“Ngài đang bận mà nên em sẽ không làm phiền ngài nữa.“
Mặc cho Erin cố đuổi anh đi sau bữa tối thì công tước vẫn không chịu buông bàn tay của phu nhân mình.
“Tại sao nàng cứ xua đuổi ta đi vậy? Ta vẫn muốn được tận hưởng thêm thời gian ở bên cạnh nàng mà.“
“Em nghe nói rằng ngài đang vô cùng bận rộn với việc chuyển giao báo cáo lại cho đức vua.“
“Ồ, đúng là như vậy.“
Ngay khi thấy anh cau mày, Erin đã dịu dàng ấn đầu ngón tay của mình lên nơi ấy, xoa nhẹ một bên lông mày trái của anh, xua tan đi sự khó chịu trong anh. Công tước nắm lấy bàn tay ấy của Erin, giữ cạnh mình rồi cúi xuống dịu dàng trao một nụ hôn ngọt ngào lên môi cô.
“Vậy thì ta sẽ mang miếng sô-cô-la ngọt ngào này đi cùng.“
Công tước đưa Erin đến phòng vẽ, thả mình trên chiếc trường kỷ một cách thoải mái rồi cẩn thận kéo cô ngồi gọn trong lòng mình. Sau đó uể oải ra hiệu cho hầu gái chuẩn bị thức uống yêu thích của cả hai.
Erin nhận thấy mình không thể nào chiến thắng, ngoan ngoãn ngồi lại trong vòng tay của anh. Từ anh toát ra một mùi hương vô cùng ngọt ngào, dường như quyến rũ cô đến lạ kì. Cô cực kì thích hương thơm ấy. Dù cho cô cũng dùng loại xà phòng giống như anh hằng ngày, nhưng sao mùi hương của anh lại có thể khác biệt đến thế?
`Bộ cacao mà ngài uống đã thấm vào máu sao? Không thì vì lẽ nào mà ngài lại tỏa ra mùi hương ngọt ngào đến vậy chứ? `
Cô đưa mắt mình đến cái hõm vai đang toát ra hương thơm ngào ngạt ấy, hít lấy hít để chúng, thủ thỉ điều mình nghĩ. Như thể công tước đọc được suy nghĩ cô, anh nhìn cô chằm chằm với đôi mắt mở to đầy ngạc nhiên.
“Thật sao?“
“Ồ, em phải thử nó trước thì mới có thể nhận xét được.“
Công tước nhìn sâu vào đôi mắt bồ câu ấy, mỉm cười đầy ngọt ngào rồi cúi đầu xuống sát cạnh cô. Cái cách cô dùng lưỡi nếm thử mùi vị, trông thật quá đỗi mềm mại và quyến rũ cứ như thể cô đang cố gắng liếm trọn miếng bánh tan chảy vậy. Không thể chịu đựng thêm được nữa. Anh cúi xuống áp miệng mình lên miệng cô. Lưỡi anh chạm vào đôi môi run rẩy của cô, từ từ tách chúng ra rồi dịu dàng tiến vào bên trong quấn lấy lưỡi cô. Nụ hôn đầy nóng bỏng ấy dường như đã chiếm trọn tâm hồn cô.
´Ôi, cái cảm giác này thật là tuyệt vời! `
Cô chưa bao giờ tưởng tượng rằng bản thân sẽ để lộ tính cách thật của mình, nhưng điều đó đã thay đổi từ sau khi gặp được anh. Mỗi cái chạm của anh khơi lên những điều thầm kín nhất trong cô. Và cô hoàn toàn nghĩ rằng nhưng cảnh yêu ở phòng ngủ trong các cuốn tiểu thuyết đều thật sự rất lãng mạn.
`Hơn nữa, những cuốn tiểu thuyết tuyệt vời đều có chứa những sự thật về đàn ông! `
Sở thích của Erin là đọc những cuốn tiểu thuyết lãng mạn. Nhưng lại thật sự rất khó để có thể tìm thấy một quyển viết bằng tay, nhưng bây giờ điều đó đã hoàn toàn là khả thi. Mỗi cuốn tiểu thuyết đều được cô đọc rất cẩn thận, và khi cô kể lại những chi tiết khiến cô thích thú cho công tước nghe, tất cả đều được anh thực hiện ngay ngày hôm sau.
Sơn ca cũng đồng thời là biệt danh của một nhân vật nữ mà cô rất yêu thích. Tuy vậy, cô lại không hề thấy thoải mái khi nghe nó từ công tước. Và dần cô trở nên chán ghét cái tên ấy. Theo một nghĩa khác, nó khiến cô cảm thấy mình như là một con thú cưng với bốn chân hơn là giống một chú chim sơn ca nhỏ bé. Lần tới, cô chắc chắn sẽ nói với anh rằng biệt danh “Meow“ cũng rất dễ thương.
“Lex“
Erin gọi anh bằng cái tên ấy và công tước mỉm cười vui vẻ đáp trả cô. Cái tên mà mẹ anh từng dùng để gọi anh khi anh vẫn còn là một cậu bé.
“Liệu chiều nay em có thể xuống thị trấn một lúc được không ?“
“Tại sao?“
Công tước khẽ nghiêng đầu và hỏi cô một cách trìu mến đến nỗi cô đã trở nên tham lam trong giây lát. Cô muốn anh đi cùng và cô chắc chắn anh sẽ gật đầu đồng ý nếu cô đề nghị.
Nhưng cô biết rằng bản thân vẫn luôn quan trọng nhất và cô không nên dựa dẫm vào ai đó quá nhiều, đặc biệt là công tước. Ý nghĩ đẩy anh ra xa lại khiến con tim cô đau quặn, nhưng cho dù vậy thì cô vẫn phải tạo một ranh giới nhất định với anh.
“Em muốn đi ra ngoài và tận hưởng bầu không khí trong lành ngoài đó. Dù sao thì xuân cũng đã đến rồi mà!“
“Tất nhiên là được rồi, nhưng nhớ cẩn thận nhé, nàng sơn ca quý giá của anh.“
“Vâng ạ, em sẽ mang quà về cho ngài.“
***