Chúng tôi đã đến Hội Thám Hiểm để nhận một nhiệm vụ. Nói thật thì, tôi cũng không nhớ lần cuối cùng chúng tôi tự chọn một nhiệm vụ thay vì nhận những công vụ được giao trực tiếp từ hội là khi nào nữa.
Hôm nay vốn là ngày cuối cùng chúng tôi ở lại thị trấn này, và tôi thực sự chỉ muốn nằm ườn ở nhà, nhưng [Fel] cứ kêu ca rằng thật nhàm chán... Dora chan và Sui thì lại nói rằng muốn ra ngoài, thế là mọi chuyện xoay sang việc nhận một nhiệm vụ. Dù sao thì tôi cũng là một nhà thám hiểm, ít nhất là trên danh nghĩa.
Đó là lý do tại sao chúng tôi đang đứng nhìn bảng nhiệm vụ, nhưng... chẳng có gì ở đây cả...
Vì tôi thuộc hạng A, nên chỉ có thể nhận các nhiệm vụ hạng A hoặc S, nhưng các yêu cầu trên bảng này chỉ dừng ở hạng B. Có vẻ như tôi phải hỏi quầy tiếp tân rồi.
[Xin lỗi, tôi muốn nhận một nhiệm vụ.]
Khi tôi nói vậy và đưa thẻ hội của mình ra, nhân viên tiếp tân rời khỏi chỗ ngồi sau khi bảo: "Xin vui lòng chờ một chút."
Ồ, cô ấy đi gọi Jöran à? Mình chỉ đến nhận một nhiệm vụ thôi mà, đâu cần phải làm quá vậy chứ...
Một lát sau, Jöran bước tới.
"Ồ, đến thật đúng lúc. Có một vấn đề hơi rắc rối vừa xảy ra, và việc tìm kiếm những nhà thám hiểm giỏi thật khó khăn. Ta đang nghĩ rằng tốt nhất là nhờ cậu."
Theo lời Jöran, bọn orc đã bắt đầu xuất hiện định kỳ quanh một ngôi làng phía bắc đây và dọc theo con đường gần đó. Vì số lượng của chúng ngoài tự nhiên vốn đã cao, nên nghi ngờ rằng có thể chúng đã lập nên một ngôi làng orc gần đó. Vì vậy, Jöran đã đưa ra một nhiệm vụ điều tra khu rừng quanh ngôi làng phía bắc và con đường.
Đội nhóm nhận nhiệm vụ này vừa trở về sáng nay, và theo báo cáo của họ, sự tồn tại của một ngôi làng orc trong khu rừng giáp với con đường và ngôi làng đã được xác nhận.
Theo báo cáo của đội điều tra, họ đã xác nhận sự hiện diện của các thủ lĩnh orc và tướng quân orc. Họ không thể xác minh sự tồn tại của một vua orc, nhưng dựa trên quy mô ngôi làng, việc một vua orc xuất hiện chỉ còn là vấn đề thời gian. Vì ngôi làng đó nằm gần khu dân cư và trục lộ lớn, nên cần phải xử lý ngay lập tức. Tuy nhiên, nhiệm vụ này yêu cầu các nhà thám hiểm từ hạng C trở lên, và với số lượng orc hiện tại, ít nhất phải cần một đội năm hoặc sáu người.
Thật không may, gần như tất cả các nhóm hạng C trở lên đều đang làm nhiệm vụ ở nơi khác.
"Nhờ cậu đã nhận các nhiệm vụ tiêu diệt cây quỷ và cyclops, các xưởng sản xuất đã quay lại hoạt động bình thường. Trước đây, bọn ta gặp vấn đề trong việc xuất khẩu hàng hóa, nhưng giờ thì mọi thứ đã ổn. Nhờ đó, bọn ta nhận được thêm nhiều yêu cầu hộ tống đến các thị trấn khác."
Ra là vậy... Tất cả các nhóm hạng C trở lên đều đã bị điều động đi làm nhiệm vụ hộ tống. Mặc dù không phải lỗi của mình, nhưng cũng khó mà nói là không có liên can gì, nhỉ?
"Ta đã cố gom được một nhóm hạng C còn sót lại, nhưng chỉ một nhóm thì..." Jöran nói với vẻ trăn trở.
Lựa chọn duy nhất của ông ấy lúc này là hoặc chờ các nhóm khác quay về, hoặc nhờ tôi. Nhưng vấn đề là không ai biết sẽ mất bao lâu để có đội nào đó quay lại, và Jöran lo rằng để mặc lũ orc tự tung tự tác quá lâu có thể sinh biến cố. Nếu một vua orc xuất hiện trong thời gian đó, thì không chỉ một nhóm năm hay sáu người là đủ nữa lúc đó phải cần ít nhất hai nhóm hạng B mới trấn áp được. Chính vì vậy, ông ấy nghĩ rằng nhờ tôi có lẽ sẽ nhanh hơn.
"Xin lỗi vì đã làm phiền, Mukohda, nhưng cậu có thể nhận nhiệm vụ này không?"
[Chờ đã... Fel, ông nghĩ sao? Cá nhân tôi thấy cũng ổn, vì đây là cơ hội tốt để kiếm thêm thịt.]
[Một ngôi làng orc à? Chúng là những kẻ địch nhàm chán, nhưng đúng là một nguồn cung cấp thịt tốt. Được, đi thôi.]
Có vẻ như [Fel] đồng ý.
[Dora-chan, Sui, hai cậu có thấy ổn không?] Tôi hỏi cả hai bằng thần giao cách cảm.
[Ta ổn.]
[Sui cũng muốn đi.]
Có vẻ cả hai cũng đồng thuận.
[Chúng tôi sẽ nhận nhiệm vụ này, Jöran.]
"Ohh, thật sao? Cảm ơn cậu. Được rồi, các cậu sẽ đi cùng với nhóm hạng C mà ta đã thuê; như vậy ổn chứ?"
[Được thôi.]
Vậy là chúng tôi sẽ nhận nhiệm vụ tiêu diệt ngôi làng orc cùng một nhóm hạng C. Đây là lần đầu tiên tôi nhận nhiệm vụ chung với nhóm khác, nhỉ? Cũng xem như một trải nghiệm mới mẻ.
"Được rồi, ta sẽ giới thiệu các cậu, đi theo ta nào."
Jöran dẫn chúng tôi đến một căn phòng họp trên tầng một của hội quán. Trong đó, một nhóm gồm bốn nhà thám hiểm khoảng độ tam thập với vẻ ngoài cực kỳ rắn rỏi và khuôn mặt có phần đáng sợ đang ngồi chờ.
Ừm... mình có thể chạy ngay bây giờ không? Cái đội hình gì mà toàn đàn ông cơ bắp cuồn cuộn thế này? Không chỉ khuôn mặt dữ dằn, mà khí chất cũng hùng hổ đến đáng sợ...
"Chào xin lỗi vì đã để mọi người chờ lâu."
“Vậy, hội trưởng, tình hình nhiệm vụ thế nào rồi?” Người đàn ông đầu trọc với ánh mắt sắc lạnh, có vẻ là thủ lĩnh của nhóm, lên tiếng.
“Tal sẽ giải thích ngay bây giờ.” Jöran đáp, rồi bắt đầu giới thiệu tôi với nhóm nhà thám hiểm kia.
“Thật vinh hạnh khi được hợp tác trong nhiệm vụ cùng một nhà thám hiểm hạng A. Mong được cậu chiếu cố.” Thủ lĩnh tên Alonzo vừa nói vừa đưa tay ra bắt tay tôi.
[Rất vui được gặp mọi người.] Tôi cũng bắt tay các thành viên còn lại và chào hỏi.
Mặc dù vẻ ngoài có hơi đáng sợ, lại thêm mùi mồ hôi đặc trưng của mấy người luyện võ ám khắp người, nhưng dường như họ không phải người xấu. Thành thật mà nói, tôi thà làm việc với vài nhà thám hiểm nữ hơn, nhưng tất nhiên không thể nói điều đó ra.
Bốn người này đều thuộc nhóm hạng C, tên là "Chiến Binh Bóng Tối". Tôi không rõ vì sao ai ở đây cũng thích đặt mấy cái tên nghe sến rện như vậy, nhưng lâu nay tôi đã ngừng bận tâm chuyện đó. Sở thích cá nhân mà, miễn không ảnh hưởng ai là được.
Thủ lĩnh Alonzo, người đầu trọc, là một kiếm sĩ sử dụng đại kiếm. Clement, kẻ có mái tóc dài màu nâu sẫm gợn sóng, cũng là kiếm sĩ nhưng dùng kiếm một tay. Matthias, người có tóc ngắn vàng nhạt, là trinh sát chuyên sử dụng dao găm. Cuối cùng là Ernest, tóc ngắn màu nâu đỏ, pháp sư thành thạo ma pháp Hỏa, Phong và chút ít Hồi Phục.
