“Cho tôi xin lỗi nhé, tự nhiên kêu cậu giúp tôi việc này.”
Khi đang sắp xếp lại tài liệu trong phòng lưu trữ, Miyu-sensei xin lỗi tôi trong khi đang sắp xếp lại những tài liệu bị vứt lung tung.
Hiện tại, tôi đang đắm chìm trong việc dọn dẹp phòng lưu trữ với Miyu-sensei.
“Không sao đâu. Tuy nhiên. Nếu cô muốn ai đó giúp mình, làm ơn đừng đe dọa họ bằng những hình phạt.”
Tôi tiếp tục di chuyển đôi tay, nhưng đồng thời đưa ra lời phàn nàn.
Khi Miyu-sensei nói là tôi sẽ nhận hình phạt, tôi nghĩ là mình sẽ nhận thêm bài tập như Akira khiến tôi cảm thấy sợ hãi.
Nếu đó Miyu-sensei thì, cô ấy có thể làm được điều đó dễ như ăn bánh.
“Trừng phạt đúng là một lời biện hộ tiện lợi để kéo cậu ra khỏi lớp để giúp tôi. Nếu chỉ có Saionji nhận lấy sự trừng phạt của buổi sáng nay thì nó sẽ khiến mọi người khó chịu về cậu đấy.”
Tôi không trả lời lại, nhưng tôi biết rằng cô ấy đang lo lắng cho tôi.
Mặc dù, Miyiu-sensei có tính tình rất dễ nổi nóng và mạnh mẽ, sự thật không thể bác bỏ cô ấy là một giáo viên tuyệt vời, luôn đặt học sinh của mình lên hàng đầu. Vì điều đó mà cô ấy rất nổi tiếng với đám học sinh.
“Ngoài ra, câu mang hết tất cả sự ganh ghét trong lớp vào mình cậu đúng không? Tại sao cậu luôn chọn vào vai kẻ xấu như vậy trong những trường hợp như thế?”
Có lẽ vì tôi không trả lời lại, Miyu-sensei tiến hành hỏi tôi một câu. Tôi dừng tay dọn dẹp các tư liệu khi tôi nhìn vào mắt Miyu-sensei và hỏi.
“Từ lúc nào mà cô bắt đầu quan sát chuyện đó vậy?”
“Ngay lúc mà cậu định chủ động chặn Saionji lại.”
“Điều đó nghĩa là cô đã ở đó ngay từ lúc đầu…”
“Đúng vậy. Lúc đó tôi cũng lưỡng lự xem là có nên can thiệp vào hay không, nhưng ngay khi tôi thấy cậu hành động, tôi dừng lại. Tôi không muốn phải can thiệp vào vấn đề giữa các học sinh, vì thế tôi tin rằng cậu có thể giải quyết được. Thành thực thì, tôi ước gì tôi đã can thiệp vào.”
Lời nói và biểu cảm của Miyu-sensei biểu hiện rõ ràng sự hối tiếc của cô ấy. Có thể là do tôi đã chọn vào vai kẻ xấu. Tôi tin rằng đó lựa chọn tốt nhất dựa vào tình hình lúc đó, và còn nữa vì tôi tin Akira. Tuy nhiên, có vẻ là lựa chọn đó của tôi đối với cô ấy lại là một lựa chọn tồi với một kết quả không mong muốn dưới góc nhìn của Miyu-sensei.
“Nếu chỉ có nhiêu đó. Em chả quan tâm đến nó.”
“Cậu….Aki rất lo lắng vì cậu có thể mục tiêu để bắt nạt trong trường.”
Miyu-sensei đang lẩm bẩm với một biểu cảm ngạc nhiên.
Theo phản xạ, tôi phản ứng lại với những lời nói không nên bỏ qua.
“Đợi đã. Con người đó, con người đó có thực sự nói thế à?”
“Ah~! Ngoài câu đó ra, con bé còn có nói những thứ như thế, ‘có phải Senpai cô đơn khi không có em đúng không? và ‘Có phải anh ấy luôn ăn trưa một mình đúng không?’”
Nghe những lời mà Miyu-sensei nói, tôi cảm thấy một cơn đau đầu ảnh hưởng lên tôi.
Aki là em gái của Miyu-sense con bé nhỏ tuổi hơn cô ấy, ngoài ra, con bé là đàn em của tôi hồi trung học.
