tân.

[À, tôi là Mukohda, và tôi được báo là phải đến Hội Thương Nhân...]

Tôi đưa cả thẻ Hội Thám Hiểm lẫn thẻ Hội Thương Nhân của mình cho nhân viên tiếp tân, phòng khi cần thiết. Sau đó, tôi được dẫn đến một phòng họp ở phía sau. Tôi hỏi liệu Fel và hai linh thú có thể đi cùng không, và họ nói không vấn đề gì, nên các linh thú của tôi theo sau.

Hội trưởng của Hội Thương Nhân – tôi nhớ tên ông ta là Gelt – đang ngồi trên ghế, cùng với một người đàn ông gầy gò trông chừng 40 tuổi.

"Chào mừng đến Hội Thương Nhân. Nào, nào, mời ngồi," Gelt nói, và tôi ngồi xuống bên cạnh người đàn ông gầy gò. Fel và những người khác đứng đợi phía sau tôi.

"Tôi đã gặp ngài một lần trước đây, nhưng để giới thiệu lại, tôi là hội trưởng Gelt. Rất vui được gặp ngài."

[Vinh hạnh là của tôi.]

"Tôi đã nghe nói về những thành tích của ngài. Ngài đã chinh phục hầm ngục ở Dolan, đúng không? Cả việc đánh bại kraken gây rắc rối cho thị trấn này nữa – ngài đúng là một ngôi sao đang lên."

Có phải chỉ mình mình thấy không, hay ánh mắt của Gelt vừa lóe lên một cách đáng ngại?

[À thì...] Mấy thành tích đó thực ra đều nhờ vào Fel cả.

Chắc chắn ông ta không gọi tôi đến đây chỉ để tâng bốc. Vậy ông ta muốn gì đây?

[À, vậy, ông gọi tôi đến đây vì chuyện gì?]

"Ồ, xin lỗi vì đã lạc đề. Nói thật thì tôi đã liên lạc với cửa hàng của Lambert ở Karelina. Ông ấy muốn tôi giới thiệu ngài với cửa hàng của ông ấy ở đây."

Theo lời Gelt, Hội Thương Nhân có một thiết bị dịch chuyển tương tự như Hội Thám Hiểm, được dùng để gửi thư qua lại. Không giống như Hội Thám Hiểm, họ không có thiết bị này ở mọi chi nhánh, nhưng nó được đặt ở các khu định cư lớn như ở Berléand này.

Vậy nên, có vẻ ông ấy đã dùng thiết bị đó để liên lạc với Lambert.

"Tôi là Adrian, người quản lý hàng hóa ở đây. Rất hân hạnh được gặp ngài. Tôi được cấp trên của chúng tôi chỉ định đến Berléand để gặp ngài, Mukohda."

Có vẻ như Adrian đã nhận được tin nhắn vì ông ấy đang ở gần Berléand. Vậy tất cả chuyện này là nhờ Lambert, đúng không? Chẳng lẽ nào, anh ấy đã sắp hết hàng rồi sao?

[Vậy thì, thưa hội trưởng, từ giờ cuộc trò chuyện của chúng tôi sẽ là riêng tư, nên...]

Adrian nói, và Gelt đáp lại, "Được rồi." rồi đứng dậy khỏi ghế.

"Ta vẫn còn chuyện muốn nói với cậu, nên trước khi rời đi, làm ơn hãy gặp nhân viên tiếp tân, Mukohda," Gelt nói trước khi rời khỏi phòng.

[Vậy? Lambert muốn nói gì?]

"Ừm, anh ấy nói rằng nếu tôi đưa ngài lá thư này, ngài sẽ hiểu." Adrian nói và đưa cho tôi một lá thư.

Khi tôi đọc thư...

... Đúng là về những bánh xà phòng và dầu gội đầu đó.

Có vẻ chúng bán rất chạy, đến mức họ phải giới hạn số lượng mà mỗi khách hàng có thể mua. Thư nói rằng, ngay cả với những biện pháp đó, các cửa hàng vẫn sắp hết hàng và Lambert muốn có thêm càng sớm càng tốt. Đó là lý do họ dùng thiết bị dịch chuyển của Hội Thương Nhân để liên lạc với tôi.

Lambert liệt kê những thứ anh ấy cần: 1000 bánh xà phòng loại rẻ, 500 bánh xà phòng hương hoa hồng, 1000 chai dầu gội có dưỡng chất, 400 chai dầu gội và dưỡng tóc, và 100 mặt nạ tóc.

Tổng giá là 1185 vàng. Chỉ con số này thôi đã đủ khiến tôi kinh ngạc, nhưng việc nhu cầu cao đến vậy ngay cả khi đã giới hạn mỗi khách hàng khiến tôi muốn hét lên. Bây giờ, danh tiếng về chất lượng của các sản phẩm đã lan truyền giữa phụ nữ, đặc biệt là những cô gái trẻ, và họ đổ xô đến mua. Đúng là phụ nữ ở bất kỳ thế giới nào cũng muốn đẹp mà, nhỉ?

[Tôi đã đọc thư và hiểu tình hình. Tôi sẽ chuẩn bị xong trước sáng mai.]

"Hiểu rồi."

Tôi nói với Adrian về căn nhà mà tôi đang ở trong thời gian ở Berléand và yêu cầu ông ấy đến vào sáng mai. Giờ thì, tôi sẽ phải tự mình bắt đầu chuẩn bị thôi. Tôi sẽ phải ghé qua một cửa hàng tạp hóa để mua hộp gỗ và lọ, đúng không? Làm hết từng này một mình sẽ rất vất vả, nhưng tôi không thể để người dân ở thế giới này thấy các chai nhựa và mấy thứ hiện đại được. Quan trọng hơn cả, đây là yêu cầu từ Lambert, người đã chăm sóc tôi rất chu đáo, nên tôi đành cố gắng vậy.

Cuộc trò chuyện với Adrian đã xong, nên sau khi rời khỏi phòng, tôi làm theo lời Gelt dặn và đi gặp nhân viên tiếp tân.

[Xin lỗi. Tôi là Mukohda và hội trưởng Gelt bảo tôi gặp cô trước khi rời đi...]

tôi nói, và nhân viên tiếp tân đáp, "Xin hãy chờ một chút," rồi đứng dậy.

Không lâu sau, Gelt đi đến.

"Xin lỗi vì đã cản cậu trên đường về. Chỉ là có một việc mà ta nhất định phải nhờ cậu..."

Hóa ra, Gelt cũng muốn mua những thứ tôi lấy được từ hầm ngục. Đúng là nguyên liệu từ hầm ngục rất hiếm ở đây, nên có vẻ Hội Thương Nhân cũng muốn tham gia. Cũng giống như hội ở Dolan, họ đặc biệt quan tâm đến trang sức và đá quý. Điều đó cũng dễ hiểu. Tôi nhớ lại kinh nghiệm cay đắng của mình ở Dolan.

Tôi không biết giá trị của đá quý là bao nhiêu, nên tôi nghĩ mình không thể thắng được mấy thương nhân giàu kinh nghiệm. Hơi buồn, nhưng tôi chỉ có thể tưởng tượng được cảnh mình bị họ xoay như chong chóng.

[Ừm, tôi không ngại bán, nhưng có thể thông qua Hội Thám Hiểm được không?] tôi nói, và sau một lúc suy nghĩ, Gelt đồng ý.

Dù phải trả phí, tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu có ai đó am hiểu về đá quý từ Hội Thám Hiểm đi cùng.

[Tôi sẽ nói chuyện với hội trưởng của Hội Thám Hiểm, Marcus, về chuyện này, nên tôi nghĩ có thể xử lý vào ngày mai hoặc ngày kia. Nếu Hội Thám Hiểm cần thêm thời gian, tôi sẽ liên lạc lại.]

"Ta hầu như có mặt ở đây mỗi ngày, nên bất cứ khi nào thuận tiện cho cậu đều được."

