Trans: Yuuki
Edit: 鈴木松井 (Zẻo)
***************************************************
“Sota à. Trông tớ thế nào, có hợp không?”
“L-Lily!?”
Lily đột nhiên xuất hiện trước mặt tôi trong một bộ váy ngủ kiểu babydoll.
Lớp vải mỏng phủ đầy ruy băng và ren, vừa tao nhã lại vừa quyến rũ.
Dưới lớp vải xanh, làn da trắng muốt của cô ấy thấp thoáng hiện lên.
“Này, L-Lily… cậu định làm gì thế!?”
Tôi vô thức lùi lại. Lily tiến đến và đặt tay lên vai tôi.
“Đây đều là vì để học làm vợ thôi.”
“…Là mơ à?”
Và rồi tôi tỉnh dậy. Tôi nằm trên giường, vô thức đặt tay lên trán sau khi xác nhận mọi chuyện đều chỉ một giấc mơ.
“Thực sự là vừa nãy vừa mơ cái quái gì vậy”
Thường thì tôi không có những giấc mơ như này.
Có vẻ như kể từ khi Lily đến sống, tôi đã phải để ý đến quá nhiều thứ.
Để mà làm quen được với điều này thì sẽ phải mất khá lâu đây.
Tôi nhẹ nhàng vươn vai rồi rời khỏi giường.
Tôi hướng thẳng tới phòng ăn sau khi đánh răng mà rửa mặt.
“Lật mặt kia đi. Cẩn thận đấy nhé.”
“Dạ. Ưm, cái này…”
“Không sao đâu, vẫn còn cuộn lại được mà. Miễn thành phẩm nhìn ổn là được.”
“Ra là vậy ạ?”
“Đằng nào mà chả vào bụng hết.”
“Vâng.”
Mẹ tôi và Lily đang nấu ăn cùng nhau trong bếp.
Dường như là cô ấy đang học cách nấu ăn.
Tại nhà của chúng tôi, mọi người chia sẻ việc nhà với nhau.
Lily chắc sẽ bắt đầu từ từ khi đã quen với việc sống ở đây.
Có vẻ như hôm nay là ngày cô ấy luyện tập.
“Ơ… cái này hỏng mất rồi. Là lỗi của con…”
“Không sao đâu. Sota sẽ ăn hết mà chẳng kêu ca gì đâu.”
“Nhưng mà…”
“Chào buổi sáng.”
Khi tôi cất tiếng thì Lily bỗng giật mình, còn mẹ tôi trông có vẻ bất ngờ.
“Ồ, con dậy rồi đấy à?”
“Vâng, thế… bữa sáng xong chưa ạ?”
“Ừ, vừa mới xong luôn. Đúng không?”
“Ơ, vâng… chắc vậy.”
Lily đưa cho tôi một phần trứng cuộn, trông cô ấy có phần hơi ngượng ngùng.
Nhìn trông hơi kỳ cục, nó vừa giống trứng khuấy vừa giống trứng cuộn.
Nhưng quan trọng là hương vị. Cô ấy nấu cùng với mẹ nên chắc không sau đâu nhỉ.
“Cảm ơn cậu”
Tôi nhận lấy món ăn rồi ngồi vào bàn. Mọi thứ còn lại đã được dọn sẵn.
“““Chúc cả nhà ngon miệng.”””
Chúng tôi bắt đầu bữa sáng. Ngay khi tôi định ăn súp miso trước thì lại thấy Lily cứ nhìn tôi chằm chằm.
Nhớ lại giấc mơ lúc sáng, ánh mắt ấy khiến tôi càng thêm bối rối.
Thế là tôi bắt đầu với miếng trứng cuộn. Vị mặn ngọt vừa phải, hương nước dùng thơm nhẹ lan tỏa trong miệng.
“…vị Nó như nào thế?”
“Ngon lắm. Lần đầu được như này thì ổn đấy.”
Mùi vị không khác mấy so với mẹ tôi… chắc vì cả hai dùng cùng loại nguyên liệu.