“Tôi nghe danh đã lâu, nhưng không ngờ cậu thực sự thuần hóa được một con Fenrir...” Alonzo nói, mắt dán chặt vào Fel.
Có vẻ vì là hạng C nên anh ta nhận ra được Fel. Và có lẽ danh tiếng của Fel cũng đã bắt đầu lan rộng gần đây. Dù gì thì, chúng tôi đã chinh phục hầm ngục ở Dolan mà...
[Fel rất mạnh. Nhưng con rồng Pixie này tên Dora-chan và con slime này tên Sui cũng là những linh thú của tôi. Tất cả đều rất mạnh.]
“Tôi chưa từng nghe về rồng Pixie bao giờ. Và con slime này... cũng mạnh sao?”
[Sui đặc biệt lắm, biết không? Nó rất mạnh. Còn về cách chúng chiến đấu, đợi đến ngôi làng của bọn orc rồi sẽ rõ.]
Tất cả bọn họ đều cường hãn. Sui thường bị đánh giá thấp vì là slime, nhưng nhóc ấy không thể nào đem so với mấy con slime bình thường. Sui là một cá thể hiếm có khó tìm đấy chứ.
“Vậy thì, chúng ta đi thôi. Jöran, ngôi làng của bọn orc nằm ở đâu vậy?”
“Hm... Nó nằm trong khu rừng cách đây khoảng một ngày đi bộ.”
Một ngày đi bộ?
[Một ngày sao? Nhưng chúng tôi định rời khỏi đây vào ngày mai rồi… À, không sao. Chúng ta có thể hoàn thành nó trong hôm nay.] Với việc di chuyển cùng một nhóm đông người, tôi luôn có Sui đáng tin cậy bên cạnh.
“Hửm? Ý cậu là gì?”
Tôi giải thích với Jöran và nhóm Chiến Binh Bóng Tối về năng lực của Sui, nhưng không ai tin cả.
[Nếu không tin thì để tôi chứng minh cho mọi người xem.] Nghĩ vậy, tôi dẫn cả nhóm ra cổng thị trấn.
[Được rồi, Sui, nhóc có thể phóng to để chở đủ bốn người họ không? Cỡ như lần trước chở Anton và những người khác là được.]
[Được ạ.] Nói xong, Sui phồng to lên thành kích thước như lần trước khi chở Anton và nhóm của nhóc ấy. Thấy vậy, cả Jöran và các thành viên của Chiến Binh Bóng Tối đều há hốc miệng, không nói nên lời.
"*Khụ*, đúng là một điều đáng kinh ngạc," Jöran thốt lên.
"Con slime này thật khó tin..." Alonzo nói, trong khi các thành viên khác của nhóm chỉ gật đầu câm lặng, đồng tình với anh ta.
[Chúng tôi định rời khỏi đây vào ngày mai, vì vậy nhiệm vụ này cần phải hoàn thành trong hôm nay. Mọi người mau leo lên đi.]
Tôi hối thúc các thành viên của Chiến Binh Bóng Tối leo lên lưng Sui. Còn tôi, như thường lệ, ngồi trên lưng Fel.
[Được rồi, Jöran, chúng tôi đi đây.]
"Chúng tôi trông cậy vào cậu."
Vậy là cả nhóm lên đường hướng tới ngôi làng của bọn orc.
………
[Đây rồi,] tôi nghe một thành viên của Chiến Binh Bóng Tối thì thầm.
Cả nhóm đang nấp sau một gốc cây lớn, lặng lẽ quan sát ngôi làng của bọn orc.
Nhờ có Sui, chúng tôi đến được khu rừng một cách nhanh chóng. Khi đã vào trong, nhờ sự dẫn đường của Fel, chúng tôi dễ dàng tìm ra khu định cư của bọn orc.
Cả nhóm Chiến Binh Bóng Tối đều bất ngờ trước tốc độ hành quân của chúng tôi, nhưng nhiệm vụ cần được hoàn thành càng sớm càng tốt. Dù sao thì tôi cũng mong xong việc trước khi trời tối.
Trước mắt là ngôi làng của bọn orc, và việc còn lại chỉ là quét sạch chúng.
Ngôi làng nằm trong một khoảng đất trống giữa khu rừng. Tôi có thể thấy những túp lều tồi tàn, có lẽ do chính bọn orc dựng lên.
