Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ngoại thần cần sự ấm áp

(Đang ra)

Ngoại thần cần sự ấm áp

keopihyang14 (커피향14)

Đây là câu chuyện về cách mà tôi trở thành một ngoại thần.

32 50

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

12 51

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

34 315

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

378 3356

Toàn truyện - Chương 6: Cố Gia Nhi

"Hay là do muối với gia vị chưa trộn đều nhỉ?"

Cố Linh Y nghi hoặc. Túi này cô đã ăn gần hết rồi, thấy ngon mà.

Cô lại xiên một miếng đưa đến bên miệng Lộ Mãn: "Anh nếm thử lại xem?"

"Hình như chưa trộn đều thật, miếng này mặn hơn hẳn."

Cố Linh Y nắm chặt túi giấy, lắc lắc rồi mở ra, lại xiên, lại đút.

"Thế này thì sao?"

"Đỡ hơn rồi."

Cứ trộn qua trộn lại rồi cô lại đút cho anh mấy miếng. Cố Linh Y đút mãi, chợt thấy khóe miệng Lộ Mãn đang nhịn cười.

Lúc này cô mới nhận ra.

"Anh!"

Cố Linh Y nhét túi giấy vào lòng Lộ Mãn.

Bị lừa rồi!

Anh ta chỉ muốn mình đút cho anh ta ăn nhiều hơn thôi!

"Đưa thuốc đây." Cố Linh Y giật lấy gói quất hồng bì từ trong ngực anh, hừ một tiếng rồi nhanh chân chạy lên phía trước hai bước, cố ý giữ khoảng cách với anh.

Dù cô giận dỗi đến mặt mày cau có, Lộ Mãn cũng chẳng hề hoảng hốt mà cứ chậm rãi theo sau cô.

Bởi vì con gái mà vừa đi vừa nhún nhảy thì chắc chắn không phải là đang giận dỗi đâu.

Nhìn vẻ mặt Cố Linh Y thỉnh thoảng quay đầu lại cũng có thể thấy ánh mắt cô lấp lánh, đuôi mày cũng lộ rõ vẻ tươi cười.

Đến trước cửa nhà, một căn biệt thự riêng của ba cô, Cố Ngạn. Cố Linh Y dừng bước, quay đầu nhìn anh.

"Anh ơi, hôm nay cảm ơn anh nhé."

"Còn khách sáo với anh làm gì, mau vào nhà đi."

Lộ Mãn nói: "Cho anh gửi lời hỏi thăm dì Văn nhé. Cổ họng dì không khỏe mà trời lại nóng, nhớ uống nhiều nước và ăn nhiều hoa quả thanh nhiệt."

Mẹ của hai chị em cô tên là Văn Nghệ. Còn về ba cô là Cố Ngạn, Lộ Mãn trực tiếp bỏ qua.

Ngay cả con gái còn đặt cho ông cái biệt danh "Lão Ngoan Cố". Lão Ngoan Cố này ở kiếp trước đã phá hỏng hai lần hôn sự của Lộ Mãn.

Sau khi tốt nghiệp không đồng ý cho con gái út ở bên anh, Lộ Mãn thông cảm cho ông thương con gái cũng thôi đi; sau đó con gái lớn lên Yên Kinh tìm anh sống chung bao nhiêu năm cơm no áo ấm rồi, Lão Ngoan Cố này vẫn khư khư giữ hộ khẩu không cho đăng ký...

Ờm, nghĩ lại thì mình hại đời hai cô con gái nhà người ta, đứng trên góc độ của ba vợ hình như mình cũng chẳng phải loại tốt đẹp gì. Không đánh cho mình một trận coi như ông ta rộng lượng lắm rồi...

Lộ Mãn có dự cảm dù là sau khi trùng sinh, Lão Ngoan Cố vẫn sẽ là ngọn Thái Sơn chắn đường giữa anh và Cố Linh Y.

Hỏi thăm ông ta mới là lạ.

Cố Linh Y nhìn quanh nhà thấy không ai để ý đến đây, cô ngập ngừng không vội vào nhà ngay.

"Gia Nhi sáng nay nói mang cho anh một quyển sách hướng dẫn chọn trường Đại học, anh nhận được chưa?"

"Nhận được rồi."

"Anh có nhắm được trường nào chưa?" Cố Linh Y có chút lo lắng hỏi, "Nghe Gia Nhi nói anh ước tính được khoảng 600 điểm à?"

Lộ Mãn không chỉ biết điểm của mình, mà còn biết rõ tình hình trúng tuyển cuối cùng: "Đại học Sư phạm Tân Hải, anh nghĩ anh sẽ chọn trường này."

