Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

164 4469

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

42 253

B.A.D.

(Đang ra)

B.A.D.

Ayasato Keishi

Một câu chuyện kỳ ảo, bí ẩn, tàn khốc, đau đớn, xấu xí và đẹp đẽ chuẩn bị khai màn!

81 2794

Vị Thần Ngủ Say Trong Sóng Biển Mênh Mông

(Đang ra)

Vị Thần Ngủ Say Trong Sóng Biển Mênh Mông

安田 のら

Tuy nhiên những tháng ngày yên bình không kéo dài được lâu, và Akira, cậu bé không mang trong mình dấu hiệu của tinh linh kể từ khi sinh ra, quyết định bước chân lên đường phiêu lưu để hiểu rõ hơn về

1 4

Tập 05 - Chương 1-4

Sau khi vào nhà, tôi dẫn cả năm người vào phòng khách.

"Nhà... nhà này thật tuyệt vời," Philip nói đầy kinh ngạc.

[Anh chỉ thuê thôi, khi anh ở trong thị trấn này.]

Đáp lại, cả năm người đồng thanh: "Hạng A đúng là đỉnh thật."

Tôi nghĩ thầm, không biết các hạng A khác thế nào, nhưng trường hợp của mình thì tất cả là nhờ Fel và hai linh thú kiếm tiền cho.

[Được rồi, anh sẽ đi nấu ăn ngay, trong lúc chờ các em uống tạm cái này nhé.] Tôi đưa chúng vào phòng khách, rót đồ uống cho chúng và dặn chờ một chút. Tôi đã dùng ngay mấy chiếc cốc vừa mua từ nhà Brigitta, xưởng Dovan. Tôi rót nước cam cho bọn trẻ, và chúng uống lấy uống để, không ngừng xuýt xoa về độ ngọt của nó.

Fel và hai linh thú kia thì được uống sữa trái cây trong những chiếc bát thường dùng. Tôi dự định sẽ sử dụng những chiếc bát mới mua từ chỗ Ida cho bữa ăn sắp nấu. Phải nhanh lên thôi. Tôi quay trở lại nhà bếp và bắt đầu chuẩn bị bữa ăn.

Sau khi suy nghĩ kỹ, tôi quyết định làm sandwich sốt mật ong mù tạt với thịt cockatrice. Nhìn qua thì có vẻ năm người này hiếm khi ra ngoài thị trấn, nếu không muốn nói là chưa bao giờ, nên tôi không chắc liệu phục vụ cơm có phù hợp không, vì có lẽ chúng chưa từng ăn món đó. Vì vậy, tôi chọn dùng bánh mì. Và thật đúng lúc, tôi vừa mới có thịt cockatrice. Có vẻ như cả năm đứa nhóc đều thích hương vị ngọt ngào, nên tôi sẽ làm món này kiểu sang chảnh một chút, giống như bữa ăn trong quán cà phê. Ngoài ra, món này cũng khá đơn giản để chế biến. 

Đầu tiên, tôi cần chuẩn bị nguyên liệu. Tôi mở siêu thị online của mình và mua những thứ cần thiết. Tôi đã có sẵn nước tương và nước cốt chanh đóng chai, vậy chỉ cần mua thêm bột mù tạt và mật ong, đúng không? À, còn cả rau xà lách và bánh mì trắng nữa. Tốt rồi, bắt đầu thôi!

………

Sau khi đâm lỗ trên bề mặt thịt cockatrice, tôi rắc muối và tiêu để ướp. Tiếp theo, bắt đầu làm sốt mật ong mù tạt. Trộn bột mù tạt, nước tương, mật ong và nước cốt chanh lại với nhau. Đun nóng chảo và thêm một ít dầu ăn, sau đó áp chảo thịt cockatrice, bắt đầu từ mặt da. Khi mặt da chuyển sang màu nâu nhạt và chín đều, lật lại và tiếp tục nấu mặt còn lại. Trong quá trình nấu, mỡ sẽ chảy ra, nên có thể dùng giấy bếp để thấm bớt mỡ nếu muốn giảm độ béo. Khi thịt đã chín kỹ, nhúng thịt vào sốt mật ong mù tạt và để nấu thêm một chút để thịt ngấm gia vị. Hãy cẩn thận với bột mù tạt có thể bắn ra trong quá trình nấu. Để thịt cockatrice xào mật ong mù tạt nguội bớt, sau đó nướng nhẹ bánh mì trong lò. Rửa sạch rau xà lách và xé lá thành kích thước vừa ăn. Xếp xà lách lên một lát bánh mì đã nướng, đặt thịt cockatrice xào mật ong mù tạt lên trên, rồi kẹp thêm một lát bánh mì nướng nữa. Cắt đôi bánh sandwich để hoàn thiện món ăn.

