Tsuujou Kougeki ga Zentai Kougeki de Ni-kai Kougeki no Okaa-san wa Suki desu ka?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

73 457

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

(Đang ra)

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

Osaki Isle

Cuối cùng trở thành một làn sóng khiến cả lục địa phải rung chuyển…

73 719

Release the Female Lead, Leave Her to Me

(Đang ra)

Release the Female Lead, Leave Her to Me

白迟

Các đệ tử của Ma Vương Gu Qingcheng đều chạy trốn vì một người phụ nữ tên là Fengya. Không thể đánh bại Fengya, Ma Vương Gu Qingcheng cuối cùng đã nghĩ ra giải pháp tốt nhất.

70 552

The Delicate Female Lead Only Wants to be Loved by the Villainous Young Ladies

(Đang ra)

The Delicate Female Lead Only Wants to be Loved by the Villainous Young Ladies

辞树花

Trong khi những người khác chuyển sinh vào vai một cô gái trẻ phản diện, thì tôi lại trở thành nữ chính bị ngược đãi trong một cuốn tiểu thuyết tàn bạo!Tôi run lên vì tức giận, nhưng chẳng có ai để đò

25 70

Bạn Cùng Lớp Không Biết Chúng Tôi Làm Tình Trong Phòng Của Nhau (LN)

(Đang ra)

Bạn Cùng Lớp Không Biết Chúng Tôi Làm Tình Trong Phòng Của Nhau (LN)

Yamamoto Takeshi

Và Uehara, người chưa bao giờ nói chuyện với Toyama dù họ học cùng lớp, đã bắt đầu quan tâm đến Toyama.

25 201

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

68 1390

Quyển 5 - Chương 4: Hộp cơm của mẹ, mà không phải mẹ.

Trong căn phòng trọ, trên chiếc giường êm ái.

Wise cất lời yêu cầu:

"Này Masato… mạnh hơn nữa đi… xoa bóp mạnh hơn nữa vào."

"C-kiểu này hả?" Xoa xoa.

"Mạnh nữa! Mạnh hơn nữa! Bóp chặt vào, vò nát nó ra!"

"Đ-được rồi. Vậy thì tôi không nương tay nữa đâu. …Thế này thì sao!" Thịch!

"Ưm aaa! Đúng, đúng rồi! Chính là nó! Đau một chút mới đã!"

Wise thở hổn hển, cả người vặn vẹo trong sự pha trộn giữa đau đớn và khoái cảm ập tới. Cô bất giác bám chặt lấy Masato, cố gắng níu giữ chút ý thức sắp bay mất.

Masato thấy đôi mắt Wise đỏ hoe, long lanh như sắp trào lệ.

Có lẽ mình làm mạnh quá rồi… Masato định nới lỏng tay, nhưng Wise đã lắc đầu, van nài rằng cứ giữ nguyên như vậy. Cô ấy đòi anh tiếp tục, mạnh mẽ hơn nữa.

Thế nhưng, không thể chỉ chiều Wise mãi được. Medhi cũng lên tiếng thỉnh cầu:

"Masato-kun. Làm ơn đi mà… Xin anh, làm cho tôi nữa."

"C-cô thật sự muốn tôi làm sao?"

"Vâng… Hãy dùng sức mạnh như muốn hủy hoại tôi mà ấn vào đi ạ. Ấn sâu vào, cho nó thấm thấu tận bên trong."

"Được rồi. Vậy thì… Hừ!" Một cú ấn mạnh!

"Ưm haa!? Đ-đúng rồi! Chỗ đó! Ấn mạnh hơn nữa, day day vào… Aaa!"

Masato cưỡi lên người Medhi đang nằm sấp, cả thân hình anh ta đè xuống.

Mỗi lần anh ta ấn mạnh, nhấn sâu, cơ thể Medhi lại bật nảy lên bần bật.

Cô bấu chặt lấy ga trải giường, quằn quại trong đau đớn, rồi bất chợt mất hết sức lực mà đổ rạp xuống… Khuôn mặt nghiêng nghiêng quay về phía Masato toát lên nụ cười nửa mãn nguyện, nửa khiêu khích. Cứ như thể cô ấy đang cười nhạo rằng anh chỉ làm được đến thế này thôi vậy.

Trong lòng Masato, niềm kiêu hãnh đàn ông và chút ham muốn "ngược đãi" dâng trào. Cô muốn thế thì… được thôi!

"Này Masato! Làm cho tôi nữa đi! Làm nhiều hơn nữa!"

Wise không thể kiên nhẫn hơn, liền vòng chân quấn lấy tay Masato.

Định bụng lần này sẽ chiều Wise, thì Medhi lại nắm chặt lấy cánh tay anh.

"Masato-kun. Tôi vẫn chưa thỏa mãn đâu. Tôi là người trước."

d4691f71-00f5-4a20-9a56-2e38932ec1eb.jpg"Khoan đã Medhi! Tôi đã nói là tôi trước rồi mà! Tôi là người trước!"

"Không, là tôi. Tôi là người muốn được làm trước. Vậy nên… Masato-kun."

"Masato! Là tôi mà!"

Hai cô gái với cơ thể nóng bừng, khao khát vây ép Masato.

Bị đòi hỏi đến mức đó, Masato đương nhiên là…!

"Ơ, xin lỗi. Cho tôi nghỉ một chút đi. …Tay tôi mỏi nhừ rồi."

Masato giơ hai cánh tay mỏi rã rời vì tích tụ axit lactic lên đầu hàng. Cứ như đã đau cơ từ trước vậy.

Nhưng Wise và Medhi vẫn không buông tha:

"Bên này cũng mỏi nhừ đây này! Tưởng thoát khỏi lũ trẻ thì được yên thân, ai dè chúng lại tụ tập ở căn phòng trọ này, đuổi theo tôi khắp nơi, chân tôi sưng vù, đau nhức hết cả rồi đây này!"

"Tôi cũng khổ sở lắm. Bị lũ trẻ đòi bế mãi, lưng tôi đau nhừ rồi… Vậy nên Masato-kun. Tiếp tục mát xa đi."

"Này, mát xa đi! Tập trung bóp mạnh vào bắp chân cho tôi!"

"Còn tôi thì xin anh mát xa từ lưng xuống hông. Dùng ngón cái ấn mạnh vào hai bên xương sống, rồi day day cho tôi nhé."

À thì, tóm lại là vậy đấy.

Một buổi sáng trong lành, bình dị.

Ánh nắng ban mai xuyên qua tấm rèm cửa sổ, cùng với tiếng cười đùa của lũ trẻ. Chắc chúng đang trêu chọc các bà mẹ đang phơi quần áo.

Trong phòng lúc này có Masato, Wise, Medhi và Porta vẫn đang say giấc nồng. "...Fumyuu..." "Ối. Xin lỗi vì làm ồn nhé." Vẫn còn sớm mà. Để em bé ngủ thêm chút nữa nhé, anh trai sẽ vỗ nhẹ vào chăn cho em.

Masato thịch một tiếng, ngồi phịch xuống mép giường, như muốn trút hết bực dọc lên hai người đang nằm dài trên đó.

"Haizz. Đúng là lợi dụng sức người… Bản thân tôi cũng mệt mỏi lắm chứ. Tôi còn có những chuyện quan trọng cần suy nghĩ nữa chứ."

"Chuyện quan trọng cần suy nghĩ? Chuyện gì thế?"

"Không phải là về chỗ giấu mấy món đồ đồi trụy sao?"

"À đúng rồi. Vì căn phòng bị lục soát nên bị lộ hết rồi."

"Không phải! Không phải vậy! …Là về HAHAKO-san một chút thôi."

"HAHAKO-san… à, ừ ừ. Là người giống hệt Mamako ấy hả."

"Đúng là rất giống. Dù ấn tượng ban đầu hoàn toàn khác biệt… Người đó có chuyện gì sao?"

"Không chỉ ngoại hình mà cả kỹ năng cũng giống y hệt. Cứ như thể là bản sao của mẹ vậy. Vậy nên…"

"Muốn coi như mẹ thứ hai để được làm nũng à?"

"Sống cuộc đời bị hai người mẹ kẹp chặt, tình tứ… Thật là… trụy lạc quá đi mất…"

"Không phải! Không phải vậy! Tôi đang nghiêm túc suy nghĩ xem rốt cuộc người đó là ai đấy!"

"À ừ ừ. Hiểu rồi mà. Đùa thôi. Chọc anh tí ấy mà."

Vừa nói vừa gạt Masato sang một bên.

Wise và Medhi bỗng trở nên nghiêm túc.

"Mà này, nói chuyện về những bà mẹ khác thì có vẻ không ổn đâu nhỉ?"

"Hả? Tại sao?"

"Mamako mà biết được, ghen tuông lên thì có nguy cơ mọi chuyện sẽ thành rắc rối lớn đấy…"

"À, chuyện đó thì tôi nghĩ không sao đâu. …Mẹ thì…"

Đúng lúc Masato định trả lời,

Cánh cửa phòng mở ra, Mamako lao vào phòng với những bước chân nhỏ bé, nhanh nhẹn. Tay phải và tay trái cô ấy mỗi bên cầm một chiếc áo sơ mi của Masato…

"Này Ma-kun! Con xem giúp mẹ được không! Mẹ cũng đã thử giặt áo sơ mi cho Ma-kun rồi! Giữa chiếc áo Solente-san giặt và chiếc áo mẹ giặt bằng cả tình yêu thương, cái nào đẹp hơn nhỉ! Nào, cái nào đẹp hơn?!"

"Cái này? Hay cái kia?" vừa hỏi, cô vừa giơ cái áo trong tay phải ra (chắc là cái mẹ tự giặt) cho Masato xem.

Tóm lại là…

"Từ tối qua đến giờ, mẹ vẫn cứ như thế đấy. Cứ như những chuyện khác hoàn toàn không lọt được vào đầu mẹ vậy. Không cần lo lắng hay gì cả, trước hết thì cái này mới là vấn đề đây."

"À, ra là vậy."

Wise và Medhi đều cười khổ gật đầu.

Đại Hội Mẹ Đảm Vô Song, ngày thứ ba.

Hôm nay khán phòng vẫn chật kín người. Đông đảo khán giả chen chúc nhau, nóng lòng chờ đợi những trận đấu nảy lửa.

Khu vực vui chơi trẻ em quanh sân khấu cũng nhộn nhịp. Ngoài những gương mặt quen thuộc từ hôm qua, còn có cả mẹ khổng lồ Kai-de và mẹ ninja Kunoichiko cùng nhau tám chuyện rôm rả.

Không cần lo lắng về lũ trẻ. Bởi vì hôm nay, đã có người trông trẻ mới đến rồi.

"Anh hai!", "Masato anh hai!", "Chơi đi!", "Chơi với em!", "Bế em!"

"Tại sao chứ!? Tại sao lại thành ra thế này!?"

Vì Masato lơ đễnh, mất tập trung suy nghĩ nên vô tình lạc bước vào khu vực vui chơi trẻ em. Đó chính là nguyên nhân.

Nhìn Masato bị lũ trẻ bám dính lấy, Wise và các cô gái khác có vẻ rất vui vẻ. "Cố lên!", "Cố gắng nhé!", "À ừm… Masato-san! Chúng tôi ủng hộ anh!" Cả ba người thân thiết rủ nhau đi về phía khu vực bình luận. "Các cô giúp tôi một tay cũng được mà!?" Tình thế đã đảo ngược so với mấy hôm trước. Đúng là tự làm tự chịu. Biết làm sao được.

Và rồi…

"Masato-kun! Chơi với tôi nữa đi! Chơi với bà mẹ khổng lồ này nào!"

"Ối giời ơi!? Bà mẹ khổng lồ siêu vô tư đến rồi à?!"

Mẹ khổng lồ Kai-de nhẹ nhàng nhấc bổng Masato lên, rồi ôm thật chặt. "Khoan đã, mình bị chôn vùi rồi sao!?" Thân trên Masato bị kẹp chặt hoàn toàn giữa bộ ngực đồ sộ cao năm mét của bà mẹ khổng lồ.

"Ôi, cái quái gì thế này… Cảm giác này, lần đầu tiên mình nếm trải… Ấm áp, mềm mại, được bao bọc chặt lấy… cứ thế này thì mình thành người vô dụng mất thôi… Khoan, không phải lúc đùa giỡn! Khẩn cấp thoát hiểm! Hừ!"

Masato co người lại hết mức, nhẹ nhàng trượt ra khỏi khoảng trống giữa ngực mẹ khổng lồ Kai-de. Thoát rồi…

Không, vẫn chưa. Trước mặt Masato, mẹ ninja Kunoichiko đã chặn đường.

"Đợi đã! Masato-kun vừa dùng Nhẫn thuật, Thuật Thoát Khỏi Vùng Ngực đó nhỉ!"

"Ơ, tôi xin lỗi vì phải nói thế này, nhưng chị đang nói cái quái gì vậy!?"

"Không ngờ Masato-kun cũng là một ninja… Nếu vậy, hãy trở thành con trai của tôi, cùng nhau tu luyện nhé! Cha con mình cùng nhau hướng tới mục tiêu Nhẫn giả đại sư nào!"

"Đó là một lời đề nghị rất hấp dẫn, nhưng xin phép tôi từ chối! Xin phép!"

Masato định chạy trốn thật nhanh. Nhưng "Còn non lắm! Nhẫn thuật, Phân thân thuật!" Mẹ ninja Kunoichiko bỗng nhiên phân thân thành nhiều người, vây kín Masato. Không lối thoát. "Ồ, vui thật đấy nhỉ." "Tôi cũng tham gia với!" "Trận chiến tranh giành rồi." "Khoan đã nào!?" Càng ngày càng có nhiều bà mẹ nhắm vào Masato! Masato lâm nguy!

Nhưng bỏ mặc Masato ở đó.

"Xin chào các quý vị. Ngay bây giờ, xin mời kiểm tra lại kịch bản."

"Vâng ạ… Ơ?… Shira-se-san, trận đấu hôm nay…"

"Như đã ghi trong kịch bản. Đã đến giờ rồi, xin mời thông báo."

"Ừm, vậy thì tạm thời… Đã để mọi người chờ lâu rồi! Hôm nay chúng ta sẽ bùng cháy nào!"

"Sau đây, xin mời bắt đầu trận đấu bán kết vòng ba!"

"Mời các thí sinh vào sân! Xin một tràng pháo tay!"

Khi Shira-se và các cô gái từ khu vực bình luận hô to, tiếng reo hò của khán giả vang dội khắp nơi. "Ai đó giúp tôi với!?" Tiếng kêu gào của Masato, người đang bị các bà mẹ rượt đuổi, đáng tiếc đã bị át đi hoàn toàn.

Và rồi, từ cổng vào, những người xuất hiện là…

Đầu tiên là Mamako. Người mẹ quá hợp với chiếc tạp dề. Lúc nào cũng tươi cười, nhưng lúc này lại nghiêm túc lạ thường, tay cầm một hộp bento đơn giản bước vào.

Tiếp theo xuất hiện là mẹ người máy Mekate. Xung quanh cô là những con robot bay nhỏ (bit) hộ tống, cô cũng cầm hộp bento lên sân khấu giống Mamako.

Rồi lại một người nữa bước ra. Đó là người mẹ đáng ngờ Solente. Một người đáng nghi vẫn nghĩ rằng mình đã che giấu hoàn toàn danh tính bằng chiếc áo choàng bạc trùm kín mặt, cô ta cũng cầm hộp bento xuất hiện.

Cuối cùng xuất hiện là người mẹ bí ẩn HAHAKO. Một người bí ẩn thực sự, quá giống Mamako. Và tất nhiên, cô ấy cũng cầm một hộp bento trên tay.

Bốn người mẹ lọt vào top 4, cả bốn người đều mang theo hộp bento, đứng nghiêm trang trên sân khấu.

Sự xuất hiện đồng loạt bất ngờ này khiến cả khán giả lẫn các cô gái ở khu vực bình luận đều không giấu nổi vẻ bối rối. "Làm ơn! Ai đó…!" "Masato ồn ào quá." "Làm ơn im lặng một chút." Masato đang chạy trốn khỏi các bà mẹ vẫn tiếp tục bị bỏ mặc.

"À ừm… Này Shira-se-san. Chuyện này là sao vậy?"

"Vòng ba sẽ diễn ra theo thể thức Battle Royale. Bốn người sẽ thi đấu cùng lúc, hai người trụ lại cuối cùng sẽ tiến vào chung kết."

"Thật là đường đột quá… À, không lẽ… Đây là cách để loại bỏ lợi thế ngẫu nhiên do bốc thăm trong thể thức đấu loại trực tiếp, bằng cách xáo trộn đối thủ sao?"

"Đúng là Medhi-san. Thật thông minh. Đúng như cô nói."

"Vậy thì mấy hộp bento mà các mẹ đang cầm có ý nghĩa gì ạ! Em không hiểu, xin hãy giải thích cho em với!"

"Nội dung thi đấu vòng ba đã được chúng tôi chỉ định trước là [Nấu bento]. Các bà mẹ sẽ gói món ăn đặc biệt của mình vào hộp bento đã được phát, rồi thi đấu dựa trên thành phẩm. Thời gian giới hạn là ba mươi phút. Nếu không hoàn thành trong thời gian quy định sẽ bị loại."

"Vậy thì tốc độ nấu ăn sẽ rất quan trọng nhỉ."

"Đáng tiếc là không chỉ đơn giản là nhanh là đủ. …Nhà bếp là chiến trường của các bà mẹ. Ở đó, vô vàn tình huống bất ngờ luôn xảy ra, khiến các bà mẹ phải đau đầu. Vậy điều gì sẽ xảy ra… Chúng tôi xin giao phó điều đó cho những người tham gia trận đấu."

"Nói cách khác, có thể giở trò phá hoại đối thủ cũng được đúng không ạ. Thật tuyệt vời!"

Cô bé pháp sư chữa trị xinh đẹp nhưng "đen tối" đang mê mẩn nói, nhưng Masato cố tỏ vẻ không thấy.

Trên sân khấu, một vòng tròn ma pháp khổng lồ nổi lên trên sàn, triệu hồi và đặt bốn khu vực bếp. Khu bếp được trang bị đầy đủ dụng cụ nấu nướng và gia vị. Đồng thời, một cái bàn chất đầy thịt, cá, rau củ và vô vàn nguyên liệu khác cũng xuất hiện.

Các thí sinh bắt đầu di chuyển.

Mamako đến khu bếp A. Đối diện là khu bếp B của người mẹ đáng ngờ Solente.

Khu bếp C cạnh Mamako là của người mẹ bí ẩn HAHAKO. Khu bếp D là của mẹ người máy Mekate.

Mọi công tác chuẩn bị đã hoàn tất, vậy thì…

"Vậy thì, trận đấu sẽ…"

"Khoan đã!? Sao cả lũ trẻ cũng thấy vui vẻ rồi đuổi theo tôi vậy!? Ai đó, làm ơn, giúp tôi với!?"

"Masato-kun ở khu vực trẻ em, làm ơn im lặng một chút. Chúng tôi không hoan nghênh những sự phá rối như vậy. Nó sẽ làm phiền trận đấu."

"Sao lại nói lạnh lùng thế!?"

"Vậy thì, trận đấu xin phép được bắt đầu. Chuẩn bị… các bà mẹ!"

Trận đấu bắt đầu. Đồng hồ hẹn giờ ba mươi phút đặt ở khu vực bình luận cũng được bật.

Vừa bắt đầu, Mamako đầy khí thế đã chĩa hộp bento về phía người mẹ đáng ngờ Solente.

「Này bà Solente! Đấu một trận đi!」

「Ối giời ơi!? Tự dưng bị nhắm trúng rồi sao!?」

「Không, không thể nào!? Chẳng lẽ bả đã nhận ra thân phận thật của chúng ta rồi ư!?」

Dù cho bên trong người mẹ khả nghi Solente đang dao động dữ dội, thì Mamako vẫn một lòng tập trung vào việc bếp núc, chỉ nói:「Đầu tiên phải kiểm tra gia vị cái đã!」

「T-tạm thời thì... có vẻ vẫn ổn nhỉ... Phù...」

「Đúng thế thật... Vậy thì, chúng ta hãy ra tay ngay lúc này đi.」

「Ừm ha... Dù hơi lo không biết có hiệu quả không, nhưng mà cứ thử dùng kỹ năng của mình trước đã.」

「Này, cái người khả nghi đằng kia! Ta nghe thấy một lời nói khả nghi đó nhé! Sẽ không để ngươi được như ý đâu!」

「Việc phá hoại được phép mà~. Còn Mahito ở khu vui chơi trẻ em kia~, nếu con muốn đứng gần xem thì cứ xem thoải mái nhé~, nhưng làm ơn giữ yên lặng một chút nhé~. Mẹ xin con đó~.」

「Cái người khả nghi kia nói chuyện còn nhẹ nhàng hơn!」

「Vậy thì... Ào!」

Có vẻ như người trong chiếc áo choàng bịt mặt đã kích hoạt kỹ năng suy yếu năng lực.

Thế nhưng, mọi động tác của Mamako lại chẳng suy suyển chút nào. Bà vẫn thoăn thoắt kiểm tra gia vị.

「Hứm! Quả nhiên là không có tác dụng mà!」

「Được rồi được rồi! Mẹ là người có khả năng phòng thủ tuyệt đối trước mọi trạng thái bất thường, nên chiêu này chẳng có nghĩa lý gì đâu! ...Nhưng mà, còn hai người kia thì... ơ?」

Mahito bất giác đứng sững lại, vừa bị mấy đứa trẻ vừa đuổi kịp túm lấy, vừa đưa mắt nhìn.

Người mẹ bí ẩn HAHAKO đang ở gian bếp C cũng không hề xao động chút nào. Xem ra cũng không bị ảnh hưởng bởi kỹ năng suy yếu năng lực.

「(Này, thật không vậy... Đến cả điểm này mà cũng giống mẹ sao...?)」

Hơn nữa, người mẹ bí ẩn HAHAKO còn thực hiện những động tác giống hệt Mamako.

Mamako cầm chai xì dầu lên thì người mẹ bí ẩn HAHAKO cũng cầm chai xì dầu. Cầm chai dầu salad thì cũng làm y hệt. Cứ như thể đang sao chép hoàn hảo từng động tác vậy...

Đúng lúc đó.

「Cảnh báo, cảnh báo. Chương trình tự hủy đã được kích hoạt. Thân thể này sẽ tự hủy trong chốc lát. Xin quý vị đang ở gần hãy cẩn trọng.」

Mẹ người máy Mecate cất lên giọng nói căng thẳng, khô khan như máy móc.

「Chế độ: Acrocliness!」

Lắp đặt các bit bay lên lưng, biến thành dạng bay để vệ sinh những nơi cao, rồi vỗ đôi cánh phát ra ánh sáng khoa học mà khẩn cấp cất cánh.

Từ gian bếp D, cô ấy lao vút lên không trung, rồi nổ tung, bắn tung tóe những tia lửa khoa học.

Và rồi, khói tỏa ra khắp người, cô ấy rơi xuống chỗ Mahito. 「Thật á!?... Ugh!?」Mahito theo bản năng đỡ lấy. Cậu cảm giác như tay mình gãy rời ra vậy. Nhưng thật ra lại chẳng sao.

「Mẹ, mẹ Mecate!? Người có sao không ạ!? Không, trông người có vẻ không ổn chút nào cả! ...Sao đột nhiên lại tự hủy như vậy!?」

「Tôi được lập trình để tự hủy nếu chức năng bị suy giảm nghiêm trọng. Đây là tàn dư từ thời tôi còn là vũ khí chiến đấu... một biện pháp nhằm ngăn không cho tôi rơi vào tay kẻ thù và bị lợi dụng.」

「Chết tiệt! Là do kỹ năng suy yếu năng lực mà nó kích hoạt sao!? ...Thứ nguy hiểm như vậy, sao người không hủy bỏ đi chứ!?」

「Việc hủy bỏ là có thể... Nhưng mà...」

Mẹ người máy Mecate vặn cái cổ bị hỏng của mình, đưa mắt nhìn quanh.

Xung quanh là những đứa trẻ với đôi mắt sáng lấp lánh. 「Tuyệt quá đi mất!」「Đẹp ơi là đẹp!」「Làm lại lần nữa đi ạ!」Hình như chúng đang rất phấn khích vì màn pháo hoa tự hủy của mẹ người máy.

「Nếu lũ trẻ có thể mỉm cười thì việc tự hủy cũng chẳng có gì là tệ... Đó là kết quả của sự phán đoán này.」

「Việc phải đánh đổi cả thân mình để lấy tiếng cười thì cứ để nghệ sĩ hài làm là đủ rồi! Làm mẹ thì phải tự trọng chứ!」

Mặc kệ lời than thở của Mahito, mẹ người máy Mecate vẫn mỉm cười mãn nguyện, rồi nhẹ nhàng nhắm mắt lại.

Ngay khi vừa bắt đầu, đã xảy ra chuyện một người tự hủy.

Ở khu vực bình luận, một cuộc họp đang diễn ra.

「Mới đó mà đã ầm ĩ cả lên rồi... Này cô Shirase, vụ tự hủy vừa rồi cũng được tính là 'rắc rối' sao?」

「Tự hủy trong lúc nấu ăn à... Trong giới những người mẹ người máy thì chuyện này khá thường xuyên đấy ạ.」

「K-không, tôi nghĩ chắc không phải vậy đâu ạ...」

「Nhưng mà, những vị khách người máy kia đang gật đầu lia lịa kìa!」

Đúng như Porta nói, những quý cô người máy đang ngồi ở khán đài gật đầu lia lịa. 「Con cái sẽ vui lắm ạ」「Chúng tôi cứ lỡ làm thôi ạ」Có vẻ đây là chuyện thường tình của người máy.

Tiễn mẹ người máy Mecate đang được khiêng đi trên cáng, trận đấu được tiếp tục.

Người mẹ bí ẩn HAHAKO ở gian bếp C vẫn đang miệt mài làm việc, sao chép hoàn hảo từng động tác của Mamako.

Ở gian bếp A và B, cả Mamako lẫn người mẹ khả nghi Solente đều đang hừng hực tinh thần cạnh tranh, khí thế hừng hực.

「Con nhất định không thua đâu! Bởi vì con là mẹ của Ma-kun mà!」

「Khụ! Đến nước này rồi thì chỉ còn cách làm thôi!」

「Được thôi! Tôi sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào nữa! Dù dùng bất cứ cách nào cũng phải thắng! Vậy thì!」

Người mẹ khả nghi Solente liền nhảy phóc xuống khu vui chơi trẻ em, rồi 「hự!」「hả?」ném phăng Mahito đang ngây người đứng trơ ra lên sân khấu.

Mahito lăn lông lốc, cuối cùng thì nằm gọn dưới chân Mamako.

「Ôi Ma-kun. Con muốn ở cùng mẹ nên mới chạy đến đây phải không con?」

「Không phải đâu! Đó là bất khả kháng mà! ...Này, cái người tên Solente kia! Tự dưng cô làm cái trò gì vậy! Rốt cuộc là cô có ý gì!?」

「Ý gì là ý gì chứ~... Ý gì ta~?」

「Đơn giản thôi. Kỹ năng suy yếu năng lực không thể cản trở hành động của Oosuki Mamako được... Thế nên, tôi sẽ lợi dụng những người xung quanh để gây cản trở cho cô ta. Ý tưởng này không tệ chứ?」

「Thì ra là vậy~. Là để Ma-kun trở thành vật cản phải không~?」

「Này! Cái lý do khùng điên gì vậy! Đừng có giỡn mặt nữa chứ!」

「Thế thì càng nhiều gánh nặng càng tốt nhỉ~. Nói vậy thì~... Wise và~ Porta~... Dù hơi khó chịu nhưng mà~... Medi nữa~, lại đây hết đi nào~!」

Trước lời kêu gọi của người mẹ khả nghi Solente.

Phán quyết của khu vực bình luận là:

「Nghe như thể kẻ ngốc đang nói lời ngốc nghếch vậy... Cái này phải bác bỏ chứ, cô Shirase?」

「Không. Tôi cho phép.」

「Hả? Cho phép thật sao?」

「Trẻ con đòi giúp đỡ, dù rất vui nhưng lại chẳng thể nấu ăn trôi chảy được. Đây là chuyện thường tình. Đây cũng là một dạng 'rắc rối' trong lúc nấu ăn đấy. Hãy xem các người mẹ vượt qua nó thế nào.」

Dễ dàng cho phép.

Shirase lấy tay che mic lại, ghé sát vào Wise cùng những người khác mà thì thầm.

「Vì đây là cuộc đối đầu trực tiếp với Mamako-san, đối thủ có thể sẽ dùng đến những thủ đoạn cứng rắn. Hãy lợi dụng đề nghị này để tập trung lực lượng đối phó. Nếu có gì bất trắc, xin hãy ứng biến linh hoạt nhé.」

「À à, thì ra là vậy.」

「Tùy theo hành động của đối phương, việc giao chiến có thể là không thể tránh khỏi.」

「C-cháu, cháu sẽ hỗ trợ hết sức! Phần vật phẩm cứ giao cho cháu ạ!」

「Tuyệt! Vậy thì đi thôi!」

Wise cùng những người khác liền phóng ra khỏi khu vực bình luận.

Khán giả dường như đang rất hoan nghênh sự tham chiến của lũ trẻ. 「Cố gắng giúp đỡ vào nhé!」「Cứ làm vướng chân đi!」「Lần đầu tiên tôi nghe thấy khẩu lệnh kiểu này đó nha!?」Dù sao thì cũng đã được chấp thuận hoàn toàn rồi.

Tất cả đồng đội đã tập trung đầy đủ bên cạnh Mamako.

Đối đầu với người mẹ khả nghi Solente. Trận đấu chính thức bắt đầu!

「Nếu Ma-kun và mọi người cùng giúp thì ta sẽ có sức mạnh của cả trăm người lận đó con! Cùng nhau cố gắng nhé!」

「Nói trước nhé, ta tuyệt đối, tuyệt đối sẽ không trở thành vật cản đâu!」

「Ma-kun có thể sẽ vướng chân, nhưng mà cháu thì sẽ giúp ích được đó!」

「Ma-kun và Wise có thể sẽ là vật cản, nhưng tôi mới chính là người có thể giúp ích được!」

「「Thà Medi cứ khiêm tốn thì hơn!」」

「Ơ, ừm, cháu cũng sẽ cố gắng ạ! Sẽ giúp đỡ ạ!」

「Mọi người có vẻ định cố gắng hết sức, nhưng mà... không biết thế nào nhỉ~? ...Để mọi người thật sự trở thành vật cản, tôi sẽ dùng toàn lực, thi triển kỹ năng chồng chất lên đó! Ái chà!」

Cùng với tiếng hô lơ đễnh, người mẹ khả nghi Solente từ từ giơ hai tay lên.

Hiệu ứng suy yếu năng lực cấp độ tối đa ập đến. Quả nhiên là không có tác dụng với Mamako, nhưng mà... 「Khụ!」Năng lực của Mahito suy giảm đáng kể. 「Ôi không!」Năng lực của Wise cũng suy giảm cực độ. 「Cô chơi ác thật đấy!」Năng lực của Medi cũng thảm hại đến mức suy yếu trầm trọng.

Hơn nữa, năng lực của Porta cũng bị suy yếu.

「Ối trời ơi!? Tỷ lệ thành công của kỹ năng tạo vật phẩm và giám định đã giảm đi rất nhiều!」

「Cái gì!? Porta là nghề phi chiến đấu, lẽ ra thì không thể bị ảnh hưởng chứ!」

「Khụ khụ... Đã biết sức mạnh của kỹ năng suy yếu tối thượng rồi chứ hả?」

「Vậy là có bốn vật cản rồi... Nhưng mà đối thủ lại là Oosuki Mamako nên...」

「Để cẩn thận hơn nữa~, tôi sẽ tung ra cả phép thuật siêu sát thủ dành cho các bà mẹ nữa đó~! Một! Hai! Ba!」

「「...Spara la Magia per Mirare... Phong ấn Mẹ!」」

Hai người bên trong người mẹ khả nghi Solente đồng thanh niệm chú. Mục tiêu của phép thuật là Mamako.

「Phép thuật dành cho các bà mẹ sao!? Rốt cuộc là loại gì đây...? Không, cho dù có hiệu quả gì đi chăng nữa thì với mẹ cũng vô dụng nên chẳng liên quan gì cả...!」

Nhưng đúng lúc đó, 「xoẹt」một tiếng, Mamako bị bao phủ bởi một làn khói.

「Hả?」

Khi Mahito theo phản xạ đưa mắt nhìn sang, cậu thấy...

Một Mamako bé xíu đang nghiêm túc vào thế thủ.

Nhìn chung thì bé tí. Không phải thu nhỏ mà là trẻ hóa. Tuổi tác chắc tầm năm tuổi. Vẫn là Mamako, nhưng chiều cao thì thấp đi, khuôn mặt cũng trở nên non nớt. Trang phục cũng là cỡ trẻ em.

Mahito nhìn lại lần hai, nhìn sang đồng đội rồi nhìn lại lần ba, nhưng quả nhiên...

Người đứng đó chính là một người mẹ bé bỏng.

Mamako đột ngột bị trẻ hóa, trở thành Mamako tí hon!

「Ừm... Cái quái gì thế nàyyyyyy!?」

Mahito kinh ngạc đến mức nước mũi chảy ròng ròng. 「Ơ, là sao vậy!?」Wise cũng há hốc mồm như một đứa ngốc, kinh ngạc. 「Hả? Hả? Hả?」Medi chớp mắt liên hồi. 「Mẹ bé xíu dễ thương quá đi mất!」Porta thì hơi hớn hở.

Người mẹ khả nghi Solente thì đang vui mừng khôn xiết.

「Thành công rồi~! Quá thành công luôn~!」

「Nếu biến cô ta thành không phải mẹ nữa, thì sức mạnh của người mẹ hẳn sẽ bị giảm đi... Từ ý tưởng đó, tôi đã khổ luyện không ngừng, cuối cùng mới tạo ra được phép thuật tất sát này. Ngay cả Oosuki Mamako cũng không thể chống lại được chiêu này rồi.」

Hiệu quả phòng thủ của trang bị đã bị phép thuật mà hai Tứ Đại Thiên Vương hợp sức thi triển áp đảo.

「Chờ, chờ chút đã! Chuyện này không chấp nhận được! Đây là phạm quy mà!」

「Các bà mẹ thì dù gặp rắc rối nào cũng sẽ vượt qua để nấu ăn chứ hả~? Đây mới đúng là bản chất của trận đấu này mà~.」

「Đó, đó thì...」

Nhìn sang khu vực bình luận, Shirase im lặng cắn môi. Lời lẽ của người mẹ khả nghi Solente có lý, xem ra không thể không chấp nhận.

「Rồi, quyết định thế nhé~. Vậy thì đấu thôi~. ...Nhưng mà Mamako-san chắc không thể nấu ăn được nữa đâu~.」

「Thay đổi không chỉ là ngoại hình đâu. Bởi phép thuật phong ấn mẹ này, Oosuki Mamako đã trở thành trẻ con cả trong tâm trí rồi, nhưng mà tôi sẽ không giải thích cặn kẽ từng chút một đâu nhé. Khà khà khà.」

「Cái, cái gì cơ!?」

Mamako, ngay cả trong đầu cũng đã biến thành trẻ con...!

「Ma-kun à, chúng ta cùng cố gắng tập trung vào trận đấu nhé! Không sao đâu! Mẹ ở đây cùng con mà, cứ yên tâm nhé!」

「Này. Bên trong vẫn bình thường y như cũ kìa.」

「「Hả?... Sao lại thế!?」」

Dù cho hình dạng bị thay đổi, ý thức làm mẹ cũng chẳng hề lay chuyển chút nào. Cứ yên tâm tiếp tục trận đấu thôi.

Trận đấu đã bắt đầu rồi. Có giới hạn thời gian, chỉ còn khoảng hai mươi phút nữa thôi.

Phải nhanh lên, nhưng cũng cần hành động cẩn trọng.

「...Mẹ à, nghe con nói này. Về thân phận thật của Solente ấy ạ.」

「Mẹ biết rồi. Là Amante và Solera phải không con?」

「Mẹ đã nhận ra rồi sao. À mà đúng rồi nhỉ. Người bình thường ai mà chẳng nhận ra.」

「Amante và Solera, hai người đó đang giả vờ làm mẹ để tham gia cuộc thi của các bà mẹ đúng không ạ... Vậy thì, tức là...」

「À đúng rồi! Tức là, để đột kích cuộc thi...!」

「Hai người đó muốn học hỏi về các bà mẹ phải không! Hai người đó từng ghét các bà mẹ đến vậy mà giờ lại bắt đầu quan tâm đến các bà mẹ, thật tuyệt vời làm sao!」

「Thì ra là mẹ đang hiểu lầm ghê gớm chỗ đó... Bởi vậy nên mẹ mới không ra tay can thiệp sao...」

Tin tưởng tuyệt đối vào sự lương thiện và bản năng làm mẹ tiềm ẩn trong đối phương. Đó chính là Mamako.

Nói đúng hơn thì là Mamako tí hon. 「Nói chuyện khó nghe quá đi mất...」Vì đã biến thành đứa trẻ khoảng năm tuổi, nên chỉ còn cách chịu đựng mà thôi.

Mamako tí hon có tấm lòng sâu thẳm như biển cả bao la không bờ bến, nhưng biển cả bao la của người mẹ ấy không phải lúc nào cũng êm đềm.

「Nhưng mà nhé, một khi đã phải chiến đấu như thế này rồi thì con sẽ không nương tay đâu!」

「Ôi! Mamako-san đang cực kỳ hăng hái luôn kìa!」

「Dĩ nhiên rồi! Bởi vì, bởi vì... áo sơ mi của Ma-kun đã bị giặt một cách 'tuyệt vời' mất rồi, nên mẹ thấy rất ấm ức!」Phồng má!

「Mẹ đang phồng má lên, giận dỗi rồi!」

「Có vẻ như năng lượng ghen tị đang tăng lên rồi...」

「Con xin mẹ, đừng làm thế nữa mà!」

「Mẹ không thể thua được trong chuyện của Ma-kun đâu! Vì mẹ của Ma-kun chính là mẹ mà!… Thế nên, mẹ sẽ làm ra hộp cơm bento khiến Ma-kun vui vẻ nhất, để trở thành người mẹ tuyệt vời nhất của Ma-kun! Con nhé, Ma-kun!」

「Rồi rồi, con biết rồi! Thôi được rồi, miễn là mẹ có tinh thần thì cứ thế mà làm! Đi nào!」

Khán đài, vốn đang chìm trong im lặng vì sự cố bất ngờ, nay lại hừng hực khí thế.

Trận đấu đã bắt đầu. Bà mẹ bí ẩn Solente nhanh chân hơn một bước, chạy thẳng đến khu vực nguyên liệu để lấy đồ cần dùng.

Còn đối thủ kia, bà mẹ bí ẩn HAHAKO, thì vẫn đứng chôn chân tại chỗ.

Xung quanh Mamako có Masato và mọi người. Nhưng cạnh bà mẹ bí ẩn HAHAKO thì chẳng có ai cả. Dường như bà ta đang rất bối rối khi phải đối mặt với tình huống không thể bắt chước này…

「(Thôi chết, không phải lúc đứng nhìn nữa! Phải lo làm việc của mình chứ!)」

Dù có hơi bận tâm chút, nhưng bây giờ ưu tiên hàng đầu vẫn là trận đấu.

Và rồi, đột nhiên.

Sự cố xảy ra!

「Ủa? Này Ma-kun, chết rồi! Bếp rộng ghê á!」

「Không phải bếp rộng đâu mẹ ơi, là mẹ bị teo nhỏ lại đấy! Làm ơn tỉnh táo lên đi chứ!」

「Lúc như thế này thì… Masato! Đây chính là lúc cái bục thích bị giẫm đạp của con phát huy tác dụng!」

「Đến lượt Masato, người có ước muốn được trẻ con giẫm đạp lên đây rồi.」

「Mấy người nói cái gì vậy hả? Tôi đâu có cái ước muốn đó! Hiểu lầm rồi! Mà dù có là trẻ con đi nữa, cứ nghĩ đó là mẹ mình thì tôi chịu! Không thể nào hạnh phúc nổi!」

「A, có cái ghế đẩu này! Mẹ dùng cái này đi ạ!」

Phối hợp với đồng đội để giải quyết rắc rối.

Mamako bé tẹo đã có thể nấu ăn bình thường được rồi.

「Vậy thì, mẹ sẽ phụ trách nấu nướng, còn Ma-kun với mọi người thì mang đồ ăn mẹ muốn tới cho mẹ nhé?」

「Chỉ mình Mamako-san chắc sẽ vất vả lắm, nên tôi cũng xin phụ giúp nấu ăn…」

「Không được đâu! Porta, giúp tớ một tay!」 PHÒNG NGỰ!

「Vâng, vâng ạ! Em cũng sẽ giữ Medy-san lại!」 PHÒNG NGỰ!

「Medy mà nấu ăn thì y như rằng ra Vật Thể X đó! Chuyện đó giao cho hai đứa đó!」

Giao việc ngăn chặn sự cố không mong muốn cho Wise và Porta, Masato chạy vội đến khu vực nguyên liệu.

Ở đó, bà mẹ bí ẩn Solente vẫn đang ung dung thu thập nguyên liệu. Masato đứng cạnh bà ta.

「Thôi được rồi, tôi hỏi thẳng nhé… Mấy người là hai trong Tứ Đại Thiên Vương đúng không?」

「Ế ế ế!? Gì gì gì cơ!? Tôi không hiểu gì hết trơn á!?」

「Đã dùng đủ thứ kỹ năng đặc biệt đến thế rồi mà còn giấu nữa hả? Vô lý vừa thôi chứ!」

「Gì gì gì mà nói ẩn giấu!? Không phải như thế đâuuuu…!」

「Giả sử mà bọn tôi tiết lộ thân phận thật, rồi phải chiến đấu như bình thường thì… dĩ nhiên không phải là chúng tôi sẽ thua đâu… nhưng với sức mạnh bá đạo của Daisuki Mamako, bọn tôi sợ là sẽ phải chịu thiệt thòi thê thảm. Thế nên cứ đấu theo kiểu thi đấu thế này sẽ an toàn hơn nhiều… Nhưng mà thôi, tôi sẽ không nói chi tiết đâu.」

Người thấp bé hơn trong chiếc áo choàng trùm kín mặt đã thì thầm giải thích thật lòng.

Dù thân phận đã lộ rõ mồn một, nhưng nếu họ vẫn muốn giấu thì cứ thế đi.

「(Thà cứ thế này còn hơn là để họ quậy phá lung tung, làm nát cả giải đấu…)」

Nếu đã vậy thì đành vậy.

「Được thôi. Vậy bên kia cứ là Solente-san đi, tôi sẽ thắng trong trận đấu này!… Còn bên mình thì lo chuẩn bị nguyên liệu nào! Nhắc đến bento, đương nhiên phải có trứng cuộn rồi!」

Masato vươn tay tới đống trứng chất đống ở khu vực nguyên liệu. Lấy một quả…

Khoan đã, không nhấc quả trứng lên nổi.

「Ơ? Quả trứng này, nặng kinh khủng khiếp… À, đúng rồi! Là do kỹ năng Giảm Sức Mạnh ư!」

Sức lực của Masato đã bị giảm sút trầm trọng. Đúng như lời tuyên bố 「Tạm biệt nhé~, tôi đi trước đây~」, bà mẹ bí ẩn Solente đã biến Masato thành cục nợ, rồi thong dong hoàn thành việc thu thập nguyên liệu và bỏ đi.

「Đồ của mình dù có 50% tỉ lệ chống lại trạng thái bất thường mà lúc nào cũng chẳng chống được!… Khốn kiếp! Chẳng lẽ cứ thế này mà làm sao!」

Masato dùng cả hai tay xách một quả trứng nặng như quỷ, mặt mũi nhăn nhó, bắt đầu di chuyển. 「Ư… ư… ư…!」 Gân xanh nổi đầy trên mặt và tay, run cầm cập.

Vất vả lắm mới về được chỗ Mamako bé tẹo thì.

Sự cố lại xảy ra!

「A, Ma-kun! Gay go quá đi!」

「Bên này cũng thảm không kém đây này, gì nữa đây!? Có chuyện gì à!?」

「Nhìn cái này nè!」

Mamako bé tẹo đang cầm đũa bếp trên tay, nhưng mà.

Khi dựng đứng đũa bếp lên, nó lại mềm oặt đi. Thế này thì chẳng gắp được gì cả. Đến cả đánh trứng cũng không xong.

「Này, cái gì thế này!? Là sao vậy!?」

Không hiểu nổi. Hoàn toàn không thể hình dung ra.

Thế nên, 「Cái này là sao vậy hả!?」 cậu ấy hét lên một cách hơi lố, rồi quay mặt nhìn sang bếp B đối diện.

Ở đó, bà mẹ bí ẩn Solente vẫn đang thoăn thoắt làm bếp.

「Khà khà khà. Hiệu ứng của kỹ năng Giảm Sức Mạnh đã tác động được lên cả vật chất rồi đấy, thấy chưa…」

「Không cần phải giải thích lôi thôi đâu~, mau lột vỏ hành tây đi~」

Thế là đối phương đã giải thích những điều mình muốn biết. Đúng là một kẻ địch biết cách giúp đỡ mà.

Thì ra là thế.

「Chết tiệt! Cứ hết cái này đến cái khác!… Dù sao cũng phải nghĩ cách thôi!」

「Nhưng mà, phải làm sao bây giờ đây…」

Không chỉ có đũa bếp. Dao thì lưỡi cùn, chẳng cắt được gì. Muỗng thì thủng lỗ chỗ. Các dụng cụ làm bếp khác cũng chẳng cái nào dùng được. Mamako bé tẹo và Masato chỉ biết nhìn nhau bất lực…

Đúng lúc đó.

「Không sao đâu ạ! Đã có em đây rồi!」

Porta, người đang giữ chặt Medy cùng Wise, hào hứng cất tiếng rồi chạy đến.

「Porta… Phải rồi! Nếu dùng Kỹ năng Sáng Tạo Vật Phẩm để làm dụng cụ nấu ăn mới thì được!… À, nhưng mà, bây giờ tỉ lệ thành công của kỹ năng bị giảm xuống rồi, có khi không làm được…」

「Không sao đâu ạ! Em làm được!」

「…Làm được thật không?」

「Em sẽ làm được ạ!… Em đã được chọn làm người trông trẻ… Em cứ nghĩ là mình sẽ không bao giờ làm được đâu, nhưng mà khi cố gắng thì cuối cùng cũng xong! Chuyện này cũng thế thôi! Cứ cố gắng hết sức thì chắc chắn sẽ làm được ạ!」

Đôi mắt tha thiết của Porta sáng lên trong veo. Tràn đầy quyết tâm tin tưởng vào khả năng của bản thân và dũng cảm thử thách.

Anh muốn tin vào Porta như thế.

「Được rồi. Nhờ em đấy.」

「Vâng ạ! Cứ giao cho em!」

Porta mở miệng túi đeo vai, lấy ra nào là gậy gỗ, nào là tấm sắt…

Ôm một đống nguyên liệu, kích hoạt kỹ năng!

「Không biết có ra đồ tốt không ta? Ra đồ tốt mà! Đồ tốt… Ra rồi!」

Một luồng sáng bùng lên trong vòng tay Porta, khi ánh sáng chói lòa tan đi thì.

Đũa bếp, dao, chảo, nồi… mọi dụng cụ cần thiết để làm bento đều đã được tạo ra. Hơn nữa, chúng còn có kích thước vừa vặn để Mamako bé tẹo dễ dàng sử dụng. Không chê vào đâu được!

「Ôi, thành công rực rỡ! Em làm được rồi!」

「Vâng ạ! Em làm được rồi!… Mẹ ơi, của mẹ đây! Mẹ hãy làm ra những hộp bento thật ngon nhé!」

「Giúp ích quá! Porta con, cảm ơn con nhé!」

Mamako nhận lấy dụng cụ nấu ăn, rồi bắt đầu làm bento.

Trong khi đó, ở bếp B, bà mẹ bí ẩn Solente đang tức tối giậm chân thình thịch.

「Grừừừ! Mamako-san bắt đầu nấu ăn rồi! Tức quá đi mất!」

「Thấy chưa! Đây chính là sức mạnh của đồng đội, sức mạnh của bọn này! Hahahahaha!」

Đáng lẽ đó là công của Porta chứ chẳng phải của Masato để mà vênh váo, nhưng thôi kệ đi.

Mamako đánh trứng, đặt chảo lên bếp rồi bắt đầu làm món trứng cuộn…

Thế là sự cố lại ập đến!

「Ủa? Sao rồi nhỉ? Bếp không lên lửa.」 Cạch cạch.

「Này này! Đến cả bếp cũng bị giảm hiệu năng à!?」

Cứ thế này thì không rán được trứng cuộn. Các món khác cũng chẳng làm được. …Đúng là rắc rối thật…

Nhưng mà, cứ yên tâm. Masato đã có cách rồi.

「Hừm. Đúng là sự cố bất ngờ, nhưng không sao cả. Bởi vì… đồng đội của chúng ta có một cô nàng chuyên bán ga siêu đẳng mà! Đúng không, Wise!」

「Ai là đứa bán ga chứ! Ít nhất cũng phải là Pháp Sư Hỏa Hệ hay gì đó chứ! Thiệt tình!」

Vừa lầm bầm cằn nhằn, Wise vừa nhanh nhẹn chạy tới.

Cô ấy triệu hồi cuốn sách phép, rồi đưa tay hướng về phía bếp.

「Mình chỉ cần dùng phép thuật của mình để nhóm lửa là được đúng không… nói thật thì, khó phết đấy…」

「Khó cái gì… Không lẽ, cậu… chẳng bị làm gì mà cứ như bị phong ấn phép thuật vậy!? Đến mức nào thì mới hết vô dụng đây hả!?」

「Làm gì có chuyện đó chứ! Không phải thế đâu, tớ cũng bị giảm năng lực rồi, nên có khi không dùng phép thuật tốt được thôi!」

「Nếu là vậy thì tôi chấp nhận đấy… nhưng mà, cậu sẽ làm được đúng không? Dù sao cũng là Siêu Cấp Hiền Giả mà.」

Cậu ta vừa trêu chọc vừa khẽ thúc vào vai cô ấy.

Wise cười láu cá, rồi đá nhẹ một cái vào ống chân Masato.

「Hừm! Đương nhiên là làm được! Cứ nhìn đây mà xem. …Spara la magia per mille… Hỏa Viêm! Tiếp nữa! Hỏa Viêm!」

Phép thuật liên tục của Wise được kích hoạt. Trong bếp, ngọn lửa với nhiệt lượng khổng lồ bùng lên rực cháy…

Đáng lẽ phải là thế, nhưng thực tế thì chỉ có một đốm lửa nhỏ như que diêm bùng lên mà thôi.

「Khoan, thật ư!? Mình đã dùng hết sức rồi mà!?」

「Dù có là Wise đi chăng nữa, thì năng lực bị giảm cũng đành chịu thôi nhỉ…」

「Cái cách nói của cậu nghe bực bội ghê! Nhưng đợi chút! Vẫn chưa xong đâu! Bây giờ thì mình có thể… cảm thấy như mình sẽ vượt qua giới hạn bằng sức mạnh của một người mẹ!」

「Vượt qua giới hạn bằng sức mạnh của mẹ…?」

Wise nhẹ nhàng nhắm mắt lại, tập trung tinh thần.

「Mấy bà mẹ trong thế giới này, họ có thể phát huy sức mạnh khủng khiếp đúng không? Mà tớ lại từng làm người trông trẻ, nên tớ cảm thấy mình đã tiến gần hơn một chút đến vai trò làm mẹ… Thế nên tớ cũng thấy mình có thể làm được điều gì đó thật tuyệt vời, dù chỉ một chút thôi!」

「Cậu… nói chuyện linh tinh gì thế…」

「Có linh tinh hay không thì cứ nhìn mà xem! Tớ đây!… Grừừừừ… Cái debuff giảm năng lực này… So với chuyện trông trẻ thì đáng là bao chứ! Hừ!」

Đó là một trải nghiệm quá đỗi khắc nghiệt đối với một cô bé mười lăm tuổi.

Nhưng chính trong lúc đó, cái cảm giác rung động cô bé đã cảm nhận được khi chạm vào một đứa trẻ, đã trao cho cô sức mạnh để đẩy lùi kỹ năng độc địa kia.

Ngọn lửa nhỏ bé đang cháy trong bếp bỗng bùng lên, lan rộng thành một vòng tròn, biến thành ngọn lửa lớn!

「Ôi! Làm được thật rồi! Wise, cậu giỏi thật đó!」

「Hừm! Đương nhiên là làm được! Bởi vì tớ là Siêu Cấp Hiền Giả mà!」

「Lửa lên rồi. Mẹ đỡ quá. Vậy Wise con, con cứ giữ nguyên thế một lúc nhé.」

Mamako đặt chảo lên lửa, cho dầu vào, rồi đổ trứng đã đánh tan. Tiếng trứng xèo xèo nghe đã thấy ngon lành rồi, đúng là khó chịu thật.

Khán giả dường như bị mê hoặc, dán mắt vào món ăn của Mamako bé tẹo. Khắp nơi đều nghe thấy tiếng bụng réo ùng ục.

Kẻ đang càu nhàu với vẻ mặt không hài lòng chính là người thấp hơn bên trong bà mẹ bí ẩn Solente.

「Dám dùng lửa phép để nấu ăn thay vì cái bếp không dùng được à… Được lắm!」

「Thế nào thế nào! Thấy chưa! Đây chính là sức mạnh của bọn này! Hahahahaha!」

Dù bị chiếc áo choàng trùm kín mặt che đi biểu cảm, nhưng đối thủ có vẻ đang rất tức tối.

Masato tâm trạng phấn khởi, bắt tay vào chuẩn bị món tiếp theo. Món gì thì ngon nhỉ?

「Thực đơn bento… Được! Quyết định làm món măng tây cuộn thịt xông khói!」

Đây cũng là một món ăn quen thuộc. Một món vừa ngon vừa bổ dưỡng, có đủ cả rau và thịt. Masato vội vã chạy đến khu nguyên liệu, định tìm măng tây trước đã, nhưng mà…

Lại có sự cố xảy ra!

Nguyên liệu đã chuẩn bị sẵn đó, hoàn toàn héo rũ. Thậm chí còn thối rữa nữa.

「Này, đùa à!? Sao lại… A, chẳng lẽ cũng do kỹ năng của Solera!?」

Chỉ số quan trọng đối với nguyên liệu, tức là độ tươi ngon, đã bị giảm xuống.

Toàn bộ nguyên liệu đều bị hủy hoại. Rau củ thì khô héo như lá chết, hoặc chuyển sang màu nâu rồi phân hủy. Thịt cá thì bốc mùi ôi thiu, không chỉ không ăn được mà còn chẳng dám nhìn nữa.

「(Thế này thì chẳng nấu được món gì cả… Khốn kiếp, phải làm sao đây…!)」

Đi mua đồ về bổ sung. Đó là điều Masato nghĩ ra ngay lập tức, nhưng mà.

Đúng lúc đó.

「Có vẻ như đã đến lượt tôi rồi.」

Medy khoan thai bước tới.

「Đến đúng lúc lắm! Vậy thì Medy, dùng phép dịch chuyển để…!」

「Không cần phải đi mua đâu. Chúng ta cứ dùng những nguyên liệu có sẵn ở đây. …Tôi, một trị liệu sư xuất chúng, sẽ dùng phép hồi phục để làm chúng sống lại.」

「Dùng phép hồi phục để làm sống lại… Sao mà làm được chuyện đó chứ? Đối tượng là nguyên liệu cơ mà!?」

Phép hồi phục trong thế giới này, hay còn gọi là phép chữa lành, vốn là một loại phép thuật quen thuộc trong các game nhập vai, dùng để hồi phục khi bị thương hoặc chữa lành các trạng thái bất thường.

Phép này chỉ có tác dụng với sinh vật, chứ đồ vật thì... vô hiệu. Thế nhưng...

Medi nở nụ cười xinh đẹp đúng chất mỹ nữ, rồi giơ cao cây trượng về phía đống nguyên liệu đã hư hỏng kia.

"Không chỉ Pota và Wise-san đâu. Tôi cũng vậy, tuy chỉ là một chút thôi, nhưng thông qua việc trông trẻ, tôi đã cảm nhận được điều ấy."

"Điều ấy là gì...?"

"Dù thứ đó một người còn non nớt như tôi không nên nói ra... nhưng nếu được phép, thì đó chính là sự thần bí của người mẹ, hay có thể gọi là sức mạnh tạo ra kỳ tích chăng?"

"Sức mạnh tạo ra kỳ tích..."

"Tôi đã thực sự cảm nhận được điều ấy. Vì vậy, tôi cũng có thể tạo ra một hai phép màu nho nhỏ cho mọi người xem đây! ...Spara la Magia per Mirare... Hồi sinh!"

Từ đầu cây trượng giơ cao, một luồng ánh sáng sự sống bừng lên, phủ xuống đống nguyên liệu đang nằm bất động kia.

Phép thuật lẽ ra vô hiệu lại hồi sinh tất cả: rau củ héo úa tươi rói trở lại, thịt cá ôi thiu biến thành tươi ngon như mới. Chỉ trong chớp mắt, mọi nguyên liệu đã lấy lại được vẻ tươi mới nguyên vẹn.

"Ôi chao! Medi, em làm được rồi!"

"Vâng! Đây mới là thành quả đáng nể chứ, hơn hẳn cái ông Wise chỉ tăng thêm chút hỏa lực thôi đấy!"

"Tuy không nên nói mấy lời chọc ghẹo thế, nhưng quả thực quá tài tình! Tuyệt vời! ...Thôi được rồi, vậy tôi sẽ mang nguyên liệu đến cho mẹ đây!"

Masato xách măng tây và thịt xông khói nặng trịch do năng lực suy yếu, vội vàng quay trở lại chỗ Mamako (cô bé).

Trên đường đi, cậu liếc nhanh qua chỗ mẹ đáng ngờ Solente.

"Ơ? Hình như có ai đó trông đang cay cú thì phải? À, đúng rồi, có, có người như thế đấy."

"Hừm! Dùng phép thuật hồi sinh nguyên liệu á, không thể nào tin được!"

"Dám tạo ra kỳ tích ư, đúng là trò lố!"

"Hứ hứ hứ! Đây mới là sức mạnh của bọn tôi đấy! Yeah hô!"

Masato lúc này vui sướng tột độ. Sảng khoái hết mức. Cậu cứ thế nhảy chân sáo... Và đúng lúc đó.

Sự cố xảy ra!

"Ôi không! Này Ma-kun, lại đây giúp mẹ một chút được không con!"

"Được thôi! Lần này đến lượt con đây! Không chỉ mọi người đâu, dũng sĩ ngày càng trưởng thành, sẽ thể hiện sự tiến hóa vượt bậc ngay tại đây!"

Khi Masato tràn đầy khí thế lao tới.

Thì ra, Mamako (cô bé) đang cầm một miếng trứng cuộn vừa làm xong bằng đũa, còn hộp cơm trưa đặt trên thớt thì đang chằm chằm nhìn cô bé.

"Nào mẹ ơi! Có chuyện gì vậy ạ! Cứ nói đi, con sẽ giải quyết hết!"

"Thật ra thì, mẹ đang gặp chút rắc rối..."

Mamako (cô bé) đặt miếng trứng cuộn vào góc hộp cơm.

Thế là miếng trứng cuộn "pốp" một tiếng, bất ngờ bị bật ra, văng hẳn ra ngoài hộp cơm.

"Kiểu thế đấy, con cho vào bao nhiêu lần thì nó cũng bật ra ngay. Rắc rối ghê."

"Hừm hừm. Cái này... chắc chắn là do Amante làm rồi. Cậu ta đã gắn hiệu ứng phản xạ lên hộp cơm, khiến bất cứ thứ gì cho vào cũng bị bật ngược ra ngoài. Chắc chắn là vậy rồi."

Tình hình nghiêm trọng rồi đây. Cứ thế này thì không làm được cơm hộp, Mamako (cô bé) sẽ thua mất.

Nhưng không sao đâu. Ý tưởng đối phó đã hiện ra trong đầu Masato rồi.

Masato cầm lấy nắp hộp cơm và vào tư thế sẵn sàng.

"Được rồi mẹ! Lại lần nữa, mẹ cho trứng cuộn vào hộp cơm đi!"

"Nhưng mà..."

"Không sao đâu! Con sẽ lo liệu ổn thỏa! Hãy tin tưởng vào sức mạnh của con trai mẹ!"

"...Được rồi. Mẹ tin Ma-kun."

Hai mẹ con trao nhau ánh mắt, rồi gật đầu. "Đi thôi, Ma-kun!" Mamako (cô bé) đặt miếng trứng cuộn vào hộp cơm.

Ngay lập tức, Masato!

"Ôi ôi ôi! Xem con làm đây!"

Cùng với khí thế hừng hực, cậu đóng sập nắp hộp cơm lại! Rồi dùng sức ấn chặt!

"Được rồi!... Khụ! Thế này thì hơi căng rồi đây!"

Miếng trứng cuộn đẩy nắp lên với một lực kinh hồn, chỉ cần cậu lơ là một chút, có lẽ sẽ bị hất văng ra sau cả người. Nguy hiểm. Rất nguy hiểm.

Nhưng không đời nào cậu chịu thua!

"Đừng có coi thường ta! Đây chính là sức mạnh của ta đâyyyy! Ôi ôiiiiii!"

Dùng hết sức bình sinh đè chặt, quyết không cho miếng trứng cuộn đang nhảy nhót trong hộp cơm thoát ra ngoài!

Masato giờ đây đang chiến đấu! Cuộc tử chiến đang diễn ra!

Thế nên, cậu không còn chút rảnh rỗi nào để nhìn xung quanh! Không, dù có rảnh cũng không nhìn! Cấm được nhìn bên đó! Cấm được nghe tiếng!

"Ơ, ừm... Ma-kun à? Con bình tĩnh một chút đi?" (run rẩy)

"Mamako-san. Tôi hiểu cô lo lắng, nhưng cứ để cậu ấy yên đi. Masato sẽ ổn thôi mà. Đừng bận tâm, cứ chuẩn bị các món khác đi."

"Chắc là cậu ấy phải nâng cao tinh thần, đắm chìm vào hình ảnh chiến đấu thì mới có thể tiếp tục được... Đúng là một nỗ lực đáng rơi nước mắt."

"Không đắm chìm thì không làm được sao... Masato-san, đúng là người trưởng thành!"

Kẻ địch cũng không được để ý!

"Ơ, ừm... hình như hơi đáng thương thì phải..."

"Tôi cảm thấy mình đã làm một điều gì đó rất tồi tệ. Lẽ ra tôi nên dùng cách khác để thử thách, để Masato cũng có thể tỏa sáng như những đồng đội đã khai phá sức mạnh vô song. Tôi xin lỗi."

Không nghe thấy! Không nghe thấy gì cả!

Và rồi, Shiraase ở bàn bình luận đã cầm micro.

"Thưa quý vị, xin hãy ủng hộ nhiệt tình cho dũng sĩ của chúng ta, người đang hết mình giữ nắp hộp cơm kia."

"Dừng lại! Đừng có nhân từ với con lúc này! Dừng lạiiiiiiiiii!"

Trong tràng pháo tay ấm áp, một dũng sĩ nước mắt cứ thế tuôn rơi không ngừng.

Bỏ mặc Masato đang co ro khóc lóc.

Trên sân khấu, công tác chấm thi đấu đã bắt đầu.

Trên bục chấm điểm, hai hộp cơm được đặt cạnh nhau: một của Mamako (cô bé) và một của mẹ đáng ngờ Solente. Cả hai đều lấy cơm làm chủ đạo.

Hộp cơm của Mamako (cô bé) là hộp cơm mẹ đầy ắp tình yêu thương. Có trứng cuộn, măng tây cuốn thịt xông khói, cải bó xôi trộn mè và cà chua bi.

Hộp cơm của mẹ đáng ngờ Solente cũng được chuẩn bị khá tươm tất một cách bất ngờ. Gồm món trứng cuộn đầu tiên, thịt xào rau củ, bắp bơ, mì xào, và quýt làm tráng miệng.

Cả hai đều trông thật ngon miệng. Nào xem đây.

"Xem ai mới xứng đáng là mẹ của Ma-kun, chiến nào!" BÙMM!

"Mamako-san chơi thật quá rồi!"

"Cứ dính đến con trai là lại hung hăng thế này... Thật đáng sợ."

Với ngón tay nhỏ xíu, chỉ thẳng vào mẹ đáng ngờ Solente, Mamako (cô bé) đang bốc cháy hừng hực. Cô bé đang bốc hỏa!

Với khí thế kinh người, Wise và những người xung quanh cũng hơi ngẩn người ra.

"Ma, Mamako-san. Bình tĩnh chút đã. Không được thi đấu riêng hai người đâu. Còn một người nữa mà."

Nhìn về phía gian bếp C, người mẹ bí ẩn HAHA KO vẫn đang say sưa nấu nướng. Có lẽ chỉ còn một bước nữa là hoàn thành.

"Vẫn còn thời gian, vậy chúng ta có nên tiếp tục chờ không?"

"Thế nào rồi, anh Shiraase!"

Khi Pota cất tiếng gọi, Shiraase ở bàn bình luận liền trầm ngâm suy nghĩ.

"Phải rồi... lẽ ra chúng ta nên chấm điểm khi tất cả hộp cơm của các thí sinh đã ra hết... Nhưng Mamako-san và Solente-san có vẻ có duyên nợ với nhau... Vậy thì sao nhỉ? Trước tiên chúng ta giải quyết giữa hai người họ nhé?"

"Vâng, hãy làm vậy!"

"Ư ư... Đ, được thôi! Con chấp nhận lời thách đấu!"

"Chúng ta mà bị thách đấu về chuyện làm mẹ mà lại bỏ chạy thì không thể nào! Đúng là như vậy!"

"Cả hai bên đều đã đồng ý rồi. Vậy thì quyết định vậy nhé. ...Theo như tôi hiểu, Mamako-san và Solente-san đang tranh giành xem ai mới xứng đáng là mẹ của Masato-kun hơn..."

"Khoan đã~!? Chuyện đó chỉ có mỗi Mamako-san khăng khăng thôi mà~!?"

"Chúng tôi không hề muốn trở thành mẹ của Masato-kun đâu nha!? Đơn giản là chỉ muốn thắng thôi mà!?"

"Về phần thi của hai vị, tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu để Masato-kun làm giám khảo. Masato-kun sẽ ăn thử hai hộp cơm do hai vị làm, và phán đoán xem hộp cơm nào là của mẹ mình. Phương pháp chấm thi này thế nào ạ?"

Trước đề xuất đó, Mamako (cô bé) gật đầu, mẹ đáng ngờ Solente cũng miễn cưỡng đồng ý, và tiếng vỗ tay tán thành từ khán giả vang lên. Vậy là đã định đoạt.

Nào, giờ là lúc Masato xuất trận. "Hức hức... Ơ, gì cơ?" "Này Masato!" Cậu bị Wise kéo đứng dậy, "Nào chuẩn bị thôi!" Medi sắp xếp cho cậu ngồi vào chiếc ghế đã chuẩn bị sẵn, "Con cũng sẽ giúp ạ!" Pota thì bịt mắt cho cậu.

Masato bắt đầu nếm thử.

"Hả, k, khoan đã... Thật ư!? Con thật sự phải làm cái này sao!? Vết thương lòng của con vẫn còn đó mà...!"

"Đừng có lải nhải nữa, nào, há miệng ra đi. Đây là miếng đầu tiên."

"Không, kho... măm!?"

Thứ được đưa vào miệng Masato là một miếng trứng cuộn... mềm xốp, êm ái khi cắn...

"(Ồ. Ngon bình thường. Hương vị lẫn độ chín đều rất ổn. ...Nhưng mà...)"

Không, chưa được. Phải quyết định sau khi ăn miếng kia.

"Vậy thì Masato-kun, mời con thưởng thức miếng tiếp theo. Mời con."

"Được rồi. ...Aaa..."

Để miếng trứng vào miệng, rồi nhai. Cảm giác khi cắn cũng tương tự miếng đầu tiên. Đây cũng là trứng cuộn, và...

Ngay khoảnh khắc đầu lưỡi chạm vào, cậu đã hiểu rõ.

"(À, phải rồi... Chính là cái này đây.)"

Đó là hương vị được tạo ra bằng một kỹ năng mà ngay cả người mẹ cũng không hiểu rõ bằng chính con cái mình.

Đó không phải là thứ đặc biệt, bởi lẽ đó chính là hương vị của kỹ năng [Vị của mẹ] – một kỹ năng mà bất cứ người mẹ nào cũng sở hữu.

Thật lòng mà nói, nó rất ngon.

"...Phù."

Masato nuốt miếng trứng cuộn, tháo khăn bịt mắt ra.

Hướng ánh mắt về phía Mamako (cô bé), người đang chắp tay cầu nguyện, nhìn chằm chằm vào cậu.

"Ở miếng thứ hai, con cảm nhận được [Vị của mẹ]. Đây mới là món mẹ làm. Dễ như ăn kẹo ấy mà."

Vừa nói một cách cộc lốc, vừa nhìn đi đâu đó.

"Ma-kun đúng là hiểu mẹ nhất! Mẹ vui quá! Thật sự vui quá! Không có gì hạnh phúc hơn thế này! Aaa... Mẹ sắp ngất mất thôi!"

"Hả, k, khoan đã, mẹ ơi!? Ôi chao!?"

Bỗng nhiên, cơ thể Mamako (cô bé) phát ra một luồng ánh sáng cực mạnh. Không phải cấp độ [Ánh sáng của mẹ] thông thường, mà là một độ sáng vượt quá giới hạn tối đa được tỏa ra...

Khi ánh sáng tan đi, Mamako đã trở lại hình dáng như bình thường, không còn là cô bé nữa, hiện diện ngay đó.

Rồi cô ấy lao tới ôm chặt lấy cậu. Bộ ngực lớn của mẹ áp sát ngay trước mặt, rồi cứ thế "mụt" một tiếng, úp thẳng vào mặt Masato!

"Ma-kun! Cảm ơn con! Thật sự cảm ơn con nhiều lắm!" (ôm chặt!)

"Khoan đã... Ưm ưm ưm!?"

"Ồ, Mamako-san đã trở lại hình dáng ban đầu rồi kìa."

"Làm được rồi! Phép thuật xấu đã được hóa giải!"

"Cứ như một cảnh trong truyện cổ tích vậy nhỉ."

"Hoàng tử cứu được nàng công chúa nhỏ, ai dè đó lại là mẹ ruột mình, cái kiểu truyện cổ tích bi kịch thế thì con không thích đâu!? Hoàng tử sẽ khóc mất!"

Đối với vị hoàng tử "con trai" thì có lẽ là bi kịch, nhưng đây vẫn là một câu chuyện có hậu.

Masato đã thừa nhận Mamako chính là mẹ mình. Mối gắn kết không gì lay chuyển được giữa hai mẹ con đã được minh chứng, khiến cả khán phòng vỡ òa trong cảm xúc. "Câu chuyện hay thật đấy" "Thật đáng ghen tị" Ngay cả các bà mẹ ở khu vui chơi trẻ em cũng xúc động tận đáy lòng, liên tục vỗ tay tán thưởng.

Cuộc đối đầu giữa Mamako và mẹ đáng ngờ Solente đã kết thúc với chiến thắng thuộc về Mamako. Tình mẹ con thêm sâu sắc, còn cô thì giành quyền vào vòng chung kết, tất cả đều có hậu...

Nếu có thể kết thúc như vậy thì hay biết mấy.

"Hừm! Đùa gì chứ! Mất công lắm mới biến cô ta thành trẻ con, vậy mà lại còn làm được đồ ăn của mẹ, hơn nữa lại dễ dàng trở lại hình dáng ban đầu nữa chứ, quá mức vô lý rồi! ...Nếu đã vậy thì... Amante! Đến lượt chúng ta!"

"Đương nhiên rồi! Hãy chấm dứt cái trò hề vô vị này, chúng ta sẽ giải quyết bằng thực lực!"

Đột nhiên, mẹ đáng ngờ Solente hét lớn, giơ cao tay lên.

Trong tay cô ta, một viên đá quý màu tối đang được nắm chặt.

"Viên đá đó... Chẳng lẽ!?"

"Hừ hừ hừ~. Đúng vậy đó~. Đây là~, món đồ có thể tự do điều khiển NPC đó~."

"Khi các bà mẹ thí sinh, khán giả, thậm chí cả lũ trẻ con, tất cả mọi người đều trở thành tay sai của chúng tôi, đồng loạt tấn công Mamako... Hứ hứ hứ... Chuyện gì sẽ xảy ra nhỉ?"

"Khụ! Ta sẽ không để các ngươi làm vậy đâu!"

Masato lập tức lao tới, định đoạt lấy viên đá quý màu tối, nhưng đã không kịp.

Viên đá quý màu tối phát ra luồng sáng u ám, bắt đầu xâm chiếm ý thức của mọi người...

Khoảnh khắc đó.

"Lũ trẻ định làm điều xấu... Hừ."

Tay đặt lên hông, ngón trỏ giơ thẳng lên, với giọng nói không hề mang theo chút cảm xúc nào.

Cùng lúc lời răn dạy vang lên, một tia laser đen tuyền, cực lớn bỗng bắn ra.

Từ sân khấu, một luồng sáng đen tuyền, xuyên thẳng về phía tòa nhà cổng vào và phòng chờ thí sinh, nuốt chửng mẹ đáng ngờ Solente đang đứng trong tầm bắn, rồi xuyên thẳng qua. Viên đá quý màu tối cũng vỡ vụn chỉ trong chớp mắt...

Khi Pháo Chủ Lực Quở Trách ngưng bắn, bóng dáng của người mẹ đáng ngờ Sorento đã biến mất không còn tăm hơi. Chỉ còn lại sân khấu bị khoét sâu thành hình lòng máng.

“Ờm… ơ?”

Makoto nhìn trân trân vào khoảng sân khấu bị khoét sâu, cố gắng vận dụng bộ óc chậm chạp của mình đến mức tối đa.

“(Vừa rồi… là đòn ‘Mắng!’ đó mà.)”

Tuy màu sắc khác biệt, nhưng rõ ràng đó là một tia laser được phóng ra hệt như khi Mamako thực sự nổi giận khiển trách. Thế nhưng, người phóng ra đòn tấn công đó lại không phải Mamako. Nàng vẫn luôn ở bên cạnh Makoto, và giờ đây cũng đang ngẩn người ra như cậu.

4f37223b-ef8a-41c3-a825-8e8e58fe13f5.jpg

Điểm phóng ra đòn tấn công là Khu Bếp C. Và người đang ở đó chính là…

“…”

Là Người Mẹ Bí Ẩn HAHAKO.

Với gương mặt có phần u ám, không thể đoán được đang nghĩ gì, Người Mẹ Bí Ẩn HAHAKO tiến đến trước Makoto, đưa hộp bento ra. Hộp bento bên trong là trứng cuộn, măng tây cuộn thịt xông khói, rau chân vịt trộn mè và cà chua bi. Từ thực đơn, cách bày trí cho đến thành phẩm, mọi thứ đều giống hệt hộp cơm của Mamako.

“Ơ?… Ờm… là ý cô bảo cháu ăn sao?”

Người Mẹ Bí Ẩn HAHAKO gật đầu.

Bị hương thơm kích thích vị giác lôi cuốn, Makoto đưa đũa ra. Cậu gắp thử một miếng trứng cuộn cho vào miệng. Ngay lập tức, cậu cảm nhận được **[Hương Vị Của Mẹ]**.

“Không thể nào tin được… Đây chính là hương vị của mẹ… Tại sao…?”

“Bởi vì, đó là mẹ mà. …Ta chính là mẹ của Makoto.”

Nàng thì thầm như đang nghiền ngẫm từng lời.

Người phụ nữ giống hệt Mamako ấy, nở một nụ cười vô cùng dịu dàng, chuẩn mực của một người mẹ.

c477100e-ca07-4aab-9cbb-c42ac0f98720.jpg