After Coincidentally Saving the New Transfer Student’s Little Sister, We Gradually Grew Closer

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3438

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1281

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 296

Sự khởi đầu mối quan hệ bí mật của họ - Chương 02 - Vì lợi ích của lớp

“Akihito, tên phản bội này.”

Ngay sau khi tiết chủ nhiệm kết thúc, Akira phàn nàn tôi với cái mặt đang dỗi. Cuối cùng, Akira không thể trốn thoát được mà bị gọi lên phòng giáo viên. Cộng thêm nữa, do cậu ta còn nhắc đến tình trạng hôn nhân của Miyu-sensei, khiến cậu ta bị mắng dữ hơn nữa.

Cậu ta đúng một thằng ngốc thảm thương mà.

“À, Không, Mày không cần phải bận tâm nhiều thế đâu.”

Tôi không biết phải nói gì, nên tôi đã nói thế để giúp cậu ta vui lên.

Tôi cũng thấy có chút đồng cảm với cậu ta vì đều là do lỗi của tôi, nhưng cậu ta là người đã động để gót chân achille của Miyu-sensei, nên tôi vẫn cảm thấy cậu ta đáng bị thế.

“Dù sao thì, có thật sự ổn không? Cậu ổn với việc bị loại bỏ khỏi vòng tròn của Charlotte-san?”

Nếu mọi chuyện tiếp tục diễn ra như thế, lời phàn nàn của ta chắc sẽ không kết thúc cho đến khi tiết sau mất, trong khi đấy tôi có chút cảm giác có lỗi với Charlotte, tôi lại sử dụng cô ấy như một mồi nhử.

“Ah, Tao không thể đứng đây mà không làm gì cả! Nếu tao cứ lười nhác như thế, thằng khác sẽ tới mà cướp cô ấy mất!”

Nhờ lời nói của tôi, Akira nhớ lại sự tồn tại của Charlotte và sớm đứng dậy từ ghế ngồi của mình và đi tới hướng của cô ấy.

Cậu ta đúng thật là một người đơn giản. Tuy nhiên, đó cũng là một điểm tốt của cậu ta.

Tôi đưa ánh nhìn của mình từ Akira đã đi tới - hoặc đúng hơn là, tới chỗ Charlotte. Ở đó, cô ấy đang vui vẻ trò chuyện với bạn cùng lớp. Thật là tuyệt nhỉ dù chúng tôi cùng tuổi, cô ấy có thể nói tiếng nhật lưu loát mặc dù là người nước ngoài. Nếu tôi đặt vào cô ấy trong cái tình huống như thế, tôi không tin mình có đủ tự tin để nói Tiếng Anh chuẩn được.

Cô ấy hoàn hảo đến vậy sao? Charlotte có thể là ví dụ cho một cô gái xinh đẹp và hoàn hảo không?

-Tôi không đủ lạc quan để có thể nghĩ tới một thứ như thế sẽ xảy ra chỉ vì một cô gái xinh đẹp chuyển trường tới lớp tôi. Vì tôi chỉ tập trung vào việc học, nhìn thấy cô ấy từ xa là một thứ gì đó hợp với tôi hơn.

Sau khi thỏa mãn bằng việc ngắm nhìn Charlotte, tôi lấy cuốn sách từ cặp ra và ngồi đọc cho đến khi tiết tiếp theo tới.

* * * * * *

“Charlotte-san, cùng bọn mình đi chơi sau giờ học nhé?”

“Đi chơi sao?”

“Đúng vậy, chúng ta sẽ đi hát karaoke và tổ chức một bữa tiệc chào mừng cho Charlotte-san!”

Ngay sau khi tiết chủ nhiệm thứ hai kết thúc, một lần nữa Charlotte lại bị bao quanh bởi bạn cùng lớp . Không, không chỉ có bạn cùng lớp. Nếu chú ý kỹ, học sinh của các lớp khác cũng có trong cái đám đang vây quanh Charlotte. Có phải bọn họ đã vội vã đến đây chỉ để nhìn thấy Charlotte bằng xương bằng thịt sau khi nghe qua lời đồn?

“Oh, mình vô cùng xin lỗi, em gái mình đang đợi ở nhà-”

Charlotte đã từ chối lời mời đi chơi với vẻ mặt nuối tiếc. Mọi người đều có chút thất vọng, nhưng không ai còn dám mời cô sau khi Charlotte đã từ chối như vậy.

Ngoại trừ một người.

“Vậy thì, mời cả em gái của cậu luôn! Càng đông càng vui!”