[Được rồi.]

Chúng tôi rời khỏi Hội Thương Nhân trong khi được Gelt tiễn ra.

……….

[Xin lỗi vì đã làm phiền ông từ sáng sớm, Adrian.]

"Không sao đâu, đây cũng là công việc mà. Vậy đây là số tiền chúng tôi nợ ngài. Xin hãy kiểm tra lại."

1, 2, 3... 118 đồng vàng lớn và 5 đồng vàng, tổng cộng là 1185 đồng vàng.

[Vâng, tất cả đều chính xác.]

"Được rồi, tôi cần trở về Karelina ngay, nên xin phép đi trước."

[Đi đường bình an. À, làm ơn gửi lời hỏi thăm của tôi đến Lambert nhé.]

Adrian, người đã dẫn theo một nhóm nhà thám hiểm để bảo vệ mình từ sáng sớm, lên đường trở về Karelina.

[Phù, xong rồi. Bằng cách nào đó mình cũng hoàn thành được.]

Tối qua tôi thức khuya để đóng gói lại xà phòng và dầu gội một mình. Dù chỉ là những công việc đơn giản như lấy xà phòng ra khỏi bao bì để đóng vào hộp, hay đổ dầu gội và dầu xả vào các lọ, nhưng với số lượng lớn như vậy, nó vẫn tốn khá nhiều thời gian.

Tuy nhiên, lần này tôi làm hiệu quả hơn so với lần trước. Điều này là nhờ tôi phát hiện ra có loại kích cỡ siêu lớn, tương đương với 6 gói dầu gội hoặc dầu xả thông thường. Lần trước tôi không thấy loại này, nhưng lần này thì có.

Tôi không nhìn kỹ, nhưng có lẽ việc lựa chọn sản phẩm đã tăng lên một chút nhờ cấp độ của tôi tăng. Dù vậy, vì đây vẫn chỉ là một siêu thị, nên ngay cả khi có thêm hàng, đó cũng chỉ là mấy thứ nhàm chán như kích cỡ mới mà thôi.

Nhờ vậy, dù có vất vả, tôi vẫn xoay xở được mà không phải thức trắng đêm.

Nhưng mà...

[Haaa~, buồn ngủ quá...]

Tôi vẫn còn hơi thiếu ngủ. Có lẽ tôi sẽ phải uống cà phê đậm hơn để tỉnh táo. Dù sao thì, sau bữa sáng chúng tôi cũng phải đến Hội Thám Hiểm.

Chắc hẳn họ đã nhớ mặt tôi ở Hội Thám Hiểm trong những ngày qua, bởi vừa bước vào, tôi đã được dẫn thẳng lên tầng hai.

"Ngồi chờ một chút nhé? Ta sẽ làm xong nhanh thôi." Marcus nói, nên tôi làm theo. Có vẻ như họ đang kiểm tra số tiền sẽ giao cho tôi, vì Marcus đang lục lọi một chiếc túi cùng với một nhân viên.

Sau khi xong việc, Marcus ngồi xuống đối diện tôi.

"Xin lỗi vì để cậu chờ, ta cần chắc chắn về số tiền giao cho cậu. Vậy thì..." Marcus kiểm tra một tờ giấy, có lẽ trên đó ghi chi tiết giao dịch này.

"Ta sẽ chia nhỏ số tiền bán được cho cậu. Đối với vật phẩm từ hầm ngục: 31 tinh hoàn orc giá 24 vàng 8 bạc; 15 rìu sắt của minotaur giá 30 vàng; 1 tinh hoàn vua orc giá 13 vàng; đá ma pháp của yêu tinh đỏ (cỡ vừa) giá 80 vàng; 38 lưỡi liềm bọ ngựa khổng lồ giá 76 vàng; 21 tấm da gấu sát nhân giá 52 vàng 5 bạc; 3 vỏ rết khổng lồ giá 246 vàng; 286 ngòi độc của ong sát nhân giá 143 vàng; và một rương kho báu mimic (nhỏ) giá 188 vàng. Tổng cộng là 853 vàng 3 bạc."

