Truyện Ngắn Bonus
Yotsuba Thử Chơi Game Gacha
“Cùng nhau lên đường phiêu lưu nào!”
“Oaa~,” tôi reo lên đầy phấn khích.
“Hmm,” Rinka khẽ ngân nga, có phần nghi ngờ hơn một chút.
Cả hai chúng tôi đang dán mắt vào màn hình máy tính. Chính xác hơn thì là đang xem một đoạn video quảng cáo game gacha — mấy cái game chơi trên điện thoại ấy — có một con quái vật kỳ ảo nhảy nhót tung tăng. Loại game đang làm mưa làm gió dạo gần đây. Tôi thì chưa bao giờ chơi thể loại này, nên thật sự cũng chẳng hiểu lắm, nhưng mà… hình như tôi từng thấy quảng cáo nó trên TV thì phải? Chắc vậy?
“Hôm nay tụi mình sẽ chơi cái này đó!” Yuna tuyên bố, người vừa là chủ nhân của đoạn video vừa là chủ nhân của căn phòng hiện tại.
“Có phải là cái cậu hay nhắc đến lâu lâu vẫn chơi không?” Rinka hỏi.
“Non!” Yuna nói. “Tớ cũng chưa chơi bao giờ đâu. Tớ nghĩ sẽ vui hơn nếu cả ba cùng bắt đầu từ đầu luôn!”
“Ồ hay ghê! Nhân vật dễ thương quá trời,” tôi nhận xét.
“Tớ biết ngay cậu sẽ thích mà, Yotsuba! Cặp mắt tinh tường của cậu quả là không sai được!” Yuna gật gù. “Chính vì thế nên game này mới được con gái mê tít. Trọng tâm là mấy nhân vật đó — tụi mình thu thập, nuôi dưỡng, rồi cho tụi nó đi thi đấu các kiểu luôn!”
“Thi đấu á? Nhiều kiểu thi đấu luôn hả?!” tôi tròn mắt.
“Không phải cậu đi thi, mà là nhân vật của cậu thi đấu kìa,” Rinka đính chính.
“À-À ha ha! Dĩ nhiên rồi!” Trong thoáng chốc, tôi đã bị kéo về hàng loạt ký ức tuổi thơ đầy sang chấn, đến mức suýt thì ngất xỉu tại chỗ. May mà có Rinka kéo tôi về thực tại kịp lúc!
“Thôi nói nhiều làm chi, thử liền cho nóng!” Yuna hào hứng bảo.
Bị cuốn theo khí thế hừng hực của Yuna, tôi với Rinka cũng bắt đầu tải game về điện thoại.
À, ra là vậy. Dựa theo phần hướng dẫn thì game này chủ yếu xoay quanh việc nuôi và huấn luyện các nhân vật. Còn các cuộc thi thì phần lớn sẽ tự động diễn ra. Hú hồn… Chứ nếu mà game này yêu cầu phản xạ nhanh hay gì đó, chắc tôi thua từ vòng gửi xe mất!
“Ừm, giờ thì tớ hiểu rồi,” Rinka nói. “Huấn luyện mấy bé nhân vật này nghe cũng có vẻ vui thật.”
“Tinh thần huấn luyện viên trong cậu đã bùng cháy rồi!” tôi reo lên.
“Xin đính chính là tớ chưa bao giờ thua trong học hành, và cũng không định thua trong game đâu!” Yuna nói.
“Và giờ thì tinh thần không chịu thua của cậu cũng bùng cháy luôn rồi đó!”
Tôi có linh cảm chuyện này sắp sửa nghiêm túc hơn tôi tưởng! Biết là chẳng có hy vọng thắng gì mấy, nhưng ít nhất tôi cũng phải cố hết sức để đừng thua tan tác quá!
◇◇◇
Một giờ sau...
“...”
“Ư-Ưm… Hai người ơi?”
Tụi tôi đã hoàn tất phần hướng dẫn, thực hiện lượt quay gacha miễn phí đầu tiên để lập đội hình, rồi cho nhân vật ra sân đấu với nhau... Và giờ thì tôi đang nhìn dòng chữ “YOU WIN!!!” nhảy múa trên màn hình. Tôi đoán màn hình của Yuna và Rinka thì đang hiện dòng chữ ngược lại hoàn toàn.