“Vậy sao. Hehe, tất nhiên rồi.”
Nghe tôi nói thế, Lily tỏ ra tự tin như thường lệ . Cô bắt đầu ăn phần của mình, gỡ cá nướng rất điêu luyện. Tối hôm qua cô dùng đũa cũng thành thạo lắm, chắc hẳn laf đã luyện tập rất nhiều như lúc học tiếng Nhật.
“Này, Lily-chan. Lần đầu vào bếp mà làm được như vậy là giỏi rồi. Con còn dùng muỗng đong chuẩn nữa.”
“Tại con có từng làm đồ ngọt rồi ạ.”
Tôi nhớ lại hồi còn ở Anh, Lily cũng đã từng làm đồ ngọt rồi. Ngay cả khi đi chơi, cô cũng chuẩn bị sandwich tự làm. Cô ấy chắc có thể làm đồ ngọt và các món đơn giản.
“Ồ! Vậy lần tới làm bánh cho mẹ nha?”
“Vâng, để con lo.”
Mẹ à.
Từ tối hôm qua, Lily đã bắt đầu gọi mẹ tôi là “mẹ”.
Mẹ tôi đùa rằng “Nếu là mẹ nuôi, con cứ gọi là “mẹ” đi.” Đổi lại, Lily bảo bà ấy gọi cô là “Lily” thay vì “Amelia.”
Hồi trước, tôi phải mất nửa năm mới gọi được Lily bằng tên…. Khi thấy hai người họ thân thiết với nhau thế thì tôi cảm giác có chút lấn cấn.
“Cảm ơn vì bữa ăn.”
Sau bữa ăn là rửa chén. Dù có lịch thay phiên nấu bữa sáng, nhưng việc này thì luôn làm cùng nhau. Theo quy định, người rửa và người lau khô luôn phối hợp chung với mẹ tôi.
“Cả con nữa ạ.”
“Ồ, thật à? Từ giờ sẽ vất vả đấy, chưa cần làm gì khi chưa quen với cuộc sống ở Nhật đâu…”
Cô ấy có rất nhiều thứ cần phải học nên việc nhà có thể để sau.
Dù được mẹ tôi thông cảm, nhưng Lily vẫn lắc đầu mạnh mẽ.
“Đây là một phần trong khoá huấn luyện làm vợ của con ạ.”
Nghe vậy, mẹ tôi mở to mắt rồi mỉm cười hài lòng.
“Ra là vậy! Thế thì Lily-chan, cùng rửa chén với mẹ nhé!”
Mẹ tôi dường như hiểu ngay ý Lily. Bộ bà ấy có giác quan thứ sáu chắc?
“Lily-chan, mặc chiếc tạp dề này rồi đứng kia nhé.”
“Vâng”
Lily nhanh chóng mặc tạp dề, xắn tay áo và cầm miếng bọt biển… Nhưng cô nghiêng đầu, chưa bắt đầu rửa ngay.
“Mẹ à, con có điều muốn hỏi.”
“Gì thế?”
“Rửa chén như nào ạ?”
Cô ấy biết nấu ăn nhưng mà lại chưa từng rửa bát ư? À phải rồi, cô ấy chắc thường để người hầu lo việc này.
“ Chà, thế thì đầu tiên là con rửa mọi thứ sơ qua nước…”
Mẹ tôi hơi ngạc nhiên nhưng vẫn kiên nhẫn chỉ cho Lily cách rửa chén.
Ban đầu cô ấy hơi vụng về nhưng rồi làm khá ổn. Lily vốn khéo léo, chắc sẽ thành thạo sớm thôi.
“Sota.”
Sau khi tôi lau xong chiếc đĩa cuối cùng, Lily quay sang nói
“Sao thế?”
“Tớ sẽ cố gắng trong khóa huấn luyện làm vợ, cậu hãy chờ nhé.”
“À… Tớ hiểu rồi”
Chẳng phải cô ấy còn phải học tiếng Nhật nữa sao?