………

Đối với phần của Fel và hai linh thú, tôi xếp thức ăn vào những chiếc đĩa mới. Phần của Anton và những đứa nhóc sẽ được bày trên những chiếc đĩa mua từ xưởng Sevalier của gia đình Anton. Tất nhiên, tôi đã làm một phần cực lớn dành riêng cho Fel và hai linh thú. Sau đó, tôi rót nước cam vào một bình thủy tinh. May mắn là ngôi nhà này có sẵn dụng cụ và đồ ăn uống. Trong số đó, có một chiếc bình thủy tinh thực sự, nên tôi quyết định sử dụng nó. Trông có vẻ khá đắt tiền, nên chắc phải cẩn thận khi dùng. Cũng có một chiếc xe đẩy, vì vậy tôi đã tận dụng nó để mang bánh sandwich mật ong mù tạt ra phòng khách.

[Xin lỗi vì đã để mọi người chờ lâu.]

Tôi phân phát thức ăn cho tất cả mọi người.

Fel, SuiDora-chan chắc chắn đã rất đói, vì họ bắt đầu ăn một cách mạnh mẽ.

Hay nói đúng hơn... Aaa, Fel vừa ăn nguyên nửa cái chỉ với một lần cắn. Chắc chắn ông ta sẽ đòi thêm ngay thôi, phải không?

[À, có ai muốn uống gì không?]

"Vâng, có ạ!"

Có vẻ như chúng rất thích nước cam nhỉ? Tôi rót thêm nước cam vào năm chiếc cốc của họ.

"Ngon quá!!" Người đầu tiên cắn một miếng bánh sandwich mật ong mù tạt từ thịt cockatrice và thốt lên là Philip. "Hôm qua đã ngon rồi, nhưng món này thì tuyệt vời," cậu ấy nói trong khi ăn như gió.

"Đúng vậy. Ngon quá! Ngọt nhẹ, đúng chuẩn!" Anton cũng ăn với một sự hào hứng không kém.

"Phải, món này ngon lắm. Nó ngọt một chút, nhưng không chỉ có ngọt thôi. Đây là lần đầu tiên tớ ăn thứ gì có vị thế này, và tớ thấy nó thật tuyệt." Brigitta nói, vừa ăn từng miếng một cách liên tục.

"Dù có rất nhiều hương vị như ngọt, cay, mặn, nhưng tất cả hòa quyện rất tốt. Ừm, món này thực sự xuất sắc." Paul, người có vẻ là điềm tĩnh nhất trong năm người, vừa gật đầu vừa nói trong khi ăn.

"Món này siêu ngon! Mmmph... Cho em một phần nữa!!" Livia, thêm nữa rồi sao? Nhanh thật đấy.

[Thêm nữa.]

[Thêm nữa.]

[Sui cũng muốn ăn nữa~!]

Ba linh thú của tôi cũng đồng loạt đòi thêm món.

[Vậy thì đợi chút nhé.]

Tôi vui vẻ quay trở lại bếp và chuẩn bị thêm phần ăn.

………

"Whooh~, tớ no căng rồi."

"Thật tuyệt vời."

"Đúng vậy, ngon lắm."

"Ừm, thực sự rất ngon."

"Tớ no căng cả bụng luôn."

Bữa tối đã xong, tôi đang thư giãn trong phòng khách cùng với năm người họ. Tôi cầm trên tay một ly cà phê đá, còn mấy đứa nhóc thì uống nước cam. Có vẻ như ai cũng hài lòng với bữa ăn vừa rồi.

