──── Y tá Argie, thuộc Đại đội Du kích Touri.
────Tôi sẽ báo cáo về diễn biến của trận chiến tại Pháo đài Argalia.
Thông tin đã đến tai Bộ Tổng tư lệnh mười ngày sau khi xác nhận cuộc đổ bộ của quân tiếp viện Aerys và Đại đội Du kích Touri nhận nhiệm vụ do thám.
Đến ngày thứ bảy, Bộ Tổng tư lệnh đã nhận được kết quả trinh sát từ Đại đội Du kích Touri.
Tuy nhiên, Bộ Tổng tham mưu Austin vẫn quyết định án binh bất động.
Lý do là “kể cả khi chúng ta hành động thì cũng đã quá muộn”.
Hành quân đến Argalia sẽ mất ít nhất năm ngày.
Cho dù Đại đội Du kích Touri đang cố câu giờ, họ có thể cầm chân địch được bao lâu chỉ với 150 người?
Nếu vội vàng điều quân, sẽ có nguy cơ kẻ thù cũng tiến đánh Engei và không thể bảo vệ cả hai nơi.
Cũng có khả năng đây là thông tin giả từ kẻ thù.
Ít nhất thì cũng phải giữ Engei an toàn
Đó là quyết định của Bộ Tổng tham mưu.
Tuy nhiên, như để chế giễu Bộ Tổng tham mưu, không có lực lượng địch nào được phát hiện xung quanh Engei.
Nếu Aerys tấn công lực lượng Quân đội miền Nam từ hướng Argalia, Austin sẽ gặp rắc rối lớn.
Trung tá Renvel hồi hộp chờ đợi Quân đội Aerys, được dự đoán sẽ xuất hiện ở Engei.
“Đến nhanh đi.”
Ông nghĩ, hy vọng lực lượng Aerys sẽ xuất hiện ở Engei.
────Kẻ địch đã ở ngay trước mặt chúng tôi. Chúng tôi quyết định không còn thời gian để chờ đợi phản hồi từ Bộ Tổng tham mưu nữa.
────Đại đội Du kích Touri quyết định hành động khẩn cấp và tham chiến để cầm chân lực lượng Aeris.
Tuy nhiên, ba ngày đã trôi qua mà không có bất kì dấu hiệu nào của Quân đội Aerys ở Engei.
Trong khi đó, các báo cáo tiếp tục được gửi đến từ Đại đội Du kích Touri, và hầu hết Bộ Tổng tham mưu bắt đầu chấp nhận sự thật.
Rằng quân đội Aerys thực sự đã phát động một cuộc đột kích từ phía Argalia.
Bộ Tổng tham mưu của Austin phải đối mặt với thực tế là họ đã đánh giá sai tình hình.
────Sau đây là báo cáo về trận chiến.
Ba ngày sau khi trận chiến bắt đầu, báo cáo cuối cùng từ Đại đội Du kích Touri đã đến.
Nội dung như sau:
Sáng thứ hai của trận chiến:
Sau khi thực hiện thành công một cuộc đột kích ban đêm, chúng tôi tập hợp số vũ khí và đạn dược còn lại và ẩn náu trong chiến hào.
“Này, chúng ta sắp hết đạn rồi.”
“Chúng ta vẫn còn một số súng hỏa mai.”
Khi bình minh lên, có thể thấy rõ tiền tuyến địch đã hỗn loạn như thế nào.
Có vẻ như họ đã vội vã rút lui và bỏ lại những quân nhu có thể dùng được nằm rải rác dọc bờ sông.
Thi thể của các pháo thủ ma thuật và lính canh nằm rải rác khắp nơi, chưa được xử lí.
“Puku puku puku.”
“Cảm ơn, Argie.”
Đêm đó, Argie đã chữa trị cho bàn tay phải của tôi, bàn tay này bị bỏng và không thể cử động được nữa.