Akira, một thằng không thể đọc được bầu không khí, đã hỏi Charlotte rằng liệu cô ấy có thể tham gia bữa tiệc chào mừng không. Tôi đoán là nó không có ý gì xấu, nhưng mặt Charlotte đang bối rối. Vì Akira là thằng cầm đầu trong việc mời cô ấy sau khi cô ấy từ chối, những người khác cũng bắt đầu bâu lại mời cô ấy thêm lần nữa.

Không còn cách nào khác, *Thở dài*…

“-- Akira, dừng lại đi, và cả mọi người nữa. Giờ không phải lúc thích hợp cho chuyện này đâu, mấy cậu quên rằng tuần sau có bài kiểm tra sao?”

Tôi không nhìn Charlotte, và nói ra một lý do hợp lý để thuyết phục bọn họ dừng lại.

Tôi không còn cách nào khác ngoài đóng vai phản diện trong tình huống này.

Mắt Akira và tôi chạm nhau, mong rằng nó hiểu được ý định của tôi.

“Aoyagi-kun, tổ chức một bữa tiệc chào mừng học sinh mới là điều đương nhiên phải không? Việc học hành có thực sự quan trọng đến thế sao?”

“Cậu không đọc được bầu không khí à? Sẽ chả có vấn đề gì nếu ta chỉ tổ chức một bữa tiệc dành cho mỗi Charlotte-san thôi sao?”

Bọn họ bắt đầu phàn nàn tôi với giọng khó chịu. Một người sẽ chắc chắn bị khiển trách nếu họ dám chống lại số đông, nhưng ý kiến của họ không làm cho tôi ngạc nhiên, vì tôi đã đoán trước được việ này. Tôi thực sự không có mối quan hệ tốt với bất kỳ ai ngoài Akira ra, nên tôi thực sự không cần phải lo lắng làm gì cho mệt.

Cơ mà, nếu cho bọn họ cứ nói những gì mình muốn, nó sẽ trở nên phức tạp hơn.

Sẽ tốt hơn nếu tôi kết thúc trò hề này tại đây, nhưng nó lại là điều bất khả thi đối với một đứa như tôi.

Chỉ có một đứa có thể làm được chuyện này.

“Xin lỗi, là lỗi của mình! Đúng vậy, sắp tới chúng ta sẽ có một bài kiểm tra quan trọng, vì vậy không phải tốt hơn hết chúng ta nên tổ chức sau kỳ thì sao?”

Akira xin lỗi trong khi khoanh tay lại

“Này! Gì vậy, Saionji?” 

Tất nhiên, những người khác bắt đầu lên tiếng. Tuy vậy, Akira không hề bị lay động.

“Chà, Akihito nói đúng đó, phải chứ! Nếu cả lớp mà rớt hết, Miyu-sensei sẽ cực kỳ giận dữ đó, và Charlotte-san có thể cảm thấy có lỗi vì chuyện này. Mấy cậu không nghĩ rằng sẽ tốt hơn nếu bọn mình tổ chức sau kỳ thi thì sao.”

“Ừ ...Cậu nói không sai…”

“Đúng vậy…”

Mọi người dần bình tĩnh lại và đồng tình với ý kiến logic của Akira. Lý do tại sao mọi người lại đồng tình bởi vì người đã thuyết phục bọn họ là đứa luôn tạo ra bầu không khí của lớp, Akira. Kết quả sẽ hoàn toàn khác nếu đó tôi là người nói với bọn họ.

...Akira nói cho mấy đứa kia biết rằng thi thoảng ai cũng có quyết định sai lầm, nên từ giờ họ cần phải cẩn thận hơn cho sau này.

Trong lớp, tôi là một cái khiên để giữ lại cái tên Akira luôn nhiệt tình quá mức để nó không làm điều gì đó quá mức và khiến cho mọi người bị lạc lối. Cũng bởi vì cái “vai trò” này mà tôi bị ghét, nhưng tôi cũng chả quan tâm đến mấy. Tốt hơn là những lời phàn nàn cứ ném hết vào tôi còn đỡ hơn việc để cái lớp này gây rắc rối và làm hỏng danh tiếng của lớp.

*

*

*

*

*

*

Kuro: SRY MỌI NGƯỜI SAU KHI XEM LẠI THÌ T THIẾU MẤT 1 KHÚC CHAP 2, :(((((((((((((((

Kuro: Chap 3 và chap 4 sẽ sửa lại sau vì sau khi đọc comment trên thảo luận thì mik xem lại thấy từ chap 3 bị sai còn văn phong mik sẽ edit lại từ từ :(((