Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Khoái lạc bạo dâm không thể đảo ngược

(Đang ra)

Khoái lạc bạo dâm không thể đảo ngược

野水はた

Cuộc hội ngộ định mệnhTừ ngày kẻ bắt nạt và nạn nhân tái hợp, cuộc sống thường ngày của họ bắt đầu chìm vào hỗn loạn.Đâm, siết cổ, đốt, dìm nước.

12 7

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

103 986

Chuyển Sinh Thành Phù Thủy Cũng Phải Trở Về Làm Anh Trai Sao?

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Phù Thủy Cũng Phải Trở Về Làm Anh Trai Sao?

黑桐未来Mirai

"Anh ơi, anh không sợ bị bỏng khi nấu ăn bằng lửa ma thuật sao?" "Cái con nhóc này...

32 154

Sói và Gia vị: Spring Log

(Đang ra)

Sói và Gia vị: Spring Log

Hasekura Isuna

Lawrence và Holo đã xây dựng một cuộc sống lý tưởng bên nhau sau khi mở nhà tắm Sói và Gia vị, nhưng cuộc hôn nhân hạnh phúc của họ bỗng dưng bị xáo trộn bởi một vị khách bất ngờ. Trong mùa thấp điểm

21 121

Web Novel (1-50) - Đang tiến hành - Chương 23 - Giai đoạn 1-23 - Khắc sâu vào ký ức

"Vậy cậu đã nghe chuyện gì chưa Ou-kun?"

"... Từ khi nào mà tôi với cô lại thân thiết đến thế nhỉ?"

Sau giờ học, bọn tôi bắt gặp Hội trưởng Hội học sinh Milfonty đã phục sẵn tại cổng trường và bị đưa đến văn phòng Hội học sinh.

Tôi định lờ cô ta đi và chạy về ký túc xá nhưng cô ta đã nhắc đến từ 'Karen' nên tôi không thể nhắm mắt làm ngơ được.

Gần đây, tôi chạm mặt Karen khá nhiều lần.

Bởi đây là chủ đề liên quan đến cô ấy nên tôi sẽ đi cùng với Mashiro và Alice, nhưng...

"Cậu không vui sao? Vậy 'Uga Uga' thì sao?" 

"Nghe còn kinh hơn. 'Uga Uga' là cái quái gì vậy?"

"Nghe dễ thương mà? Uga Uga."

"Không hề nha."

"Phiền rồi đây... Hừm, vậy 'anh yêu' thì sao ta?"

"Hội trưởng Hội học sinh Milfonty này? Cô khiến tôi cảm thấy bực mình rồi đấy."

Mashiro cất giọng phản đối.

Dạo gần đây, mỗi khi gặp phải chuyện gì đó khó chịu, cô ấy sẽ bật chế độ giận dữ lên.

Vấn đề là tôi không biết những chuyện đó (mìn) đang được ẩn giấu ở đâu... nhưng tôi khá nhạy cảm với những thứ như vậy nên chắc là không sao đâu.

Ở tiền kiếp, tôi luôn đọc cảm xúc trên mặt người khác, ra vẻ mình là một người tốt.

Tôi tự tin rằng tôi có thể nhảy qua những trái mìn đó mà không lo đạp phải chúng.

Bỏ chuyện đó qua một bên, thật bất ngờ làm sao khi cô ấy đã trưởng thành đến nhường này, từ một đứa con gái nhút nhát trở thành một người dám đứng lên phản đối người khác. Tôi rất vui khi thấy cô ấy đã thay đổi nhiều đến thế.

"Ufufu. Cô yêu Vellet-kun quá nhỉ."

"Ừm. Tình song phưong mà."

Lúc đầu, tôi chỉ để ý đến cặp loa của Mashiro, rồi sau khi quen cô ấy, tôi lại càng thích cô ấy nhiều hơn nữa.

Cô ấy liên tục thay đổi biểu cảm, không hề nhàm chán dù chỉ một chút, loa khủng, nhiều tham vọng cùng chiếc cúc áo đồng phục như sắp bục ra vì kích thước quá cỡ của cặp loa. Tôi thích lắm.

"D-dừng lại đi! Ouga-kun biến thái! Cậu nhìn mình nhiều quá rồi đấy!"

"Anh hùng thường làm theo những gì họ thích mà... Vậy, của tôi thì sao? Cậu có thể nhìn bộ ngực của Hội trưởng Hội học sinh, người được ai nấy ngưỡng mộ này một cách thoả thích đấy."

"Nhìn vào cái thớt đó chỉ tổ khiến tôi cạn kiệt tinh thần đi thôi."

"..."

"Éc!?"

Choang - tay cầm của cái ly trà trên tay Milfonty vỡ tan, khiến thứ chất lỏng bên trong nó tràn ra cả mặt bàn.

Mashiro thét lên rồi bám chặt vào cánh tay tôi sau khi cảm nhận được luồng sát khí dày đặc toả ra từ cô Hội trưởng Hội học sinh kia.

Ôi, chữa lành, chữa lành.

Mức độ quyến rũ khác biệt quá trời quá đất.

Nhưng nghiêm túc đấy, kích thước này... nên có chính sách thuế má đàng hoàng với những ai có loa khủng nhỉ...

"Giờ thì, bầu không khí đã trở nên nhộn nhịp hơn rồi nên ta quay lại chuyện chính thôi nhỉ?"

Cô đã làm nó gượng gạo đi không phải sao?

Bỏ qua lời mỉa mai kia đi, cô ấy hỏi tôi về lý do chính về việc gọi tôi đến đây rồi kìa.

"Levetzenka-san đã trốn buổi họp Hội học sinh ngày hôm nay. Hai người không biết gì sao?"

"Cô nói tôi mới biết luôn ấy. Nhưng sáng nay nom cô ấy vẫn vui vẻ lắm."

"Thế chắc hẳn là đã có chuyện gì đó xảy ra sau lúc ấy rồi."

"Xảy ra chuyện gì sao? Sao cô lại nghĩ thế?"

"Cô ấy vốn là người rất nghiêm túc và có tinh thần trách nhiệm. Tôi không tin cô ấy lại từ bỏ vai trò của mình mà không có lý do chính đáng."

Nhận định của cô Hội trưởng hoàn toàn chính xác.

Karen rất ghét việc gây rắc rối cho người khác.

Đến mức cô ấy sẵn sàng chấp nhận những nhiệm vụ khó chịu với mình, miễn là còn có thể chịu đựng được.

"Nếu chỉ có thể thì đâu việc gì cô phải vác bọn tôi đến đây đúng không?"

"... Hehe, cậu hiểu ý tôi rồi. Tôi đã rất lo nên đã mạn phép kiểm tra phòng ký túc của cô ấy nhưng không tìm được manh mối nào hết... Liệu cô ấy đã đi đâu rồi nhỉ?"

"Cô đã kiểm tra bên trong cẩn thận chưa?"

"Dĩ nhiên là rồi. Nhưng chẳng có ai bên trong cả."

"..."

"Dạo gần đây, cậu trò chuyện khá nhiều với cô ấy nên tôi nghĩ cậu sẽ biết chuyện gì đó... Vellet-kun ạ."

"... Ra vậy. Ừm, chắc ta đã bỏ lỡ chi tiết nào đó rồi. Dựa theo địa vị cũng như vai trò của mình, cô ấy chưa thể rời khỏi khuôn viên học viện đâu."

"Tôi đồng ý. Nhưng nếu cậu tìm thấy cô ấy thì cậu có thể báo cho tôi biết được không?"

"Được. Giúp chút chuyện cỏn con tôi không phiền đâu."

Nếu tôi có thể lấy được chút thiện cảm trong mắt cô Hội trưởng này thì chắc là tôi nên dành chút thời gian thì hơn.

Dù gì thì tôi cũng đã làm hết bài tập trong phần nội dung được học ngày hôm nay và cũng không cần phải ôn bài thêm. Cả buổi chiều cũng rảnh nốt.

Nên kết thúc chuyện này ngay hôm nay thôi.

Tôi đứng dậy và rời khỏi văn phòng Hội học sinh.

"Cậu có biết là cô ấy đang bị Thái tử Arnia chèn ép không?"

... Mẩu thông tin mới đó khiến tôi khựng lại.

Tên Thái tử sát gái đó sao... Ra vậy.

Vậy là sâu thẳm trong tim, cô ấy vẫn còn tình cảm với tên đó ư?

Chuyện lần này hẳn là do cô ấy quá tuyệt vọng, buồn bã vì không được hắn ta để mắt tới.

Tôi dám chắc là mình - một vật cản đã bị bọn họ để mắt tới rồi.

"... Ừm, dĩ nhiên là biết."

"! Tôi biết ngay là cậu sẽ nhận ra mà. Tôi đã nghĩ vậy khi được nghe về những chiến công của cậu đấy. Dù vốn không giao du tích cực với bạn cùng lớp cho lắm thì cậu đột nhiên lại trở nên thân thiết với cô ấy... Tôi đoán có sai không?"

"... Chịu. Trời biết."

Cô ta đã tính xa đến nhường đó rồi sao...!?

Tôi liếc nhìn Alice và cô ấy lẳng lặng ra dấu 'X' mà Milfonty không thể nhận ra.

Vậy là bọn tôi không bị bám đuôi.

Cô ta chỉ dùng những mảnh thông tin rời rạc mà mình có để suy luận gần đúng thôi.

Không hổ danh là người đứng đầu Học viện Ma pháp nổi tiếng.

Cô ta tài năng hơn những gì tôi đã nghĩ. Phải nâng mức độ đe doạ của cô ta lên cao hơn nữa.

"Hầu hết mọi người sẽ nhắm mắt làm ngơ trước hành vi của ngài ấy. Nhưng bản thân tôi đây tuyệt đối không thể bỏ qua chuyện này."

Cùng là phái nữ, có lẽ cô ấy không thể tha thứ cho những gì mà tên Thái tử kia đã làm.

Dường như Hội trưởng Hội học sinh Milfonty không phải là người thích nịnh bợ và đánh giá đàn ông chỉ qua vẻ bề ngoài.

Đó là vì sao mà cô ấy có thể thẳng thắn chỉ trích tên kia như này.

Cô ta nói với tôi chuyện này hẳn là vì cô ta dám chắc rằng tôi cũng có cùng suy nghĩ như vậy.

"Tôi có lời đề xuất dành cho cậu này "

"Để xuất á?"

"Phải. Có chấp nhận hay không thì cứ nghe tôi nói ít nhất một lần đã nhé."

Trước đó cô ấy có nói rằng mình đã biết về danh tiếng của tôi.

... Thật vậy, vụ này có lẽ phải nhờ đến một siêu phản diện như tôi can thiệp vào.

"... Tôi sẽ đánh giá xem liệu nó có mang lại lợi ích cho tôi hay không."

Thấy tôi đã ngồi xuống lại, cô ta mỉm cười đầy thoả mãn.

"Cậu không cần phải lo đâu. Trong Học viện này - Milfonty chúng tôi là bên có thẩm quyền cao nhất mà."

Trong bóng tối ngột ngạt.

Nó tĩnh lặng, chỉ có tiếng thở và tiếng thút thít thỉnh thoảng vang lên, phá vỡ sự tĩnh lặng của không gian cô độc này thôi.

Ôi... không gian chật hẹp này thoải mái thật đấy.

Đã lâu lắm rồi tôi mới làm như này.

Tôi luôn nghĩ mình đã trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng sự thật không phải là vậy.

Sự tồn tại của tôi có ý nghĩa gì? Cuộc đời của tôi trông như thế nào?

Dường như tôi đã liên tục hỏi đi hỏi lại câu này mà vẫn không thể tìm ra câu trả lời xác đáng cho nó.

"...!"

Tiếng khoá cửa vang lên cái tạch.

... Ai đến đây vào lúc này vậy?

Khi Hội trưởng Hội học sinh Milfonty đến đây, tôi chỉ im lặng và mặc kệ cô ấy.

Tôi dám chắc rằng mình đã gây ra đủ rắc rối để bị đuổi khỏi Hội học sinh rồi.

Nhưng không sao. Dù gì thì tôi cũng sẽ bị lôi về nhà sớm thôi.

Cho tới lúc ấy, tôi chỉ muốn ở một mình.

Tôi chỉ muốn nhốt mình trong bóng tối này mãi mãi, mãi mãi-

"Biết ngay là cậu ở đây mà."

-Hể?

Một tia sáng lọt vào không gian tăm tối.

Một giọng rất quen thuộc. Giọng mà tôi có thể nghe đi nghe lại mà không thấy chán.

Tôi ngẩng đầu lên và bắt gặp anh ấy đứng ở đó, vẻ mặt có chút chán nản.

"A, ch-chờ đã, sao anh lại ở đây...?"

"Cậu rất hay trốn trong tủ mỗi khi gặp phiền muộn. Tôi đoán lần này cậu cũng sẽ làm chuyện tương tự nên tìm đến đây."

"Anh... nhớ sao?"

"Cậu có biết tôi đã phải đi tìm cậu bao nhiêu lần mỗi khi cậu trở nên như này không? Nó khắc sâu vào ký ức tôi từ thuở nào rồi."

"A... hahaha..."

Anh ấy vẫn nhớ tôi.

Một sự thật cỏn con như vậy vẫn đủ để khiến tôi cảm thấy hạnh phúc.

Tôi sẽ không ngạc nhiên lắm nếu anh ấy ghét bỏ rồi quên đi tôi sau vụ lần này.

Nhưng anh ấy vẫn đứng đó, nhún vai mệt mỏi theo cách quen thuộc khiến tôi càng cảm thấy hạnh phúc hơn thế nữa.

"Chắc cô Hội trưởng Hội học sinh kia không tìm đến nơi đến chốn rồi... Mà này, cậu đang làm gì thế?"

"Ư-ừm, em vừa mới khóc xong nên mắt em nhoè nhoẹt lắm... Anh đừng nhìn mà."

"Mắc mà thằng này quan tâm ấy."

“A!”

Anh ấy nắm lấy tay tôi, kéo tôi ra khỏi tủ một cách dễ dàng.

Tôi gần như khuỵu xuống, nhưng rồi lại ngã vào ngực anh ấy.

Tôi đang định tách ra thì anh ấy chợt giơ tay lên xoa đầu tôi.

"Tôi đã thấy cậu khóc quá nhiều lần rồi. Chẳng còn lạ gì cảnh này đâu. Miễn vụ xấu hổ đi."

"... Ừm. Anh nói đúng..."

Tôi vùi mặt vào ngực và vòng tay qua hông anh ấy.

Giống như những lúc anh ấy vỗ về tôi.

"... Cảm ơn anh, Ouga."

Với cảm giác an tâm đến kỳ lạ ấy, tôi oà khóc thật to một lần nữa.

Này thì chọc vào tổ kiến lửa