10000 Ngày Làm Cô Dâu Bên Những Thiên Thần Thuở Ấu Thơ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

300 2801

Thật Khó Để Yêu Một Otaku

(Hoàn thành)

Thật Khó Để Yêu Một Otaku

Fujita

Narumi trở thành hầu gái, còn Hirotaka lại là ông chủ của cô…? Một câu chuyện sáng tác bùng nổ trí tưởng tượng!

8 3

Bữa tối của Valhalla

(Đang ra)

Bữa tối của Valhalla

Kazutoshi Mikagami

Không không, tôi chỉ là một con lợn rừng thôi mà!?

1 3

Chronicle Legion

(Hoàn thành)

Chronicle Legion

Takedzuki Jou

Tất cả xoay quay những người anh hùng được tái sinh cùng dàn thiếu nữ tài sắc đầy quyến rũ

232 4

Ta và trò chơi của thần với yandere

(Đang ra)

Ta và trò chơi của thần với yandere

Bạch Phụng Hành

(Cảnh báo: Tất cả đều là Yandere!!!)

123 4

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

(Đang ra)

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

Kazuno Fehu (鹿角フェフ)

Cậu thiếu niên tên Ira Takuto – người chưa từng bước ra khỏi bệnh viện từ khi sinh ra, đã khép lại cuộc đời 18 năm của mình trong bốn bức tường trắng toát ấy. Nhưng sau khi chết, cậu bất ngờ tỉnh dậy

183 1267

Toàn Tập - Chương 0: Lễ Cưới (Phần 1)

Ngày thứ 10.000 bên nhau - Thanh mai trúc mã (???, ??? tuổi)

Hôm ấy, hội trường tổ chức tiệc cưới trong một khách sạn nằm trong thành phố rộn ràng tiếng nói cười.

Rất đông người đã có mặt tại sảnh và phòng chờ, vừa trò chuyện vừa háo hức đợi lễ cưới và tiệc chiêu đãi sắp bắt đầu.

Một bầu không khí ngập tràn niềm vui đặc trưng của ngày trọng đại.

Giữa âm thanh rộn rã ấy, tôi bước đi trong bộ lễ phục tuxedo, tiến về phía phòng chờ theo sự hướng dẫn của nhân viên.

Khi cánh cửa phòng mở ra... cô ấy đã ở đó, trong chiếc váy cưới màu xanh dịu dàng.

“À, ha ha, thế nào… được không?”

Cô ấy cười khẽ, có phần ngượng ngùng khi thấy tôi bước vào.

“Trông… không kỳ lạ lắm chứ? Mình đã thử váy này nhiều lần rồi, anh cũng từng xem qua rồi, nhưng đến lúc thật sự mặc vào thế này vẫn thấy lo. Kiểu như… không biết có bị váy nuốt chửng không nữa. Ủa, anh bảo hợp hả…? Cảm ơn anh! Được nghe điều đó từ anh, em mừng lắm luôn…!”

Nói rồi cô ấy ngước nhìn tôi với nụ cười rạng rỡ như một đóa hoa vừa nở.

Nụ cười quen thuộc ấy, tôi đã yêu từ rất lâu rồi.

“Nè nè, nhìn cái vương miện này đi! Làm theo mẫu hoa hướng dương – em đặt riêng đấy. Em thích nó lắm luôn, dễ thương ha?”

Cô ấy mừng rỡ khoe chiếc vương miện, nghiêng đầu để tôi nhìn kỹ hơn.

Đúng như lời cô nói, kiểu dáng sáng sủa, tươi tắn ấy thật sự rất hợp với cô.

Cô đã rất chăm chút cho chi tiết này, từ đầu đến cuối vẫn nhất quyết chọn mẫu vương miện này – tôi nghĩ như vậy là tốt rồi.

Khách sạn này nằm cạnh thủy cung – chính cô ấy là người chọn nơi này.

Dù còn vài nơi khác cũng được đề xuất, nhưng lúc đến khảo sát, vừa nhìn thấy khung cảnh ở đây, cô ấy đã lập tức quyết định.

“Wow, không khí nơi này tuyệt ghê! Có cả phòng tên là ‘Phòng cung điện dưới biển’ nữa, mình chọn chỗ này nha! Mình cưới ở đây nha, được không?”

Khách sạn và thủy cung đều do cùng một công ty vận hành, nên các tiết mục trong lễ cưới và tiệc đều mang phong cách rất đặc biệt, lấy cảm hứng từ đại dương.

“Hi hi, màn trình diễn ánh sáng theo chủ đề thủy cung, không biết sẽ ra sao nhỉ? Em đang háo hức lắm. – A, anh dẫn Koyuki đến rồi à.”

Vừa nói, cô ấy cúi người xuống khi thấy chiếc túi đựng thú cưng tôi đang mang theo.

Meo~

Một tiếng kêu nhỏ vang lên – là con mèo trắng như tuyết của tụi tôi.

Vì nó là một phần quan trọng trong gia đình, nên chúng tôi đã xin phép đưa nó đến đây cùng.

“Vậy ra Koyuki cũng đến chúc mừng cho tụi mình hả.”

Meo~ ♪

Dù không hiểu tiếng mèo, nhưng nghe cái giọng vui vẻ đó là biết nó cũng đang chia sẻ niềm vui với tụi tôi rồi.

“Lễ cưới sẽ bắt đầu trong ít phút nữa. Khi đến giờ vào lễ, chúng tôi sẽ thông báo. Mong anh chị chờ thêm một chút nhé.”

Nhân viên lễ đường mỉm cười nói rồi rời khỏi phòng.

Còn lại tôi và cô ấy – chỉ hai người.

“…Cảm ơn anh… vì đã chọn em.”

Cô ấy khẽ nói, như thì thầm.

“Đến được hôm nay… thật không dễ dàng. Con đường bên anh không hề thẳng tắp. Mình đã trải qua biết bao chuyện.”

Cô ấy nói chậm rãi, như đang ôn lại từng kỷ niệm.

“Nhưng giờ đây, em có thể cùng anh nhìn về phía trước, chia sẻ một tương lai. Em được trở thành công chúa duy nhất của anh. Chỉ vậy thôi… là em đã hạnh phúc lắm rồi. Thật đấy.”

10e31191-86e3-4ca5-aed5-85f07ce0b1fe.jpg

Lúc ấy, cô ấy ngước mắt nhìn tôi, lặng lẽ, không rời.

“Vì em thật sự cảm thấy… được cùng người bạn thuở nhỏ mà em trân trọng nhất có trong ngày hôm nay, là điều tuyệt vời nhất.”