Welcome, to the Bad End Route

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

282 7348

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

17 135

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

100 2471

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

29 190

Volume 1 ~Sự biến mất của route kết thúc thực sự~ - Phía bên Tendou, Chuyện bên lề 4: Lựa chọn sai lầm ~Hareyama Hanae~

Tôi lựa chọn đến thư viện thay vì tham gia buổi học nhóm của Jimichi.

Tôi đã định tham gia vào hoạt động câu lạc bộ cơ, nhưng mà Hanae, người đi theo tôi, đã cầu xin giúp việc học quá.

“—Sai.”

“Um…như này sao?”

“Đã nói là cậu sai rồi.”

“Vậy thì… thế này?”

Sai. Tôi không biết mình đã nói câu đấy bao nhiều lần rồi, và tôi cũng không hiểu tại sao cậu lại chả hiểu điều đó.

Dù đã bảo Hanae rất nhiều lần, nhưng thật sự tôi rất dở trong việc dạy học.

“…Này, nó sẽ rất tệ nếu cậu không có tiến triển đấy.”

“T-Tớ biết mà…”

“Tại sao cậu không hỏi thầy giáo đi? Chắc chắn là thầy ấy sẽ tốt hơn tớ đó.”

“N-Nhưng…”

Nhớ lại về buổi dạy thêm của Jimichi, nhưng thật sự tôi không muốn cô ấy đến đó.

Vậy nên, trong sự tuyệt vọng của bản thân, tôi khuyên cô ấy nên kiếm giáo viên về vài mẹo học.

Rõ ràng là nếu cô ấy tiếp tục thế này, chắc chắn là sẽ không có kết quả tốt.

“Tớ vẫn muốn cậu dạy hơn mà, Susumu-kun…”

“Nhưng mà.”

Hanae đáp lại với một ánh nhìn buồn bã trên khuôn mặt. Tôi đã nhìn thấy biểu cảm này quá đủ kể từ khi cả hai vẫn còn là mấy đứa con nít rồi.

Cô ấy đã bên tôi từ ngày còn là một con nhóc bé tý. Trước khi nhận ra được thì, cô ấy đã luôn ở bên cạnh và dính chặt lấy tôi.

Nhưng nếu nhìn lại thì, có vẻ nó mới chỉ bắt đầu từ hồi sơ trung.

Là bạn thưở nhỏ là một chuyện, nhưng tôi thấy rằng cô ấy như đang coi tôi như là đối tượng được quan tâm hàng đầu.

Cô ấy thích mình ư? Có những lúc mà tôi nghĩ trong đầu như vậy, nhưng lại có cảm giác chuyện không như vậy.

Mà dù gì đi chăng nữa, một sự thật là Hanae đã chọn ở đây với tôi.

Vậy nên bản thân cũng phải đưa ra một lựa chọn cho Hanae nữa.

--Tham gia hoạt động câu lạc bộ

“Như dự đoán, có lẽ tốt hơn nên để người khác dạy cậu.”

Dù là tôi có tiếp tục giúp đỡ cô ấy đi chăng nữa, Hanae cũng chả thể tránh được điểm liệt đâu. Vì lợi ích của cô, tôi sẵn sàng đẩy cô ấy ra xa khỏi mình.

“B-Bởi người khác, ý cậu là…”

“Như là giáo viên này, hoặc một người bạn của cậu. Tớ nghĩ bản thân chả dạy được cậu đâu.”

“N-Nhưng có mấy lần Susumu-kun dạy tớ và mọi chuyện đều ổn mà…”

“Vậy có nghĩa là tớ chả đủ tốt lần này rồi. Xin lỗi nhé.”

“Ah…”

Tôi quay người khỏi Hanae, người đang có biểu cảm u sầu, và đứng dậy khỏi ghế.

Hanae thốt ra một tiếng nhỏ, nhưng không nói gì ngay sau đó, cũng chẳng đuổi theo tôi.

Nếu đẩy cô ấy đi đủ xa, Hanae sẽ phải tìm người khác thay tôi thôi.

Dù đau lắm, nhưng thật khó để có thể dạy cô, ngay cả với tôi. Đây là tốt nhất cho Hanae.