Fel và hai linh thú cũng vậy. Fel nằm ườn ra một bên,Dora-chan thì ngủ, tựa vào người Fel. Sui cũng đang ngủ, bám chặt lấy Fel. Tôi cũng ăn, nhưng lại phải tranh thủ ăn trong lúc nấu cho mọi người. Dù sao thì tôi cũng là người mời chúng, và việc chúng nói món ăn ngon khiến tôi thấy vui, vậy nên không có vấn đề gì cả.

[Ngày mai các em có nhận thêm nhiệm vụ không?]

"Có, đó là kế hoạch của bọn em. Em đã bàn với mọi người rồi, và lần này, chúng em sẽ rút kinh nghiệm rằng luôn có những tình huống bất ngờ có thể xảy ra trong nhiệm vụ." Anton trả lời.

[Mặc dù chuyện đó chỉ mới xảy ra ngày hôm qua, mà các em đã tính nhận nhiệm vụ khác vào ngày mai rồi à? Các nhà thám hiểm hạng F đúng là chăm chỉ thật.]

"Với những người như bọn em, nếu không đều đặn nhận nhiệm vụ, thì sẽ không thể thăng hạng được," Philip than phiền.

"Đúng vậy. Chúng em phải bắt đầu xây dựng thành tích từ những gì mình có thể làm được. Em muốn nhanh chóng lên hạng D," Brigitta nói.

Có chuyện gì đặc biệt xảy ra khi đạt hạng D sao?

"Đúng rồi. Chúng em muốn nhanh chóng lên hạng D để có thể vào hầm ngục, phải không?"

Hửm? Hạng D để vào hầm ngục? Có mối liên hệ nào giữa việc đạt hạng D và hầm ngục sao, Paul?

"Đúng vậy~ tớ muốn được vào hầm ngục rồi," Livia cũng thêm vào.

Hạng D thì liên quan gì đến hầm ngục nhỉ?

[À, ừm... Việc lên hạng D có liên quan gì đến hầm ngục không?]

Khi tôi hỏi, cả năm người nhìn tôi với ánh mắt như đang hỏi, "Anh đang nói gì thế?"

"Cái gì? Anh không biết à? Hội Thám Hiểm khuyến nghị chỉ những nhà thám hiểm từ hạng D trở lên mới nên vào hầm ngục," Anton trả lời.

Gì cơ? Thật sao? Tôi không biết điều đó. À đúng rồi, tôi đã được thăng hạng C ngay khi đến Dolan. Chưa ai từng nói với tôi điều cơ bản như vậy, và tôi cũng chẳng thèm hỏi.

Theo lời Anton, đó chỉ là một khuyến nghị, nên không phải những người chưa đạt hạng D thì không được vào.

"Nhưng, vào hầm ngục khi ở hạng thấp thì có lẽ sẽ chỉ dẫn đến cái chết vô ích thôi. Bọn em không ngu ngốc đến thế, nên sẽ tuân thủ khuyến nghị của hội và chờ đến khi lên hạng D mới vào. Chúng em cũng sẽ tham gia khóa huấn luyện trước khi vào nữa."

Theo Anton, Hội Thám Hiểm tổ chức một lớp học dành cho các nhà thám hiểm chuẩn bị bước vào hầm ngục lần đầu.

Đây là lần đầu tôi nghe về chuyện này.

Khoan đã, Dolan cũng có cái đó sao? Nếu có, tôi chắc chắn sẽ tham gia… Nhưng Elrand lại chẳng nói lời nào về chuyện này...

Chết tiệt, cái gã yêu rồng vô dụng, vô trách nhiệm đó!

"Nhắc đến hầm ngục, em mới nhớ ra! Em nghe đồn gần đây có một nhà thám hiểm hạng A sẽ đến Nijhoff, người đã vượt qua một hầm ngục!" Paul nói, ánh mắt bất ngờ nhìn về phía tôi.

Mọi người đang lắng nghe Paul ngay lập tức chuyển ánh nhìn về phía tôi.

[C-Có thật không?] Anton hỏi một cách do dự.

