Yêu đương phải chờ mô phỏng xong

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ta và trò chơi của thần với yandere

(Đang ra)

Ta và trò chơi của thần với yandere

Bạch Phụng Hành

(Cảnh báo: Tất cả đều là Yandere!!!)

927 3597

Huyết Chi Thánh Điển

(Đang ra)

Huyết Chi Thánh Điển

咯嘣

Đây là một huyền thoại thuộc về huyết tộc...

232 1395

Tiết kiệm 80.000 vàng ở thế giới khác cho lúc nghỉ hưu

(Đang ra)

Tiết kiệm 80.000 vàng ở thế giới khác cho lúc nghỉ hưu

FUNA

Một ngày nọ, Yamano Mitsuha rơi xuống vách đá và bị dịch chuyển đến một thế giới khác với trình độ văn minh ngang tầm của châu âu thời trung cổ. Tuy nhiên, Mitsuha biết rằng mình có thể du hành giữa h

477 2316

Haibara’s Teenage New Game+

(Đang ra)

Haibara’s Teenage New Game+

Amamiya Kazuki

Chàng trai vô tình sở hữu năng lực vượt trội bắt đầu lại tuổi thanh xuân lần thứ hai ngoài đời thực trong một câu chuyện hài lãng mạn học đường mới mẻ và đầy mạnh mẽ!

39 93

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

(Đang ra)

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

修仙儿的 - Tú Tiên Nhi - Xiuxianer

Khi “tán tỉnh” thì đâu thấy ai có dấu hiệu bệnh kiều đâu cơ chứ!

112 358

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

111 303

Toàn văn - Chương 12: Chị ơi, tạo dáng đi nào

Bữa sáng kết thúc, Asano Nao không yên lòng, ánh mắt cứ hướng về phía cửa chính và cửa sổ.

Cô đã hạ quyết tâm, chỉ cần Minami Yuuki rời đi, cô sẽ lập tức kéo kín toàn bộ rèm cửa, trả lại cho ngôi nhà không khí âm u, lạnh lẽo quen thuộc.

Thế nhưng, Minami Yuuki hoàn toàn không có ý định rời đi. Cậu thản nhiên nằm dài trên ghế sofa phòng khách, lướt điện thoại.

Chàng trai đã ở lại. Trong lòng Asano Nao, niềm vui vừa nhen nhóm đã bị một áp lực vô hình đè nặng.

Cô đã quen với việc ở một mình, quen với việc không bị ai để mắt tới. Ngay cả những năm tháng sống cùng bà, cô cũng chỉ ru rú trong phòng cả ngày, duy chỉ có giờ cơm mới chạm mặt bà.

Thời gian chầm chậm trôi, áp lực càng lúc càng lớn dần. Cuối cùng, cô gom hết can đảm, cất tiếng hỏi: "Cậu không về à?"

"Căn hộ của tôi nhỏ quá, không thể nào thoải mái bằng nhà chị được." Lời đáp của Minami Yuuki thật vô lại.

Cậu liếc nhìn Asano Nao, trong lòng thầm nhủ, mới ở cùng mình một lát đã thấy áp lực rồi sao? Vậy thì, với biển người mênh mông ngoài kia, chị định đối mặt thế nào đây?

Xem ra phải rèn giũa chị cho ra tấm ra món mới được.

Trong game mô phỏng cuộc đời, mọi bi kịch của Asano Nao đều bắt nguồn từ chứng sợ xã hội của cô ấy. Chỉ cần uốn nắn lại tính cách đó, cô ấy nhất định sẽ tìm thấy hạnh phúc của riêng mình, đúng chứ?

Bác sĩ Minami Yuuki vô cùng tận tụy, đã vạch sẵn một phác đồ điều trị hoàn chỉnh cho bệnh nhân Nao.

Tuy nhiên, cậu không có ý định hy sinh thân mình, nên quyết không đi theo con đường "mượn truyện tranh" như trong game, mà chọn một hướng đi còn quyết liệt hơn.

Không phải là phát triển mối quan hệ yêu đương, mà là phát triển mối quan hệ chủ tớ... khụ, là phát triển mối quan hệ bạn bè!

Còn chi phí cho liệu trình điều trị này, cứ để Asano Nao trả bằng cách... nuôi cậu là xong!

Cậu nhất quyết không đi, Asano Nao cũng đành bất lực. Câu hỏi vừa rồi đã rút cạn toàn bộ dũng khí của cô. Cô bồn chồn đứng ngồi không yên, vừa muốn liếc nhìn Minami Yuuki lại sợ bị phát hiện, vừa phải gồng mình chống chọi với ánh nắng chói chang và cảnh vật bên ngoài.

Cuối cùng, cô cắn răng hạ quyết tâm.

Nhân lúc Minami Yuuki còn đang dán mắt vào điện thoại, cô rón rén lên lầu, rồi lại rón rén xuống, đặt một chiếc máy quay lên kệ sách nhỏ cạnh ti vi, chĩa thẳng ống kính về phía ghế sofa.