Sau khi rời thư viện, tôi chả thèm quay lại lớp nhưng lại tham gia câu lạc bộ.

---------

------

----

Chả còn hứng thú với việc học, vậy nên tôi đi đến câu lạc bộ nơi mà có ít thành viên hơn bình thường.

Chả có dấu hiệu của Umi hay là những người quản lí. Umi đang ở lớp học thêm, và quản lí có vẻ đang được giao việc bởi thầy phụ trách, vậy nên em ấy không ở đây.

Khá là buồn khi tôi không được gặp quản lí Shigure dễ thương của chúng tôi, nhưng tôi lại ngay lập tức tập trung và tham gia câu lạc bộ.

Sau khi đổ mồ hôi trong vài tiếng, càng ngày càng ít người hơn và ai nấy cũng sẵn sàng về nhà.

Họ cũng định học sao? Mà dù sao, khi mà sĩ số càng giảm thì tôi cũng nên nhanh chóng kết thúc thôi.

Làm gì đây? Mình nên về nhà và học, hay nên quay lại kiểm tra Hanae hoặc Shigure?

--Quay lại thư viện

Mình nên quay lại thư viện, bản thân vẫn còn chút lo lắng cho Hanae.

Tôi đang nói gì vậy, dù bản thân là người chối từ Hanae.

Thực chất thì, tôi chả thể tập trung nổi vào hoạt động của câu lạc bộ bởi vì chuyện đó khá khiến tôi phiền lòng, vậy nên phải đi và kiểm tra.

Quay lại thư viện và nhìn lại chỗ ngồi cũ, Hanae không ở đó.

Nhìn một vòng quanh thư viện để chắc chắn, nhưng chả có dấu hiệu nào của cô ấy.

Rồi, nhớ lại rằng Hanae có giờ giới nghiêm, vậy nên tôi rời khỏi thư viện, nghĩ rằng cô ấy đã rời đi rồi.

Như thể bị kéo lê bởi đôi chân, tôi tiến về dãy của lũ năm nhất.

Một người mà tôi đang tò mò là Shigure, vậy nên bản thân muốn xem thử em ấy như nào.

Tuy nhiên, tôi được bảo là Shigure đã làm những công việc trực nhật trong lớp, nhưng chả biết nó ở đâu dù đó là điều cần biết.

Tôi hỏi một người gần đó về vị trí của lớp, và nhanh chóng nhận được câu trả lời.

Có vẻ như Shigure khá nổi tiếng. Khá là tự hào và vui khi biết rằng cô bé là người quản lý câu lạc bộ bóng đá của chúng tôi.

Tuy nhiên, khi kiểm tra qua lớp học thì lại chả thấy con bé đâu.

Hỏi bạn cùng lớp của Shigure người mà về sau, tôi biết được rằng nhóc ấy đã ở đây nhưng đã rời đi sau khi hoàn thành công việc.

Có vẻ như chúng ta đã đi qua nhau rồi. Tuy nhiên, tôi đã biết được rằng Shigure đang tiến về văn phòng hội học sinh.

Có vẻ như em ấy đang chuẩn bị tài liệu cần xác nhận của câu lạc bộ bóng đá cho hội học sinh.

Vậy thì, văn phòng hội học sinh hử… Nếu đến đó, tôi có thể gặp được Shigure, nhưng cũng có khả năng là có cả Yukigana-senpai ở đó nữa.

--Đi đến văn phòng hội học sinh

Tôi nên đi. Nếu Yukigana-senpai có ở đó, bản thân nên đi và xin lỗi hẳn hoi bởi chuyện đã xảy ra hôm qua.

Tôi bị ăn bơ lần trước, nhưng quan hệ của cả hai đã được củng cố khá tốt mà.

Tôi đã quen senpai của mình được một đến hai tháng rồi. Bản thân cũng tận hưởng khoảng thời gian đó và cũng khá vui khi được dựa dẫm vào/

Hướng về văn phòng hội học sinh, tôi nghĩ lại xem hôm qua mình có vấn đề gì.

Đến được văn phòng hội học sinh, nhưng lại chẳng có bóng dáng của Yukigana-sensei, chưa kể đến cả Shigure.

