Uchi no Musume no Tame naraba, Ore wa Moshikashitara Maou mo Taoseru kamo Shirenai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7069

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 91

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 122

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 216

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

24 369

Tập 1 - Chương 18 : Cô bé và một ngày bình thường với bạn bè

~ Translator : Dantalian ~

Đón xem chương mới sớm 1 ngày tại web team dịch.

Chương 18 được Update vào lúc 18h00. Chúc các bạn đọc vui vẻ.

____________________________________________

CHƯƠNG 18: CÔ BÉ VÀ MỘT NGÀY BÌNH THƯỜNG VỚI BẠN BẠN BÈ

Lúc này đây, bạn có thể thấy rằng Latina rất vui vẻ nhún nhảy trên từng bước chân của mình. Trong lúc tung tăng như thế, mái tóc được thắt cao ở hai bên bằng mảnh vải lớn màu lục nhạt đang bồng bềnh theo.

Mái tóc màu bạch kim bóng mượt ánh xạ từng tia nắng của sắc trời.

Khoác trên thân thể nhỏ nhắn hiện giờ của cô là một chiếc váy ca rô xanh lơ. Và quả nhiên, cô bé còn mang theo chiếc giỏ nho nhỏ màu trắng được đan bằng dây leo mà cô rất thích nữa cơ.

Ngó nghiêng tìm kiếm người bạn của mình ở quảng trường, ánh mắt Latina lộ ra một vẻ vui tươi.

“Chloe!”

Vẩy tay chào một cái, cô bé bắt đầu chạy về phía người bạn cô đang tìm kiếm.

Ở khu vực phía Nam mà Latina sống, có rất nhiều nơi không dành cho con nít lui tới. Vì lẽ đó, nơi duy nhất mà Latina được phép đi lại một mình thường xuyên là đường chính của khu vực phía Nam. Cả khu vực trước ‘Kĩ Miêu Lâm’ nữa.

Tại nơi giao nhau của những con đường là một quảng trường. Dạo này, một trong những điều Latina trông ngóng nhất chính là chơi đùa cùng với những người bạn ở khu vực phía Đông và vài người ở đó nữa.

Chỉ vài ngày trước, cô bé con bị cấm không được đi một mình, nhưng theo lời Kenneth nói về độ tuổi của mình, thì việc cấm cản quả là có chút không ổn và Latina đã được phép làm thế miễn là cô bé tránh xa vài nơi nguy hiểm.

Có một công viên đang được thi công nằm cách trung tâm quảng trường không quá xa, đây cũng là địa điểm để thư giản cho mọi người. Ở đó cũng có rất nhiều trẻ con mà Latina chưa từng chơi chung. Đi qua nhiều người và đến bên những người bạn của cô, Latina mỉm cười vui vẻ.

“Chuyện gì thế, Latina? Cậu trông vui thế kia.”

“Có chuyện gì vui à?”

Vì Chloe và Marcel đã hỏi thế, nên cô bé không ngại đáp lại với tâm trạng phán khởi.

“Dale về rồi.”

“Ra là vậy.”

“Tuyệt vậy, Latina.”

Bạn bè của cô bé cũng nhận thấy lúc Dale vắng bóng, Latina khá chán nản. Cuối cùng cũng được nhìn thấy cô bạn nhỏ nhắn có thể cười đùa vui vẻ như vậy, khiến họ thực sự thốt lên những câu từ chúc mừng.

“Dale nói là có quà cho mọi người. Nào, ăn bánh chứ?”

Khi Latina lấy những món quà ra khỏi giỏ, đó là những viên kẹo và Rudi vui vẻ đến lấy một vài thứ. Cậu ta nói rằng đang nếm thử. Anthony lại cười mỉm.

“Uwa, mấy thứ kẹo này trông đắt tiền quá! Tụi mình ăn hết có sao không vậy?”

“Cậu nên coi chừng đấy, Latina à. Rudi mà ăn thì hết mới đấy.”

Latina bỗng chốc trở thành trung tâm của bốn người bạn mà cô bé thường hay chơi cùng. Mà dẫn đầu của nhóm bốn người bạn này chính là nụ hoa đơn côi, Chloe.

Latina và Chloe đã thân thiết đến mức có thể nói, cả hai là bạn thân của nhau luôn rồi.

