Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

164 4469

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

42 253

B.A.D.

(Đang ra)

B.A.D.

Ayasato Keishi

Một câu chuyện kỳ ảo, bí ẩn, tàn khốc, đau đớn, xấu xí và đẹp đẽ chuẩn bị khai màn!

81 2794

Vị Thần Ngủ Say Trong Sóng Biển Mênh Mông

(Đang ra)

Vị Thần Ngủ Say Trong Sóng Biển Mênh Mông

安田 のら

Tuy nhiên những tháng ngày yên bình không kéo dài được lâu, và Akira, cậu bé không mang trong mình dấu hiệu của tinh linh kể từ khi sinh ra, quyết định bước chân lên đường phiêu lưu để hiểu rõ hơn về

1 4

Tập 05: Hải Sản Chiên Thập Cẩm Và Quái Vật Biển! - Chương 6-1: Bộ Ba Bất Khả Chiến Bại

Ngay khi về đến nhà, cả đám đều đồng thanh kêu đói. Tôi cũng đói, nhưng cũng mệt, nên chỉ dùng mấy món chiên mà tôi đã làm từ chiều nay để làm bữa ăn. Tôi xếp cá chiên, tôm đỏ chiên, sò vàng chiên, và nghêu lớn chiên lên đĩa của họ và dọn ra – tất nhiên là có nhiều sốt tartar tự làm của tôi ở trên.

[Ừm. Món này ngon đấy. Đặc biệt là cái này,] Fel nói, vừa ăn một con tôm đỏ chiên nguyên con, bắt đầu từ đầu.

[Sốt trắng này hợp lắm với đồ từ biển nhỉ? Tất cả đều ngon,] Dora-chan vừa nhai thức ăn với sốt tartar vừa nói.

[Ngon quá~. Sui có thể ăn nhiều lắm đấy,] Sui cười vui vẻ, có vẻ cực kỳ thích món chiên. Thật sự thì đúng là rất hợp với sốt tartar.

Đúng rồi, tôi cũng nên ăn thôi.

Giống như lần ăn hàu chiên trước, tôi ăn cùng cơm trắng và súp miso ăn liền. Món đầu tiên là mackerel chiên với nhiều sốt tartar.

*Rắc*

Ôi! Thịt mềm và đầy đặn thật tuyệt vời. Và tuyệt hơn nữa khi ăn với sốt tartar tự làm của tôi. Tôi nhanh chóng ăn sạch.

Hãy thử món tiếp theo với sốt Worcestershire xem sao. Mặc dù tôi luôn ưa chuộng sốt tartar cho đồ chiên, nhưng đôi khi lại thèm chút vị đậm của sốt Worcestershire.

Tôi cắn một miếng mackerel chiên phủ sốt Worcestershire. Ừm, món này cũng ngon.

[Mn? Cái thứ nâu nâu kia là gì vậy?] Fel hỏi, nhanh chóng nhận ra tôi đang ăn cái gì đó lạ.

[Cái này à? Đây là sốt Worcestershire. Nó hợp với đồ chiên đấy. Tôi vẫn thích sốt trắng, sốt tartar ấy… nhưng đôi khi sốt Worcestershire cũng ngon. Fel muốn thử không?]

[Ừ, ta sẽ thử. Còn nữa, ta muốn thêm nữa. Đặt cái "sốt Worcester" hay gì gì đó lên món này đi.]

À, Fel đã ăn hết rồi. Tôi lấy thêm một đĩa thức ăn chiên và phủ đầy sốt Worcestershire, dọn cho Fel.

[Ừm? Cái sốt Worcester hay gì gì đó ngon đấy. Nó đặc biệt hợp với món cá này và món sò này,] Fel vừa ăn vừa nói, chỉ vào mackerel và nghêu lớn.

Thú vị thật, Fel có vẻ bắt đầu phân biệt được món nào hợp sốt tartar và món nào hợp sốt Worcestershire… Đúng là đang dần thành "chuyên gia ẩm thực".