[Ờ thì... ừm... kiểu như vậy…]

Khi tôi vừa nói xong, cả năm người họ bắt đầu làm ầm lên vì phấn khích.

Chúng không ngớt lời khen ngợi, nói những câu như, "Thật tuyệt vời!" hay "Ngầu quá!" Ánh mắt của mọi người sáng rực khi nhìn tôi. Cảm giác hơi áy náy dâng lên trong lòng, nên tôi quyết định nói sự thật.

[Không, ý anh là, tất cả đều nhờ vào các linh thú của anh nên anh mới vượt qua được. Các linh thú của anh rất mạnh, nên anh chỉ dựa vào họ thôi.]

"Dĩ nhiên rồi, anh là một nhà thuần thú mà! Vì các linh thú của anh mạnh mẽ, điều đó có nghĩa là anh cực kỳ tài giỏi! Và điều đó cũng có nghĩa là, với tư cách nhà thám hiểm, anh cũng rất giỏi! Thật đáng ngưỡng mộ!" Anton nói lớn. Tất cả những người khác đều gật đầu đồng ý.

H-Hả? Th-Thật sao?

Ngay sau đó, chúng tấn công tôi bằng hàng loạt câu hỏi:

"Bên trong hầm ngục như thế nào?!"

"Có loại kẻ địch nào ở đó?!"

"Còn các vật phẩm rơi ra thì sao?!"

"Và bẫy nữa?!"

"Trong các rương kho báu có gì?!"

Tôi trả lời từng câu hỏi của họ, kể lại trải nghiệm của mình trong hầm ngục.

………

[Gì cơ? Ủa, đã trễ thế này rồi sao?] Thời gian trôi qua nhanh thật, trời đã tối lúc nào không hay. [Mọi người ngủ lại đây luôn đi?]

"Không, bọn em cần dậy sớm vào ngày mai, nên sẽ về nhà. Đúng không, mọi người?"

"Anton nói đúng. Nghe anh kể chuyện làm em cảm thấy có động lực hẳn, anh Mukohda."

"Tớ cũng vậy, Philip. Tớ thực sự muốn vào hầm ngục ngay bây giờ."

"Tớ đồng ý với Philip. Tớ cũng rất muốn vào hầm ngục rồi."

"Paul, chúng ta cần lên hạng D trước đã. Mọi người, cùng cố gắng nhé!"

Livia là người cuối cùng lên tiếng, gắn kết cả nhóm lại. Tất cả đều gật đầu đồng tình. Có vẻ sau khi nghe tôi kể về hầm ngục Dolan, mấy đứa nhỏ này đã tràn đầy nhiệt huyết và quyết tâm.

[Hiểu rồi. Vậy mọi người cẩn thận trên đường về nhé.]

"Được rồi. Cảm ơn anh vì mọi thứ hôm nay, Mukohda."

[Không, anh mới là người phải cảm ơn vì các em đã đưa anh đi tham quan.]

Chỉ như thế, cả năm người rời đi. Có vẻ như chúng thật sự rất khao khát được bước vào hầm ngục, nên suốt buổi cứ xoay quanh đề tài đó, hỏi tôi đủ mọi thứ. Bọn trẻ nói rất nhiệt tình, vì hầm ngục là nơi dễ kiếm tiền nhất, là giấc mơ của bất kỳ nhà thám hiểm nào. Dù tôi không gặng hỏi, chúng vẫn vui vẻ kể cho tôi nghe về các hầm ngục khác ngoài Dolan.

Thành thật mà nói, mấy thông tin đó chẳng giúp gì cho tôi cả nhưng tôi để ý thấy Fel đang nằm lim dim mà vẫn lắng nghe chăm chú.

[Haaizz~]... chắc ông ta lại sắp rùm beng chuyện hầm ngục nữa cho coi.

………...

Tôi đã mua rất nhiều thứ hôm qua, vậy hôm nay nên làm gì đây? Khi tôi đang suy nghĩ về điều đó sau bữa sáng...

[Được rồi, chúng ta sẽ đi vào hầm ngục.] Fel nói, đứng thẳng dậy.

[Hả? Ông nói gì thế, đột ngột vậy?] Chỉ vì nghe mấy câu chuyện về hầm ngục hôm qua, không phải là đi ngay lập tức thì hơi quá đáng sao?

[Ta nghe nói về hầm ngục hôm qua. Theo như những gì mấy đứa nhãi ấy nói, có một hầm ngục cách đây khoảng mười ngày đi bộ, đúng không? Khoảng cách đó không có gì với ta, vậy nên chúng ta có thể đi ngay lập tức.]

Không, không, không, đừng có kiểu "chúng ta có thể đi" như vậy chứ. Theo lời Anton, đúng là có một thành phố hầm ngục tên Aveling ở phía nam Nijhoff, nhưng chuyện này và chuyện kia là hai việc khác nhau hoàn toàn. Lý do chúng tôi đang trên đường đến Berléand là vì Fel chính miệng nói muốn ra biển cơ mà!

[Nhưng nếu ông muốn đi hầm ngục, thì sao tới biển? Không phải ông nói là chúng ta cần đến đó vì bạch tuộc và rắn biển rất ngon sao?]

[Đúng, ngươi nói đúng. Nhưng nếu phải chọn giữa biển và hầm ngục, ta chọn hầm ngục.]

Hả? Ông đang nói cái gì thế? Chúng ta đã cuốc bộ xa đến mức này chỉ vì ông nói ông muốn ra biển... Tôi còn có cả kế hoạch cho chuyện đó rồi nữa!

[Không, không, không được. Ông đã nói là "chúng ta sẽ đi ra biển", vậy nên phải theo kế hoạch và đến Berléand. Tôi cũng muốn ra biển để tìm nguyên liệu đấy chứ?]

Tôi muốn mở tiệc nướng hải sản cơ mà!

[Mnrr... Hải sản, à... Khi ngươi nhắc vậy, thì đúng là sẽ khó từ chối thật…]

[Đúng, đúng không? Mấy kẻ tham ăn như ông mà lại từ chối đồ ăn ngon thì không được đâu.]

[Chúng ta cần phải thưởng thức hết hương vị của biển cả.]

[Được rồi, vậy thì chúng ta sẽ đi hầm ngục sau khi ra biển. Ừm, đó là kế hoạch.]

Không, tôi đã nói là không làm vậy. Tôi không đi hầm ngục đâu.

Nếu tôi nói không đi, thì là không đi. Chắc chắn lần này là không. Mặc dù... khi tôi nói không đi Dolan, cuối cùng chúng tôi vẫn đi...

[Ông không thể thôi đi về mấy cái hầm ngục à? Chúng ta đã đi hầm ngục ở Dolan một thời gian trước rồi cứ để nó yên đi. Chúng ta đã vào đó và chiến thắng nó rồi, vậy là đủ rồi.]

[Ngươi đang nói gì thế? Hầm ngục là nơi tốt nhất để lên cấp, ngươi biết không? Và quan trọng hơn là chúng là một bài tập thể dục tuyệt vời. Cái này là lợi đôi đường đấy chứ?]

[Lợi đôi đường gì? Dù ông nói gì thì tôi vẫn không đi đâu.]

[Hmph! Ta nghĩ ngươi là người duy nhất nói như vậy… Này, Dora, Sui, hai ngươi có muốn đi hầm ngục không?]

Cái gì? Ông ta lôi cả Dora-chan và Sui vào chuyện này à? Không công bằng chút nào luôn!

(Hầm ngục? Tất nhiên là ta muốn đi chứ!)

(Sui cũng muốn đi hầm ngục!)

[Đấy! Chẳng phải hầm ngục là tuyệt nhất sao? Heheh... Này, Dora và Sui đều muốn đi mà.]

Kh... Cái vẻ mặt đắc thắng đó là sao chứ? Đưa Dora-chan và Sui vào chuyện này thật quá đỗi gian lận.

[Không đời nào, tôi không đi đâu.]

[Cái gìiii? Đi hầm ngục đi mà. Chẳng phải cái hầm ngục lần trước siêu vui sao? Ta muốn đi nữa!]

