{Tình trạng khẩn cấp! Tình trạng khẩn cấp!
Vào lúc 16 giờ hôm nay, một số lượng lớn ác ma đã xuất hiện tại Saitama!
Hiện chúng đang di chuyển về phía nam, hướng tới khu vực sinh sống Tokyo!
Số ác ma xuất hiện bao gồm: <Hạng Lính> – Orc, Goblin, Gargoyle, Harpy – tổng cộng 200 con!
<Hạng Kỵ Sĩ> – Bicorn, Nhện Đất, Wyvern – tổng cộng 50 con!
Yêu cầu chi viện đã được gửi đến từ quân đội phòng vệ quốc gia đang tiến lên phía trước!
Toàn thể học sinh, vui lòng tập trung ngay lập tức tại phòng trung đội!}
Tiếp sau tiếng còi báo động, một thông báo được phát đi khắp trường.
Homura chau mày trước những chi tiết về tình hình được phát trong bản tin.
“Có vẻ chúng tập trung khá đông nhỉ.”
“Phải. Hiếm khi có một cuộc xâm lăng quy mô lớn đến vậy. Có lẽ chúng không chỉ là những con ác ma lang thang, mà đây là một đợt tấn công có tổ chức từ một thế lực có ảnh hưởng trong Ma giới.”
“Một binh đoàn… Nếu vậy, thì có khả năng sẽ xuất hiện <Hạng Tướng>.”
Trong số ác ma cũng có phân cấp.
<Hạng Lính>, <Hạng Kỵ Sĩ>, <Hạng Tướng>, <Hạng Ma Vương> –
Khi phân loại, chúng thường được chia thành bốn cấp đó.
Và nếu cả <Hạng Tướng> cũng xuất hiện, thì đó không phải là đối thủ có thể đối phó nếu không có pháp sư cấp S.
Chính vì vậy, Onjouji liền trực tiếp phát biểu qua loa trong trường từ đường dây nội bộ trong phòng.
{Đây là Onjouji Kai, chủ tịch Học viện Phép thuật Tân Tokyo. Tôi xin thông báo tới toàn thể học sinh. Các trung đội có điểm đánh giá dưới 70 điểm không cần xuất phát. Chỉ các trung đội có điểm trên 70 điểm mới trang bị <Không Kích> và nhanh chóng tiến đến địa điểm. Tuy nhiên, Trung đội 101 sẽ xuất phát như một trường hợp đặc biệt. Hết.}
Sau đó, Onjouji đặt ống nghe xuống và nhìn chằm chằm vào Homura.
“Tình hình là vậy đó. Tôi sẽ cho Trung đội 101 ra trận luôn, Homura.”
“…Nếu tôi nhớ không nhầm, trong tài liệu tôi nhận được, điểm đánh giá của Trung đội 101 là 42 điểm thì phải?”
“Số điểm đó rõ ràng đã bị thổi bay khi cậu gia nhập trung đội rồi còn gì? Hơn nữa, nếu tính đến khả năng xuất hiện <Hạng Tướng>, chúng ta không thể để pháp sư cấp S Sumika rảnh rỗi ở đây được.”
“Anh nói rất đúng.”
Sau khi hơi mệt mỏi nhún vai, Homura “à-” một tiếng rồi đứng dậy khỏi ghế sofa.
Và rồi, cậu nhìn về phía Kinugasa,
“Thủ tướng. Cũng có trường hợp ‘nếu nhỡ’. Hãy gửi yêu cầu tới mấy người bên <Chính Phủ Liên Minh Thế Giới> để phát hành có giới hạn <Hào Quang>.”
“T-Tôi hiểu rồi! Tôi sẽ liên hệ với Ngũ Đại Lãnh Đạo ngay lập tức!”
“Tôi giao phó cho ông. ―Vel!”
“Ưm. Tôi biết rồi.”
Ngay khi Homura cất tiếng gọi, cơ thể của Vel đang ngồi cạnh Homura uống trà đen, vỡ vụn thành từng [mảnh giấy].
Những [mảnh giấy] đó bị gió cuốn đi, rồi tập hợp lại trong tay Homura với hình dạng đã biến đổi hoàn toàn.
Nó biến thành một thanh kiếm duy nhất, tựa như màn đêm đặc quánh không chút ánh sáng.
“Vậy thì, tôi đi đây.”
Và rồi, với thanh kiếm đầy điềm gở tựa như bóng tối hóa rắn trong tay, Homura – tiến ra tiền tuyến.
Kẻ thù của nhân loại mà cậu phải tiêu diệt. Cậu thẳng tiến tới nơi những kẻ xâm lược từ Ma giới đang hiện diện.[9]