Kỹ năng của cô ấy thật ấn tượng; tôi ngạc nhiên khi thấy bàn tay mình có cảm giác trở lại chỉ sau vài phút.
…Khi cô ta có thể phẫu thuật gồm nối lại các dây thần kinh ở tiền tuyến mà không cần các dụng cụ phẫu thuật thực thụ.
“…Cô không thể luôn làm việc như thế này được sao?”
“Pu-kuu.”
Nhờ cô ấy mà vết thương ở cánh tay phải của tôi đã gần như lành hẳn.
Tôi muốn học kỹ thuật của cô ấy. Có lẽ tôi nên mời cô ấy rượu để khích lệ và xin học hỏi.
“Argie, trong trận chiến như thế này mà cô vẫn bình thường nhỉ.”
“Puku.”
“Cô bình tĩnh đến ngạc nhiên đấy”
“Puku puku.”
Điều đáng ngạc nhiên là Argie không hề có dấu hiệu muốn bỏ chạy.
Tôi thực sự nghĩ cô ta sẽ đào ngũ và chạy trốn.
Ngược lại, cô ấy làm việc chăm chỉ hơn bình thường và rất tích cực điều trị thay tôi.
…Cô ấy đã giúp tôi, nhưng tôi vẫn chưa thực sự hiểu cô ấy.
“Thiếu úy, người phụ nữ đó sẽ làm việc nghiêm túc nếu cô ta có rượu.”
“Thật ư?”
“Lúc đầu, cô ta không chữa trị chúng tôi dù chúng tôi có cầu xin thế nào đi nữa, nhưng sau khi đưa cho cô ta một chai rượu, cô ta bắt đầu hăng say làm việc.”
“Puku!”
“…”
Chả lẽ nào cô không bỏ chạy vì núi rượu trong đống quân nhu?
“Nếu vậy thì hãy cố gắng làm tốt công việc như hôm nay nhé, Argie. Đổi lại, cô sẽ nhận được rượu như phần thưởng.”
“Pu-ku-pu♪”
Mặc dù tò mò về lối sống của Argie, nhưng tôi quyết định rằng việc đó chẳng quan trọng miễn là cô ta tiếp tục làm việc.
Bây giờ mới là vấn đề thực sự, ngày thứ hai trong cuộc phòng thủ Pháo đài Argalia trước Quân đội Aerys
“Kẻ thù hôm nay có dấu hiệu án binh bất động.”
“Có lẽ họ đang tái tổ chức.”
Tôi lập chiến lược của mình dựa trên giả định rằng kẻ thù có phép thuật pháo binh.
Vì vậy, tôi dự tính các chiến hào ven sông sẽ được quét sạch và dự định rút lui vào núi rồi tấn công từ đó.
“Có lẽ hôm nay sẽ không có trận đánh nào cả.”
“Nếu thế thì tốt quá.”
Tuy nhiên, mọi chuyện sẽ khác nếu không có phép thuật pháo binh.
Không cần phải từ bỏ vị trí ở bờ sông cho quân Aerys
Chúng tôi sẽ khiến chúng phải vật lộn với chiến thuật hiện đại của Austin
“…Một đơn vị lạ đang tiến công. Hình như là quân thiết giáp.”
“Oh, đó là hiệp sĩ đấy. Đây là lần đầu tiên tôi thấy họ ngoài đời đấy.”
Và vào hôm nay, những nỗ lực tôi đã thành công.
Vào buổi chiều, quân đội bọc thép hạng nặng của Aerys bắt đầu tiến quân.
Họ từng là những ngôi sao trên chiến trường, những “Hiệp sĩ”, mặc trên mình bộ áo giáp nặng nề, lỗi thời.
Họ trật tự hành quân, vẫy cờ.
“Chúng ta làm gì với chúng đây?”
“Họ có thể giẫm phải bẫy ma thuật của chúng ta.”
“Chúng ta cứ để chúng yên như vậy đi.”
Ngưỡng mộ những người hiệp sĩ thực thụ, chúng tôi quan sát họ tiến quân.