[Ah, không công bằng! Ta cũng muốn có đồ ăn với cái thứ nâu nâu đó!]

[Sui cũng muốn thử nữa~.]

Dora-chan và Sui cũng tranh nhau đòi thử sốt Worcestershire.

Tôi dọn phần thứ hai cho Dora-chan và Sui, rồi phủ sốt Worcestershire lên trước khi đưa cho hai đứa.

[Ôi! Món này cũng ngon quá! Cả hai đều ngon đấy!]

Có vẻ Dora-chan không thể quyết định cái nào ngon hơn.

[Món này cũng ngon, nhưng Sui thích món trắng hơn~.]

Ra là Sui cùng gu với tôi, thích sốt tartar hơn.

Chúng tôi đã bỏ bữa trưa, nên ai nấy đều ăn thêm phần. Cả ba cứ liên tục yêu cầu thêm "sốt trắng" hoặc "sốt nâu" tùy ý thích, khiến tôi xoay như chong chóng.

Sau cùng, bữa tối cũng kết thúc, tôi thở phào nhẹ nhõm. Tôi uống một ngụm trà lạnh, rồi đổ coca cho mọi người. Có vẻ tất cả đều hài lòng, bụng no căng. Đống đồ chiên tôi đã làm tưởng nhiều, giờ hầu như sạch trơn. Tôi sẽ phải chiên thêm một ít trước khi chúng tôi đi.

Sau khi uống thêm một ngụm trà, tôi bắt đầu hỏi điều mình đang nghĩ:

[Vậy, các cậu giết con rồng đỏ thế nào?]

[Ban đầu, bọn ta đi săn bình thường. Nhưng...]

Theo lời Fel, lúc đầu họ chỉ đi săn mồi trong rừng như mọi khi. Nhưng Fel đã cảm nhận được một sự hiện diện cực kỳ mạnh, nên đã bảo Dora-chan và Sui đi theo để truy đuổi.

[Và cái bọn ta tìm thấy cuối cùng chính là con rồng đỏ. Vậy là bọn ta giết nó.]

… Vậy là các cậu chỉ vì tìm thấy nó mà giết luôn?

Dora-chan gật đầu đầy tự hào. 

[Biết không, trong loài rồng, rồng đỏ là kiêu hãnh nhất. Ta từ trước đã chẳng ưa chúng rồi.]

Dù vậy, con rồng đỏ lúc đó đang bay lượn, nên cả ba đã phải hợp sức.

[Và người đầu tiên tung ra đòn đẹp mắt chính là ta. Sau cùng, vì chỉ có ta mới bay được,] Dora-chan nói, giọng đầy tự hào.

Theo lời kể, Dora-chan đã bay gần con rồng đỏ để khiêu khích, dụ nó lao xuống gần Fel và Sui. Đến khi nó hạ thấp độ cao…

[Sui bắn Acid Bullet. Sui đã nhắm vào cánh con rồng đỏ và tạo một lỗ lớn trên đó! Đúng không, Sui?]

[Đúng rồi! Sui đã bắn "pew-pew" vào con rồng đỏ đấy! Và giống như chú Fel đã dạy, Sui nhắm vào cánh~.]

Dora-chan nói rằng rồng không bay như chim, chúng dùng ma pháp để bay, giống như Dora-chan. Tuy nhiên, cánh của chúng vẫn cực kỳ quan trọng – chúng điều chỉnh tốc độ, hướng bay và giữ thăng bằng.

[Vậy khi Sui tạo một lỗ trên cánh của nó, tất nhiên nó mất thăng bằng và rơi xuống đất.]

[Đúng vậy. Vào lúc đó, ta đã nhanh chóng kết liễu nó bằng ma pháp Sét.]

Tôi hiểu rồi. Dora-chan bay dẫn dụ, Sui hạ gục cánh bằng Acid Bullet, rồi Fel ra đòn kết liễu bằng ma pháp Sét.

34415061-3445-4210-9550-7b129ebf53a0.jpg

Ba người này thật sự bất khả chiến bại, phải không? Chỉ cần thấy họ tấn công đồng loạt đã đáng sợ lắm rồi, nhưng khi hợp tác ăn ý thế này, hạ gục một con rồng đỏ dường như chẳng mấy khó khăn. Ahhh, nhưng mà...

[Này, lần sau gặp rồng, cứ để nó yên, được chứ?]

[Hử? Tại sao?]

[Không cần phải chiến đấu với nó, để yên cho nó chẳng phải tốt hơn sao?]

[Đúng thật, nhưng rồng thì ngon.]

Ông biết không… Đừng chỉ chăm chăm vào cái chuyện “ngon” như thể đó mới là điều quan trọng chứ.

[Nói thật thì, khi săn rồng, phiền phức lắm.]

Dù sao, Elrand là người duy nhất tôi có thể nhờ mổ xẻ rồng.

[Chỉ cần nghĩ mà xem, Elrand là người duy nhất tôi có thể nhờ mổ chúng, hiểu không? Vậy nên mỗi lần các cậu giết một con, chúng ta lại phải lặn lội đến Dolan. Các bộ phận của rồng thì đắt đến mức tôi chẳng thể bán hết. Ngay cả vật liệu của con rồng đất trước đây vẫn đang chất đống trong ItemBox của tôi, và tôi đang đau đầu không biết xử lý chúng thế nào. Thật sự rất phiền phức.]

Tôi còn chẳng đoán được sẽ mất bao lâu mới bán hết đống đó. Tôi vừa mới bán được hai lọ máu ở Berléand, và giờ lại có thêm cả con rồng đỏ này. Giả sử tôi có nhờ Elrand mổ nó đi nữa thì… tôi cũng đã nhờ ông ấy mua rất nhiều vật liệu của rồng đất cùng đủ thứ chiến lợi phẩm từ hầm ngục, ai biết liệu họ còn có thể mua thêm phần của rồng đỏ không? Tôi có thể cứ để nó trong ItemBox mãi, nhưng nơi đó đã đầy những thứ như thế rồi…

[Tôi nghĩ tốt nhất là đừng săn rồng khi không thật sự cần thiết.]

[Grnnn…]

[Chà, tôi không nghĩ chúng ta sẽ gặp rồng liên tục đâu. Dù sao, chỉ cần chúng không tấn công, đừng gây sự với chúng là được.]

[Hmph! Được rồi.]

Có vẻ Fel rất không hài lòng với điều này, nhưng cuối cùng cũng chịu gật đầu.

[Điều này cũng áp dụng cho cả cậu nữa, Dora-chan, Sui.]

[Tch! Ờ thì…]

[Hiểu rồi-!]

Dora-chan có chút không cam lòng, nhưng vẫn đồng ý. Sui thì không quan tâm lắm đến rồng, trông nhóc ta bình thản vô cùng.

[Thôi nào, đừng có buồn thế. Dù sao chúng ta cũng sẽ đến thành phố hầm ngục Aveling, nên các cậu cũng sẽ được đánh đấm thỏa thích thôi.]

[Mn, đúng rồi. Sau chỗ này, chúng ta sẽ đi đến một hầm ngục khác ở một thành phố của loài người.]

[Kohh! Đúng rồi! Chúng ta sẽ đi đến một hầm ngục khác. Ta thật sự rất háo hức!]

[Hầm ngục, hầm ngục! Cảm giác thật tuyệt~.]

Tôi tự hỏi hầm ngục ở Aveling sẽ thế nào nhỉ? Lần này tôi dự định sẽ thử tham gia chiến đấu nhiều hơn một chút, vậy nên phải chuẩn bị thật kỹ càng mới được…

…..