“Ha-Ha ha… Chắc là... tớ hên thôi mà?” tôi nói.
“Chuẩn luôn…” Yuna gật đầu. “Tớ quên mất chi tiết đó luôn ấy!”
“Hở?”
“Yếu tố quan trọng nhất để thắng trong game gacha chính là vận may! Bao nhiêu thông minh, cống hiến, cố gắng cũng không chống lại được một cú hên vượt ngoài giới hạn đâu!”
Tụi tôi chỉ sử dụng đúng mấy nhân vật mà lượt gacha miễn phí đầu tiên sau hướng dẫn cho thôi, và theo kết quả tra cứu nhanh của Yuna thì… tôi đã quay trúng một nhân vật siêu bá đạo, cân meta, cực hiếm thấy trong danh sách quay. Trong khi đó, nhân vật mà Yuna với Rinka quay ra lại chẳng hiệu quả là bao. Trận đấu giữa tụi tôi chẳng khác gì người lớn chọi với mấy em mẫu giáo: quá mức mất cân bằng, đến mức thấy hơi sai sai rồi đó.
“Sao tụi mình không nghĩ ra chuyện này trước nhỉ? Số đỏ là tên đệm của Yotsuba mà!” Rinka nói.
“Khoan đã? Tớ chắc chắn tớ đâu có tên đệm nào như vậy—”
“Heh heh heh… không sao đâu,” Yuna nói, mắt ánh lên sự nguy hiểm. “Gacha game mà… tức là còn một yếu tố nữa cũng quan trọng chẳng kém gì may mắn…”
“Một yếu tố khác...?” Rinka nhắc lại. Mắt cô ấy mở to. “Yuna, cậu đừng nói là—”
“Nếu không may mắn từ lần quay đầu, thì quay tiếp, quay nữa! Cứ quay cho tới khi nào ra thì thôi!”
“KHÔNG, Yuna! ĐỪNG MÀ!” tôi hét lên. “Tiếp tục quay nghĩa là... vượt quá lượt quay miễn phí đầu tiên—nói cách khác là phải nạp tiền vào đó!”
“Thả tớ ra, Yotsuba! Tớ không quay gacha được nếu cậu cứ giữ chặt tớ thế này!”
“Chính vì vậy tớ mới giữ! Kìm chế tinh thần ganh đua của cậu lại đi! Giờ chưa phải lúc để nó chiếm lấy lý trí!”
“…”
“Rinka?! Sao cậu lại nhìn chằm chằm cái điện thoại như vậy?! Đừng có nghĩ đến chuyện đó nữa!” Cái đà này là y như rằng cô ấy cũng sẽ móc hầu bao ra quay thêm cho mà coi! “AGGGHHH! Nghe đây, hai kẻ không cam tâm bại trận kia!” tôi hét lên, giơ cao điện thoại như một chiến binh.
“Yotsuba?!” Yuna hốt hoảng kêu.
“Cậu—Cậu không dám làm vậy đâu!” Rinka gào lên... nhưng đã quá muộn rồi!
“Gỡ cài đặt!”
“KHÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔNGGGGGGGG!” cả hai người đồng thanh hét lên.
Và thế là, chỉ trong tích tắc, mọi dấu vết của trò chơi gacha đã bị xóa sạch khỏi điện thoại tôi. Tôi chính thức nói lời tạm biệt với nhân vật cực phẩm mà mình đã may mắn quay ra. Dù có hơi tiếc thật đấy, nhưng khi tôi thấy ánh sáng điên cuồng trong mắt Yuna và Rinka dần lụi tắt, tôi biết mình đã làm đúng.
Chắc lần này thoát nạn rồi… nhưng từ giờ tôi phải canh chừng sát sao hai người đó thôi! Phải ngăn không cho tinh thần cạnh tranh của họ bùng cháy mất kiểm soát lần nữa! Tôi thầm dặn lòng như thể mình là người đạo đức nhất phòng, trong khi thực tế thì... tôi chẳng hề đủ tư cách nói câu đó.