Họ tạo ra những tiếng động lớn và tiến lên chậm rãi.
Đúng như dự đoán, một số tên đã bị thiêu rụi bởi bẫy, nhưng chúng không có dấu hiệu dừng lại.
“Chúng ta không nên tấn công chúng sao?”
“Nhân cơ hội này hãy để chúng như thế để câu thêm được chút thời gian.”
Điểm yếu chính của các hiệp sĩ thiết giáp là rất chậm chạp.
Có những tay súng theo sau họ, nhưng họ cũng di chuyển chậm vì tốc độ chậm của các hiệp sĩ.
“Họ đang cố làm gì vậy…?”
“Ai biết được?”
Trong lúc chúng tôi đang thận trọng quan sát tình hình, họ lẩm bẩm gì đó.
Họ đột nhiên rút kiếm ra và cố gắng cắt đứt hàng rào thép gai.
“Họ đang cố gắng phá hủy hàng rào thép gai.”
“Oh, tôi hiểu rồi. Vậy đó là lý do tại sao họ cử quân thiết giáp đến.”
Hôm qua, lực lượng của Aerys đã gặp rất nhiều rắc rối với hàng rào thép gai.
Quân đội Aerys đã phải vật lộn với hàng rào thép gai vào ngày hôm trước.
Việc triển khai các hiệp sĩ thiết giáp là nỗ lực đột phá của họ.
“Được rồi, bắn chúng đi.”
“Đã hiểu!”
Nếu họ có thể cắt đứt được hàng rào thép gai thì sẽ là một rắc rối lớn, nên chúng tôi không thương tiếc mà bắn họ.
Vì áo giáp được thiết kế để con người có thể mặc nên nó được làm khá mỏng.
Áo giáp có thể chặn được kiếm, nhưng lại vô dụng trước hỏa khí.
“Các hiệp sĩ đang ngã xuống và bỏ chạy.”
“Thực vậy.”
Các hiệp sĩ bị trúng đạn đã ngã xuống và bỏ chạy trong hoảng loạn.
Họ chạy trốn cũng khá chậm…
“Quân đội Aerys chỉ toàn là những kẻ ngốc sao?”
“Có lẽ họ chỉ đang cố gắng tìm ra cách sử dụng chiến thuật tối ưu.”
Quân đội Aerys lẽ ra phải biết rằng phép thuật pháo binh là giải pháp tối ưu khi đối phó với chiến hào.
Nhiều khả năng là họ muốn sử dụng phép thuật pháo binh.
Tuy nhiên, vì mất đi pháo binh và đá ma thuật, họ phải tìm phương pháp chiến đấu khác.
Ngoài hỏa lực pháo binh, biện pháp nào hiệu quả và biện pháp nào không hiệu quả?
Khi đối mặt với điều chưa biết, liệu họ có thử nghiệm những chiến thuật mà họ đã xây dựng trong nhiều năm không?
“Có lẽ họ sẽ cho kỵ binh xung phong hoặc làm gì đó tương tự.”
“Có thể lắm.”
Thế nên tôi tập trung vào đặt bẫy và hàng rào thép gai vào ngày đầu tiên tấn công và phòng thủ.
Tôi muốn Aerys trong ngày đầu tiên hiểu rằng các cuộc xung phong bằng bộ binh là không hiểu quả
Aerys vẫn mang theo kỵ binh, lính mặc áo giáp, v.v.
…Nghĩa là họ vẫn muốn tin rằng “Những hiệp sĩ và kị sĩ vẫn còn hiểu quả.”
Việc triển khai lính súng trường có lẽ là do lời khuyên từ Flamel hoặc Sabbath.
Tôi nghĩ các chỉ huy của Aerys muốn chiến đấu bằng cách sử dụng “quân đội kiểu cũ” truyền thống.
“Vâng.”
“Thế nên có khả năng họ sẽ cố gắng phá hủy hàng rào thép gai.”