[Fel, ông có biết có bao nhiêu con ở đây không?] Tôi thì thầm Fel để tránh bị phát hiện.
[Tối đa khoảng hai trăm.]
Hai trăm? Nhiều phết nhỉ... [Có con vua orc nào không?]
[Không. Có một số dạng tiến hóa, nhưng ta không cảm nhận được thứ gì mạnh như thế.]
Vậy tức là giống như lời Jöran đã nói, ở đây chỉ có các thủ lĩnh orc và tướng quân orc mà thôi.
"Kế hoạch của chúng ta là gì đây?" Alonzo hỏi, các thành viên khác trong nhóm cũng quay sang nhìn tôi.
[À, thật ra cũng chẳng có kế hoạch gì... Fel, vẫn như mọi khi đúng không?]
[Đúng vậy. Tấn công trước là chiến thắng. Tấn công chính là cách phòng thủ tốt nhất. Dora, Sui và ta sẽ xử lý chúng. Các ngươi chỉ cần đảm bảo không để con orc nào trốn thoát.]
Ừm, vẫn như mọi lần.
[Thế đấy. Cứ để các linh thú của tôi lo. Chúng ta chỉ cần canh chừng mấy con orc có ý định tẩu thoát.]
Nghe vậy, các thành viên của Chiến Binh Bóng Tối thoáng chút bối rối, như thể vẫn chưa dám tin vào những lời tôi vừa nói.
[Vậy thì, xuất phát thôi. Dora, Sui, đi nào!]
[Yeah-hoo! Chờ mãi!]
[Sui sẽ cố gắng hết sức!]
Ngay lập tức, cả ba lao thẳng về phía trước đầy hăng hái. Và từ đây, mọi thứ bắt đầu trở nên... nói sao nhỉ...
À thì, linh thú của tôi thì làm gì có chuyện gặp rắc rối với đám orc kia chứ?
*Zrrk-*
"Rrrreeeee!"
Tiếng gào thảm thiết vang lên từ phía ngôi làng. Ừm, chắc chắn đó là ma pháp hệ Thổ của Fel rồi. Những cọc nhọn từ lòng đất trồi lên như "bàn chông", đâm xuyên qua từng con orc.
Chỉ riêng đòn tấn công đó thôi đã tiêu diệt hơn một nửa bọn chúng.
"G-Gì thế này..."
Tôi nghe thấy ai đó thì thầm.
Nhìn sang bên, tôi thấy các thành viên của Chiến Binh Bóng Tối đều há hốc mồm, ngây người trước cảnh tượng diễn ra trước mắt. Nhưng đừng vội ngạc nhiên, vì Dora-chan và Sui cũng sắp nhập trận rồi.
*Thdshh* *Thdshh* *Thdshh* *Thdsh* *Thdsh* *Thdshh*
Lần này là những cột băng nhọn sắc rơi từ trên cao xuống, xuyên thủng từng con orc. Không lẫn vào đâu được, đó là ma pháp Băng của Dora-chan.
Giờ thì chỉ còn khoảng một phần tư số lượng ban đầu.
*Spirrt* *Spirt* Splrrt Splrrt *Splrrt*
Đòn kế tiếp là những viên Acid Bullet từ Sui. Từng quả trúng đích, dễ dàng xuyên thủng lũ orc, khiến phần lớn số còn lại bị xóa sổ trong tích tắc.
"Gì thế... những con đó là cái quái gì..."
"Một ngôi làng orc... bị xóa sổ chỉ trong chốc lát..."
"Không thể nào..."
"Những con linh thú đó... quá kinh khủng..."
Các thành viên của Chiến Binh Bóng Tối thì thào đầy khiếp sợ khi chứng kiến cảnh tượng phi thực đang diễn ra. Vâng, tôi hiểu. Nhưng đây là thực tại — linh thú của tôi thực sự rất mạnh.
[Hả?] Tôi để ý thấy vài con orc ở rìa làng mấy con may mắn thoát khỏi các đòn tấn công vừa rồi đang bỏ chạy. Và tệ hơn, chúng đang lao thẳng về phía này.
[Bọn orc chạy khỏi ngôi làng và đang đến đây!] Tôi hét lên.
Các thành viênChiến Binh Bóng Tối giật mình, vội vàng thủ thế, sẵn sàng nghênh chiến.