"Đại học Sư phạm Tân Hải?"

Cố Linh Y nghe thấy tên trường này thì có chút bất ngờ: "Trùng hợp vậy, đó là trường cũ của mẹ em mà."

Lộ Mãn thầm nghĩ: anh biết chứ, nên sau này khi có điểm thì cả nhà em mới ra sức khuyên hai chị em các em đăng ký vào Đại học Sư phạm Tân Hải.

"Anh ơi, anh chắc chắn muốn đăng ký trường này chứ, đúng không?"

"Ừ, chắc chắn rồi. Đến mấy ngày có điểm để điền nguyện vọng anh sẽ nói lại với em."

Vợ mình bỗng dưng biến thành nữ sinh Trung học Phổ thông mười bảy mười tám tuổi tràn đầy sức sống——phải gọi là chuẩn sinh viên Đại học mới đúng, Lộ Mãn cũng vui vẻ ngắm nhìn cô thêm vài lần và buôn dưa lê vài câu: "Em gái em sáng nay sáu giờ đã mò đến nhà anh rồi, anh còn đang ngái ngủ, giật cả mình."

"Cái quyển cẩm nang chọn ngành ấy là em xin của một chị họ. Chị ấy phải ra sân bay gấp nên hẹn trước là bốn giờ sáng đi ngang qua đây sẽ bỏ sách vào hộp thư nhà em."

Ánh mắt Cố Linh Y có chút né tránh: "Gia Nhi coi như là vừa lấy được sách đã mang qua cho anh ngay lập tức đó."

Rõ ràng cảm thấy giọng điệu của cô ấy trùng xuống.

Lộ Mãn để ý thấy hết. Mười mấy năm trước trong mắt anh chỉ có em gái cô ấy là Cố Gia Nhi, căn bản không phát hiện ra những chi tiết nhỏ nhặt của Cố Linh Y.

Cô không ngại tiếp xúc da thịt với anh, cô sẽ là người đầu tiên nổi giận khi Lộ Mãn bị nói móc, cô lo lắng muốn biết ý định chọn ngành của anh, nhưng khi nhắc đến chuyện giữa em gái mình và anh thì lại có chút mất mát khó nhận ra.

Đây không phải là một câu "thanh mai trúc mã" có thể nói qua loa cho xong.

Giờ thì tốt rồi. Lộ Mãn trùng sinh trở về, đối với đường tình cảm của mình đã quá quen thuộc.

Nếu từ bây giờ không còn dây dưa với Cố Gia Nhi nữa thì những chuyện sau này sẽ đơn giản hơn rất nhiều.

Ít nhất cũng bớt làm khổ một cô con gái bảo bối của Lão Ngoan Cố...

Nói là nói vậy...

Lộ Mãn nghĩ đến dáng vẻ hướng nội và sợ xã hội của Cố Linh Y hiện tại, hơn nữa Cố Gia Nhi đã từng yêu đương với anh một lần rồi, Cố Linh Y có thể dễ dàng chấp nhận anh hay không còn phải xem nỗ lực tán gái của anh nữa.

"Anh ơi!"

Một giọng nói lanh lảnh cắt ngang dòng suy nghĩ của anh.

Lộ Mãn ngẩng đầu, đứng bên cạnh Cố Linh Y là một cô gái có dung mạo giống hệt.

"Gia Nhi."

Hai chị em họ đứng cạnh nhau, dung nhan thanh tú không trang điểm thật giống như được chép dán mà thành vậy.

Cũng may là Cố Gia Nhi mặc một chiếc váy hai dây màu đen. Ra ngoài vội vàng nên để che đi đôi vai trắng ngần và xương quai xanh mà cô còn khoác thêm một chiếc áo sơ mi trắng, vạt áo được cô buộc lại trước bụng và tùy tiện thắt một nút.

Nếu cô thực sự cố ý mặc cùng một bộ trang phục với chị gái rồi ôm chị gái xoay vài vòng xong tách ra, Lộ Mãn thật sự không tự tin có thể nhận ra họ ngay lập tức.

Cố Gia Nhi mặt lạnh tanh, rõ ràng là rất không vừa lòng với câu trả lời của Lộ Mãn trên QQ lúc nãy: "Anh ơi, anh thật sự không muốn quay lại sao?"

"Hai người cứ nói chuyện đi, em về trước đây..." Cố Linh Y thấy không khí không ổn nên muốn chuồn trước.

"Linh Y, em ở lại đây luôn đi. Em làm chứng cho những lời tiếp theo anh nói với em ấy."

