Ultimate Antihero

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ankoku Kishi to Issho!

(Đang ra)

Ankoku Kishi to Issho!

Sasaki Sakuma

Với lối suy nghĩ được ông nội truyền lại, cùng bộ giáp đen tuyền và thanh đại kiếm nhuốm máu, Alba chấp nhận giúp họ chinh phục mê cung sâu thẳm ấy. Dựa trên truyền thuyết về Hắc Kỵ Sĩ, một huyền thoạ

21 1

Hôm nay cô tiểu thư ma nữ cũng đang cố gắng để sống sót.

(Đang ra)

Hôm nay cô tiểu thư ma nữ cũng đang cố gắng để sống sót.

总裁下放

Tôi xuyên vào thân một đứa con gái mồ côi ở khu nhà nghèo, ..."

11 4

Golden Time

(Đang ra)

Golden Time

Yuyuko Takemiya

Tada Banri, tân sinh viên của một trường luật tư thục tại Tokyo, đã hoàn toàn mất phương hướng sau lễ khai giảng khi đang cố tìm đường đến buổi sinh hoạt đầu khóa. Đúng lúc ấy, cậu bắt gặp Yanagisawa

79 1

The Young Lady Blessed By The Gorilla God

(Đang ra)

The Young Lady Blessed By The Gorilla God

Shirohi

Đây là câu chuyện kể về hành trình cô gái nhỏ giải quyết tất cả mọi vấn đề và sự cố chỉ bằng sức mạnh cơ bắp thuần túy.

3 1

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

98 2244

Kurasu no Hime wa Watashi no Wanko

(Đang ra)

Kurasu no Hime wa Watashi no Wanko

Inukai Anzu

Chúng tôi, có phải là có chút gì đó không ổn rồi không?

12 36

Quyển 1 - Kẻ Phản Bội Vô Song và Bất Khả Chiến Bại - Chương 30: Chương 4.3

Từ xa, anh đã nhận ra nguy hiểm của đồng đội và một mình xông lên.

Homura tung ra một nhát chém ma lực, phá vỡ kỹ năng Trọng Lực Trói Buộc của Baphomet. Từ phía sau, Sumika đang hoảng loạn liền tung ra đòn Không Kích với toàn bộ uy lực, truy đuổi theo.

“Ho, Homura-san—! Xin đừng tự ý bay lên trước một mình đột ngột như thế!”

“Xin lỗi, xin lỗi. Lúc đó trông có vẻ sẽ rất tệ nếu tôi không can thiệp nhanh hơn một chút.”

“Nếu vậy thì xin hãy báo trước một tiếng! Chắc chắn Homura-san rất mạnh, nhưng khi Hào Quang còn tác dụng, anh không thể phát huy toàn bộ sức mạnh đúng không!? Anh định làm gì nếu có chuyện xảy ra trong lúc anh tự ý xông lên một mình chứ! Quyền chỉ huy của đợt viện trợ này đã được giao phó cho tôi, nên tôi sẽ không dung thứ cho bất kỳ hành động thiếu suy nghĩ nào nữa đâu!”

“Rồi rồi, biết rồi. Vậy nên đừng có hét vào mặt tôi gần như thế. Tôi sẽ hôn cô đấy nhé.”

“Hahii—!? Gì, gì gì gì anh đang nói cái gì trong tình huống nguy cấp này vậy!”

Mặt Sumika đỏ bừng lên, cô *pyun!* cắt ngang không khí và giữ một khoảng cách nhất định với Homura.

[IMAGE: ../Images/..]

Trong tầm nhìn của Sumika và Homura, gương mặt Hassad hiện lên. Đó là một kênh liên lạc chung không mã hóa.

{Ồ, nếu tôi nhớ không nhầm thì cậu là Kẻ Điều Khiển Ác Thần! Có vẻ tin đồn cậu trở lại đây là thật! Trời ạ, cậu thật sự đã cứu chúng tôi một mạng! Cứ như thế này thì đây là lần thứ hai tôi được cậu cứu mạng rồi.}

“Lão già Hassad hả. Đã năm năm rồi kể từ lần cuối tôi gặp ông. Phía ông bị tổn thất bao nhiêu rồi?”

{Nhờ có cậu mà không ai chết cả, nhưng có rất nhiều người bị thương nặng. Tôi muốn tạm thời rút lui phòng tuyến và tập hợp lại đội hình. Hãy giúp chúng tôi một tay!}

“Chuyện là như vậy đấy, chỉ huy.”

“Đừng, đừng có gọi tôi là chỉ huy chỉ khi tiện lợi cho anh như thế chứ.”

Bỗng dưng bị chú ý, Sumika chen vào giữa Homura và Hassad với vẻ hơi hờn dỗi.

“Ông là Trung tướng Hassad thuộc sư đoàn 7 phải không? Đây là Đội trưởng Trung đội Học viên 101 – Hoshikawa Sumika, người được giao phó quyền chỉ huy quân tiếp viện.”

{Ồ, vậy cô chính là pháp sư cấp S trong lời đồn. Rất vinh dự được gặp cô.}

“Cảm ơn rất nhiều. —Tôi đã nắm rõ tình hình của bên ông. Từ giờ chúng tôi sẽ tiến hành tiếp viện, vậy nên xin hãy chuẩn bị rút lui.”

{Hiểu rồi. Tôi sẽ giao phó cho cô!}

Nói rồi, Hassad cắt đứt liên lạc. Chắc chắn ông ta đang chuẩn bị cho chiến dịch rút lui.

Sumika xác nhận rằng đường truyền với Hassad đã bị cắt, sau đó gửi tín hiệu đến tất cả các trung đội đang bay phía sau cô.

“Đúng như chúng ta đã nghe. Từ giờ chúng ta sẽ tiếp viện cho quân đội phía trước. Tất cả các trung đội học viên, tuyệt đối không được đối đầu với kỵ sĩ cấp cao một cách đơn lẻ. Xin hãy chiến đấu với chúng theo đơn vị trung đội!”

{{{Rõ—}}}

Tiếng đáp lại đầy khí thế vang lên từ đường truyền. Ở khía cạnh này, quả nhiên không hổ danh là các trung đội có điểm đánh giá hơn 70. Tinh thần của họ hoàn toàn khác biệt.

“Này. Chúng ta cũng sẽ di chuyển theo trung đội sao?”

Đột nhiên Homura hỏi thẳng Sumika từ bên cạnh. Khả năng của các thành viên Trung đội 101 khá cao. Theo anh, thay vì tập hợp lại, các thành viên nên được phân tán để thực hiện các nhiệm vụ tìm diệt thì hơn.

Tất nhiên, Sumika cũng có cùng ý kiến đó.

“Đúng vậy. Trung đội 101 sẽ phân tán với nhiệm vụ cá nhân riêng. Shiori-san, tôi sẽ giao cho cô kiểm soát tình hình trận chiến từ một vị trí riêng biệt. Xin hãy hoàn thành xuất sắc vai trò mà mọi đơn vị yêu cầu ở cô như thường lệ.”

Sumika trước tiên đưa ra chỉ thị cho Shiori. Shiori khẽ mỉm cười cay đắng trong lòng trước nội dung chỉ thị đó.

(Chà chà. Bất ngờ thay, chỉ huy nói khéo léo thật đấy.)

Thường ngày, Shiori chỉ làm việc một cách tối thiểu trong vai trò **Vận hành viên** của trung đội 101. Nói cách khác, cô nàng hay có kiểu "làm ăn gian" cho qua chuyện. Thế nhưng, những công việc tối thiểu bắt buộc thì Shiori luôn hoàn thành một cách xuất sắc.

Dựa vào chính thói quen đó của Shiori, Sumika lên tiếng nhắc nhở: "Tôi luôn nghĩ cậu là người có thể hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của một **Vận hành viên** tùy theo tình hình thực tế đấy."

"Nói tóm lại là cậu muốn tôi không được làm ăn gian gì hết đúng không? Tôi hiểu rồi."

Thấy Shiori đáp lời, Sumika gật đầu tỏ vẻ hài lòng. "Tôi tin tưởng vào cậu. Chikori-san, xin hãy hành động độc lập theo chỉ thị của Shiori-san và giải cứu các trung đội đồng minh. Cậu làm được không?"

"Chắcc chắn khôôngg thànhhh vấnn đềề đâuu ạ!"

Chikori dùng giáp tay đấm "cộp!" vào bộ ngực đồ sộ của mình – vốn quá khổ so với vóc người nhỏ nhắn của cô. Ma lực không thể kìm nén hơn nữa trào dâng khắp cơ thể, Chikori đã hoàn toàn sẵn sàng cho trận chiến. Với cô lúc này, dù đối mặt với cả **Kỵ sĩ cấp** thì cũng chẳng hề kém cạnh. Vậy thì, vấn đề duy nhất có thể nảy sinh chỉ còn là con baphomet **Tướng cấp** đang lơ lửng trên không trung, nhưng—

"Về phần tôi, dĩ nhiên con dê đó là đối thủ của tôi rồi."

Bên cạnh họ còn có Homura, nên chuyện này cũng chẳng phải vấn đề. Dù đang được ban tặng **Aureole**, sức mạnh của Homura vẫn vượt trên hạng S. Đây là một sức mạnh dư sức để đối phó với baphomet. Vì lẽ đó, Homura cho rằng việc mình đối đầu với baphomet là lẽ dĩ nhiên.

Tuy nhiên, Sumika – người chỉ huy ở đây – lại lắc đầu từ chối đề nghị này. "Không. Homura-san sẽ đi giải cứu các trung đội đồng minh giống Chikori-san. Tôi sẽ là người đối phó với baphomet."

"–Hoshikawa, cô ư?"

Nghe vậy, Homura định cảnh cáo Sumika với vẻ mặt cau có, nhưng cô nàng đã nhanh chóng phản pháo lại: "Làm ơn đừng đánh giá thấp tôi quá. Dù thế nào, tôi cũng là một pháp sư hạng S. Tôi sẽ xoay sở được với một con baphomet đơn độc. Hơn nữa, những người trong đội quân đi trước đang bị thương nặng. Vậy thì Homura-san, người có thể sử dụng thành thạo phép thuật trị liệu, sẽ phù hợp hơn cho nhiệm vụ cứu viện. Tôi không giỏi phép trị liệu cho lắm. Người chết thì không thể trở về nhà. ‘Để sống’, ‘giữ cho sống’ – đó là phương châm hoạt động của đơn vị tôi. Anh sẽ tuân lệnh chứ? Dù sao thì Homura-san cũng là cấp dưới của tôi mà."

Sumika không hề muốn nhận baphomet làm đối thủ vì lòng tự tôn của một pháp sư hạng S. "Để sống", "giữ cho sống" – cô không hề thay đổi từ khi còn bé. Đó là việc sắp xếp đúng người đúng việc theo phương châm của cô gái ấy. Đối diện điều đó, Homura hoàn toàn không thể phản bác. "Để sống", "giữ cho sống" – dù sao thì Homura cũng có cùng lý tưởng.

"...Được thôi. Nhưng tôi sẽ can thiệp nếu tình hình chuyển biến xấu."

Sumika gật đầu đáp lại lời nhắc nhở của Homura.

"Vậy thì – toàn thể đội viên, bắt đầu nhiệm vụ!!!!"

Cô ra hiệu lệnh khai màn chiến dịch.