Suốt quá trình, cô dán chặt mắt vào Minami Yuuki, để chắc chắn rằng cậu không hề phát giác ra hành động của mình.

Đặt máy xong, điều chỉnh hoàn tất, cô lại nhẹ như mèo, lủi về phòng mình trên lầu.

Rèm cửa kéo kín như bưng, phòng ngủ chìm trong bóng tối đặc quánh. Bóng tối chính là lớp áo giáp che chở cô. Vừa bước vào, trái tim đang treo ngược cành cây của cô liền được thả lỏng.

Cô mở laptop, thao tác một cách điệu nghệ.

Hình ảnh từ camera phản chiếu lên cặp kính của cô. Cô đã kết nối thành công với chiếc máy quay dưới nhà, bắt đầu công cuộc theo dõi Minami Yuuki trên ghế sofa.

Vị trí đặt máy không được lý tưởng cho lắm, góc quay chẳng phải đẹp nhất, nhưng với Asano Nao, thế là quá đủ rồi.

So với việc quan sát trực diện ở cự ly gần, việc nhìn trộm từ xa khiến cô an tâm hơn hẳn, cho phép cô gỡ bỏ mọi xiềng xích và ngắm nhìn một cách thỏa thích.

Cô dán mắt vào màn hình, cười một mình ngây ngô.

Là Yuuki-chan đang nằm nghiêng!

Lưu video! Khẩn trương!

Hôm nay đúng là ngày may mắn của mình mà!

Tháo dép lê, cô ôm lấy hai chân, co người lại thành một khối tròn xoe trên ghế. Tiếng cười "khà khà khà" ma quái vang vọng trong bóng tối của phòng ngủ, một cảnh tượng đủ để lại ám ảnh tâm lý cho bất kỳ đứa trẻ nào lỡ trông thấy.

Nửa giờ sau, chiếc laptop của Asano Nao đã "di cư" từ bàn học lên giường. Cô cởi phăng bộ đồ thể thao, để lộ bộ pyjama bên trong rồi nhanh chóng trèo lên giường.

Cô phóng to hình ảnh hết cỡ, để nửa thân trên của Minami Yuuki chiếm trọn màn hình, rồi kéo chăn trùm kín qua đầu mình và cả chiếc laptop.

Trông cứ như thể cô và Minami Yuuki đang cùng đắp chung một chiếc chăn, như thể cả hai đang kề vai chung gối.

Cô hạnh phúc đến mức bật cười thành tiếng.

Đúng lúc này, khung hình từ máy quay đột ngột thay đổi.

Minami Yuuki bật dậy khỏi ghế sofa.

Ể? Cậu ấy định về rồi sao? Khoan đã, tôi còn chưa kịp làm gì mà!

Cô căng mắt theo dõi.

Chàng trai trong màn hình không rời đi, nhưng Asano Nao lại có cảm giác, thà rằng cậu cứ đi về có khi còn tốt hơn.

Bóng dáng cậu ngày một lớn dần, cậu đang tiến ngày một gần hơn tới chiếc máy quay.

Màn hình chấn động, chiếc máy quay bị nhấc bổng lên, ống kính chĩa xuống sàn. Minami Yuuki đang kiểm tra lại nội dung đã quay.

Lại một cú rung nữa, ống kính hướng thẳng vào mặt Minami Yuuki. Cậu nở một nụ cười tươi như hoa với ống kính.

Asano Nao ôm đầu. Toang thật rồi, lại bị phát hiện nữa rồi!

Trên màn hình, khung cảnh chuyển thành sàn nhà, rồi lại đổi sang cầu thang. Cộp, cộp, cộp, tiếng bước chân đang vọng lại. Minami Yuuki đang tiến lên, và đích đến, chính là tầng trên.

Cậu ấy tới đây.

Đây là cảnh phim kinh dị nào thế này!

Asano Nao vội lấy chăn trùm kín đầu, cầu mong lớp phong ấn bằng chăn này có thể bảo vệ mình chu toàn.

Trong màn hình laptop, khung hình dừng lại ngay trước một cánh cửa.

Đó chính là cửa phòng ngủ của cô.

Một bàn tay xuất hiện, đặt lên nắm đấm cửa.

Cạch, cửa mở.

Cậu ấy vào rồi.

Tiếng bước chân lướt qua mép giường, dừng lại ngay bên cửa sổ.

Soạt một tiếng, rèm cửa bị kéo toang ra. Ánh nắng xuyên qua lớp chăn mỏng, rọi thẳng lên người Asano Nao. Cô giật bắn mình, cổ họng khô khốc.

Cô liếc nhìn màn hình, hình ảnh đang là chiếc giường, ống kính từ từ zoom lại gần, rồi dừng lại ở khối chăn đang phồng lên.

Ánh sáng bỗng chói lòa, hơi lạnh đột ngột ùa vào, chiếc chăn bị giật phăng đi không một chút thương tiếc. Minami Yuuki đang giơ máy quay, chĩa thẳng vào cô.

Cô quỳ sụp trên giường: "Tôi thành thật xin lỗi!"

Minami Yuuki lia máy quay từ đầu đến chân cô: "Dù tôi đã cho phép chị quay lén, nhưng một khi đã bị phát hiện thì không còn gọi là quay lén nữa, không nằm trong phạm vi cho phép đâu. Chị đã sẵn sàng trả giá chưa, hả?"

Giọng điệu vui vẻ của cậu như một liều thuốc an thần, làm dịu đi trái tim đang đập loạn của Asano Nao. Chỉ cần cậu không vì chuyện này mà ghét bỏ cô là được rồi.

"Trả giá... gì cơ?" cô dè dặt hỏi.

"Nào, tạo vài dáng xem nào, chị." Minami Yuuki lắc lắc chiếc máy quay trong tay.

Ý đồ của cậu đã quá rõ ràng. Asano Nao quay cậu, thì cậu cũng sẽ quay lại Asano Nao.

Thế nhưng, một Asano Nao chỉ cần bị người khác nhìn thôi đã căng thẳng muốn độn thổ, thì làm sao chịu nổi việc bị quay phim, một cấp độ còn đáng sợ hơn cả bị nhìn chằm chằm?

"...Tôi trả tiền có được không?" cô cố gắng dùng tiền để thoát kiếp nạn.

"Tôi có phải quỷ dữ gì đâu mà đi tham tiền của chị chứ."

Không, làm ơn hãy làm quỷ dữ một lần đi! Cái việc cậu đang làm mới thực sự là hành vi của quỷ dữ đấy!

"Trước tiên tháo kính ra, rồi vén mái lên. Tôi muốn quay cận cảnh khuôn mặt của chị." Minami Yuuki ra lệnh.

Tôi đã đồng ý đâu cơ chứ!

Tức là tôi hoàn toàn không có quyền từ chối hay sao!

Asano Nao lề mề làm theo chỉ thị, vừa tháo kính ra, còn chưa kịp đặt xuống thì một bàn tay đã vươn tới, vén phần tóc mái trước trán cô lên.

Cô hoảng hốt, ngửa đầu ra sau, đập vào tường.

"Đau." Cô ôm gáy, nằm úp sấp trên giường.

"Đúng như tôi dự đoán, chị đẹp thật đấy." Minami Yuuki buột miệng cảm thán.

Dù chỉ là một thoáng, nhưng cậu đã thấy rõ như in khuôn mặt được che giấu của Asano Nao.

Làn da trắng như tuyết, đôi mắt trong như ánh trăng dưới đáy sông, và đôi môi căng mọng đến mức khiến người ta khô cổ họng, tất cả đều y hệt như trong ký ức của cậu.

Thêm vào đó là thân hình tuyệt mỹ không thể che giấu dưới lớp đồ ngủ.

Chết tiệt, có chút rung động rồi.

Cậu cố gắng giữ cho tâm trí mình vững vàng. Tự nhủ không được vội vàng hạ quyết tâm, biết đâu sau này lại gặp được người phụ nữ khiến cậu rung động hơn thì sao.

Cậu cầm lấy laptop của Asano Nao, gửi đoạn video vừa rồi vào tài khoản của mình.

"Tạm biệt chị, mười hai giờ tôi qua ăn trưa nhé." Cậu hài lòng rời đi.

Trong phòng ngủ, chỉ còn lại Asano Nao đang nằm sấp trên giường với vẻ mặt vô hồn.

Những cảm xúc dồn dập của ngày hôm nay quá mãnh liệt, đã vượt quá định mức của cả một năm cộng lại. Năng lượng của cô đã hoàn toàn cạn kiệt.

Vừa ra khỏi nhà Asano, Minami Yuuki nghe thấy một tiếng kêu đầy kinh ngạc. Cậu nhìn theo hướng âm thanh, bắt gặp một người quen khác trong thế giới mô phỏng.

Đó là Tanaka Mako, bà vợ nhà bên cạnh, người phụ nữ trong game đã thèm khát cơ thể cậu và nằng nặc đòi tặng cậu những món đồ đắt tiền.

"Chào buổi sáng." Minami Yuuki chào cô một câu xã giao, hoàn toàn phớt lờ vẻ kinh ngạc của cô ấy, đi thẳng về căn hộ của mình.

Vào đến cái ổ nhỏ của mình, cậu đi thẳng ra ban công, nhìn sang nhà Asano.

Tấm rèm cửa cậu vừa kéo ra, giờ lại được kéo vào kín mít.

Kế hoạch cải tạo Asano Nao, quả là một chặng đường dài và gian nan.

Trong đầu lại hiện lên dung mạo của Asano Nao, nghĩ đến mối quan hệ của mình và cô trong game mô phỏng, lòng Minami Yuuki lại dấy lên một cảm giác bứt rứt khó tả.

Cậu uống một cốc trà ô long, rồi nằm vật ra giường.

Máy mô phỏng Yêu đương, khởi động!

Phải cố gắng tận dụng hai lượt mô phỏng còn lại để có được một cái Kết Có Hậu