Lộ Mãn nghiêm túc nói với Cố Gia Nhi: "Chúng ta chia tay hoàn toàn, không quay lại."

"...Cái gì?"

Vẻ mặt lạnh lùng của Cố Gia Nhi lập tức không giữ được nữa. Cô ngây người tại chỗ, miệng hơi há ra, nhất thời không nói nên lời.

Cố Linh Y đứng bên cạnh cũng không ngờ tới tình huống này. Lúc này cô còn sốt ruột hơn cả hai người trong cuộc: "Trời ơi, hai người nói chuyện cho đàng hoàng. Giữa các cặp đôi có gì mà không thể thương lượng giải quyết chứ? Em...em lên lầu đây, hai người bình tĩnh lại đi, đừng nói lời giận dỗi nữa nhé!"

Nói xong, Cố Linh Y chạy trối chết vào nhà, tiếng bước chân "thình thịch" vội vã xa dần.

Nhìn sang Cố Gia Nhi, ngực cô phập phồng vì tức giận, hơi thở phả ra như mang theo mùi thuốc súng.

"Được thôi, chia tay thì chia tay!"

Cố Gia Nhi đâu phải loại người dễ bị người khác nắm thóp như chị gái mình.

Cô xáp lại gần, ngước mặt nhìn thẳng vào mắt Lộ Mãn: "Tự anh nói đi, chẳng phải em khuyên anh nên lo học hành trước, chuyện yêu đương cứ gác lại rồi lên Đại học chúng ta có cả đống thời gian bên nhau sao? Anh cứ nhất quyết phải xác định quan hệ từ Trung học Phổ thông, cứ như không có em thì cuộc sống Trung học Phổ thông của anh sẽ tối tăm mù mịt lắm ấy."

"Em thấy anh theo đuổi em vất vả quá, không đành lòng nên mới đồng ý! Kết quả là sau khi quen nhau, mỗi lần đi chơi anh chẳng có chính kiến gì cả. Hỏi gì cũng 'tùy em' với 'sao cũng được', chán chết đi được!"

"Sáng nay anh còn nhận nhầm em nữa chứ. Chị em làm sao có thể sáng sớm sáu giờ đã mang sách cho anh? Chị ấy ngủ nướng còn chưa thèm dậy ấy!"

Mặc cho cô tuôn một tràng oán trách, trong lòng Lộ Mãn đã quyết định: chia tay với Cố Gia Nhi là việc phải làm, nếu không Cố Linh Y sẽ không đồng ý ở bên anh.

Nhưng dù chia tay rồi thì Cố Linh Y vẫn sẽ bận tâm. Anh dù sao cũng là bạn trai đầu tiên của em gái cô. Cố Linh Y mười tám tuổi đâu có dũng cảm và quyết đoán như lúc ba mươi tuổi. Tóm lại trong lòng cô sẽ có chút vướng mắc, phải nhờ Lộ Mãn từ từ nghĩ cách thôi.

"Vậy nên những điều em không hài lòng là anh quá hèn mọn, quá bám dính em, anh không biết yêu và rất vô vị." Lộ Mãn nhìn Cố Gia Nhi, "Đặc biệt là chuyện anh còn nhận nhầm em với chị gái em."

"Đúng vậy! Sinh đôi rất ghét bị nhận nhầm! Nhưng mà anh ơi, chỉ cần thái độ anh tốt hơn một chút..." Cố Gia Nhi vẫn còn muốn dùng cách cũ như mấy lần cãi nhau đòi chia tay trước đây để nắm thóp Lộ Mãn.

Chia tay chỉ là làm nũng một chút thôi, mục đích là để Lộ Mãn lại phải theo đuổi cô. Thường thì Lộ Mãn sẽ ra sức tìm lỗi ở bản thân rồi khổ sở học hỏi và nghĩ ra nhiều cách dỗ dành cô hơn.

Nhưng lần này thì Lộ Mãn thay đổi thái độ.

Phải dứt khoát với Cố Gia Nhi, không thể dây dưa lằng nhằng. Chia tay càng nhanh biến số càng ít.

Phải xem cô ấy chỉ là em gái của vợ tương lai của mình, tức là em vợ, và phải giữ khoảng cách.

"Vậy thì chúng ta quả thật không cần thiết phải tiếp tục nữa."

"Anh...anh à!" Cố Gia Nhi không tin vào tai mình, mắt đã đỏ hoe, "Anh đừng có đùa ngay lúc này..."

Lộ Mãn nhìn đôi mắt đột nhiên rơm rớm lệ của Cố Gia Nhi và nói từng chữ một: "Chia tay hoàn toàn, tốt cho cả hai chúng ta."