왜 이러세요, 공작님! - Why Are You Doing This, Duke

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 610

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 1253

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 367

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 2763

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 1140

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 12996

Chương 2: Mở đầu

‘Vẫn còn có quá nhiều thứ tôi muốn làm.’

‘Tôi đã bỏ lỡ cơ hội để khoác lên mình một chiếc váy lộng lẫy ở khoảnh khắc đẹp nhất của thời thanh xuân.’

‘Tôi muốn diện chiếc váy ấy và nhận lấy lời tỏ tình từ một người đàn ông điển trai.’

‘Tôi muốn được kết hôn.’

‘Tôi muốn có những đứa trẻ đáng yêu được sinh ra từ kết tinh của tình yêu ngọt ngào ấy và được ẵm bồng chúng trong vòng tay của mình.’

“Ai đó làm ơn cứu tôi với! Tôi muốn thực hiện tất cả những mong ước của tôi!”

Đôi mắt Erin đẫm lệ, sự lo lắng ngập tràn trong ánh mắt của cô khi ngước lên nhìn vị Công Tước kia. Cô tuyệt nhiên không có ý định cầu xin người đó sự khoan dung hay van nài để được sống. Bởi cô vốn biết rằng, người duy nhất có thể nghe thấy lời cầu nguyện tha thiết ấy, trớ trêu thay, cũng chính là người sắp tước đi mạng sống của chính cô.

“Làm ơn ai đó hãy giúp tôi! Làm ơn! Làm ơn đi mà!”

Trong khoảng không vô định giữa hai con người, Công Tước bất chợt bắt gặp ánh mắt của Erin và vì vài nguyên do, ánh mắt anh nán lại nơi cô không rời. Song, cũng vào khoảnh khắc đó, những giọt lệ trên mi cô khẽ rơi xuống, quyện lẫn thành một vòng tròn nhỏ với máu trên môi một cách hoàn hảo, tựa thể những hạt sương sớm mai rơi trên cánh hồng đỏ thắm.

Bùm-

Cùng một lúc, hàng loạt tia sét giáng xuống không ngừng, kéo theo đó là những chùm tia sáng trắng xóa lóe lên và bùng nổ khắp mọi nơi.

Ngay tức khắc, Erin nhắm chặt mắt mình lại. Cô không thể nghe được bất kì âm thanh nào xung quanh. Một hồi sau, cảm nhận được tia sáng chói lóa đang dần dịu đi, Erin chậm rãi hé mắt liếc nhìn. Bao trùm toàn bộ sàn đại sảnh là thứ ánh sáng trắng kỳ ảo lấp lánh, tựa pha lê. Khung cảnh lung linh ấy trông không khác gì một ngày trời đông khi tuyết phủ trắng xoá vạn vật, thật sự đẹp vô cùng.

Nhưng duy chỉ có chỗ của Erin và Công Tước là xuất hiện thứ ánh sáng kỳ diệu ấy, dường như chúng đang cố lan rộng theo một hình mẫu nhất định. Ngạc nhiên thay, những người đứng bên ngoài đều bất động, không khác gì những bức tượng điêu khắc. Dường như thời gian đã ngừng lại, khi không ai trong số những người đấy động đậy cho dù chỉ là một cái chớp mắt.

“Chuyện gì đây?”

Công Tước nhìn chằm chằm Erin với vẻ kinh ngạc. Cô ngỡ ngàng khi thấy anh nhướng lông mày, nhưng hóa ra đấy cũng chỉ là biểu hiện hống hách thông thường của người đó mà thôi. Nỗi khiếp sợ đột nhiên ập tới khiến Erin ngay lập tức cúi gầm mặt xuống. Cô hoàn toàn không hề có một khái niệm gì về những chuyện đã và hiện đang xảy ra.

Ngoại trừ một điều duy nhất.

Vòng tròn phép thuật cùng câu thần chú đã được kích hoạt.

“Nhưng mà tại sao? Phép thuật được kích hoạt cho điều gì cơ chứ?”

Cùng lúc đó, có vẻ theo một khuôn mẫu đã định sẵn, những tia sáng dần hoàn tất việc lan rộng và ngừng lại. Thoạt nhìn trông chúng giống như một vòng tròn phép thuật vậy. 

Bỗng trước mặt Erin, một dải sáng dày hiện lên ngay từ chính giữa vòng tròn đó. Luồng sáng sắc bén ấy trong tức khắc liền lao vút như một mũi tên và xuyên thẳng cơ thể vị Công Tước, nơi con tim anh đang trú ngụ.

Như thể bị sốc, anh run rẩy dữ dội với đôi mắt mở lớn. Ánh sáng lúc này không còn chỉ ở trong mỗi vòng tròn nơi công tước và Erin đứng, mà giờ đây đã chiếu sáng ra xung quanh làm sáng bừng cả đại sảnh. 

Cánh cửa thiên đàng ngỡ như rộng mở.

Hơn cả lần đầu xuất hiện, lúc này đây, ánh sáng rọi trắng xóa cả đại sảnh khiến Erin không còn cách nào ngoài việc nhắm chặt mắt mình lại.

Không hề có lấy một âm thanh lẫn chuyển động nào. Cô chậm rãi mở mắt lại lần nữa và rồi nhận ra ánh sáng đó đã biến mất hoàn toàn, không để lại gì dù chỉ là một vệt sáng nhỏ nhất.

Thời gian cũng quay trở về trật tự vốn có của nó. Rất nhanh chóng những tiếng động vốn tưởng như biến mất đã đến bên tai Erin.

Nhưng vẫn không có gì thay đổi.

Thanh kiếm của Công Tước vẫn kề sát cổ cô. Kể cả anh, người trước đó vừa bị kẹt trong vòng tròn ánh sáng, giờ đây trông vẫn hoàn toàn ổn. Biểu cảm kinh ngạc ấy cũng đã biến mất khỏi khuôn mặt của anh.

“Không lẽ đây là một giấc mơ?”

“Con bé ngốc này, do sự sợ hãi khiến mày choáng voáng trong phút chốc… ơ từ từ, hay là mình đã chết rồi vậy…?”

khi Erin còn đang ngây người nhìn thanh kiếm kề sát cổ mình.

Clang– 

Đột ngột, Công Tước ném phắt thanh kiếm sang một bên. Anh vội vàng quỳ xuống, cánh tay vươn dài hướng đến Erin. Cô giật mình, tưởng rằng anh sẽ dùng đôi tay trần đó để giết cô thay vì lưỡi kiếm sắc bén kia.

“Tiểu thư của ta, xin hãy tha thứ cho sự lỗ mãng của tên ngu muội này!”