Trước mắt những chàng trai dù có là đối thủ đi chăng nữa, cô gái này vẫn như một chiến thần bất bại vững vàng không nao núng. Latina ngưỡng mộ cô ấy rất nhiều.

Chloe cũng rất ngưỡng mộ Latina, mặc dù có thân hình nhỏ nhắn, nhưng cô bé lại có một trí thông minh hơn hẳn bạn đồng trang lứa.

Mỗi người đều có một thứ mà người kia không có. Mỗi người đều chấp nhận nhau như một thể công bằng. Cũng vì lí do đó mà tình bạn của họ trở nên gắn bó nhanh chóng mặc dù tính cách đều hoàn toàn khác nhau.

Latina cũng nhanh chóng làm quen với cậu trai có khuôn mặt tròn trịa và tính cách khá hiền, Marcel. Cậu bé quan tâm đến Latina như em gái nhỏ của mình vậy, Marcel cũng là người mà Latina thích, chỉ ở sau Chloe thôi.

Sau khi nghe cậu trai Anthony với dáng người mảnh khảnh cùng với mái tóc nâu nói thế, Latina thực sự không hiểu lắm. Nếu có ai đó hỏi cô bé có ghét Marcel hay không, thì cô bé sẽ lắc đầu. Vì đó là cảm giác cả thôi.

Theo lời Chloe, Marcel là một người thông minh. Người lớn còn nói cậu bé có thể xử lý tốt nhiều thứ. Marcel là như vậy đấy.

Và cuối cùng là Rudi, cậu trai to con nhất nhóm. Có vẻ như tên thật của cậu ta là Rudolph, nhưng bạn bè toàn gọi cậu bằng biệt danh. Latina không thích cậu ta nhiều lắm.

Thêm nữa, vào lần gặp đầu tiên, Latina đã không có ấn tượng tốt, rồi sau đó, cậu ta cứ thường trêu chọc Latina bé nhỏ và đùa cợt cô bé rất nhiều. Cứ mỗi lần như vậy, cậu ta lại bị Chloe băm vằm thẳng tay, nhưng có lẽ Rudi vẫn không chịu rút ra bài học gì.

Đối với Latina, cô bé thực không biết cách giao tiếp với một đứa trẻ quá con nít như Rudi. Cho đến giờ, Latina không có nhiều kinh nghiệm để chơi với bạn cùng tuổi.

Latina theo chân bốn người bạn của mình. Những người xung quanh biết bốn người họ được sinh ra ngay Kroix này, Latina dễ dàng xác nhập vào trung tâm của đám trẻ vừa gặp.

Kể từ khi đến Kroix, đây là lần đầu Latina chơi với bạn bè.

“Hôm nay mấy cậu muốn làm gì?”

“Họ nói sẽ chơi đuổi bắt nắm tay sau khi ăn xong.”

“Chơi với mấy đứa khác hử. Latina có muốn theo không?”

“Un.”

Cả bốn người bạn của Latina dạy cho cô cách chơi đuối bắt nắm tay. Trò chơi này có rất nhiều người chơi, bạn phải nắm tay những người đã bắt được bạn và cùng nhau đuổi theo những người khác.

Càng nhiều người càng vui. Cả năm người, tính cả Latina chạy vào đám trẻ con đang vui đùa ở quảng trường.

~

Latina phồng má trông rất đáng yêu. Cô bé nhấn mạnh sự không công bằng trong trò chơi vừa rồi.

“Latina, bình tĩnh đi nào.”

“Kẹo có ngon không?”

Trong khi ăn kẹo mà Latina mang đến Anthony và Marcel cố hạ hỏa cho cô bé. Tuy nhiên, Latin vẫn đang phồng má. Đợi một lúc sau, hai quả bóng nhỏ trên má cô bé mới xệp xuống.

“Sao lúc nào Rudi cũng chỉ bắt Latina vậy?”

“Hn? Vì Latina nhỏ và chậm chạp.”

Chẳng phiền với sự phản đối của Latina, Rudi nhiệt tình ăn miếng bánh sô-cô-la đang cầm trên tay.

Có những món hàng cao cấp từ một cửa tiệm nổi tiếng trong giới quí tộc ở Đế Đô, nhưng mà trước mắt lũ trẻ họ, chúng chỉ là kẹo ngon lành để ăn mà thôi.

“Có những đứa trẻ nhỏ hơn Latina, mon.”

“Những người đó cũng nhanh hơn Latina nữa.”

“Latina không có chậm, mon.”

