AKU NO SOSHIKI NO KYUUJINKOUKOKU

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 379

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 763

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 262

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1777

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 726

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8067

Chương 8: À ừ tất nhiên rồi

——–EDA—————

“Hêy, Eda”

Thằng này vừa nói cái mẹ gì với mình vậy ta? Này, Eda? Cái quái gì cơ? Cái đứa gà mờ non choẹt, đánh đấm ko ra hồn này mà dám giở giọng thách thức với ta đây, một võ sư sumo sao? Xoắn dái quá điên mẹ nó rồi à?

“Mày có nghe không đấy hử, Eda?”

“!!!Mày!!”

Mặt Neito thực quá sắc lạnh, con ngươi ánh lên sắc màu của bóng tối, đủ để làm một tên rắn rỏi như Eda phải gai sống lưng. 

Như của một con quái thú cuồng loạn mà không ai có gan để động vào. Tại sao, tại sao chứ?!?

“…Mày có còn nhớ em gái của mày không? Cái đứa con gái sống ở Setagaya đó? Nó tham gia CLB cầu lông ở trường, tập đến 7 giờ tối rồi về nhà luôn đúng chứ? Quả đúng là một nữ sinh kiểu mẫu mà. Nhưng muộn vậy mà đi về một mình, mày biết đấy, chẳng phải là hơi nguy hiểm quá sao?”

Cái đéo gì vậy?!? tê…tên đó đang nói cái đéo gì vậy?! 

Eda cảm thấy nếu anh không hạ kẻ đang đứng trước mặt, một điều gì đó rất kinh khủng sẽ giáng xuống…

“Nhà của con bé ở chung cư khu 3, phòng ở tầng hai, mặt tiền hướng Tây. Mày đã cắt liên lạc với bố mẹ, nhưng đó vẫn quả là một cô em gái quý báu với mày nhỉ? Tặng quà giáng sinh, tổ chức sinh nhật, mày trông cục mịch mà làm anh vẫn tốt phết nhỉ, tao nói đúng chứ?”

Hắn tiếp tục nói, cái tên đứng trước mặt anh….HẮN VẪN TIẾP TỤC.

NÓI!!!

“Tao rất là cảm kích đó mày biết không? Trong cái tủ đồ đó, nào súng, nào bom,….toàn những thứ hữu dụng cả, làm công việc của tao phần nào dễ dàng hơn, thực sự cảm ơn nhé”

Anh ta sợ, rất sợ. Không những vậy, anh ta đang run rẩy trước lời hăm dọa của một kẻ yếu ớt. 

Nhưng Eda đã quên mất một điều…… 

…..rằng sức mạnh, quyền uy không phải là thứ duy nhất làm người ta dấy lên sự sợ hãi. Lời hăm dọa của kẻ kia lúc này không phải những lời đe dọa rẻ tiền mà Eda hay gặp, nó chứa đầy ác ý.

 Trước một thứ đáng sợ đến như vậy, sức mạnh thể chất của Eda chả khác nào của một tên nhóc thừa cân. Eda giờ như không còn có thể đứng vững.

Eda từng được nhắc đến như một tên lưu manh trong suốt thời đi học. Nhưng tên này đây đâu phải là một kẻ lưu manh, không đời nào! HẮN LÀ MỘT TÊN ÁC QUỶ!!!

“Cái não lợn của mày vẫn chưa thông phải không nhỉ? Trong trận đấu như thế này, không được phép giết người đúng không? Đó là vì sao mày sẽ không giết tao được. Và mày thấy đấy, tao đây thì lại không muốn thua.”

“M…mày nói cái gì cơ?!?”

“Tất nhiên, mày vẫn có thể đánh tao, mày vẫn có thể thắng, nhưng tao cũng nghĩ mày sẽ quan tâm đến con em gái yêu quý của mày hơn là kết qủa trận đấu này.”

Run rẩy, run rẩy trong ghê sợ. Đó là điều duy nhất mà Eda có thể làm trước lời hăm dọa quá ư lạnh lẽo của Neito.

“Kh…không…khô…”

“Không muốn phải không? Vậy thì kế sau đây mày sẽ phải vâng lời tao như một con chó, tao sẽ đấm mày một phát, và mày sẽ phải nằm xuống và đầu hàng.”

“Sa..sao cơ…?!”

“Tùy mày thôi, mày có thế né nếu muốn, sẽ không có gì xảy ra với mày đâu, tao sẽ nhẹ nhàng từ bỏ trận này, nhưng tao không chắc chuyện gì sẽ xảy đến với EM-GÁI-CỦA-….”

“Dừng lại!!!!”

Eda không hiểu, nhưng bản năng của hắn mách bảo rằng đây không phải là một trò phỉnh. Eda không thể biết, không thể biết được! Nhỡ như hắn là loại người sẽ làm bất cứ thứ gì để đạt được mục đích?! Nếu anh có thể ngăn hắn lại, nhưng làm gì có chuyện hắn không có cách ứng phó?!

