"- Và đó là những gì đã xảy ra ạ."
"Ừm. Cảm ơn bà vì đã báo cáo nhé, Frone Milfonty."
Lâu đài Hoàng gia đứng sừng sững sau Học viện Ma pháp Lishburg.
Quốc huy của vương quốc Londism - một vương quốc vẫn luôn thịnh vượng suốt bao thế kỷ vẫn giữ được vẻ đẹp uy nghi, không chút suy chuyển.
Trong một căn phòng xa hoa, nơi Đức vua Bệ hạ và gia đình ngài ấy sinh sống.
Nơi mà không ai để tâm đến, không ánh đèn, chỉ có ánh trăng soi sáng thông qua ô cửa sổ đang đóng, có một người đàn ông tuy lớn tuổi nhưng vẫn toát lên vẻ uy nghiêm như toà lâu đài này đang ngồi trên ghế.
Anbald Londism.
Người đứng đầu đỉnh cao quyền lực tại vương quốc này.
"Thế sao... Ta hiểu rồi. Con trai của Gordon vui đến nỗi xỉu tại chỗ luôn à?"
"Vâng ạ. Chắc giờ này cậu nhóc đang tận hưởng thời gian bên vị hôn thê của mình trong khi được chăm sóc sức khoẻ đây."
Sự việc hiện tại chủ yếu xoay quanh Karen Levetzenka cùng Ouga Vellet, bản thân tôi và Anbald bệ hạ.
Mỗi người trong chúng tôi đều có mục đích cho riêng mình trong vụ hợp tác lần này.
Ouga Vellet muốn cứu giúp cô bạn thuở nhỏ, Karen Levetzenka khỏi tên Thái tử ngu muội.
Tôi muốn được xem hai cô cậu đó đính hôn và duy trì được dòng gen đặc biệt trong tương lai.
Và Anbald bệ hạ - người đã tìm ra đường lối cải cách vương quốc đang suy tàn này.
"Nhưng ngài có chắc không ạ? Kết quả thì quá rõ ràng rồi nhưng vị thế của con trai ngài đang bị ảnh hưởng nặng nề lắm đấy."
"Nếu bảo ta không cảm thấy xót ruột... thì sẽ là nói dối. Nhưng đây là trải nghiệm mà nó cần nếm trải. Ta cứ ngỡ rằng khi đã có hôn ước rồi thì nó sẽ phải thay đổi nhưng ai dè nó vẫn chỉ là thằng oắt con vắt mũi chưa sạch với cái tư tưởng thượng đẳng."
"Và cả cái thói trăng hoa tồi tệ đó nữa sao?"
"Có lẽ nó đã bị ảnh hưởng bởi một số tay quý tộc cố tình tiếp cận nó. Dù gì thì đây cũng là hậu quả của việc ta quá chăm chú vào quốc sự mà không dành thời gian răn dạy nó. Lỗi hoàn toàn nằm ở ta. Ta phải chịu toàn bộ trách nhiệm, bất kể có ai nói gì đi chăng nữa."
"... Ngài đã quá vất vả rồi ạ."
"Hai ta đều như nhau thôi. Ngươi cũng phải làm việc rất nhiều việc mà."
Nghe thấy những lời đó, tôi khẽ mỉm cười.
Kể từ khi rửa tay gác kiếm, tôi đã dồn hết tâm huyết vào việc đào tạo các thế hệ tương lai.
Dường như ngài ấy thích những gì mà tôi làm, vì tương lai của vương quốc. Chúng tôi thường chia sẻ kinh nghiệm trên chiến trường cho nhau nữa. Đó là vì sao mà ngài ấy thường mời tôi đến khu vực sinh hoạt của Hoàng tộc.
... Có vẻ ngài ấy vẫn chưa nhận ra ý đồ thật sự của tôi.
Nhìn vào vẻ mặt, tôi chưa thấy ngài ấy tỏ ra nghi ngờ dù chỉ một chút.
Tôi chưa bao giờ sống vì vương quốc này. Những gì tôi làm đều là vì tôi hết.
Tôi dành hầu hết thời gian mình có nhằm phục vụ cho lợi ích của mình.
Việc đào tạo thế hệ trẻ tài năng... là để kết hợp dòng máu của chúng lại và tạo ra các thế hệ tương lai đặc biệt-
"Ây dà, ta không ngờ là ngươi lại nhắc đến Ouga Vellet luôn đấy Frone ạ."
Ý thức của tôi bỗng dưng bị kéo vụt về thực tại.
Phải rồi. Có chuyện này tôi cần phải hỏi ngài ấy.
"Bệ hạ biết Ouga sao? Về sự tồn tại của cậu ta nữa?"
"Phải. Dù gì thì lúc nào gặp ta, Gordon chẳng khen ngợi cu cậu đó, kiểu 'Con trai thần là một thiên tài! Nó đang nắm giữ vai trò then chốt cho tương lai sáng ngời của vương quốc này'. Nghe lão khốn đó ngợi ca thằng con thường xuyên kể ra cũng vui vui kiểu gì ấy."
"Ồ...? Một thiên tài không có thiên phú về ma pháp ư? Sao lại thế nhỉ?"
"Ta cũng chẳng rõ ngọn ngành ra sao. Ta vốn luôn nghi ngờ những lời ấy, nhưng xét đến những công lao gần đây thì ta phải công nhận đó không chỉ là những lời tâng bốc suông thôi đâu."
Tôi khẽ tặc lưỡi.
Đương nhiên rồi. Gordon, kẻ đã trải qua hàng tá chiến trường ngoại giao, hiểu rõ giá trị của thông tin hơn bất kỳ ai. Đúng là tên cáo già ranh mãnh.
Hắn còn được biết đến là một tên quý tộc tham nhũng, lý do là bởi lão thường xuyên qua lại với những tên quý tộc thối nát.
Nhưng thật ra, lão lại là người bạn thân thiết của Anbald bệ hạ, thu thập ngọn ngành thông tin rồi chuyển về ngài ấy.
"Cậu nhóc đó tiếp tục ra vẻ như là một quý tộc không màng danh lợi, nhưng ta đây lại thích kiểu quý tộc đó. Đó cũng là vì sao cô ấy lại chọn phụng sự cậu nhóc kia."
"Ngài nói 'cô ấy'... ý ngài là cô hầu gái đó sao?"
"Chắc ngươi cũng đã nhận ra rồi Frone ạ, cô ấy chính là cựu Đoàn trưởng của Thánh Kỵ sĩ đoàn trực thuộc vương quốc này đấy. Cô ấy là một cá nhân ngoại lệ... dù lòng chính nghĩa có hơi quá lố một chút."
'Cô ấy' chính là Chris Ragnika, cựu Đoàn trưởng của Thánh Kỵ sĩ đoàn, nổi tiếng với tài lãnh đạo xuất chúng. Bệ hạ nở nụ cười khô khốc trong khi nhấp một giọt rượu từ ly.
"Cô ấy rất gan dạ, luôn tìm đủ mọi cách để chém xuyên qua mặt tối của giới quý tộc. Nhưng thân là thường dân nên không có ai đứng ra hậu thuẫn. Có mạnh đến nhường nào thì cô ấy vẫn có giới hạn khi chỉ hành động một cách đơn thương độc mã."
"Nên ngài mới trục xuất cô ấy trước khi cô ấy bị dồn vào chân tường ư?"
"Ta thật lòng muốn giúp cô ấy nhưng... ta không thể để cô ấy phát hiện ra kế hoạch của ta. Ngày ấy, trục xuất là cách duy nhất để có thể bảo vệ cô ấy."
Bệ hạ cố tình đóng vai một gã vua ngốc nghếch.
Mục đích là để trừng phạt những tên quý tộc giàu có nhờ sự thịnh vượng của vương quốc cùng với nhân cách thối nát.
Bệ hạ vẫn luôn yêu quý đất nước này kể từ khi còn bé tí.
Quý đến mức ngài ấy sẵn lòng dâng hiến đời mình để phục hưng nó.