Chỉ riêng việc bán vật phẩm từ hầm ngục đã thu được một khoản không nhỏ, nhỉ?

"Sau đó là máu rồng đất, ta sẽ mua từ cậu với giá 180 vàng một bình. Vậy hai bình là 360 vàng. Vì đây là thứ rất hiếm thấy, ta đã tăng giá lên khá nhiều cho cậu."

Ohh! 180 vàng một bình? Giá này còn cao hơn khi tôi bán ở Dolan.

"Vậy, tổng cộng cả hai khoản là 1213 vàng 3 bạc. Ta đã chuẩn bị bằng đồng vàng lớn, cậu kiểm tra đi."

Được thôi. Ờm, 121 đồng vàng lớn, 3 đồng vàng và 3 đồng bạc? Trông ổn đấy.

[Vâng, đúng rồi.] Tôi cất tiền vào ItemBox. À, tôi phải hỏi ông ấy về chuyện với Hội Thương Nhân.

[Marcus, tôi có chuyện muốn bàn với ông...]

Tôi kể cho Marcus rằng Hội Thương Nhân cũng muốn mua chiến lợi phẩm từ hầm ngục của tôi.

[Họ đặc biệt muốn mua những thứ như đá quý và trang sức, nhưng tôi không quen thuộc với giá trị của chúng...] Tôi cũng kể chuyện đã xảy ra với Hội Thương Nhân ở Dolan.

"Hiểu rồi. Các nhà thám hiểm thường không biết nhiều về mấy thứ đó. Thực ra, tay Ugohl ở Dolan thật sự rất sắc sảo. Anh ta giỏi đấy."

[Ông cũng biết Ugohl sao?]

"Ừ, ta có quen. Chuyện Dolan chỉ hoạt động được nhờ phó hội trưởng Ugohl khá nổi tiếng."

Vậy sao? Tôi không biết, nhưng điều đó hoàn toàn đúng.

"Hội trưởng của họ từng là một nhà thám hiểm hạng S, nhưng ta nghe nói ông ta là một kẻ lập dị, chỉ làm những việc mình thích."

Elrand, có vẻ như tin đồn về ông không mấy tốt đẹp. Mà những tin đồn đó cũng khá chính xác, nhỉ? Ông ta để mọi việc mình không thích lại cho Ugohl, và chỉ phát cuồng vì rồng thôi mà.

[Ý ông là Elrand, hội trưởng ở Dolan? Ông ta đúng là kỳ quặc.]

"Cậu cũng biết ông ấy à? Ừ nhỉ, trước khi đến đây, cậu ở Dolan mà."

[Đúng vậy. Ông ấy rất kỳ lạ. Rất thích rồng. Haha...]

Ông ta trông như thể sẽ ôm ấp cái xác rồng đất nếu có cơ hội... Không phải người xấu, nhưng tình yêu dành cho rồng của ông ta quá mức làm tôi phát hoảng. Thôi, bỏ qua chuyện của Elrand đi.

[Quay lại vấn đề chính, tôi muốn đến Hội Thương Nhân cùng ai đó hiểu biết về giá trị đá quý và trang sức. Tất nhiên, tôi sẽ trả phí cho dịch vụ.]

"Nếu nói đến người quen thuộc nhất với 'đá quý và trang sức', thì chính là cô ấy. Đợi chút, tôi sẽ giới thiệu anh."

Người mà Marcus giới thiệu sau khi tôi đi theo ổng là một phụ nữ tròn trịa, khoảng ngoài 40, trông như một nhân viên kỳ cựu của hội. Tên bà ấy là Charlotte.

"Charlotte ở đây là người hiểu biết nhất về thứ cậu cần trong hội này."

"Chuyện gì vậy, Hội trưởng?"

"À, là thế này." Marcus giải thích tình hình cho Charlotte.