Cách duy nhất để ngăn hắn lại là…..giết hắn.

Đừng có giỡn!! Đây chỉ là đấu tập, là đấu tập mà thôi! Mình đang nghĩ cái quái gì vậy chứ?!

“….!!”

_

Lòng tự cao của người đàn ông tên Eda này vốn đã không đủ vững vàng khi đứng trước những lời hăm dọa ghê rợn đến như vậy.

Một tay đút túi quần, Neito cười khỉnh, tung một cú đấm nhẹ băng.

Thụp….

Không còn suy nghĩ gì nữa, Eda đổ sầm xuống mặt sàn đấu như một trái núi.

 Không cảm thấy bị sỉ nhục, Eda cảm thấy thực sự nhẹ nhõm khi được giải thoát khỏi áp lực từ cái nhìn đầy hăm dọa và những lời nói ác độc đó, anh nằm thanh thản dưới mặt sàn.

Trận đấu kết thúc.

“Người thắng cuộc, Komori!”

Chẳng khá gì hơn, Komori cũng gần như muốn đổ sập xuống. Nhưng có vẻ như cậu đã thắng rồi.

Thật tình mà nói, cậu không nghĩ nó lại thành công rực rỡ đến thế đâu. Ahhh….cảm ơn chúa.

“Đệt…ơn chúa….éhehehehehe….”

Neito hít một hơi thật sâu, tận hưởng không khí của chiến thắng.

Chắc vì chưa bao giờ giở một cái chất giọng khác thường như vậy, sự mệt mỏi đang dần đánh gục Neito, không những vậy, giờ thì cả người cậu đang đau điếng.

Nhưng dù sao thì cậu cũng đã thắng, với một cú đấm nhẹ hều.

Người thắng còn bầm dập hơn cả kẻ thua, nhưng dù sao thì cậu cũng đang khá là thỏa mãn, nhưng….

“Đệt mợ, thằng bẩn tưởi!!”

Đó là những gì mà Eda nghĩ. Tính mạng của em gái hắn bị đe dọa. Trận đấu này không gì hơn là một trò bẩn thỉu.

“Sao anh lại giận, Eda? Anh là người chủ động để em thắng mà? Vậy nên em gái anh cũng có bị làm sao đâu?”

Anh ta cũng là người hiểu chuyện mà, hoặc đó là những gì mà Neito nghĩ.

“Mày đang đùa tao ấy hả?! Mày còn định lừa tao bằng trò rẻ tiền đó nữa!!! Mày nói với cái giọng như thế thì có thằng đéo nào tập trung được nữa chứ?!”

Eda chửi cậu trong sự giận dữ. Tệ rồi đây, anh ta sẽ lao vào tẩn mình tiếp, mình chết thật rồi.

Mình nên làm gì đây? Ngay từ đầu anh ta đã hiểu sai những thứ rất ư là căn bản rồi.

“Thôi đi nào Eda!! Trò phỉnh nhu nhược đó là chiến thuật duy nhất của cậu ta! Tôi đã nói là hãy đánh như một thành viên của Metallica đúng chứ?! Làm tất cả để đạt được mục tiêu!”

Thứ duy nhất ngăn Eda khỏi thụi vào mặt cậu bây giờ là ông trọng tài. Yep, giờ thì cứ lẻn đi đã, có nói cái dell gì đi chăng nữa thì mình vẫn là người thắng. Đúng, cứ rút đã.

Neito bước khỏi sàn đấu, Manaka bước theo cậu.

“Cậu làm được rồi! Trò đó của cậu bẩn thỉu thật nhưng cũng phải công nhận là cậu diễn sâu quá đấy! Đi uống với tôi tối nay nhé, tôi bao!”

Có hơi gượng gạo, nhưng Manaka đang chúc mừng cho cậu. Anh ta mở một câu nói bông đùa:

“Mà này, Neito, nếu…..lúc đó mà Eda cứ lờ cậu đi mà thụi cậu đến gục thì chắc cậu cũng chịu nhỉ?”

….

“À nếu vậy thì tất nhiên là tôi sẽ làm đúng như những gì tôi nói với em gái đáng quý của anh ta rồi.”

Từ đầu cậu đã nói hết rồi mà, sao mọi người coi lạ vậy?

Tất nhiên là tôi chẳng bao giờ muốn làm vậy cả, vậy nên thật may là Eda làm đúng như những gì tôi nói. Nhưng……nếu nó không suôn sẻ đến như vậy thì chắc….

…. tôi sẽ làm thật…

Neito có thể không để ý, nhưng tài năng của cậu đang dần bộc lộ.

Một thứ mà cả xã hội bình thường, tuyệt nhiên sẽ không chấp nhận.

*Tạo tác của bóng tối


Shinigamilnteam.com

Trans: Duy Dinh

Edit: Miya