Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Khoái lạc bạo dâm không thể đảo ngược

(Đang ra)

Khoái lạc bạo dâm không thể đảo ngược

野水はた

Cuộc hội ngộ định mệnhTừ ngày kẻ bắt nạt và nạn nhân tái hợp, cuộc sống thường ngày của họ bắt đầu chìm vào hỗn loạn.Đâm, siết cổ, đốt, dìm nước.

12 7

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

103 986

Chuyển Sinh Thành Phù Thủy Cũng Phải Trở Về Làm Anh Trai Sao?

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Phù Thủy Cũng Phải Trở Về Làm Anh Trai Sao?

黑桐未来Mirai

"Anh ơi, anh không sợ bị bỏng khi nấu ăn bằng lửa ma thuật sao?" "Cái con nhóc này...

32 154

Sói và Gia vị: Spring Log

(Đang ra)

Sói và Gia vị: Spring Log

Hasekura Isuna

Lawrence và Holo đã xây dựng một cuộc sống lý tưởng bên nhau sau khi mở nhà tắm Sói và Gia vị, nhưng cuộc hôn nhân hạnh phúc của họ bỗng dưng bị xáo trộn bởi một vị khách bất ngờ. Trong mùa thấp điểm

21 121

Web Novel (1-50) - Đang tiến hành - Chương 20 - Giai đoạn 1-20 - Cách ứng xử với một cô gái có hành vi kỳ lạ

"Chào buổi sáng nhé Ouga. Tình cờ ghê."

"…"

"Hể? Cậu cũng tới thư viện luôn à Ouga? Thật ra tớ cũng đang định đến đó luôn nè."

"..."

"À, Ouga. Cậu biết đấy, ừm... về bữa trưa... không, đừng để ý nhé! Mau quên hết những gì tớ vừa nói đi!"

"..."

"Quên nó đi mà!!"

Karen bắt chuyện tôi xong rồi chạy mất tăm.

Đó là tất cả những gì vừa xảy ra.

"... Chuyện gì thế nhỉ?"

Vài ngày đã trôi qua kể từ khi Karen bắt chuyện lại với tôi sau một khoảng thời gian dài.

Gần đây, tôi thường tình cờ chạm mặt cô ấy tại học viện, như thể hoàn toàn trái ngược so với trước đây vậy.

"Hehe. Đến cả một người hoàn hảo như Ouga-sama mà vẫn còn nhiều điều phải học hỏi thêm ghê."

Alice vừa pha trà vừa mỉm cười.

Ý cô là kỹ năng giao tiếp của ta vẫn còn kém sao...?

"Cô ấy dễ thương lắm đúng không? Cứ như một con cún bự ấy."

Mashiro thì lại cho rằng Karen có một cái đuôi đang vẫy vẫy sau lưng.

Có vẻ mấy cô gái quanh tôi đã hiểu được hành vi của Karen rồi.

Là chủ nhân của cô ấy, tôi cảm thấy khá buồn khi bị Alice cho ra rìa.

"Chắc chỉ lần này thôi, cậu nên mời cô ấy ra ngoài chơi đấy, Ouga-kun ạ."

"Ta á? Tại sao?"

"Mưm, đồ ăn do Alice-san chuẩn bị ngon quá~. Nè, cô gọi thứ này là gì ấy nhỉ?"

"Nó được gọi là hamburger, dựa theo công thức mà Ouga-sama đã nghĩ ra."

"Ouga-kun còn có thể nấu nướng nữa sao? Tuyệt quá đi!"

Không, nghiêm túc đấy, nghe tôi nói đi mà.

Nhưng nếu dưỡng chất từ món hamburger tuyệt phẩm kia có thể giúp cho cặp loa của Mashiro nở nang ra thì chầc tôi không nên bận tâm quá nhiều đâu ha.

Vả lại, tôi thích những cô gái ăn nhiều.

Ăn cùng nhau sẽ vui hơn mà.

"Maa, nếu ta mời cô ấy đi chơi thì tức là ta đang phạm luật đấy."

"Phạm luật á? Luật gì thế?"

"Vãi, cô không biết sao? Karen đã đính hôn với Thái tử Arnia rồi mà."

"Thái tử á!?"

Hôn thê của Thái tử sẽ luôn được chọn từ một trong Tứ đại Gia tộc Công tước.

Vẫn còn các cô con gái từ các Gia tộc Công tước còn lại, nhưng Karen lại là con gái đầu lòng và còn bằng tuổi với Thái tử.

Là con gái của Gia tộc Công tước lâu đời nhất, nhà Levetzenka, dường như cuộc đính hôn đã được quyết định mà không hề vấp phải bất kỳ sự phản đối nào.

Họ nuôi dạy Karen như một "chàng trai" và giờ thì sử dụng cô ấy như một "cô gái" làm công cụ chính trị.

Chỉ mỗi thế thôi cũng đã đủ giúp ta thấy người cha của cô ấy độc hại đến nhường nào.

Vận xui lớn nhất của Karen chính là việc được sinh ra trong cái nhà đó.

Hầy, thực ra tôi cũng chẳng định nhúng tay vào chuyện này đâu. 

"Ừm... vậy thì, ngài Thái tử đang gặp bất lợi sao...?"

Vì một lý do nào đó mà Mashiro lại đảo mắt nhìn quanh với vẻ bồn chồn.

"Ta không rõ cô đang lo lắng chuyện gì, nhưng gã Thái tử đào hoa kia sẽ không gặp bất lợi hay gì đâu."

"Hể? Gã Thái tử đào hoa là sao...?"

"Hắn có hứng thú với Karen đâu. Kìa, nhìn đằng đó đi."

Tôi vừa chỉ tay về phía sau vừa nhấm nháp món ăn mà Alice chuẩn bị.

Đó là tên Thái tử Arnia đang được mấy cô em hậu bối vây quanh.

"Arnia-sama à, ahh~"

"Mmm, ngon quá. Món em nấu đúng là món ăn ngon nhất trần đời này."

"Ể, cảm ơn ngài... Em rất vui khi được nghe ngài nhận xét như thế ạ!"

"Thái tử điện hạ à! Xin hãy ăn món của em nữa đi nè!"

"Của em nữa!"

"Ahaha! Ta có chạy mất đâu mà lo, chớ vội chớ vội."

Náo nhiệt ghê.

Tên Thái tử đã và đang tận hưởng niềm vui với mấy cô gái khác ngoài Karen kể từ ngày nhập học đến giờ.

Lúc đầu, mấy học viên khác vẫn phải hạ mình vì tôn trọng Karen nhưng đến dạo gần đây thì họ chẳng thèm bận tâm đến cô ấy nữa.

Karen vẫn tự giữ khoảng cách và chẳng khi nào nhắc đến chuyện của gã kia, nhưng người tùy tùng của cô ấy thì lại tỏ ra khá căng thẳng.

Tiện nói luôn, mớ thông tin này là do Alice thu thập được rồi đưa về cho tôi.

... Chờ chút đã. À, ra là thế...!

"Hê, Karen... sử dụng mình như thế sao..."

"Sử dụng ngài ư? Ngài nhận ra điều gì rồi à Ouga-sama?"

"Ta cứ ngỡ cô ấy chủ động bắt chuyện chỉ để mời ta gia nhập Hội học sinh thôi nhưng ai dè là vẫn còn lý do khác nữa."

Alice, người chỉ biết dành cả thanh xuân của mình vào mảng chiến đấu thì làm sao mà hiểu được trái tim của con gái.

Xem ra tôi phải dạy cho cô ấy một khoá rồi. Giúp thuộc hạ của mình được phát triển thêm là bổn phận tối quan trọng mà lị.

Để tôi giải thích nhé.

"Karen muốn làm tên Thái tử kia ghen tị. Đó là tại sao mà cô ấy lại hồ hởi bắt chuyện với ta, một khuôn mặt quen thuộc trong học viện này."

"..."

"Và cô ấy còn có thể dễ dàng đưa ra lời bào chữa hơn vì có tôi cũng là người xuất thân từ một gia tộc Công tước. Lợi dụng mình đến mức đó... Cô ấy trưởng thành rồi."

"... Alice-san à, cho thêm cái nữa nhé."

"Vâng, được ạ."

Nhưng nếu cứ để Karen tiếp tục làm thế thì chẳng hay chút nào.

... Phải rồi! Tham gia vào kế hoạch của cô ấy sẽ vui lắm đây.

Chắc Karen nghĩ rằng tôi sẽ không bao giờ đổ cô ấy.

Nhưng nếu tôi giả bộ mê cô ấy, nhất định cô ấy sẽ cảm thấy tụt hứng.

Suy cho cùng, việc tiếp xúc với một tên toàn mang tiếng xấu như tôi chỉ tổ làm tổn hại đến thanh danh của Karen mà thôi.

Đối với cô con gái yêu chuộng công lý của nhà Công tước Levetzenka, đã thế còn là một thành viên của Hội học sinh thì chuyện này quả là không thể chấp nhận được.

Đúng là thiên tài... Làm như vậy sẽ khiến cô ấy rơi vào tình thế khó khăn.

Tôi đã quyết định được cách ứng xử với Karen kể từ giờ rồi.

"À, mình muốn hỏi cái này."

Mashiro vừa nói vừa liếc về phía Thái tử và đám fangirl của hắn.

"Cậu có thích được đối xử như vậy không Ouga-kun?"

"Ê nha, đừng hạ thấp ta như vậy chứ. Ta là trưởng nam nhà Công tước đấy nhé. Đời nào ta lại -"

"Mình vừa nghĩ rằng mình có thể làm như thế với cậu đấy."

"-- Ta thích lắm luôn."

"Được thôi, của cậu nè, ahhh~"

Ngon quá đi mất!!

Được một cô gái dễ thương đút cho ăn sẽ khiến độ ngon của món ăn tăng gấp đôi so với bình thường.

"Geez, cậu cắn miếng lớn quá nên sốt dính lên mép môi rồi kìa."

Mashiro rướn người tới chỗ tôi và lấy ngón tay của mình vuốt sạch môi tôi.

"Xin lỗi nhé. Để ta lấy cái khăn tay-"

"—Mà nè."

Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng tôi.

"Ouga-kun à, cậu đâu thích, những việc nhảm nhí như tạo một dàn harem hay gì đó đại loại thế đúng không?"

Cá-cái gì cơ...!?

Tôi cảm nhận được luồng sát khí khủng khiếp đang ồ ạt toả ra từ Mashiro. 

Cô ấy vốn lúc nào cũng vui vẻ và dịu dàng như một cơn gió mát lành... nhưng giờ thì...!?

"Ờ, dĩ nhiên rồi. Trong quan hệ giữa người với người ta đây chân thành lắm đấy."

Dù có tạo nên một dàn harem, tôi nhất định sẽ đối xử công bằng với từng người trong đó.

Chẳng có gì hay nếu quanh ta toàn là kẻ đào mỏ.

"Ừm. Thế thì tốt."

Cô ấy hài lòng rồi.

Mashiro, người vẫn đang rướn về phía trước ngồi xuống và trở lại biểu cảm ôn hoà như mọi khi.

"Yosh, ăn xong bữa trưa thôi. Sắp hết giờ nghỉ trưa rồi đấy."

"Ư-ừ…"

Tôi gần như chẳng nhớ phần còn lại của cái bánh hamburger có vị như nào.

Nhảm quá éo care luôn mà Clm hài điên=)))