Dora-chan, đừng có nói mấy câu như kiểu hầm ngục là công viên giải trí thế chứ. Các nhà thám hiểm ngoài kia đang đánh đổi sinh mạng mỗi ngày để sống sót ra khỏi đó đấy.

[Sui cũng muốn đi hầm ngục nữa. Rồi đánh bại thật nhiều thứ với pew pew á~]

Gnnrrr... Fel tên tệ bạc ấy đã hoàn toàn kéoDora-chan và Sui về phe mình rồi!

[Chủ nhân~ Làm ơn mà~. Sui muốn đi hầm ngục nữa~]

Sui... Và thế là tôi thua. Chứ tôi làm sao mà từ chối nổi mỗi khi nhóc ấy xin xỏ như vậy chứ...

[*Haizz~*... Được rồi. Đi thì đi.] Tôi không thể thắng nổi Sui mỗi lần nhóc ấy dùng ánh mắt ấy nhìn tôi.

[FUHAHAHAHAHA, ta biết ngay mà.]

[Ohhh! Chúng ta đi hầm ngục nữa à?! Tuyệt vời!]

[Hầm ngục, hầm ngục, yaayyy!] Cả ba đang reo hò ầm ĩ trong niềm hân hoan phấn khích.

[Một thị trấn khác có hầm ngục, ta thực sự rất mong đợi điều này.]

[Ừa~. Lần này sẽ có quái vật nào xuất hiện nhỉ? Nhưng mà, chúng cũng chẳng làm gì được chúng ta đâu! Ta phấn khích quá!]

[Sui cũng phấn khích nữa~. Sui sẽ pew pew và đánh bại thật nhiều thứ luôn!]

Cả ba đều đã sẵn sàng tinh thần để lao vào hầm ngục tiếp theo. Nhưng ít nhất, không phải là ngay bây giờ.

[Này, chúng ta không đi ngay bây giờ đâu, mọi người. Như kế hoạch, chúng ta sẽ đến thị trấn ven biển Berléand trước, sau khi xong việc ở đó thì mới tính chuyện hầm ngục.]

[Vậy thì đi ngay lập tức.] Fel đáp không chút do dự.

Tất nhiên là tôi từ chối thẳng thừng. [Ông biết không, tôi đã thuê căn nhà này trong một tuần. Rời đi giữa chừng thì phí phạm lắm. Chúng ta sẽ rời đi vào ngày kia.] Tôi đã thuê cả tuần rồi, nên ít nhất cũng phải tận hưởng hết thời gian chứ. Không phải lúc nào cũng có dịp ở một nơi tiện nghi thế này. Tôi vẫn còn muốn tận hưởng cái phòng tắm kia nữa!

Dù sao thì, kế hoạch cho hôm nay của tôi cũng đã rõ ràng. Ban nãy tôi còn lăn tăn không biết làm gì, giờ thì biết chắc rồi: chúng tôi sẽ rời đi vào ngày kia, nên hôm nay phải tập trung chuẩn bị đồ ăn. Sau khi sắp xếp mọi thứ, tôi chui vào bếp bắt đầu công cuộc nấu nướng, chuẩn bị phần lương thực cần thiết cho chuyến đi. Tôi dành cả ngày để làm các món quen thuộc như karaage, thịt lợn chiên xù, thịt gà áp chảo, cốt-lết thịt băm, bít tết Hamburg, thịt ướp miso, rau xào, thịt băm xào xì dầu, và còn nhiều món nữa.

Trong lúc tôi đang mải mê nấu nướng thì Fel và mọi người lại kéo vào, kêu đói bụng như mọi khi. Nhưng cuối cùng tôi cũng hoàn thành tất cả món ăn cần thiết cho hành trình sắp tới. Tuy nhiên, lượng thịt trong kho Item Box của tôi đã giảm đi thấy rõ. Chỉ còn khoảng một phần tư số thịt bò sừng máu và thịt wyvern so với lúc đầu. Có lẽ vẫn đủ để đến Berléand, nhưng với tốc độ ăn của bọn này... tôi chắc chắn sẽ phải kiếm thêm thật nhiều hải sản và thịt tươi khi tới nơi.