Yêu đương phải chờ mô phỏng xong

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ta và trò chơi của thần với yandere

(Đang ra)

Ta và trò chơi của thần với yandere

Bạch Phụng Hành

(Cảnh báo: Tất cả đều là Yandere!!!)

927 3600

Huyết Chi Thánh Điển

(Đang ra)

Huyết Chi Thánh Điển

咯嘣

Đây là một huyền thoại thuộc về huyết tộc...

232 1395

Tiết kiệm 80.000 vàng ở thế giới khác cho lúc nghỉ hưu

(Đang ra)

Tiết kiệm 80.000 vàng ở thế giới khác cho lúc nghỉ hưu

FUNA

Một ngày nọ, Yamano Mitsuha rơi xuống vách đá và bị dịch chuyển đến một thế giới khác với trình độ văn minh ngang tầm của châu âu thời trung cổ. Tuy nhiên, Mitsuha biết rằng mình có thể du hành giữa h

477 2330

Haibara’s Teenage New Game+

(Đang ra)

Haibara’s Teenage New Game+

Amamiya Kazuki

Chàng trai vô tình sở hữu năng lực vượt trội bắt đầu lại tuổi thanh xuân lần thứ hai ngoài đời thực trong một câu chuyện hài lãng mạn học đường mới mẻ và đầy mạnh mẽ!

39 93

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

(Đang ra)

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

修仙儿的 - Tú Tiên Nhi - Xiuxianer

Khi “tán tỉnh” thì đâu thấy ai có dấu hiệu bệnh kiều đâu cơ chứ!

112 358

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

111 306

Toàn văn - Chương 17: Asano Nao dùng tiền để thả thính

[Bạn thừa biết nỗi bất an của Asano Nao bắt nguồn từ đâu. Bạn đột nhập vào cuộc đời cô ấy chỉ vì cháy túi, mò đến kiếm ăn. Và giờ đây, bạn đã có tiền rồi.]

[Asano Nao bồn chồn gặm pizza, cô cắn cả vào ngón tay mình. Bạn phì cười.]

Khung cảnh trong ký ức tái hiện.

Asano Nao đang ôm lấy ngón tay, tiếng cười của Minami Yuuki không làm cô đỏ mặt, lúc này, tâm trí cô chỉ toàn là nỗi thấp thỏm và luyến tiếc.

Cô ngẩng đầu nhìn Minami Yuuki, cậu thiếu niên lúc nào cũng mang vẻ mặt tươi cười, dường như ưu phiền chưa bao giờ ghé thăm cậu. Cậu ấy chắc chắn đang vui vì có tiền sinh hoạt rồi đây mà!

Cũng đúng, có tiền rồi, cậu sẽ không cần phải nhìn thấy một đứa u ám như mình nữa, không cần phải ăn chung bàn với một con amip biến thái nữa, chẳng phải đó là một điều tốt hay sao?

Lòng cô dần dấy lên một nỗi chua xót. Cô đặt miếng pizza xuống, vịn vào thành ghế rồi đứng dậy.

Cô không muốn ngồi đây chịu đựng sự giày vò của việc chờ đợi, cũng không muốn đối mặt với một viễn cảnh chia ly. Thay vì đợi Minami Yuuki nói rằng sau này sẽ không đến nữa, thà cứ để cậu đột ngột biến mất như cái ngày cậu đột ngột xông vào, và xem tất cả như một giấc mơ. Giấc mơ vốn dĩ không có đầu có cuối, một cái kết chỉ làm vỡ tan đi ảo ảnh này. 

Cô cất bước, hướng về phòng ngủ trên lầu. Cô muốn vùi mình vào trong chăn, dùng sự mệt mỏi sau khi vận động để tê liệt chính mình, để quên đi sầu muộn.

“Chị không ăn nữa à?” Minami Yuuki ngẩng đầu nhìn cô.

“Ừm.” Asano Nao gật đầu, bước chân không ngừng lại.

“Chờ một chút, có chuyện này tôi chưa nói với chị.”

Câu nói theo ngay sau đó của cậu thiếu niên khiến Asano Nao chìm vào tuyệt vọng. Cô đã dứt khoát đến thế, chỉ mong giữ lại một chút dư âm tốt đẹp, nào ngờ vẫn không thoát khỏi cái kết cục phũ phàng đó.

Cô khựng lại. Không phải vì cô muốn, mà là vì Minami Yuuki đã bảo cô chờ một chút.

Minami Yuuki xử lý nốt miếng pizza trong vài ba miếng cắn, lấy khăn giấy lau tay, rồi rút ra một xấp tiền từ trong túi.

“Cái này cho chị.” Cậu đưa xấp tiền cho Asano Nao.

Asano Nao đón lấy. Xấp tiền rất dày, chí ít cũng là phần lớn chi phí sinh hoạt của cậu. Cầm tiền trên tay, cô hoàn toàn mông lung.

“Trước đây tôi có vay tiền chị để đăng ký lớp phụ đạo, chị nhớ chứ? Xin cho phép tôi trả dần mỗi tháng.” Minami Yuuki chắp tay, thái độ vô cùng thành khẩn. “Vì tôi đưa hết tiền cho chị rồi, nên sắp tới vẫn phải phiền chị bao nuôi thôi.”

Thiên thần, chính là một thiên thần!

Là vị thiên thần luôn xuất hiện để kéo mình lại mỗi khi mình chênh vênh trên bờ vực của định mệnh! Asano Nao siết chặt xấp tiền, hai má ửng hồng vì phấn khích tột độ.

Cô đã quên bẵng chuyện Minami Yuuki vay tiền mình, không ngờ câu chuyện của hai người lại có một bước ngoặt tươi sáng như vậy!

Cậu thiếu niên đã vay bao nhiêu ấy nhỉ? Cứ theo tiến độ này, thì phải mất bao lâu mới trả hết?

Cô vận dụng khả năng tính toán sát thương trong game của mình ra để tính nhẩm. Với học phí một năm của lớp phụ đạo, Minami Yuuki sẽ phải trả nợ trong khoảng hơn nửa năm mới xong.

Chỉ hơn nửa năm thôi ư?

“Cần vay thêm không? Chắc chắn cậu còn nhiều khoản cần dùng tiền mà đúng không? Đã theo đuổi âm nhạc thì sao thiếu nhạc cụ được, mà có nhạc cụ rồi thì tất nhiên phải có phòng tập và phòng thu âm chứ! Rồi cả tiền tổ chức concert, tiền phát hành album nữa!”

Chuyên viên tư vấn tín dụng Asano Nao bỗng trở nên nhiệt huyết lạ thường, ngỏ lời mời chào dịch vụ với Minami Yuuki.

“Tạm thời thì chưa cần đâu, khi nào cần tôi sẽ nói với chị.” Minami Yuuki lắc đầu.

“Cứ sắm trước đi, bây giờ chưa dùng đến thì sau này ắt sẽ cần. Đang có gói vay ưu đãi, vay mười chỉ phải trả chín, mượn mười triệu yên chỉ cần hoàn lại chín triệu thôi đấy!”

“Làm gì có kiểu cho vay nào như thế, lỗ sổng vó ra còn gì.”

“Bình thường mà, tiền gửi ngân hàng đôi khi lãi suất cũng âm đấy thôi.”

“Nhưng cũng không âm đến mức đó, với lại mười triệu yên tôi tiêu sao hết được.”

“Ban ngày đi trung tâm thương mại sắm điện thoại, đồng hồ, xe hơi, đồ cổ, tối đến hộp đêm gọi các em gái xinh tươi.”

“… Chị bình tĩnh lại giùm tôi cái. Trung tâm thương mại thì còn được, chứ hộp đêm là sao. Mà thôi, nếu chị cũng đi, thì tôi đi cùng xem thử cũng chẳng sao.”

“Xin lỗi, tôi không dám.”

“Dứt khoát ghê!”

[Bạn đã giao phần lớn chi phí sinh hoạt cho Asano Nao để hoàn trả học phí lớp phụ đạo đã vay trước đó. Nhờ vậy, bạn tự đẩy mình vào tình trạng rỗng túi, đường đường chính chính tiếp tục ăn chực ở nhà Asano.]

[Đây là kế hoạch bạn đã tính toán từ trước. Thực chất, khoản chi tiêu lớn nhất của bạn vốn là tiền ăn, tính đi tính lại, cũng tương đương với việc bạn trả tiền để dùng bữa tại nhà Asano, còn khoản vay kia chẳng qua chỉ là một màn tay không bắt sói.]

[Asano Nao hoàn toàn không nhận ra sự vi diệu trong đó, cô mừng như mở cờ trong bụng, chỉ muốn dùng thêm nhiều món nợ hơn nữa để trói chặt bạn. Dưới sự chào mời đầy nhiệt huyết của cô, bạn lại vay thêm một khoản tiền để mua nhạc cụ.]

[Những món nợ của bạn đã xoa dịu tâm hồn Asano Nao, tốc độ tiến triển trong mối quan hệ giữa cô và bạn cũng tăng vọt.]

Minami Yuuki nhìn dòng chữ mô phỏng, khẽ chậc lưỡi.

Quả nhiên, so với tình cảm, sự phụ thuộc về vật chất mới là liều thuốc an thần hiệu quả nhất cho Asano Nao. Thân phận NEET đã gieo vào lòng cô một mặc cảm tự ti sâu sắc, khiến cô hoàn toàn phủ nhận sức hấp dẫn của bản thân về mặt tình cảm.

Một người phụ nữ vừa giàu có, vừa yếu đuối, lại xinh đẹp như cô, rất dễ trở thành con mồi béo bở cho những gã đàn ông tồi, biến cô thành một cây ATM biết đi.

May thay, Minami Yuuki là một người đàn ông có lý tưởng, có đạo đức, và có trách nhiệm. Cậu sẽ không lừa tiền của Asano Nao như những gã đó. Cậu muốn cả tiền lẫn người!

[Thời gian bạn ở nhà Asano ngày một tăng lên. Bạn viện cớ rằng nếu thổi nhạc cụ trong căn hộ sẽ bị khiếu nại, nên chỉ có thể luyện tập tại nhà Asano.]

[Dần dà, ngoài giờ ngủ, bạn gần như sống hẳn ở nhà Asano, quấn quýt bên cạnh Asano Nao.]

[Bạn học hành nghiêm túc, luyện tập cần mẫn, tiến bộ thần tốc. Vị giáo viên ở lớp phụ đạo vì ái mộ nhan sắc của bạn nên đã ưu ái kèm cặp riêng rất nhiều.]

Ái mộ nhan sắc là cái quái gì, chẳng phải nên ái mộ tài năng hay sự nỗ lực của mình sao!

[Bạn nhận ra, năng lực học tập của mình cực kỳ xuất chúng. Chỉ trong một học kỳ ngắn ngủi, bạn đã bắt kịp trình độ của những học sinh đội sổ ở khối trên. Bạn càng được lòng vị giáo viên ở lớp phụ đạo hơn.]

[Toàn bộ thời gian của bạn đều dành cho âm nhạc, bỏ bê việc học ở trường. Một tuần trước kỳ thi cuối kỳ, bạn ngỏ lời nhờ Senju Kazumi phụ đạo giúp, và địa điểm học thêm không đâu khác ngoài—nhà Asano.]

[Bạn làm vậy là vì ba mục đích.]

[Thứ nhất, học phụ đạo để cải thiện điểm số. Nếu thi trượt và bị giáo viên chủ nhiệm mời phụ huynh, bạn sẽ mất trắng kỳ nghỉ hè tự do.]

[Thứ hai, Senju Kazumi dạo này ngày càng bạo dạn. Cuối tuần trước cô ấy còn gửi ảnh hỏi bạn bộ nào đẹp, bạn muốn cô ấy diện kiến “chính cung” của mình để dập tắt những ý định mờ ám.]

[Thứ ba, Asano Nao đã quen với sự hiện diện của bạn. Bạn chuẩn bị khởi động giai đoạn hai: giới thiệu cho cô vài người bạn nữ.]

[Để Asano Nao không quá căng thẳng, bạn đã nói chuyện trước với cô, đồng thời tiết lộ mục đích thứ hai của mình, ngỏ ý muốn cô đóng giả làm bạn gái để Senju Kazumi hết hy vọng. Asano Nao đã đồng ý.]

[Vào ngày học phụ đạo, Asano Nao cứ cố thủ trên lầu. Bạn nhắn tin thúc giục không ngớt nhưng cô vẫn không đủ can đảm để đi xuống.]

[Bạn đã lường trước điều này nên chẳng hề nản lòng. Ít nhất thì, đã có một người ngoài bạn bắt đầu ra vào nhà Asano.]

[Việc học kéo dài một tuần. Senju Kazumi sững sờ trước năng lực học tập của bạn. Cô ấy rủ bạn cùng chạy nước rút vào Đại học Misaki, nhưng bạn đã từ chối và cho cô biết mục tiêu của mình là Đại học Nghệ thuật Misaki, học viện âm nhạc số một Nhật Bản.]