"Ôi trời, chuyện này thú vị thật đấy. Giao dịch đá quý và trang sức không thường xảy ra trong các hội ở đây; đúng là một thử thách đáng giá~."

Charlotte trông hào hứng hẳn lên...

"Tôi sẽ tham gia để học hỏi cho tương lai. Có được không?"

[Được thôi, nhưng lịch trình của mọi người có ổn không?]

Tôi hỏi về lịch trình của họ, và có vẻ như tất cả đều rảnh vào chiều mai, nên chúng tôi quyết định sẽ đến Hội Thương Nhân vào lúc đó.

[Vậy thì, tôi sẽ quay lại vào chiều mai.]

"Ừ, bọn ta sẽ đợi." Marcus đáp.

"Tôi cũng sẽ đợi đấy~! Tôi mong chờ điều này lắm." Charlotte nói.

Tôi rời khỏi Hội Thám Hiểm trong khi được cả Marcus và Charlotte tiễn ra.

……….

Sáng hôm sau, tôi cố gắng mua càng nhiều hải sản càng tốt từ chợ sáng. Sau khi con kraken bị tiêu diệt, có vẻ như hoạt động ở đây đã tăng tốc, vì chợ sôi động hơn nhiều so với lần trước tôi đến. Họ cũng bán nhiều loại hải sản hơn hẳn. Nhờ đó, việc mua sắm hải sản trở nên thú vị hơn rất nhiều.

Tôi mua được thêm mấy con salmen, trông giống hệt cá hồi trên Trái Đất, cùng với loài cá nổi tiếng của Berléand là cá tyrant. Ngoài ra, tôi còn mua thêm tôm đỏ vermillion trông giống tôm hổ, cua vua đồng giống cua hoàng đế đỏ, những con nghêu lớn cứng cáp giống nghêu châu Á khổng lồ, và cuối cùng là sò điệp vàng giống sò điệp thường thấy trên Trái Đất – vì tất cả chúng đều ngon vô cùng.

Lần này, tôi còn tìm được cả ooisters, trông giống hệt hàu trên Trái Đất. Tôi ghé qua vài chỗ để mua thật nhiều. Chúng to gấp đôi hàu thường, thịt thì căng mọng và trông rất mềm. Tôi đã rất muốn ăn thử một con sống với chút nước cốt chanh, nhưng như người ta vẫn nói, tôi thật sự không dám làm vậy. Tôi không muốn chết, nhất là vì ký sinh trùng. Không đời nào. Vì thế, việc ăn sống là không thể, nhưng hàu nấu chín thì vẫn ngon tuyệt.

Hàu chiên giòn thì ngon rồi, và làm món hàu nướng phô mai cũng là một ý tưởng hay. Một khi bắt đầu nghĩ đến món ăn, ý tưởng cứ thế tuôn trào. Nhưng tôi không hề hối tiếc. *Ánh mắt lóe sáng.*

Tôi cũng mua được một loài cá trông giống cá tráp biển, gọi là cá brebream, nhưng cá brebream to hơn cá tráp rất nhiều, dài hơn 1 mét. Với kích thước đó, rõ ràng tôi không thể tự làm thịt được, nên tôi nhờ người bán cá phi lê giúp. Thịt cá trắng và có kết cấu giống cá tráp biển, nên có vẻ như sẽ rất ngon dù chiên, luộc hay hấp.

Lần này, tôi cũng yêu cầu giữ lại đầu và xương cá. Người bán trông rất bối rối khi tôi muốn lấy cả phần đó, nhưng tôi có thể dùng chúng để nấu canh đầu cá.

Khi tôi hoàn tất việc tham quan chợ sáng, tất nhiên là chúng tôi đã thử các món ăn từ các quầy hàng. Có vẻ như có những quầy mà chúng tôi chưa kịp ghé qua lần trước, nên Fel và những người khác cũng vui vẻ. Chúng tôi đã tận hưởng khoảng thời gian trước khi tôi phải đến Hội Thám Hiểm, thưởng thức các món ăn của họ.

……….