Tôi tin rằng nếu lính súng trường không hiệu quả và bị đẩy lui, kẻ thù sẽ dùng đến chiến thuật cũ của chúng.
Đó là lý do tại sao tôi đổ tài nguyên vào trận chiến ngày đầu tiên mặc dù biết rằng chúng sẽ bị phá hủy bởi phép thuật pháo binh.
“Vậy chúng ta nên làm gì?”
“Khi các kiếm sĩ đến, chúng ta sẽ dùng cung thủ. Khi bộ binh thiết giáp đến, chúng ta sẽ dùng súng bắn chúng. Vậy thôi.”
Kẻ địch càng dựa vào chiến thuật lỗi thời thì chúng tôi càng dễ câu giờ.
Chúng tôi có thể đạt được mục tiêu của mình an toàn hơn và đáng tin cậy hơn.
“Bọn cung thủ đã xuất hiện. Chúng đang nhắm vào chiến hào của chúng ta.”
“Chúng ta có thể tránh được tên của chúng nếu ngồi dọc theo tường hào. Cứ để chúng bắn bao nhiêu tùy thích.”
“Chúng ta không đánh trả sao?”
“Chúng ta sẽ phản công khi những mũi tên dừng bắn.”
Có lẽ chúng tôi sẽ hết đạn vào cuối ngày hôm nay. Chúng tôi cần phải tiết kiệm càng nhiều càng tốt.
Trên thực tế, chúng tôi sẽ cạn kiệt đạn vào buổi trưa nếu phải liên tục đối mặt với các cuộc tấn công của bộ binh ngày hôm nay.
“Cứ xuôi theo phong cách của họ đi.”
Ván cược lớn nhất của tôi trong việc cầm chân chúng ba ngày là Quân đội Aerys có rơi vào hỗn loạn không.
Chúng tôi sẽ không có cơ hội chiến thắng nếu họ không mất phương hướng.
Có thể từ cuộc đột kích đêm qua làm họ hoảng loạn, nhưng có lẽ chúng tôi thực sự “may mắn”.
“Câu giờ dễ hơn tôi nghĩ.”
“Có lẽ là vì chúng ta đã vô hiệu hóa pháo binh của chúng. Theo kế hoạch ban đầu, chúng ta phải cầm chân họ trên vùng đất đã bị thiêu rụi bởi pháo binh.”
“Điều đó hẳn là… khó khăn.”
Với tình hình hiện tại, chúng tôi có thể chiến đấu đến cuối ngày.
Tuy nhiên, khi chúng tôi hết đạn vào đêm nay, trận chiến sẽ trở nên khốc liệt, và chúng tôi cận chiến đến chết.
Chúng tôi sẽ phải chống trả bọn lính leo tường thành bằng cận chiến.
“Hãy đảm bảo rằng những bọn Aerys sẽ có ấn tượng sâu sắc về họ ngày hôm nay. Họ phải nghĩ rằng chúng ta bất khả chiến bại, mạnh mẽ và đáng sợ.”
Số đạn dược còn lại chính là mạng sống của chúng tôi.
Chúng tôi không có cơ hội chiến thắng nếu phải cận chiến.
Cuộc đột kích ban đêm đã tiêu tốn nhiều đạn dược hơn dự kiến.
Ngày mai chắc chắn sẽ là một trận chiến cận chiến.
Thế nên tôi muốn họ bị ấn tượng bởi chúng tôi càng nhiều càng tốt.
Tôi muốn những người lính Aerys phải thấy sợ hãi khi phải đối mặt với một đối thủ đáng sợ và bất khả chiến bại.
Ngày hôm đó, những hành động vô nghĩa của địch vẫn tiếp tục cho đến tận chạng vạng.
Kẻ thù liên tục thực hiện các lần tác chiến vô nghĩa, để lại hàng đống xác chết trước vị trí của chúng tôi.
Họ sẽ chết nếu tấn công liều lĩnh. Tôi tin rằng họ đã cảm nhận nỗi kinh hoàng của chiến tranh chiến hào đến tận xương tủy.