"... Nhưng, cô ấy đã quay trở lại rồi."
"Số phận đã đưa cô ấy quay trở về điểm khởi đầu. Và lần này, cô ấy đã tìm được vị chủ nhân đáng kính, có thể chia sẻ niềm kiêu hãnh về công lý bên trong mình. Ta nghĩ lúc này đây, cô ấy đang cảm thấy viên mãn hơn bao giờ hết."
"Vâng, nom cô ấy hạnh phúc lắm. Có khi còn hạnh phúc hơn hồi còn là Thánh Kỵ sĩ ấy chứ."
"Quả là một câu chuyện bi hài."
Dù nói thế nhưng trông ngài ấy lại rất hài lòng... không, có khi còn rất vui mừng ấy chứ.
Bởi ngài ấy cảm nhận được một tương lai ngời sáng đang tìm đến mình.
"Nhưng Frone à, sao ngươi có thể khiến Levetzenka chấp thuận hủy bỏ hôn ước thế? Ngươi đã dùng mánh khoé nào sao?"
"Đơn giản thôi ạ. Tôi bảo với cô bé đó rằng nếu Ouga Vellet thua thì cô ấy có thể lấy Reina."
Nghe đến đấy, Anbald bệ hạ chớp mắt vì ngạc nhiên, rồi bật cười khanh khách một cách sảng khoái.
"Hahahaha! Ngươi có canh bạc liều lĩnh thật đấy!"
"Không phải canh bạc hay gì đâu ạ. Ai cũng biết thừa rằng Ouga Vellet sẽ thắng thôi thưa bệ hạ."
Tôi cũng muốn được tận mắt chứng kiến [Ma Táng] của cậu nhóc đó nữa.
Tôi chỉ không ngờ được rằng con trai của Anbald bệ hạ lại yếu đến nỗi cậu nhóc kia không phải dùng đến bí thuật đó.
... Hoặc có thể là do Ouga Vellet quá mạnh.
Mà chỉ cần biết được thực lực của cậu ta thì chả cần phải lo nên đặt cược vào bên nào nữa.
"Levetzenka luôn muốn có cho mình một đứa con trai tài giỏi để thừa kế gia tộc. Ông ấy đã trải qua vô số cuộc hôn nhân và ly hôn rồi. Nhưng đến mức sẵn lòng hy sinh con gái mình chỉ vì mục đích đó... đúng là chỉ có ông ấy mới làm được như thế."
Ngài ấy nói thêm, dù ai cũng đã biết kết cục ra sao.
"Nhờ vụ này mà ta đã cắt đứt được mối quan hệ với nhà Levetzenka rồi. Ta nợ thằng con trai của Gordon một lời cảm ơn."
Sau vụ này thì nhà Levetzenka sẽ khó lòng mà tự do hành động nữa.
Dù gì thì nhờ vụ hôn ước với Thái tử này đã khiến ông ta tuỳ ý hành động mà.
Đây còn là kết quả thuận lợi cho Anbald bệ hạ nữa.
"Karen Levetzenka có bản chất thiện lành. Trong tương lai gần, cục diện chính trị sẽ thay đổi nhiều lắm."
"Phải. Hai người họ sẽ thanh lọc cả vương quốc này. Và nếu hai người đó thành công loại bỏ hết những tay quý tộc thối nát-"
"-Ta đang cân nhắc trao lại ngôi vị cho Ouga Vellet."
Đó không chỉ là lời phát ngôn nhất thời.
Giọng nói đầy mong đợi của bệ hạ vang vọng khắp căn phòng tĩnh mịch.
"... Dù chẳng có ai quanh đây nhưng công nhận ngài phát ngôn táo bạo thật đấy bệ hạ."
"Chỉ là dự định thôi. Ta đã lắc đầu rất nhiều lần, cho rằng đó là điều không thể. Nhưng ta vẫn ước rằng... có lẽ cậu nhóc đó có thể trở thành người ấy -"
"- Trở thành người với trái tim thánh thiện, có thể cứu lấy vương quốc này - 'Thánh nhân'."