Thật không công bằng. Rudi thực sự tổn thương làm tự ái của Latina.

“Rudi lúc nào cũng đuổi theo Latina đầu tiên cả. Là thế đó, mon.”

Với vẻ khăng khăng ấy của Latina, Anthony cười mỉm và Chloe thì cau mày.

Marcel nói lại với một vẻ bất ngờ.

“Đúng vậy đấy.”

Tuy nhiên, thủ phạm Rudi vẫn làm như không có chuyện gì xảy ra.

“Chẳng phải hơi lạ khi người đặt ra câu hỏi còn không nhận ra điều đó hay sao?”

“Vì Rudi còn con nít ấy mà.”

Chloe và Anthony thì thầm to nhỏ với nhau.

Tuy nhiên, khoảnh khắc cô bé cắn một miếng bánh sô-cô-la, vẻ mặt Latina đã vui vẻ hơn và khiến cô bé không thèm quan tâm nữa.

Kể từ khi gặp nhau, Latina đã rất đặc biệt với nhóm của Chloe.

Một cô gái trẻ với mái tóc bạc ánh kim được buộc một chiếc nơ đáng yêu mà nó chỉ nên đeo vào những dịp lễ hội. Lúc đầu, cô bé còn gầy nhom, thì giờ đây, trông cô bé đã đầy đặn hơn, đến mức cực kì dễ thương hút lòng người. Trông cứ như một nàng công chúa bước từ câu chuyện thần tiên. Sinh ra ở một đất nước khác xa xôi, không thể nói thoải mái nhưng lại có thể dùng ma thuật.

Cô bé không có gia đình, nhưng sống ở một cửa hàng nằm ở góc phố, nơi đó có người nuôi dưỡng cô và những mạo hiểm giả.

Mỗi một người trong số họ đều bất thường với bọn trẻ.

Cả bốn người thậm chí biết Latina có một chiếc sừng. Chiếc sừng huyền sắc nhỏ nhắn được giấu sau lớp vài buộc tóc. Latina đã cho họ xem nó.

Thậm chí, Latina đã cho Chloe chạm vào cái sừng và cô bé cảm thấy sự ấm áp nhè nhẹ dù chiếc sừng chạm vào có cảm giác trườn trượt.

Khi Latina trông có vẻ buồn vì một bên sừng đã bị mất gốc, mọi người nghĩ nó có thể là điều không thể hỏi được.

Thậm chí là Rudi, cậu ta hay thờ ơ và kém tinh tế cũng nhận được điều đó.

Những đứa trẻ không có sự tinh tế như người lớn và dễ dàng chấp nhận sự thật như, ‘nó có hơi khác với chúng ta, nhưng những ‘Quỷ tộc’ đều là Con người”.

Lúc đầu, họ thấy thật bất thường, nhưng về sau, Latina lại là một người bạn nhỏ bé và tốt bụng đã trở nên rất quan trọng với họ.

Và sau đó khi hiểu được điều đó, Latina cũng nghĩ rằng họ cực kì quan trọng với cô.

~Phần tổng kết, ngày hôm nay của bậc gia đình~

“Này, Kenneth. Dạo này Latina có nói đến cái tên ‘Marcel’ khá nhiều, nhưng mà này, đó tên của nam giới phải không?”

“… (Với cái tuổi trẻ con, thì mình không biết nên gọi là đàn ông hay phụ nữ nữa, nhưng… ) Đúng rồi. Có lẽ là một trong những bạn trai trong nhóm của Latina.”

“Một con bọ lạ mặt đã… với Latina của mình…”

“Có thể là bạn thôi mà.”

“Latian đã-! Anh có tin là con bé nói muốn đến nhà thằng đó chơi không! Đến nhà thằng đó đó!”

“Cậu nói đến nhà của thằng đó… phải là đến nhà bạn chơi mới đúng… (Hn? Nếu mình nhớ không nhầm… ).”

“Ugugu… Em hiểu nếu đến nhà của con bé tên Chloe, nhưng đến của thằng đó…”

“… Ừm thì, gần giống như là…”

“Hả?”

“Đứa trẻ đó tên Marcel… là một đứa trẻ ở tiệm bánh của khu vực phía Đông.”

“!!!!”

“… Chẳng phải con bé hứng thú với cái tiệm bánh hay sao?”

“Vậy là thức ăn rồi còn gì! Latina đến vì thức ăn!?”