Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

164 4469

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

42 253

B.A.D.

(Đang ra)

B.A.D.

Ayasato Keishi

Một câu chuyện kỳ ảo, bí ẩn, tàn khốc, đau đớn, xấu xí và đẹp đẽ chuẩn bị khai màn!

81 2794

Vị Thần Ngủ Say Trong Sóng Biển Mênh Mông

(Đang ra)

Vị Thần Ngủ Say Trong Sóng Biển Mênh Mông

安田 のら

Tuy nhiên những tháng ngày yên bình không kéo dài được lâu, và Akira, cậu bé không mang trong mình dấu hiệu của tinh linh kể từ khi sinh ra, quyết định bước chân lên đường phiêu lưu để hiểu rõ hơn về

1 4

Tập 05 - Chương 5-1: Mua sắm tại xưởng gốm

Bốn người chúng tôi, những kẻ đang lưu trú tại thị trấn Nihoff, lại một lần nữa ghé thăm Hội Thám Hiểm trong hôm nay. Tránh đợt cao điểm buổi sáng, chúng tôi cố ý đến muộn một chút để khỏi phải chen chúc, nhờ vậy mà dễ dàng gặp được nhân viên tiếp tân mà không gặp phiền phức gì. Khi tôi đưa thẻ hội viên của mình ra, Jöran liền bước tới gần.

"Cậu đến để báo cáo về nhiệm vụ tiêu diệt Cyclops à?"

[Ừm. Tôi cũng đã mang nó về như yêu cầu.]

"Ồ, ta hiểu rồi. Tuyệt lắm. Vậy thì đến kho sẽ thuận tiện hơn, đúng không? Đi theo ta, cậu trai trẻ." Được Jöran dẫn đường, chúng tôi đi tới khu vực kho của hội.

Trong kho lúc này có khoảng bốn mươi người thợ mổ chuyên nghiệp đang bận rộn xử lý đống chiến lợi phẩm từ các thám hiểm giả. Khi chúng tôi bước vào, không khí nồng nặc mùi máu và sắt rỉ khiến mũi tôi nhăn lại theo bản năng.

"À, hội trưởng, có chuyện gì vậy?" một người trong số họ lên tiếng hỏi.

"Cậu sắp xong rồi, đúng không? Chúng tôi có thể đợi thêm chút nữa, Horace."

"Vậy xin hãy chờ một chút. Tôi sẽ xong ngay thôi." Với lời tuyên bố đó, người thợ mổ tên Horace tiếp tục xử lý con mồi của mình một cách điêu luyện.

[Còn tôi thì đứng chờ]. Dù không có vấn đề gì khi phải đợi một lát, nhưng... mùi này thực sự khủng khiếp. Thứ mùi tanh nồng, ngai ngái như sắt gỉ này lan tỏa trong không khí, làm cho mũi tôi thấy khó chịu cực kỳ. 

Ừ, tôi nghĩ mình sẽ không bao giờ quen được cái mùi đặc trưng của nơi mổ thịt như thế này. Khoảng năm phút sau, Horace, người đã hoàn tất công việc, tiến lại gần chúng tôi.

"Xin lỗi vì để mọi người phải chờ. Vậy, các vị có việc gì vậy?"

"Được rồi. Mukohda, cậu có mang theo Cyclops không?"

[Tôi có. Nó ở trong Item Box của tôi. Tôi có thể lấy ra ở đây không?]

"C-C-C-Chờ đã... Cyclops à?! Lấy thứ to như thế ra ở đây thì sẽ gây rắc rối lớn đấy. Chúng ta cần một nơi rộng rãi hơn... À, ở kia. Lấy nó ra ở đó đi." Nghe đến từ "Cyclops", Horace lập tức hoảng hốt thấy rõ.

[Vậy thì, đây.] Tôi lấy con Cyclops ra ở chỗ anh ta chỉ định.

"Ồ! Thật là tuyệt vời. Gần như không có vết thương nào cả. Một thứ còn nguyên vẹn thế này thật hiếm có. Tấm da này sẽ là nguyên liệu tuyệt hảo."

[Đúng vậy? Đúng không? Tôi đã dặn linh thú phải đảm bảo làn da nó rồi mà. Và họ cũng đã làm theo lời tôi!]

"Con mắt thì sao?" Horace cẩn thận lật mí mắt của con Cyclops lên và kiểm tra nhãn cầu.

"Hừm, cái này hơi bị tổn thương một chút. Giá sẽ giảm nhẹ, nhưng nhìn chung thì không có vấn đề gì."

Gì cơ? Con mắt bị hư sao? Tại sao lại... À, là cú sét đánh trúng đầu nó!

Tôi liếc sang Fel, thấy ổng đang xụ mặt xuống, chắc là nghe lỏm được rồi.

[Hừm! Ngươi chỉ bảo ta tránh làm hỏng da thôi. Ta không chịu trách nhiệm về con mắt.]

[Không, có vẻ họ vẫn sẽ mua, nên không sao đâu.]

[Nhưng ông ấy nói là giá sẽ giảm.]

[Ừ thì đúng là như vậy, nhưng chúng ta đâu cần tiền đến mức đó, nên cũng không sao.]

[Hừm!] Có vẻ chuyện này đụng trúng lòng tự tôn của Fel, giống như ai đó dám nói con mồi của ổng không đáng giá mấy. Nhưng mà, cũng chẳng cần phải để tâm làm gì. Dù giá có giảm thì chúng tôi cũng đâu đến nỗi thiếu tiền. Mà nghĩ cho cùng, phần lớn tài sản hiện tại của tôi cũng đều là nhờ vào Fel cả.

7b7df197-1963-4198-97ef-7767daf9f40f.jpg

"Vậy là Fenrir thực sự biết nói sao...," Horace thì thầm, trông đầy ngạc nhiên.

À, đúng rồi. Dù điều này là bình thường với chúng tôi, nhưng với những người lần đầu chứng kiến thì hẳn sẽ bất ngờ lắm.

"Ồ, xin lỗi nhé. Tôi nghe nói về chuyện này rồi, nhưng thực sự nhìn thấy tận mắt thì đúng là bất ngờ thật."

[Hahaha, tôi hiểu mà. Lần đầu gặp Fel, tôi cũng ngạc nhiên không kém.]

"Việc có thể hiểu và nói được ngôn ngữ loài người đúng là dấu hiệu của một sinh vật huyền thoại, phải không? Fenrir này chắc hẳn ở tầm cỡ của một con rồng cổ đại."

[Chính xác. Dù sao thì chúng cũng sống lâu hơn chúng ta nhiều. Vì vậy, chúng đều là mấy ông già bà cả khó tính có quá nhiều thời gian rảnh rỗi. Việc nói được ngôn ngữ loài người với chúng chắc chẳng có gì là khó khăn.]

Vậy giờ rồng cổ đại bị coi là mấy ông bà già khó tính à? ...Fel thân yêu của tôi.

Jöran cười ha hả: "Hô, hô, hô!" còn Horace thì nói mấy câu như: "Vậy mà ông ta gọi rồng cổ đại là ông già bà cả khó tính... Thật là... Tôi thực sự xin lỗi."

[Ờm... Tôi có thể nhờ mổ cả mấy con này được không?] Để chuyển chủ đề, tôi lấy ra từ ItemBox một con rắn đen, con dodo khổng lồ, và hai con cockatrice mà Fel và Dora-chan săn được trước khi rời Dolan. Con tê giác xám đục và con hổ răng kiếm thì không ăn được, nên tôi vẫn đang giữ chúng lại.

"Ồ, rắn đen, dodo khổng lồ, và cockatrice à? Được chứ, không vấn đề gì."

[Tôi muốn lấy lại phần thịt, còn lại thì bán hết.]

"Được rồi, tôi hiểu rồi. Để mổ con cyclops và tất cả mấy con này... Cậu có thể quay lại vào khoảng giờ này ngày mai không?"

[Được thôi.]

"Vậy thì, tôi giao phần thưởng yêu cầu và tiền bán nguyên liệu cyclops vào ngày mai luôn có được không?"

[Ừm, được mà.]

Sau khi mọi việc đã xong xuôi, chúng tôi rời khỏi Hội Thám Hiểm.

…………

Ngày mai, sau khi ghé lại Hội Thám Hiểm, chúng tôi sẽ đi tham quan. Đây là thị trấn gốm sứ, nên nếu tìm được thứ gì hay ho, tôi cũng muốn mua thêm vài bộ bàn ăn nữa.

[Chỗ này thì sao nhỉ? Không có ai quanh đây, nên có vẻ rất phù hợp.]

[Ừm, đúng vậy. Chỗ này trông ổn đấy.]

Sau khi rời khỏi Hội Thám Hiểm, chúng tôi cũng rời khỏi thị trấn để thử nghiệm kỹ năng mới của Sui — Khổng Lồ Hóa — mà chúng tôi đã xác nhận ngày hôm qua. Tôi nhờ fel đưa chúng tôi đến một nơi rộng rãi và vắng vẻ. fel dẫn cả bọn đến một cánh đồng cỏ cách không xa thị trấn Nijhoff.

[Sui, có thể ra ngoài một chút không?] Khi tôi hỏi, Sui bật ra khỏi chiếc túi như lò xo.

[Chủ nhân~ Có chuyện gì vậy?]

[Nhớ hôm qua chúng ta phát hiện ra Sui có kỹ năng mới không?]

[Nhớ chứ~ Là cái kỹ năng làm cho Sui siêu to ấy.]

[Đúng rồi, đúng rồi. Kỹ năng làm cho Sui siêu to đó. Ta đang nghĩ muốn xem thử Sui có thể lớn đến mức nào. Sui thử dùng nó ngay bây giờ được không?]

[Được thôi. Nhưng mọi người nên lùi ra xa khỏi Sui một chút, được không?]

[Này này, lùi ra xa? Rốt cuộc thì ngươi sẽ lớn đến cỡ nào vậy?]

[Dora-chan, chúng ta sẽ biết ngay bây giờ thôi. Cứ làm như Sui nói và tránh ra một chút đi.] Ba chúng tôi làm theo lời Sui và lui ra xa.

[Được rồi, bắt đầu nàoooo~!] Với giọng nói của Sui làm tín hiệu, nhóc bắt đầu phình to ra.

Và rồi, chúng tôi chỉ biết đứng hình. Đây đúng là Khổng Lồ Hóa. Trước mặt chúng tôi giờ là một con slime khổng lồ, cao khoảng năm mét, rộng chừng mười mét.

[Chủ... nhânnn... Suiii có thể lớnnnn đến thhhhế nàyyyyy~] Có lẽ do ảnh hưởng của kỹ năng, giọng nói qua thần giao cách cảm của Sui trở nên trầm và vang hơn hẳn.

[To quá...] Dora-chan có vẻ hơi sợ khi nhìn thấy kích thước quá khủng của Sui.

[Đây là một con slime khổng lồ? Kích thước này lớn hơn bất kỳ slime khổng lồ nào mà ta từng gặp.] Fel nói.

Có vẻ ngay cả fel cũng phải ngạc nhiên, nhỉ?

[To đến mức làm cả Fel ngạc nhiên... Có phải vì Sui đặc biệt không?]

[Chắc là vậy. Ta không nghĩ ra lý do nào khác.]

[Vậy là Sui thực sự là một slime đặc biệt rồi...]

[Suiii làaaa đặcccc biệtttt? Yaaaaaaay!]

*THÙM* *THÙM* *THÙM* *THÙM*

Sui, vì quá vui mừng, bắt đầu nhảy tưng tưng... nhưng vẫn đang ở kích thước khổng lồ!

[Ahhh! Sui! Bình tĩnh lại nào! Trở lại kích thước bình thường đi!]

[Được ạaaaaaa~]

Tôi không hiểu nó hoạt động thế nào, nhưng ngay khi tôi nói vậy, Sui liền thu nhỏ lại trở về kích thước bình thường.

[Sao rồi? Sui siêu to đúng không?]

[Đúng vậy, Sui thật sự rất to.]

[Heheh~ Sui có thể to bất kỳ kích cỡ nào, miễn là không vượt quá kích thước đó. Sui giỏi không?]

Hửm? Vậy là Sui có thể tùy ý thay đổi kích thước, miễn là không vượt quá giới hạn kia? Quá ấn tượng.

[Nhưng mà, Sui thích kích thước nhỏ để có thể ở trong cái túi này hơn~] Sui nói, dùng một xúc tu chọc chọc vào chiếc túi yêu thích của nhóc.

[Ta cũng thích kích thước này. Sui đã như thế từ lúc ta gặp nhóc, nên cảm giác rất hợp với cậu.]

[Eheheh~ Chủ nhân cũng cảm thấy giống Sui nữa~ Sui thích nhất kích thước này, nên Sui sẽ ở thế này thôi~]

[Vậy là tốt rồi. Nhưng nếu ta bảo thì hãy lớn lên nhé, được không?]

[Được ạ!]

À...

... Nhìn về phía Sui vừa khổng lồ hóa, đám cỏ ở đó bị đè nát đến phẳng lì.

Ừ thì, Sui vừa tạo ra một chỗ hoàn hảo, vậy ăn ở đây luôn cũng được.

[Này, cũng đến giờ rồi, hay là chúng ta ăn ở đây luôn nhỉ?]

[Ồ, ý hay đấy~ Thời tiết cũng đẹp nữa, ăn ở đây sẽ tuyệt lắm.] Dora-chan có vẻ rất phấn khích, bay vòng vòng như xoay tít.

[Đúng vậy. Đây là một ý kiến hay.]

[Ăn~]

[Vậy tôi sẽ bắt đầu nấu ăn, chờ một chút nhé.]

Tôi hơi băn khoăn không biết nên làm món gì, nhưng như Dora-chan nói, thời tiết quá đẹp, nên chắc chắn phải là món này. Tôi lấy ra bếp nướng mà tôi đã đặt làm riêng từ trước. Trời đẹp, đồng cỏ rộng, vậy thì tiệc nướng ngoài trời thôi. Tôi định nướng thêm vài chiếc xúc xích tôi đã làm trước đây, cùng với thịt bò sừng máu và thịt wyvern. Ngoài ra, cũng sẽ nướng thêm vài loại rau để đổi vị. Chỉ ăn mỗi thịt thì dễ ngán lắm, nên cần thứ gì đó tươi mát hơn. Tẩm ướp thịt từ trước thì sẽ ngon hơn, nhưng giờ mà pha nước sốt rồi ướp thì hơi tốn thời gian... À, nhớ ra rồi!

Tôi có thể dùng loại nước sốt đó và ướp ngay bây giờ. Tôi mở Siêu Thị Online và bắt đầu đặt hàng. Trước tiên là cần than củi. Sau đó là nấm hương, ớt chuông để nướng rau. Măng tây cũng ngon, à, và cả ngô nữa—ý tưởng không tồi. Cuối cùng là... À, loại nước sốt tare đó. Đây rồi. Đó là một loại tare cao cấp hơn bình thường, được đựng trong túi giấy. Trên bao bì còn ghi rõ: “Phù hợp để làm nước ướp.” Tôi từng thử qua và kết quả cực kỳ hài lòng. Lần này, nhất định phải dùng loại đó.

Được rồi, vậy thì bắt đầu chuẩn bị thôi.

…………