“…Chúng ta hãy rút lui thôi.”
Chúng tôi nhanh chóng rút lui vào Pháo đài Argalia sau khi xác nhận trận chiến đã kết thúc.
Vũ khí và đạn dược của chúng tôi đã gần cạn kiệt nên không còn lý do gì để ở lại trong chiến hào nữa.
“Thiếu úy, chúng ta hết đạn rồi.”
“Nhưng chúng ta vẫn còn kiếm và đôi tay, đúng không?”
“Đúng vậy.”
Chúng tôi định sẽ tham chiến trong Pháo đài Argalia như một cuộc vây hãm từ thời kì trước.
Pháo đài được bảo vệ bởi dòng hào nước nên khá kiên cố.
Nếu chúng có thể sử dụng phép thuật pháo binh thì sẽ không dễ vậy đâu.
“Vậy thì, hãy đun sôi nước đi. Hãy đun nóng những thùng sắt đựng đầy nước trên lửa trại nhé.”
“Oh, Thiếu úy, cô định nấu gì đó à?”
“Đúng vậy, để nấu quân thù đấy.”
Nước sôi khá hiệu quả khi chống lại các cuộc vây thành kiểu cũ.
Pháo đài có các kênh chạy qua nên chúng tôi có thể đun bao nhiêu nước nóng tùy thích.
Chúng ta sẽ đổ nó vào kẻ thù đang leo lên tường pháo đài.
“Nhanh lên, nếu không chúng ta sẽ dội nước ấm vào kẻ thù đấy.”
“Liệu kẻ địch có tấn công vào ban đêm không?”
“Chác chắn. Không đời nào họ lại không thử làm điều gì đó.”
Lý do quân địch tạm thời rút lui có lẽ là để chuẩn bị cho một cuộc đột kích vào ban đêm.
Có lẽ họ đã lên kế hoạch khiến chúng tôi tin rằng cuộc tấn công đã dừng lại và sau đó tấn công chúng tôi khi chúng tôi mất cảnh giác.
“Chúng ta có thể về nhà nếu có thể cầm cự qua đêm nay. Đây là trận chiến cuối cùng.”
Lúc này, không có lý do gì khiến kẻ thù không tấn công vào ban đêm.
Quân đội Aerys chắc chắn sẽ xuất hiện từ bóng tối để giết chúng tôi.
“Hãy cùng ăn một bữa khi còn có thể. Đây là một dịp đặc biệt, nên tôi sẽ cho phép ăn cả thịt hộp và uống rượu vang nữa.”
“Puku puku!!”
“Đây có thể là bữa tối cuối cùng của chúng ta. Hãy tận hưởng nó thật trọn vẹn và đừng hối tiếc.”
Bây giờ là lúc để dự đoán chiến lược của kẻ thù.
Nền đất yếu và trời lại tối nên khó có khả năng kỵ binh sẽ tấn công.
Họ có thể sẽ tiến hành một cuộc tấn công bằng biển người kết hợp với bộ binh hoặc cung thủ.
Chúng sẽ tận dụng lợi thế về quân số và tiếp tục tấn công không ngừng nghỉ, không cho chúng tôi thời gian để nghỉ ngơi.
Để đối phó với những kẻ thù này, chúng tôi sẽ múc nước sôi và đổ lên người chúng.
Tường thành cao hơn ba mét. Ngay cả Trung đội trưởng Garback cũng không thể một phát nhảy qua.
Họ sẽ phải sử dụng dây thừng hoặc vật gì đó tương tự để leo lên.
Chúng tôi sẽ ngăn cản nỗ lực của chúng, cắt dây thừng và dùng nước sôi để đẩy lùi chúng.
Một chiến lược cơ bản.
…Một trận chiến như một cuộc vây thành cổ đại.
“Thiếu úy Touri, cô không định ăn sao?”