Tôi cũng nhanh chóng lấy thanh kiếm ngắn mithril từ ItemBox ra và sẵn sàng nghênh chiến. Tôi đã từng hạ cả quỷ khổng lồ lẫn minotaur trong hầm ngục rồi, mà orc thì yếu hơn bọn đó, chỉ cần bình tĩnh là sẽ ổn thôi.
[Được rồi, bọn chúng đến rồi!]
[Haaah!] Tôi chém mạnh vào chân một con orc đang lao tới. Khi nó khựng lại...
*Xoẹt*
Tôi đâm thẳng vào tim nó.
Đúng rồi!
"Woaaah!" Ngay lúc tôi còn đang lâng lâng vì hạ được một con, thì bất ngờ một cú va chạm cực mạnh từ bên hông khiến tôi văng ra xa, đập thẳng vào một thân cây.
[Đau quá...]
"Grreeee!!" Con orc đó đứng sừng sững, gầm lên giận dữ nhìn tôi.
[Ngươi dám làm vậy à, đồ orc khốn kiếp!! STONE BULLETS! STONE BULLETS! STONE BULLETS!!] Tôi gào lên, liên tục thi triển ma pháp.
*Thịch* *Thịch* *Thịch*
Những viên đá cỡ 5cm găm thẳng vào thân thể nó.
"Grreee!!!" Con orc khụy xuống, rên rỉ trong đau đớn.
Không bỏ lỡ cơ hội, tôi lao tới, vung thanh kiếm mithril lên và chặt thẳng vào cổ nó.
[Hyaaah!!]
Đầu con orc rơi xuống đất với một tiếng ''phịch'' nặng nề.
[Phù~...] Tôi thở phào, nhìn quanh thì thấy các thành viên của Chiến Binh Bóng Tối cũng vừa hạ được hai hay ba con nữa.
[Còn con nào không?]
"Không, tất cả bọn orc chạy trốn đều ở đây," Alonzo trả lời.
[Vậy thì, chúng ta quay lại ngôi làng thôi.]
"Những con orc này thì sao?"
[Tôi có ItemBox, tạm thời tôi sẽ nhét chúng vào đó. Chuyện phân chia chiến lợi phẩm để sau hãy tính.]
Sau khi thu thập toàn bộ xác bọn orc vừa bị hạ, tôi cẩn thận cho chúng vào ItemBox, rồi cả nhóm tiếp tục tiến về phía Fel và những người còn lại.
………
Khi chúng tôi đến ngôi làng của bọn orc, tôi thấy vô số xác orc nằm la liệt khắp nơi và giữa đống xác đó là ba linh thú của tôi.
Phải rồi… Thật đáng kinh ngạc. Bọn họ đều mạnh một cách phi lý.
Các thành viên của Chiến Binh Bóng Tối đứng nhìn quanh đống xác orc khổng lồ với vẻ mặt cứng đờ.
"Thật là một cảnh tượng…"
"Ừ, bọn họ đã tiêu diệt toàn bộ ngôi làng của orc nhanh như vậy…"
"Thông thường, khi phá hủy một ngôi làng của orc, ít nhất cũng sẽ có thương vong trong số các nhà thám hiểm, đúng không?"
"Đúng vậy. Vậy mà chúng ta không chỉ an toàn hoàn toàn, mà còn xong hết rồi…"
À ừm… xin lỗi… Nhưng mà, chuyện này bình thường với chúng tôi lắm… À…
[Được rồi, tôi sẽ thu thập hết đám orc xung quanh đây nhé.]
Phớt lờ các thành viên Chiến Binh Bóng Tối đang sững sờ, tôi bắt đầu thu thập xác orc với sự giúp đỡ của các linh thú.
[Phù, cuối cùng cũng xong.]
Đến khi tôi hoàn tất việc thu thập, các thành viên của Chiến Binh Bóng Tối đã kịp định thần và bắt đầu phá dỡ những túp lều mà bọn orc dựng lên trước khi đốt chúng.
Khi tôi hỏi Alonzo lý do, hóa ra đó là một quy tắc bắt buộc trong những trường hợp như thế này.
"Nếu chúng ta để lại, bọn orc hoặc goblin sẽ lại sử dụng chúng."
[Hiểu rồi.]
"May mắn là lần này không có nạn nhân, nhưng nếu có, thì quy tắc là phải thiêu xác họ nữa."
[Hóa ra là thế à? Ừm, điều đó cũng hợp lý.]
Tôi đã nghe nói rằng orc và goblin không có giống cái, nên chúng phải sinh sản và gia tăng số lượng bằng cách dùng các loài động vật khác, quái vật khác, hoặc con người.