Cô ấy lại có một tính cách khá nữ tính, trái ngược hoàn toàn với Miyu-sensei. Tuy nhiên, con bé cũng hay lo lắng thái quá và đôi khi có một chút khó chịu.
“Tại sao con bé lại nghĩ em cô đơn trong khi con bé biết Akira cùng lớp với em…? Ngoài ra, con bé chả bao giờ biểu hiện cái “lo lắng” đó mặc dù chúng ta gặp nhau mỗi ngày.”
“Chà, nếu con bé tự mình nói điều đó, cậu sẽ tức giận đúng không? Con bé còn nói, “Saionji-senpai có thể đoàn kết mọi người lại, nhưng bọn họ rồi cũng sẽ rời bỏ anh ấy.””
“....Nó có ổn khi cô nói những điều này cho em? Con bé sẽ khóc sau khi em mắng con bé, cô biết không?”
“Haha~ cậu không cần phải lo lắng. Tôi biết rằng cậu sẽ không thể mắng Aki quá đáng đâu.”
“Miyu-sensei, cô khá ranh ma đấy…”
“Cậu sẽ không thể sống sót trong cái xã hội này nếu cậu không gian xảo được.”
Miyu-sensei cho tôi một lời khuyên vô nghĩa với một cái nhìn ngây thơ.
Tôi vẫn chả hiểu nổi tại sao một Aki tận tuỵ và nghiêm túc với một Miyu-sensei vô trách nhiệm là chị em.
“Này, Aoyagi. Cậu đang nghĩ gì vậy?”
Ngay khi tôi nghĩ về điều gì đó thô lỗ, Miyu-sensei trả lời như biết tôi đang nghĩ gì.
Tôi chỉ lắc đầu qua một bên và nhấn mạnh rằng đó là sự hiểu lầm.
Nếu cô ấy biết được tôi đang nghĩ gì, cô ấy chắc chắn sẽ hành hạ tôi bằng cách thêm bài tập về nhà.
“Tôi hiểu rồi, thì ra chỉ là tôi đang tưởng tượng thôi sao...Chà, ổn thôi. Ý tôi là, cậu nên chăm sóc bản thân nhiều vào.”
“Em cảm thấy mình cũng chăm sóc bản thân khá tốt đấy chứ?”
“Ở trạng thái nào mà cậu lại nghĩ như vậy…?”
Miyu-sensei thở dài khi cô ôm trán mình trong thất vọng.
Tại cô ấy làm một biểu hiện một vẻ mặt sửng sốt thế nhỉ?
“Miyu-sensei, em xong rồi. Em có thể về nhà ngay bây giờ được không? Aki sẽ rất ồn ào nếu em tới quá trễ.”
Tôi xác nhận rằng tôi đã xong việc của mình và bày tỏ mong muốn là còn lại là của Miyu-sensei.
Nếu tôi còn tiếp tục ở lại đây thì, tôi sẽ bị mắng nhiều hơn nữa.
Aki sẽ lo lắng nếu tôi tới trễ, nó sẽ rất tệ nếu tôi không đi liền bây giờ.
“Ah, cảm ơn nhé. Tôi sẽ liên lạc với Aki để nói cho con bé biết. như mọi khi cảm ơn nhé..:
“Ổn mà, vì em đang nhận tiền rồi, em cũng khá biết ơn nữa.”
Tôi thật ra là gia sư của Aki
Khi tôi nói cho Aki biết rằng tôi sẽ kiếm cho mình một việc làm thêm khi bắt đầu học cao trung, con bé đã yêu cầu tôi trở thành gia sư con bé.
Ban đầu tôi từ chối việc này, tuy nhiên, sau khi bị lôi kéo bởi Aki và có sự cho phép của ba mẹ Aki, cuối cùng thì tôi quyết định nhận công việc này.
Sau khi cúi chào Miyu-sensei và chào tạm biệt cô ấy, tôi đi tới nhà của Aki.
Khoảng cách từ trường và nhà Aki không xa lắm, nên tôi có thể tới kịp.
-Hoặc tôi nghĩ vậy. Có lẽ, nó sẽ là bất khả thi để tôi tới kịp giờ hẹn.
(Kuro: Đọc hentai riết não t cứ nghĩ lung tung :)))) (Kuro: Hự)