“Tôi sẽ chỉ ăn khẩu phần bình thường thôi. …Bây giờ, tôi cần tập trung vào việc lập kế hoạch chiến lược.”
“Vâng.”
Trận chiến này sẽ kết thúc khi chúng tôi hết nước nóng.
Ngoài ra, trong khi chúng ta có thể lấy bao nhiêu nước tùy thích trong pháo đài, nhưng gỗ lại là một câu chuyện khác.
Do đó, cần phải có người phụ trách quản lý nước nóng.
Chúng tôi nên để lại nhiệm vụ này cho những người không thể chiến đấu, như Argie và những người lính bị thương.
Chúng tôi cần phải cắt và vận chuyển nhiên liệu để duy trì ngọn lửa cháy suốt đêm.
Chúng ta cũng nên tổ chức một đội chuyên thu thập gỗ.
“Vẫn chưa có động tĩnh gì từ phía kẻ địch.”
“Đã rõ. Hãy tiếp tục trinh sát.”
Đã nhiều giờ trôi qua kể từ khi cuộc chiến dừng lại.
Quân đội Aerys vẫn án binh bất động.
Mặc dù chúng tôi theo dõi họ rất kĩ, mọi báo cáo đều cho thấy "không có quân địch".
…Tôi rất biết ơn vì được nghỉ ngơi, nhưng cũng thấy rất kỳ lạ.
“Kẻ địch thật sự không có động tĩnh gì sao?”
“Vâng, không có dấu hiệu nào cho thấy có một cuộc tấn công.”
“…Liệu có con đường vòng nào mà chúng ta không biết không?”
Tôi bắt đầu lo lắng vì hành động của Aerys khác với những gì tôi tính toán.
Tôi cảm thấy như có điều gì đó ngoài dự đoán đang xảy ra và tôi không thể nào bình tĩnh lại được.
“…Anh có thể vui lòng trinh sát khu rừng xung quanh thêm một lần nữa được không?”
“Trời đã tối rồi và rất nguy hiểm.”
“Tôi hiểu những rủi ro, nhưng tôi chỉ muốn chắc chắn rằng không có dấu hiệu của quân địch.”
Nỗi sợ hãi và lo lắng đang làm cạn kiệt tinh thần của tôi.
Nếu cứ thế này, tôi thà để chúng tấn công chúng tôi liên tục còn hơn.
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng những hành động bất ngờ của kẻ địch lại có thể đáng sợ đến thế.
“Xin hãy theo dõi kĩ lưỡng kẻ địch. Nếu thấy bất kỳ dấu hiệu nào của kẻ địch, hãy báo cáo ngay lập tức.”
Cổ họng tôi bỏng rát vì sự im lặng căng thẳng.
Cho dù chúng tôi có chờ đợi bao lâu đi nữa, kẻ thù đáng hận của chúng tôi vẫn không chịu lộ diện.
“Ugh, ah…”
“Thiếu úy Touri?!”
Cuối cùng, tôi loạng choạng và ngã xuống từ đỉnh pháo đài.
Cơn chóng mặt dữ dội đến nỗi tôi không thể đứng vững được nữa.
“Cô ổn chứ?”
“Đừng lo, tôi ổn mà.”
Tôi cố gắng nói với giọng khàn khàn.
Tôi phải trả lại tất cả những người còn sống cho gia đình họ.
Trách nhiệm đó, số phận của họ, nằm trong tay tôi.
Cảm thấy muốn nôn mửa vì gánh nặng trách nhiệm, tôi tiếp tục nhìn chằm chằm vào trại địch.
“Tôi không thể để mình gục ngã được.”
Họ đã đến chưa? Họ đã đến chưa?
Kẻ thù đã tới đây chưa?
Như thể đang cầu nguyện, tôi ngẩng mặt lên─
“—ah.”
Trong giây lát, tôi đã mất đi ý thức.
Có vẻ như tôi đã đạt đến giới hạn của mình sau khi không ngủ và liên tục suy nghĩ trong hai ngày.
“Thiếu úy! Thiếu úy!!”
“Hả, cái gì cơ?”
Ánh dương chiếu xuống tôi và Nauman lay tôi dậy, khiến tôi giật mình nhảy dựng lên.
Tôi vội vàng đứng dậy và nhìn về phía trước pháo đài.
Thật là một sai lầm khi mất đi ý thức khi kẻ thù đang ở ngay trước mặt chúng ta─
“…?”
Nhì về phía trước, những gì tôi có thể thấy chỉ là một dòng sông đầy nước biếc và những cơn gió núi nhẹ nhàng
Theo như mắt tôi thấy, quân đội Aerys đã biến mất hoàn toàn.
“Chuyện gì thế này…?”
“Hả? Cái gì cơ??”
Giống như tôi, những giọng nói bối rối cũng vang lên từ những người lính xung quanh tôi.
Chúng tôi đã lo lắng chờ đợi một cuộc phục kích, liên tục cử người đi trinh sát, và trước khi chúng tôi kịp nhận ra thì bình minh đã ló dạng.
Quân đội Aerys biến mất trước mắt tôi như làn khói.
“À… Kiểm tra! Trinh sát, tìm vị trí của quân Aerys!”
“Đ-Đã hiểu!”
…Ngay lúc đó, tôi lại ngã quỵ.
Tôi dụi mắt nhiều lần và nhìn chăm chú về phía trước, liên tục đảm bảo rằng trại của Aerys không có ai cả.
Tuy nhiên, không hề có dấu hiệu nào của Quân đội Aerys ở bất cứ đâu.
“…Chúng ta thắng rồi sao?”
Một người lính lẩm bẩm.
Rồi những người khác cũng thế.
“Chúng không có ở đây.”
“Chúng đi đâu rồi?”
“Không thể nào, thật sao?”
Sự bối rối và tiếng xì xào lan truyền giữa những người lính trong đại đội.
Tôi cũng chỉ biết đứng đó trong sự bất ngờ và bối rối, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“A, a, a. Aaaaaaah!!!”
“Kẻ thù! Quân đội Aerys!!! Chúng đã bỏ chạy!!!”
Chẳng bao lâu sau, những người lính lấm lem bùn đất, nước mũi nước dãi chảy ròng ròng,
Họ nhìn lên ánh mặt trời rực rỡ của buổi sáng và giơ cao tay.
“Thắng rồi! Thắng rồi!!!”
“Chúng ta đã bảo vệ được pháo đài. Bọn hèn nhát đó đã bỏ chạy!”
“Chúng ta sống rồi! Chúng ta có thể về nhà!!”
Tôi chỉ có thể nhìn họ tràn ngập trong niềm vui.
Quên cả việc reo lên tiếng kêu mừng chiến thắng, tôi tiếp tục nhìn chằm chằm về phía trước.
“Chiến thắng là của chúng ta!!!”
────Bản báo cáo về diễn biến của trận chiến đến đây là kết thúc.
Báo cáo đã đến Bộ Tổng tham mưu vào buổi tối.
────Tôi xin nhắc lại báo cáo trận đánh. Đại đội Du kích Touri ở Pháo đài Argalia…
────Đã đẩy lùi thành công 20.000 quân của Quân đội Aerys.
Tất cả các sĩ quan tham mưu có mặt đều nín thở và không nói nên lời.
Không ai ở đó có thể hiểu được báo cáo của Argie.
Bộ Tổng tham mưu chìm vào im lặng trong sự kinh ngạc.
-----------------------
Eng TL: Touri đã trải qua rất nhiều điều trong vài arc gần đây nên tôi thực sự vui mừng khi cuối cùng cô ấy cũng đạt được W.
Tôi thực sự nghĩ rằng mọi người trừ cô ấy đều sẽ chết.
-----------------------
Quá peak, không ngờ tới phải không, không ngờ tác lại tốt đến thế đúng không? =))