Ultimate Antihero

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ankoku Kishi to Issho!

(Đang ra)

Ankoku Kishi to Issho!

Sasaki Sakuma

Với lối suy nghĩ được ông nội truyền lại, cùng bộ giáp đen tuyền và thanh đại kiếm nhuốm máu, Alba chấp nhận giúp họ chinh phục mê cung sâu thẳm ấy. Dựa trên truyền thuyết về Hắc Kỵ Sĩ, một huyền thoạ

21 1

Hôm nay cô tiểu thư ma nữ cũng đang cố gắng để sống sót.

(Đang ra)

Hôm nay cô tiểu thư ma nữ cũng đang cố gắng để sống sót.

总裁下放

Tôi xuyên vào thân một đứa con gái mồ côi ở khu nhà nghèo, ..."

11 3

Golden Time

(Đang ra)

Golden Time

Yuyuko Takemiya

Tada Banri, tân sinh viên của một trường luật tư thục tại Tokyo, đã hoàn toàn mất phương hướng sau lễ khai giảng khi đang cố tìm đường đến buổi sinh hoạt đầu khóa. Đúng lúc ấy, cậu bắt gặp Yanagisawa

79 1

The Young Lady Blessed By The Gorilla God

(Đang ra)

The Young Lady Blessed By The Gorilla God

Shirohi

Đây là câu chuyện kể về hành trình cô gái nhỏ giải quyết tất cả mọi vấn đề và sự cố chỉ bằng sức mạnh cơ bắp thuần túy.

3 1

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

98 2244

Kurasu no Hime wa Watashi no Wanko

(Đang ra)

Kurasu no Hime wa Watashi no Wanko

Inukai Anzu

Chúng tôi, có phải là có chút gì đó không ổn rồi không?

12 36

Quyển 2 - Nữ Vương Tiên Giới và Triệu Kẻ Địch - Chương 19: Chương 2.9

“Ngài… Ngài ấy!”

Sự xuất hiện đột ngột của Innocentius khiến Kinugasa không giấu nổi vẻ ngỡ ngàng.

“Tôi nghe nói hôm nay ngài đang nghỉ lại ở khu vực Thượng Hải, nhưng không ngờ ngài lại đến thẳng đây từ Thượng Hải sao!?”

Trong khi đó, Innocentius chỉ liếc nhìn anh ta một cái rồi đáp với giọng trầm vang:

“Chuyện một con quỷ lại đến đàm phán với chúng ta là điều chưa từng xảy ra. Ta đến đây để xem xét tình hình, không biết các người có thể xử lý tốt việc này không. Mà thôi, xem ra cũng chẳng cần thiết nữa rồi.”

Vừa nói, ngài ta vừa bước vào phòng chủ tịch.

Onjouji Kai đang đứng cạnh cửa nghe vậy liền hỏi:

“Dựa vào sự xuất hiện của ngài, có phải ngài đã nắm được tiến trình của mọi việc cho đến bây giờ rồi không?”

“Ta nắm được đại khái câu chuyện từ tín hiệu truyền của Joseph.”

“Xin lỗi. Không hiểu sao tôi quên không tắt điện thoại.”

Joseph chỉ vào chiếc điện thoại di động trong túi áo ngực mà chẳng hề tỏ vẻ hối lỗi.

Onjouji khẽ cau mày trước hành động đó.

Phòng chủ tịch này là một không gian được trang bị những thiết bị chống nghe lén tối tân nhất mà Nhật Bản hiện có.

Vốn dĩ nó không cho phép bất kỳ tín hiệu nào truyền ra ngoài, nhưng quả nhiên, Mỹ có ưu thế hơn một chút trong công nghệ truyền tải điện tử. Hôm nay, cuộc nói chuyện của họ không có gì tệ hại nếu bị nghe lén, nhưng nếu một chuyện như thế này có thể xảy ra, thì họ không nên tin tưởng quá nhiều vào thiết bị chống nghe lén của phòng chủ tịch.

Trong khi Onjouji đang suy nghĩ về những chuyện đó,

“Chính phủ Liên minh Thế giới không có bất kỳ phàn nàn nào về sự hiểu biết gián tiếp thông qua kẻ điều khiển Tà Thần. Nhưng có ba điểm. Kẻ điều khiển Tà Thần — ta sẽ đưa ra ba điều kiện.”

Innocentius bước vào phòng, trừng mắt nhìn Homura và bắt đầu nói.

“Điều kiện?”

Tại sao hắn phải chấp nhận những điều như vậy?

—Đối với Homura, hắn hoàn toàn có thể từ chối.

Ngay từ đầu, quyết định này không phải là điều Homura phải xử lý với tư cách một con người đứng về phía [nhân loại].

[Năm Vị Lãnh Đạo Vĩ Đại], những người đại diện cho [nhân loại], không có lý do gì để chỉ đạo hành động của hắn theo cách này hay cách khác.

Nhưng—

“Dù sao thì cứ nói xem đó là những điều kiện gì trước đã. Ta sẽ suy nghĩ sau.”

Homura tỏ ý lắng nghe.

Đó là bởi vì hắn quyết định không nên gây sóng gió một cách liều lĩnh với [nhân loại] vì [tiên tộc] sẽ sống trên Trái đất từ bây giờ.

Innocentius khẽ gật đầu trước câu trả lời này và lần lượt nêu ra từng điều kiện:

“Thứ nhất, hãy thực hiện việc này trong vòng bí mật để dân chúng không biết về sự di cư của tiên tộc. Đương nhiên, sự tồn tại của Nữ Hoàng Tiên Tộc cũng tuyệt đối không được tiết lộ cho bất kỳ ai ngoài những người trong căn phòng này.”

(Hửm…?)

“Ôi dào. Cái quái gì thế—!”

Kẻ bực dọc lên tiếng về điều kiện mà Innocentius đưa ra không phải là Homura, mà là Tairon.

Tairon đồng ý với kế hoạch của Homura là để hoàn toàn truyền bá tai tiếng chết người của Homura vào lòng người dân với tin tức về [Kẻ điều khiển Tà Thần đang chứa chấp quỷ tộc].

Nhưng, Innocentius lại nói phải giữ bí mật sự tồn tại của tiên tộc ngay từ đầu.

“Như vậy, chúng ta sẽ không thể hạ thấp giá trị của cái thằng ranh thối tha này sao?”

“Không thành vấn đề. Việc tránh gây ra hỗn loạn quan trọng hơn những chuyện như vậy.”

Innocentius không thay đổi ý kiến ngay cả khi Tairon phản đối.

“Ngươi đã triệu hồi lũ quỷ đến trái đất, nên đây là lẽ dĩ nhiên. Ta muốn ngươi chấp thuận điều này, Kẻ sử dụng Tà Thần.”

“Hừm… Cứ tưởng ngươi sẽ đưa ra mấy cái điều kiện phiền phức gì chứ, hiếm khi lại có ý kiến đáng nể như vậy từ ngươi đấy. – Được thôi. Đằng nào thì ngay từ đầu đó cũng là ý của ta. Nếu các ngươi nói là sẽ im lặng, vậy thì đỡ tốn công.”

“Đương nhiên rồi. Dù sao chúng ta cũng là kẻ thống trị. Tự chúng ta sẽ không làm bất cứ điều gì gây tổn hại đến sự ổn định của thế giới.”

“……Xì!”

Dù Tairon bĩu môi tỏ vẻ bất mãn, Innocentius vẫn phớt lờ hắn và nói tiếp.

“Tiếp theo là điều kiện thứ hai, ngươi đã tự ý kết thúc cuộc họp trước khi ta đến. Hãy tự mình chịu trách nhiệm giải quyết Đội quân Khổng Lồ.”

“Chuyện đó không thành vấn đề vì dù sao đó cũng là ý định của ta ngay từ đầu.”

Homura lập tức đáp lại, nhưng…

“Khoan, đợi đã, Sư phụ!”

Lần này đến lượt Chikori phản đối.

“Thật quá vô lý! Dù đây là vấn đề của tất cả mọi người…”

“Xin đợi đã, Chikori-san.”

Tuy nhiên, Sumika đã ngắt lời Chikori.

“Đội trưởng?”

Chikori lộ rõ vẻ không hài lòng vì bị chặn lại, nhưng Sumika lại nói với cô bằng gương mặt hơi buồn bã.

“Em đã hiểu rất rõ từ trận chiến với Jambure. Chúng ta vẫn chưa đủ sức để cùng Homura-san đối phó với những kẻ cấp Ma Vương. Dù có ở bên cạnh Homura-san, thật đáng tiếc nhưng chúng ta cũng chỉ là gánh nặng cho anh ấy. …Phải không, Homura-san?”

“…À, tôi không có ý nói hai người là gánh nặng, nhưng nếu hỏi tôi thì quả thực như vậy sẽ dễ dàng hơn.”

Sumika đã tận mắt chứng kiến Homura bị thương vì Hơi thở Thần Thánh của Jambure.

Hơn nữa, nhìn vào diễn biến trận chiến, vết thương đó còn là do anh đỡ đòn cho Sumika.

Việc Sumika ngăn Chikori cũng là vì cảm giác tội lỗi đó.

Trên thực tế, sự tiếp lời này của Sumika đã giúp Homura rất nhiều.

“Ư… thôi được, nếu Đội trưởng và Sư phụ đã nói thế…”

Bản thân Chikori cũng hiểu sâu sắc rằng việc chỉ là gánh nặng cho người khác nguy hiểm đến mức nào, từ kinh nghiệm của chính cô.

Chikori ngoan ngoãn rút lui theo lời của Sumika.

Sau khi nhìn thấy điều đó, Homura một lần nữa quay lại nhìn Innocentius.

“Thế nào? Điều kiện còn lại là gì?”

Anh hỏi về điều kiện cuối cùng.

“Phải. Điều kiện thứ ba là, cho đến khi ngươi giải quyết xong Đội quân Khổng Lồ, Nữ hoàng Tiên tộc sẽ bị giam giữ tại nhà khách chính phủ trong phạm vi sinh sống của Tokyo.”

Lần này Homura không đưa ra câu trả lời nhanh chóng cho điều kiện này.

Đó là bởi vì xét theo tình hình hiện tại của Tiên tộc, việc di cư nên được thực hiện càng sớm càng tốt.

Vì vậy Homura hỏi lại.

“…Lý do là gì?”

Innocentius cũng nhanh chóng đưa ra câu trả lời cho Homura, người vốn không muốn trì hoãn việc di cư và đòi hỏi một lý do chính đáng.

“Đây là biện pháp đề phòng khả năng Tiên tộc và Đội quân Khổng Lồ thông đồng với nhau. Hiện tại không có bằng chứng nào chứng minh rằng họ không cung cấp thông tin sai lệch cho chúng ta để gửi thêm một lượng lớn tay sai thực hiện các hoạt động phá hoại ở thế giới loài người. Việc di cư chỉ có thể diễn ra sau khi những Ma Vương sắp tới bị tiêu diệt đúng như thông tin mà Nữ hoàng Tiên tộc đã mang đến cho chúng ta. Khi đó, sự vô tội của Tiên tộc mới có thể được chứng minh. Đây là điều kiện tối thiểu để quản lý rủi ro.”

“Tôi hiểu rồi… Chà, quả thực điều đó cũng có lý.”

Homura không biết liệu Innocentius có nói dối hay không, nhưng ý kiến của hắn lại rất hợp lý.

Đó là lý do vì sao Homura,

Elfiena. Có vẻ như cuộc di cư sẽ phải hoãn lại một chút, nàng không bận tâm chứ?

Anh ta giao phó quyền quyết định cho Elfiena.

Nghe câu hỏi ấy, Elfiena khẽ rời khỏi lòng ngực của Homura và gật đầu.

“Vâng ạ—. Dù sao thì cũng cần thời gian để di chuyển hai triệu thành viên [tộc Tiên], hơn nữa, chính phía chúng tôi đã dùng thông tin này làm điều kiện đàm phán. Tôi sẽ chịu trách nhiệm hoàn toàn về lời nói của mình.”

Nước mắt vẫn chưa khô trên gương mặt nàng, nhưng Elfiena vẫn đáp lời một cách trang nghiêm.

Innocentius nghe thấy câu trả lời đó,

“—Rất tốt. Vậy thì ta cũng sẽ thề dưới danh nghĩa của Đức Chúa Tối Cao vĩ đại của chúng ta, rằng chừng nào [tộc Tiên] không gây hại cho loài người, chúng ta sẽ không can thiệp vào bất cứ điều gì.”

Anh ta thề với vị thần của mình để đảm bảo sự an toàn cho Elfiena.

Và rồi, với lời thề của Innocentius, hội nghị đầu tiên giữa loài người và ma tộc đã chính thức khép lại.