Hỏi một thành viên trong hội học sinh về họ thì có vẻ như Shigure rời đi ngay khi vừa nộp các bản báo cáo, và Yukigana-senpai vừa mới rời đi.

Thành viên hội học sinh đó cũng bảo lại là túi của Yukigana-senpai vẫn ở đây nên có lẽ chị ấy sẽ quay lại sớm thôi.

Liệu Shigure sẽ quay lại câu lạc bộ không? Liệu tôi có thể gặp được Yukigana-senpai nếu đứng đây không?

--Về nhà

Hoặc, mình nên về nhà?

Tôi không nghĩ Shigure sẽ quay lại đó, vì cũng chả còn ai ở đấy đâu.

Tôi chả biết được sẽ tốn bao lâu thì Yukigana-senpai sẽ quay lại, và nó khá bất tiện nếu cứ chờ đợi.

Và chuyện quái gì đã xảy ra hôm nay vậy? Chúng tôi liên tục bỏ qua nhau.

Đến lúc này, mọi điều tôi làm đều là vô nghĩa.

Vậy nên đó là lí do tôi nên về. Có thể gặp mọi người ngày mai cũng được.

Tôi dừng việc suy nghĩ và đi về lối vào của trường.

Ngay khi rời hội học sinh và tiến về gần lối vào, tôi thấy Jimichi Ikuto bước đến từ phía tòa nhà đối diện.

Buổi dạy thêm đã kết thúc rồi sao? Tôi nghĩ về nó, nhưng rồi tiến đến hộp đựng giày mà chả nói câu nào.

Jimichi có vẻ như cũng ngay gần tôi, nhưng chả nói câu nào.

Dù là bạn cùng lớp, nhưng chúng tôi chả có hứng thú với nhau, Khi mà nhìn khuôn mặt của Jimichi ở khoảng cách gần như này lần đầu tiên, tôi chỉ có thể nghĩ về cách nào mà cậu ta có thể đẹp trai như này.

Cả hai rời đi, như ngay cạnh bên nhau, dù không có câu nào kiểu “Mai gặp lại.”

Tôi rời sự chú ý khỏi Jimichi, và nghĩ về những việc đã xảy ra dạo gần đây.

Vì vài lí do nào đó, mọi thứ có vẻ bất ổn với tôi.

Khi nghĩ về điều này, gương mặt của 4 người con gái hiện lên trong đầu.

Gần đây, tôi liên tục khiến họ khó chịu. Chúng tôi liên tục bỏ qua nhau cả ngày hôm nay, và tôi chả thể gặp ai cả kể từ khi rời thư viện.

Không phải tâm trạng hay mối quan hệ là thứ thay đổi.

Vậy, cái gì đã thay đổi?

Thứ duy nhất thay đổi là bản thân tôi. Có chuyện gì xảy ra với lựa chọn của mình vậy…? Tôi cảm giác như bản thân không làm việc như ý mình.

Ah, nhắc đến thay đổim còn một điều nữa.

Đó là cậu Jimichi Ikuto đang đi sau tôi đây. Có vẻ như cậu ta không đi thằng hàng với tôi nữa, như thể là chán lắm ý.

Chả thế nhớ được Jimichi cũ nhìn như nào, vậy nên tôi không chắc chắn thứ gì đã thay đổi.

Lũ bạn cùng lớp tôi cứ làm ồn lên về sự thay đổi của cậu ta về tính cách, ngoại hình và biểu cảm, vậy nên chắc cậu ta có người thích thầm chăng?

Well, không phải vấn đề của tôi—

“—Tendou.”

Không thể nào, tôi khong ngờ cậu ta sẽ gọi tôi.

Tôi đã nghĩ cả hai sẽ rời đi mà không thèm nói một câu gì, và lần gặp lại Jimichi sẽ là ngày mai.

Jimichi đó trông thật vô cảm… không. Đúng hơn nên nói là có một biểu cảm như một con người máy.

Ánh nhìn đó hiện lên trên khuôn mặt cậu ta.

Rồi, Jimichi Ikuto nói một thứ gì đó thật vô nghĩa.

“Một route, đã biến mất.”

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage