Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bình Thường Hóa Dark Fantasy

(Đang ra)

Bình Thường Hóa Dark Fantasy

Jepaepgagyeokinsangnieun

Mà tôi có thấy vậy đâu.

3 11

Phù thủy thì không thể bị xiềng cổ

(Đang ra)

Phù thủy thì không thể bị xiềng cổ

夢見 夕利

Một câu chuyện hành động giả tưởng về anh chàng bị những người cộng sự (phù thủy) quyến rũ đùa giỡn!

2 8

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

14 82

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

216 7252

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

35 332

Toàn truyện - Chương 64: Da rất trắng

"Chỉ nhắc đến ba câu?"

Lý Triều Huy há hốc mồm, ngẩn người mất mấy giây.

"Câu trong phần chính văn ở trang 7, hai câu trong phần phụ lục lần lượt ở trang 6 và 8, đều nằm ở vị trí giữa trang."

Lộ Mãn nhún vai: "Em đoán là ông ta không xem kỹ vậy đâu. Thầy Chủng xem xong sẽ nghĩ đây chỉ là hoạt động chụp ảnh thẻ 29,8 tệ vào trường nên sẽ không gây ra mối đe dọa lớn cho bốn tiệm ảnh của ông ta, thậm chí có khả năng sinh viên sẽ không tin tưởng vào kỹ thuật của chúng ta dẫn đến dự án của chúng ta không ai ngó ngàng."

"Chẳng trách ông ta duyệt nhanh như vậy..."

Lý Triều Huy ngớ người: "Ông ta coi chúng ta là mấy thằng nhóc chưa có kinh nghiệm, tưởng chúng ta chỉ là sinh viên làm màu để lấy cúp 'Tiểu Khiêu Chiến'!"

"Tuy nhiên, nhỡ sau này ông ta thấy dự án của chúng ta thành công rồi nhận ra thì..."

"Đoàn ủy của trường và Trung tâm Khởi nghiệp đã đóng dấu rồi, còn về phần bản thân ông ta." Lộ Mãn nhìn ra ngoài cửa sổ, "Muốn chia bánh từ tay những kẻ đã có lợi ích thì phải chuẩn bị sẵn sàng gánh chịu rủi ro mà họ mang lại. Không thể cướp miếng ăn trong mâm của họ rồi chúng ta nói vài câu hay là họ vui vẻ bỏ qua được. Nhưng..."

"Nhưng chút rủi ro này anh thấy đáng để mạo hiểm đấy." Lý Triều Huy khoanh tay, anh bướng bỉnh nói: "Đã vậy, chỉ cho phép nhà ông ta kiếm tiền mà không cho người khác kiếm à? Làm ăn buôn bán, ai có năng lực thì người đó hưởng."

……

Trong văn phòng, Triệu Gia Toàn không ngừng lật xem bản kế hoạch.

"Chuyện tốt, đây là chuyện tốt."

Triệu Gia Toàn tựa lưng vào ghế.

"Chỉ là, bạn học Vương Học Ái, chuyện chụp ảnh này ở trường chúng ta hơi phức tạp."

Triệu Gia Toàn tiếc nuối vuốt ve bìa bản kế hoạch.

"Có lẽ thầy bên Trung tâm Khởi nghiệp sẽ không duyệt đâu."

"Thầy Triệu, thực tế là đã có phê duyệt rồi ạ." Vương Học Ái gập điện thoại lại, cô vừa nhận được tin nhắn của Lý Triều Huy, "Có một bạn học bên Khoa Tư tưởng Chính trị của em cầm giấy phê duyệt rồi, vừa đến tòa nhà S."

Triệu Gia Toàn ngẩn người, suy nghĩ một chút rồi nói: "Em đợi thầy một lát, thầy ra ngoài lấy tờ phê duyệt xem qua đã. Thầy xử lý chút việc, lát nữa gặp nhau ở đây."

"Vâng thưa thầy."

Thấy Vương Học Ái ra khỏi văn phòng, Triệu Gia Toàn lập tức đi vào bên trong. Văn phòng này có một cửa trong ngăn thành hai đoạn. Ông gõ cửa đẩy cửa trong ra, ở bên trong là thầy Hoa đã về hưu đang pha một ấm trà, trước mặt bày một khay trà gỗ và mấy chén sứ nhỏ.

"Thầy Hoa, có thể phiền thầy xem giúp con cái này được không ạ?"

Triệu Gia Toàn đẩy bản kế hoạch cho thầy Hoa.

"Con chưa từng hướng dẫn dự án khởi nghiệp nào, thầy xem giúp con với."

Thầy Hoa từ trong túi áo sơ mi lấy ra một chiếc kính lão gập, đeo lên rồi xem xét kỹ lưỡng những tờ giấy A4 trước mặt.

Một lát sau.

"Đây là con tìm người làm kế hoạch kinh doanh từ bên ngoài à?"

"Bên ngoài?" Triệu Gia Toàn chối bay: "Không phải ạ, là mấy bạn sinh viên làm."

"Bọn họ để con làm giảng viên hướng dẫn?"

Thầy Hoa nhìn ông và cười cười.

"Con đây là không công kiếm được một suất hướng dẫn đoạt giải rồi."

"Giải quốc gia thì không dám nói chứ giải nhì hoặc giải ba cấp tỉnh xem ra là chắc chắn. Hơn nữa mấy đứa sinh viên này là thật sự muốn kiếm tiền. Tiền thưởng cho giảng viên hướng dẫn cuộc thi của trường mà so với số tiền kiếm được này cũng chỉ là vài cắc lẻ thôi."

Triệu Gia Toàn nghe xong trong lòng mừng rỡ khôn xiết, có thầy Hoa giàu kinh nghiệm lên tiếng đã cho ông một viên thuốc an thần.

Không chỉ có tiền thưởng mà còn dính được chút thành tích dự án, khi ông được xét thăng chức thì ít nhiều cũng là một điểm sáng.

"Cúp Tiểu Khiêu Chiến à, có chút thú vị đấy. Đám sinh viên này rất giỏi vận dụng tốt tài nguyên và quy tắc hợp lý."

Thầy Hoa rất hứng thú với bản kế hoạch này.

"Nếu thực sự phải bới lông tìm vết thì là một vài cách dùng từ cần phải trau chuốt thêm. Một số câu chữ hoàn toàn là lập trường của cấp trên đối với cấp dưới... Sao có chút giống quản lý cấp cao của công ty đang giao nhiệm vụ cho bộ phận bên dưới vậy..."

Triệu Gia Toàn trầm ngâm một lát rồi gọi một cuộc điện thoại: "Alo? Chủ nhiệm Đổng ạ? Chào anh, chào anh, tôi là, thấy trên bàn có sinh viên để lại một tờ đơn xin, là dự án khởi nghiệp của sinh viên cho cúp Tiểu Khiêu Chiến, muốn dùng hai phòng thí nghiệm ở tầng bốn tòa S... Ấy, xem anh nói kìa, tôi phải báo cáo với anh một tiếng chứ... Được, vậy tôi thay anh đóng dấu phê duyệt nhé..."

Tiếp đó, ông gọi điện cho nghiên cứu sinh của mình: "Tiêu Chấn, giờ có rảnh không? Đi dạo phố với bạn gái à? Về sớm được thì về sớm nhé, cậu dọn dẹp hai phòng dựng phim S432 và S434 đi. Còn nhớ Vương Học Ái, học muội thích học hỏi của cậu không? Sau này phối hợp với em ấy nhé..."

"Tiểu Chu, cậu làm trợ giảng lớp truyền thông đúng không? Chiều nay cậu nói với Tiểu Dương lớp đó một tiếng, dạo này người xin phòng thí nghiệm hơi nhiều nên hai phòng S432 và S434 vừa hay bị Chủ nhiệm Đổng phê duyệt cho sinh viên năm ba khác rồi. Tôi duyệt cho cậu ấy một phòng máy ở tòa nhà F. Ừ đúng, chiều nay cậu nói lại với cậu ấy nhé..."

………

Chớp mắt đã đến chiều.

Vương Học Ái và Lý Triều Huy ở phòng dựng phim S432 vui mừng khôn xiết in mấy bản sao giấy phê duyệt.

"Vạn sự đã sẵn sàng!" Vương Học Ái vỗ tay một cái, nhìn môi trường phòng học được dọn dẹp sạch sẽ như mới.

Lộ Mãn và hai chị em song sinh đang điều chỉnh máy ảnh phản xạ ống kính đơn và chân máy, lần này trước tiên phê duyệt ba chiếc Nikon D100.

"Hai em đừng vội quản chiếc thứ ba, chiếc thứ ba này để dự phòng, hai chiếc anh lắp xong trước tiên chuyển ra phía trước tấm vải đỏ."

Bận rộn một hồi thì thiết bị được dựng xong, gian phòng này dần dần ra dáng.

"Tìm mấy tấm ảnh của người khác thử tay trước đã." Lộ Mãn mở máy tính trong phòng học rồi mở PS, "Ảnh bản điện tử của mấy đội trưởng đội bóng trường ngoài này, đem chỉnh sửa một chút rồi gửi cho họ."

Vương Học Ái và Lý Triều Huy ghé đầu lại, cặp song sinh thì ở phía sau họ. Lộ Mãn điều một lệnh macro đơn giản, một tấm ảnh sau khi vào phần mềm PS trước tiên thực hiện điều chỉnh màu sắc cơ bản và làm mịn da trong lệnh macro.

Sau một nút bấm, một đội trưởng đội bóng đá vốn có khuôn mặt hơi đen vàng, làn da đã trắng lên hai tông.

Lộ Mãn lại nhanh chóng xóa và lấp đầy mụn trứng cá trên mặt anh ta và làm mềm tổng thể một lượt.

"Ổn áp đấy." Lý Triều Huy ở phía sau giơ ngón tay cái lên, "Vẫn nhận ra là cái gã ở Cao đẳng Nghề Hàng Hải, nhưng đẹp trai hơn gã thật gấp trăm lần ấy chứ."

"Linh Y, Gia Nhi, hai em ra phía trước tấm màn đỏ ngồi đi." Lộ Mãn vẫy tay với cặp song sinh, "Chúng ta thử toàn bộ các bước từ chụp ảnh đến chỉnh sửa ảnh xem sao."

Hai chị em được Lộ Mãn kéo lại, mỗi người chụp một tấm ảnh.

Rút thẻ nhớ rồi chuyển sang máy tính, Lộ Mãn và những người khác nhìn lên màn hình. Đầu tiên là ảnh của Cố Linh Y, cô nàng đứng trước phông nền đỏ mỉm cười không hở răng với biểu cảm tinh tế vừa đủ khiến cả tấm ảnh toát lên vẻ thanh thuần và tao nhã.

Cố Gia Nhi kéo một chiếc ghế xoay ngồi xuống cạnh Lộ Mãn: "Anh ơi, có phải...không cần chỉnh sửa cho Linh Y cũng được rồi không?"

"Anh cũng thấy vậy..." Lý Triều Huy nghiêng đầu nhìn tấm ảnh thẻ một inch của Cố Linh Y trên máy tính, "Còn chỗ nào cần nâng cấp nữa sao?"

"Chị cũng thấy..." Vương Học Ái khom người nửa nằm trên bàn máy tính, "Chỉ cần chụp nguyên vẹn dung mạo của Linh Y thôi đã là đỉnh cao của ảnh thẻ rồi."

Cố Linh Y cúi đầu. Được mọi người vây quanh khen ngợi, cô lại không kìm được mà ngượng ngùng.

Lộ Mãn chạy lại lệnh macro vừa rồi.

Ảnh lóe lên một cái, không có gì thay đổi.

"Hả?" Vương Học Ái ghé sát lại nhìn, "Vừa dùng một lần đã hỏng rồi à?"

"Không phải hỏng." Lộ Mãn lắc đầu, "Chuỗi lệnh này là để điều chỉnh độ sáng và độ tương phản đến một giá trị thích hợp, sau đó lệnh cho chuột tô sơ qua khuôn mặt nhân vật, dùng vùng màu da che đi những khuyết điểm lớn. Còn ảnh của Linh Y trước và sau khi xử lý gần như không thay đổi..."

Mọi người có mặt đều lại nhìn Cố Linh Y.

Cô nàng này làn da gần như không có tì vết, lệnh che khuyết điểm của máy tính dùng cho cô ấy chẳng khác nào không dùng!

Lộ Mãn tặc lưỡi: "Da trắng thế này, Linh Y, trước giờ anh chưa khen em nhỉ? Da em còn trắng hơn cả Dương Quý Phi ấy."

"Hừ!"

Cố Gia Nhi đứng bên cạnh nghe Lộ Mãn khen chị mình mãi thì không chịu được nữa.

Cô giật lấy chuột từ tay Lộ Mãn, kéo tấm ảnh của mình thả vào phần mềm.

Ảnh thẻ 1 inch của Cố Gia Nhi hiện ra. Ngoại trừ chiếc váy liền thân màu hồng khác với màu xanh lam của chị gái vừa rồi.

Những phần khác thì cơ bản không khác gì.

"Anh ơi, còn tấm này thì sao?"

Cố Gia Nhi khẽ bĩu môi chờ Lộ Mãn cũng khen ngợi tấm ảnh của cô.

"Ừm, Gia Nhi, trước giờ anh có khen em chưa nhỉ?" Lộ Mãn xoa cằm, "Da em cũng rất trắng."

"Trắng hơn cả Dương Quý Phi sau khi chết ba ngày ở Mã Ngôi."