Orc và goblin đều có dục vọng cực kỳ mãnh liệt, đặc biệt là với phụ nữ loài người. Nghĩ kỹ thì, cũng dễ hiểu nếu có nạn nhân trong khu vực.
Không biết liệu tôi có thể giữ bình tĩnh trong những tình huống như vậy không, nhưng có lẽ tôi sẽ phải chấp nhận rằng chuyện đó có thể xảy ra.
[Vậy về việc thiêu xác nạn nhân, các anh không giao lại họ cho gia đình sao?]
"Không. Nạn nhân chắc chắn không muốn bị nhìn thấy trong tình trạng đó, và gia đình của họ cũng không muốn nhìn thấy người thân như vậy. Thế nên đây đã trở thành một quy tắc bất thành văn."
Ra là vậy… Bị bọn orc hoặc goblin bắt đi đúng là cơn ác mộng đối với nạn nhân và cả gia đình của họ, phải không?
"Thêm nữa, không thể loại trừ khả năng họ trở thành xác sống, nên việc thiêu xác là quy tắc," Clement bổ sung.
Xác sống? Họ có tồn tại, đúng không? Zombies… Khi tôi hỏi, họ nói rằng xác sống rất hiếm, nhưng có tồn tại. Họ cũng cho biết trong các hầm ngục, có những tầng chỉ toàn loại quái vật này.
Ôi trời… Hy vọng hầm ngục ở Aveling không có tầng nào như vậy. Khoan đã, đó chỉ là khi họ đã chết, đúng không? Vậy nếu họ vẫn còn sống thì sao?
[Nếu nạn nhân vẫn còn sống thì sao?] Khi tôi hỏi, các thành viên Chiến Binh Bóng Tối nhìn nhau với vẻ mặt nghiêm trọng.
"...Đó sẽ là điều tồi tệ nhất có thể xảy ra. Cậu nghĩ rằng mình có thể giữ được tỉnh táo sau khi bị bọn orc hay goblin giày vò sao?"
[À… phải rồi…]
"Hầu như lần nào họ cũng sẽ tự sát ngay lập tức, hoặc mất trí hoàn toàn và được đưa tới đền thờ để chăm sóc. Nếu còn sống, chúng ta sẽ đưa họ về, nhưng điều đó là tốt hay xấu thì còn tùy…"
Hóa ra các đền thờ có một nơi dành riêng để tiếp nhận những người mắc bệnh tâm thần hoặc mất khả năng tự chăm sóc bản thân do bị mất tay chân. Những nơi như vậy không nhiều, nhưng rõ ràng thế giới này cũng có những chốn như vậy.
Các thành viên của Chiến Binh Bóng Tối từng phải đối mặt với tình huống tương tự một lần sau khi họ tiêu diệt một ổ goblin. Nạn nhân là một cô gái tuổi teen, nhưng khi được tìm thấy, cô đã hoàn toàn mất trí. Cô gái đó được đưa tới chăm sóc, và nghe đâu hiện giờ cô vẫn đang trong quá trình hồi phục.
"Đó là lý do tại sao những nhà thám hiểm như chúng tôi phải dốc sức liều mạng để săn lùng đám rác rưởi này, nhằm ngăn chặn việc có thêm nạn nhân," Matthias nói.
"Đúng vậy. Vấn đề là bọn orc và goblin giống như cỏ dại; chúng sinh sôi rất nhanh. Bất cứ khi nào thấy chúng, chúng tôi đều đảm bảo săn lùng chúng," Ernest tiếp lời Matthias.
Dù ngoại hình của các thành viên Chiến Binh Bóng Tối trông dữ dằn, nhưng họ thực sự là những con người đáng khâm phục.
Trước đây, tôi chỉ nghĩ các nhà thám hiểm đơn thuần là những người săn quái vật để bán nguyên liệu lấy tiền, hoặc lặn vào hầm ngục để tìm vật phẩm và kho báu. Nhưng sau khi nghe họ nói, tôi đã thay đổi suy nghĩ.
Thành thật mà nói, tôi cực kỳ ghét nhìn thấy goblin, nhưng nếu gặp chúng, tôi cũng nên bắt đầu săn lùng chúng. Cả bọn orc nữa. Nếu nhờ việc này mà có thể giảm bớt nạn nhân, thì cũng đáng làm.
Khi những túp lều đã cháy hết, chúng tôi rời khỏi ngôi làng của bọn orc.
………