Welcome, to the Bad End Route

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Con trai út của Bá tước là một Warlock

(Đang ra)

Con trai út của Bá tước là một Warlock

황시우

Cậu con trai út nhà Bá tước Cronia quyết định trở thành một Warlock để có thể tiếp tục sống sót.

17 1314

Rakuin no Monshou

(Đang ra)

Rakuin no Monshou

Tomonogi Sugihara ( 杉原智則 )

Cuộc chiến tranh kéo dài suốt mười năm giữa hai quốc gia Mephius và Garbera sắp đi đến hồi kết bằng một cuộc hôn nhân chính trị giữa hai hoàng tộc. Orba, một người bị mất gia đình trong chiến tranh và

189 5579

Cậu sẽ ủng hộ tớ, vì tớ thích cậu chứ?

(Đang ra)

Cậu sẽ ủng hộ tớ, vì tớ thích cậu chứ?

Ebisu Seiji

Nhưng không chỉ dừng lại ở đó. Một vtuber siêu nổi tiếng (thực ra là bạn thuở nhỏ của tôi) cùng với một cosplayer lừng danh (em gái tôi đấy) đang tạm nghỉ.

5 87

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

(Đang ra)

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

Nabeshiki

Con đường của vị anh hùng vẫn còn dài và gian khổ, nhưng nếu có điều gì mà Noor không hề sợ, đó sẽ là sự cố gắng không ngừng.

20 387

Volume 1 ~Sự biến mất của route kết thúc thực sự~ - Phía bên Tendou, Chuyện bên lề 5: Sự biến mất của Harem route

“Một route, đã biến mất.”

Jimichi nói với tông giọng không cảm xúc.

“… Jimichi, đúng không? Nói đến route… ý của cậu là gì?”

Tendou Susumu nhíu mày hỏi lại.

“Well, cái route bị mất này lại có chút đặc biệt.”

“H-Hả?”

Jimichi vẫn tiếp tục nói với cái biểu cảm không cảm xúc đấy, trong khi Tendou chả hiểu chuyện gì đang xảy ra cả.

Như có nhận ra hay không biểu cảm của Tendou, Jimichi tiếp lời như chả có vấn đề gì cả.

“Nhưng nếu cứ tiếp tục như này, số route còn lại sẽ không còn đâu.”

“Số route còn lại không còn…?”

“Từ bây giờ, sẽ không còn đường quay lại đâu.”

“Này, tôi chả hiểu cậu đang nói gì nãy giờ cơ.”

Cuối cùng thì, Tendou đã thể hiện sự tức giận của cậu ta. Ai cũng sẽ như vậy nếu như bị một người lạ không quen biết đột nhiên xả cả đống câu nói xàm.

“Bây giờ thì nó vẫn ổn. Nhưng sau đấy, cậu phải suy nghĩ thật kĩ với quyết định của bản thân.”

“… Tôi có biết về chuyện đó không? Ý cậu là gì? Cậu muốn nói gì?”

Những lời nhắn của cậu ta không ngừng lại. Khi Tendou chất vấn cậu ta, Jimichi cuối cùng cũng hiện lên biểu cảm như đang suy nghĩ về vấn đề gì đó.

“Tôi nên miêu tả nó như nào nhỉ… một lời khuyên chăng? Không, có thể là một lời cảnh báo… hoặc một thông báo?”

“Tại sao cậu lại chất vấn ngược lại tôi?”

“Xin lỗi, tôi cũng chả biết nữa.”

Tendou trưng ra biểu cảm khó chịu như đang phải đối phó với một tình huống khó khăn.

Ngược lại, Jimichi lại có một biểu cảm bối rối, không như cái khuôn mặt cậu ta trưng ra trước đó.

“Này Jimichi, đây không phải là lần đầu cậu nói chuyện với tôi sao? Như tôi lo lắng, trông cậu rất đáng nghi đấy.”

“…Well, tôi không thế trách cậu vì nghĩ như thế.”

“Xin lỗi, nhưng tôi không muốn dính dáng đến cậu.”

“Được thôi, cậu nghĩ đó là route chính xác chứ?”

“Cậu đang khá là đáng sợ đấy…”

“Cậu và tôi đáng lẽ không nên có sự liên hệ nào. Lí do mà nó xảy ra—vì tất cả câu chuyện này đều là sai lầm.”

“Tôi nói cậu rồi! Cậu đang lảm nhảm cái gì vậy?! Ngưng lại đi!”

Tendou lườm lại cậu ta, bộc phát sự giận dữ của mình. Jimichi trông không có gì là phật lòng cả.

Mặc dù bị lườm bởi Tendou, Jimichi chậm rãi bước đi.

“Lần sau.”

“Hử?! Lại gì nữa?!”

“Lần tới tôi và cậu là gặp nhau như này …”

“…”

Jimichi đã rời mắt khỏi Tendou, nhưng Tendou đã di chuyển theo Jimichi đang bước tiếp.

Và, họ lại đứng cạnh nhau lần nữa.

“Vào lúc đó—cậu đã mất nó rồi đó.”

“Tôi… Tôi mất cái gì cơ?!”

Rồi, họ vượt qua nhau. Tendou nhìn về bóng lưng của Jimichi, nhưng Jimichi chả thèm quay lại hay đứng lại.

“Lời khuyên… không, tôi đã cảnh báo cậu rồi. Hẹn gặp lại.”

Dù không đối mắt, Jimichi nói những lời này với cậu ta.

Tendou liên tục nghiến răng trong khi nhìn về sau Jimichi cho đến khi cậu ta rời khỏi tầm mắt.

Cho đến khi cả hai người cách nhau đủ xa để đối phương không thể hét tới, cả hai lẩm bẩm.

“Kệ cậu… tên kì dị.”

Tendou quyết định không quan tâm.

“Ôi không, sao mình lại nói như vậy? Mình bắt đầu cảm thấy sợ bản thân rồi… Mình nên uống vài viên an thần.”

Jimichi thì lại đang lo về trạng thái tâm hồn của bản thân.

Liệu cả hai sẽ lại gặp nhau trên con đường chứ? Dựa vào lựa chọn được đưa ra, có lẽ họ sẽ đấy.

―――――――――――――――――――――――

――――――――――――――――――――――

―――――――――――――――――――――

――――――――――――――――――――

―――――――――――――――――――

――――――――――――――――――

―――――――――――――――――

――――――――――――――――

○●○●○●○●○

○●○●○●○●○

――――――――――――――――

―――――――――――――――――

――――――――――――――――――

―――――――――――――――――――

――――――――――――――――――――

―――――――――――――――――――――

――――――――――――――――――――――

―――――――――――――――――――――――

Cuối cùng thì, được nửa đường… hay là một phần ba nhỉ?

Thở dài… mình có chút do dự. Không chắc được chuyện gì sẽ xảy ra.

Nhưng mà, mình vẫn muốn được chứng kiến cái gì sẽ xảy ra.

Làm ơn, đừng khiến tao thất vọng về nó, được chứ?

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

Note của trans: đây là kết thúc volume 1, volume 2 dự kiến phải 1-2 tuần nữa tiếp tục nhé

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage