Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I Got Transported to Another World, but Who Even Summoned Me? ~ Abandoned and Alone, I Use My Cheat Skills to Live Freely ~

(Đang ra)

I Got Transported to Another World, but Who Even Summoned Me? ~ Abandoned and Alone, I Use My Cheat Skills to Live Freely ~

雅楽多

Tasuki Tenma bỗng dưng nhận thấy mình đang đứng trên một đồng cỏ trải dài quá tầm mắt. Có ai đó đã triệu hồi cậu đến thế giới khác cùng với kỹ năng siêu cấp gian lận.

5 19

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

25 58

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

(Đang ra)

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

Matsuura(松浦)

Tôi, một nữ nhà khoa học 28 tuổi ở Nhật tỉnh dậy thì thấy mình đã chuyển sinh vào thế giới fantasy. Mở mắt ra thì đã là con gái của một người cha mang dòng máu bán tinh linh và một người mẹ là tinh li

9 25

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

(Đang ra)

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

Nemiko Shirai (白ゐ眠子)

Thế rồi, một ngày nọ, cô lớp trưởng lạnh lùng bỗng bắt đầu để tâm đến cậu và mọi chuyện dần dần thay đổi...

36 149

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

(Đang ra)

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Ukiha Mayu

Dưới một mái nhà, câu chuyện tình yêu hài hước về sự chinh phục ngây ngô chính thức bắt đầu!

7 21

Web Novel (1-50) - Đang tiến hành - Chương 28 - Giai đoạn 1-28 - Kết quả ngã ngũ

"Kyaaa! Thái tử Arnia ơiiiiii!"

"Cố lên nhé!"

"Hạ tên đó đi!"

Những tiếng reo hò the thé dội thẳng về phía Arnia.

Hắn mỉm cười thân thiện và vẫy tay lại với bọn họ.

Tôi tự hỏi mấy cô gái kia sẽ trưng ra vẻ mặt như nào sau khi biết Arnia sẽ chọn Mashiro và Alice làm phần thưởng cho trận đấu này.

Một cuộc thảm sát sao? Không, ai cũng biết thừa tên Arnia nổi tiếng hay chơi đùa với nhiều cô gái khác nhau.

Nhưng chưa hề có bất kỳ cuộc cãi vã nào xảy ra bởi hôn thê hợp pháp của hắn, Karen đã giữ trật tự và mấy cô gái kia cũng chỉ muốn kiếm điểm trong mắt Arnia để tạo dựng mối quan hệ với Hoàng tộc thôi.

Nhưng không phải ai cũng sẵn lòng đứng về phía Arnia.

"Đập nát mặt thằng khốn đã cướp hôn thê của tôi đi!"

"Hắn đã phá tan cả loạt hôn ước kể từ khi nhập học rồi đấy! Mau cho hắn nếm mùi khổ sở đi!"

"Bọn này cá hết vào cậu đấy Vellet! Báo thù giùm bọn tôi với!"

Những tiếng gào rú đầy oán hận hướng về phía tôi.

Dù địa vị không quan trọng ở đây nhưng khá ấn tượng khi bọn họ dám gọi Thái tử là "hắn" đấy.

Bọn họ hẳn là đang tức giận lắm.

Và tôi hiểu nỗi đau đớn mà họ đã phải trải qua.

"Mày đã qua lại với bao nhiêu cô gái rồi?"

"Có phải việc ngươi đâu. Đời được gái xinh vây quanh chẳng phải sướng lắm sao?"

Tôi phải đồng ý với hắn ý đó.

Tôi cũng đến học viện này với ý định tạo nên một dàn harem mà.

Nhưng tước lấy cả những bông hoa có chủ sao? Đó là điều không thể chấp nhận được.

Mấy tên đàn ông như vậy hoàn toàn xứng đáng để bị ngựa đá.

"Mày có hiểu được cảm giác của Karen không?"

"Ai biết. Nếu không phải vì cái họ Levetzenka thì chẳng việc gì tao phải quan tâm tới con nhỏ nhạt nhẽo đó."

"…"

"Haha, đừng tức giận như vậy chứ. Ta vẫn rất hoan nghênh cô ta mà. Bấy lâu nay nhỏ vẫn trang trải phí sinh hoạt giúp ta đấy."

"Và," Arnia nói tiếp.

"Nhỏ chính là ví tiền của ta. Ta không thể để mất nó được."

"Im đi. Mày câm mồm được rồi đấy."

"-!?"

Đến nước này, tôi chẳng còn mong muốn cứu người hay tinh thần thượng nghĩa nữa.

Tôi đã được thấm thía một sự thật rằng lòng tốt sẽ không được đáp lại, và sẽ rất lãng phí công sức dù đó không phải là đạo đức giả.

Nhừn điều đó không đồng nghĩa với việc tôi đã vứt bỏ phẩm giá làm người của mình.

Tôi vẫn có thể cảm thấy tức giận khi có ai đó mỉa mai bạn bè mình.

Máu nóng bắt đầu sục sôi trong người rồi.

... Tôi phải khiến thằng nhóc con này hối hận.

Tôi sẽ khiến hắn mất mặt đến mức khiến ai cũng phải quay lưng lại với hắn.

Tôi sẽ nện nhừ tử cái mặt đẹp mã đó đến mức không thể nhận ra nữa.

Đập gãy xương để hắn không thể ve vãn với phụ nữ.

Chứng minh cho người người thấy Arnia không thể bảo vệ những kẻ yếu khỏi kẻ mạnh.

Danh tiếng của tôi đã tụt xuống đáy xã hội rồi.

Cớ chi mà tôi phải kiêng dè người khác nữa?

"Lườm nhiều quá cũng chẳng được tích sự gì đâu! Ta đã vượt xa ngươi kể từ thuở lọt lòng rồi!"

Dù đang thốt ra những lời ngạo mạn nhưng chân hắn đang run lẩy bẩy và từng bước lùi lại.

Với cánh mày râu thì còn gì nhục nhã hơn thế?

Hắn vẫn nói lia lịa, chắc là để trấn áp nỗi sợ hoặc trêu ghẹo mấy cô gái đang cổ vũ hắn.

"... Cứ thoải mái tâng bốc mình đi. Tao mà không buông lỏng cảnh giác thì mày đừng hòng thắng tao."

"Ngạo mạn quá đấy! Không có vũ khí thì làm sao mà thắng ta?"

"Ngạo mạn sao? Không, tao còn phải thương hại mày đấy. Đó là vì sao tao không cần vũ khí."

Tôi đeo chiếc găng tay màu trắng lên.

Tôi không có ý định vấy bẩn tay mình bằng máu của tên cặn bã này.

Với một cú búng tay, một chiếc áo choàng trắng tinh khôi xuất hiện phía trên tôi.

Tôi túm lấy chiếc áo choàng chiến đấu đang rơi xuống rồi khoác lên mình một cách điệu nghệ.

"Mày vẫn không rõ sự chênh lệch về sức mạnh giữa hai bên sao?"

"Nói đủ rồi đấy...! Ngươi xong đời rồi!"

"Chắc không? Tao sẽ cắt đứt khoảnh khắc vinh quang của mày đấy?"

"Trọng tài! Cho trận đấu bắt đầu đi!"

Bị chọc cho tức điên, Arnia gọi trọng tài và tiếng chuông vang vọng khắp sân đấu.

Tiếng hò reo của khán giả thậm chí còn lớn hơn nữa.

"Kuhaha! Thằng ngu! Cơ hội duy nhất mà ngươi có chỉ là đòn mở đầu thôi! Không xài ma pháp được thì mày tiêu đời rồi!"

"Nói nhiều quá. Cho tao xem ma pháp đỉnh cao của mày đi."

"Được thôi! Ta sẽ cho ngươi nếm ma pháp mạnh nhất của ta! Mau chết đi!"

"…"

Tôi cảm nhận được dòng ma lực đang tụ lên tay Arnia.

Hắn bắt đầu niệm một câu chú dài ơi là dài.

Nhân tiện nói luôn, thời gian hắn niệm chú nãy giờ đủ để tôi lấy ba mạng của hắn đấy.

... Bộ hắn thật sự mạnh lắm sao?

Dẫu vậy, tôi không nghĩ Alice đánh giá sai về sức mạnh của tên này.

Lẽ nào hắn không nhận ra mình có đầy sơ hở trong khi đang niệm chú sao?

Như thể hắn chẳng hề hiểu được rằng đây không phải là trận đấu giữa hai pháp sư phải niệm chú vậy.

Hắn chỉ thể hiện cho mọi người thấy sự cứng nhắc của bản thân khi vẫn giữ nguyên phong cách chiến đấu mặc định.

Nếu chiến thắng là mục tiêu duy nhất của tôi trong trận đấu này thì nó đã kết thúc từ đời nào rồi.

"…"

"Sao thế? Sợ quá nên nín họng luôn rồi à?"

Tôi khoanh tay đứng yên tại chỗ, nhìn thấy một tảng đá cực lớn đang bốc cháy ngùn ngụt đang xuất hiện trên đầu hắn ta.

Sức nóng khủng khiếp đang lan toả trong không khí.

Tảng đá đó đủ lớn để có thể đè bẹp con người một cách dễ dàng.

Ít nhất là từ vẻ bề ngoài của nó, phải nói rằng nó mạnh phết đấy.

Nhưng cũng chỉ có thế thôi.

Chẳng việc gì phải sợ cái phép cùi bắp như vậy.

"Đừng lo... ta có rất nhiều trị liệu sư tài ba đang chờ sẵn ngoài kia. Ngươi không chết được đâu... thường thì sẽ là vậy."

"Ý mày là sao?"

"Vẫn chưa thông sao? Ta đã hối lộ chúng đấy! Chúng đều là người dưới trướng ta hết. Ta đã yêu cầu chúng làm giảm khả năng hồi phục của ngươi rồi! Ngươi đã hiểu ta nói gì chưa, Ouga Vellet?"

Arnia liếm môi.

Nhìn về phía các trị liệu sư đứng hai bên lối vào, họ ngượng ngùng tránh chạm mắt tôi.

Lôi kéo cả những người ngoài cuộc vào vụ này... đúng là thằng cặn bã.

"Ngươi sẽ chết với tư cách là nạn nhân của một vụ tai nạn xảy ra ngoài ý muốn...!"

"... Có nhất thiết phải khai ra hết mọi thứ như vậy không?"

"Chẳng sao cả. Ngươi sẽ biến mất ngay tại đây. Ta hứa sẽ tận dụng hai cô gái đi cùng ngươi và Karen thật tốt!"

Hắn tỏ ra hài lòng sau khi nói ra những gì mình muốn thì đúng lúc ấy, tình thế cũng bắt đầu xoay chuyển.

"Nổ tung đi! Cháy trụi đi! Hãy biến mọi thứ nằm trên mảnh đất này thành tro bụi! [Mưa dung nham]!!"

Khi Arnia hạ cánh tay đang giơ cao của mình xuống, những vết nứt xuất hiện trên tảng đá, nó vỡ thành các hòn đá to cỡ nắm đấm và đồng loạt trút xuống như vũ bão.

Phạm vi rất lớn, phủ kín quanh tôi hòng chặn mọi đường thoát.

Lượng lớn đá rơi xuống đã biến sân đấu thành bãi hành quyết rực lửa.

Đó là sự kết hợp giữa [Đá Nhọn] và [Hoả Diễm] sao?

Nếu dính chưởng thì toi đời là cái chắc.

À... đó chỉ là nếu thôi nhé.

"Cái...!?"

Thay vì tìm cách thoát khỏi biển lửa đang trút xuống, tôi lại bước về phía trước như thể đang dạo chơi một cách nhàn nhã.

Với những bước chân nhẹ nhàng, tôi áp sát tên Arnia.

"Sa-sao...? Sao lại không trúng?"

Câu trả lời quá đơn giản. Tôi chỉ cảm nhận dòng chảy ma lực chứ không chuyển động của những quả cầu lửa.

Bằng cách chỉ tập trung vào mỗi ma pháp đã giúp khả năng xử lý của não bộ tôi được cải thiện đáng kể, từ đó có thể chuyển động một cách linh hoạt hơn.

Dù chiêu [Mưa dung nham] của tên này rất dày đặc khi nhìn thoáng qua nhưng nếu biết cách căn đúng lúc thì nhất định vẫn sẽ nhận thấy những kẽ hở nhỏ để cơ thể người có thể lọt qua. 

Có lúc thì tôi nghiêng đầu để né.

"Dừng lại! Dừng lại! Quá lố bịch rồi! Làm sao mà ngươi có thể làm vậy?"

Có lúc thì tôi thay đổi tốc độ để né.

"Trúng đi! Mau trúng đi mà! Chết tiệt, chết tiệt! Hắn gian lận! Có-có ai đó đang tiếp tay cho hắn... đấy! Hắn đang gian lận kìa!!"

Và cứ thế cho đến khi-

"- Mày lọt vào tầm đánh của tao rồi đấy Arnia ạ."

"Áaaa!?"

"Nhợt nhạt thế. Cơ mà với khuôn mặt thanh tú của mày thì nước da nhợt nhạt đó hợp quá trời."

"Hơ-ơ, Hoả tinh linh...!"

"Mày đừng hòng niệm phép ngay trước mặt tao."

Tôi rút tay lại, gồng lực để tung đòn.

"Hự... ặcccc...!"

Tôi vung tay lên cổ Arnia như lưỡi kiếm.

Không thể trụ được uy chấn từ cú đánh, hắn bị thổi bay về phía sau với lực cực mạnh.

"Tao trả lại lời cho mày này. Mày chỉ được cái mõm thôi. Tao còn chưa tung hết sức đâu đấy."

Tôi chỉ đang dùng đến một phần mười sức khi đấu tập với Alice thôi...

Arnia trông thê thảm đến mức người ta có thể tuyên bố kết quả trận đấu luôn rồi.

Đồng phục của hắn dính đầy bụi bẩn, miệng thì đang cạp đất, nằm trong tư thế chổng mông lên trời.

Có lẽ vì lăn quá nhiều nên thắt lưng của hắn đã bị đứt, khiến một nửa bờ mông bị lộ ra.

Cảnh tượng lúc này quá đỗi đáng thương.

Từ phía khán đài, tôi nghe thấy những tiếng cười khùng khục cùng những lời bàn tán thương hại.

Hắn đã trở thành vị Thái tử đầu tiên trên thế giới để lộ mông, nhưng đương nhiên là mọi chuyện đâu thể chấm dứt ở đây được.

"Những gì mà Karen phải chịu đựng còn khủng khiếp hơn thế này nhiều."

Tôi sẽ khiến hắn ngộ ra mình đã tàn nhẫn đến mức nào.

Qua nỗi đau về thể xác, hắn sẽ cảm thấy hối hận vì những gì mà hắn đã làm với cô ấy.

Càng đánh hắn đau thì hắn sẽ càng cảm thấy thấm thía.

Nó sẽ dày vò hắn đến mức phát điên, biến nó thành một vết sẹo khắc sâu mãi mãi trong lòng hắn.

Như thế thì trái tim tràn ngập kiêu hãnh của Arnia sẽ vỡ tan thành từng mảnh.

Hắn sẽ phải quỳ lạy, hứa không tái diễn hành vi của mình nữa.

Đây là mục tiêu chính của tôi trong kế hoạch 'Cuộc chơi mới của Thái tử'.

"Tao phải nện mày tiếp. Đứng dậy mau! Trận đấu chỉ mới bắt đầu thôi."

"..."

"Nằm im chịu trận sao? Với Hoàng tộc thì như vậy là hèn nhát lắm đấy."

"..."

"Được thôi. Tao sẽ cho mày chổng mông lên theo đúng ý mày."

Tôi đã khiêu khích đến thế mà hắn vẫn im bặt. Hẳn là tên này đang định khiến tôi mất cảnh giác đây mà.

Cuối cùng thì mày cũng hiểu được sự chênh lệch giữa hai bên rồi.

Một khi hắn còn ý định đánh trả tôi, tôi sẽ nện hắn nhừ tử cho đến khi hắn chịu đầu hàng mới thôi.

Tôi từ tốn tiến đến chỗ hắn, tóm cổ hắn dậy-

"- Hể?"

Arnia đã sùi bọt mép, mắt trợn ngược từ đời nào rồi.

... Cái gì? Không thể nào.

Nhưng Alice bảo hắn mạnh hơn mình nghĩ mà... thiệt hả trời?

Arnia tuột khỏi cánh tay đang mềm nhũn vì sốc của tôi rồi ngã phịch xuống đất.

Nằm dài ra, chiếc quần không thắt lưng mà hắn mặc đã tuột xuống hoàn toàn.

'Cái ấy' tí hon, to cỡ ngón tay của hắn lộ ra trước mặt bàn dân thiên hạ.

Tên Thái tử đã gục ngã sau khi lãnh trọn một đấm từ tôi đang bán khoả thân trước mặt tất cả mọi người.